Hằng Ngày Làm Ruộng Của Thiên Sư



Từ Minh Ngạn nhìn Cố Linh Trạch đối diện hắn phát ngốc, cho rằng hắn vẫn là một ngốc tử sẽ không thể nào cùng mình nói chuyện, chỉ cười cười, cũng không để ở trong lòng.

Mới vừa kéo hắn lại gần xem thử vết thương trên đầu, đột nhiên một cổ khí lạnh từ trong cổ họng tiến đến, khiến hắn phun ra một ngụm máu.

Đào đại thẩm mới vừa bước vào cửa phòng liền thấy một màn như vậy, không khỏi kinh hãi trong lòng.

Trên tay cầm chén trà nóng định mang vào cho Cố Linh Trạch cũng liền rơi xuống, vỡ nát trên mặt đất.

Tiếp theo Từ Minh Ngạn trợn trắng hai mắt ngã về phía sau, Cố Linh Trạch tay mắt lanh lẹ tiếp được người, cũng may đối phương quanh năm bệnh tật, thân thể ốm yếu đơn bạc, nếu không hắn cũng không thể nào đỡ nổi người.

Cố Linh Trạch vội vàng đem Từ Minh Ngạn đặt ở trên giường, đầu ngón tay thăm dò cổ họng đối phương, cũng giống như những gì hắn đã nghĩ.

Có một cổ âm sát đang tác quái ở đây, hiện tại cổ âm sát này muốn triệt đường sống của Từ Minh Ngạn.

Cố Linh Trạch không nghĩ được chuyện gì khác, hiện tại hắn cùng Diêm Vương đoạt mệnh là chuyện quan trọng nhất.

Hắn nhanh chóng xoay người đối với Đào đại thẩm hô: "Đại thẩm, ngươi mau đi 4 sợi tóc hài tử, hoài sơn (củ mài) cùng xuyên ô (rễ củ cây ô đầu) một lạng rưỡi, ớt cũng lấy đến bốn trái, dương khởi thạch hai lạng, hồ tiêu năm lạng, hoài sơn cùng xuyên ô là dược liệu đi tìm Lý lang trung lấy đến, phải nhanh!"



Đào đại thẩm lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nghe Cố Linh Trạch nói xong, trong lòng cư nhiên không có nửa phần nghi ngờ, liền vội vàng chạy ra ngoài.

Đầu tiên là chạy tới nhà tranh cắt một nhúm đuôi tóc của Tiểu Kim Tử, không kịp giải thích liền chạy một hơi đến nhà Lý lang trung nói với ông mình cần dược liệu.

Vừa vặn Lý lang trung trong nhà hiện tại có dương khởi thạch nên hai người cùng nhau lấy đi, sau đó ông bị Đào đại thẩm túm lấy hướng nhà mình chạy như điên.

Kim Tử nghĩ ca ca vừa đến nhà Đào đại thẩm không lâu, hiện tại Đào đại thẩm lại đến nhà cắt vài sợi tóc của mình.

Nó không biết đã phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy có chút thấp thỏm bất an, nghĩ nghĩ liền túm muội muội đi đến hướng nhà Đào đại thẩm.

- ------------ Chỉ đăng duy nhất tại Wattpad iamhieu77-----------------
Mới vừa vào cửa liền thấy ca ca bình yên vô sự ngồi ở trên giường trong phòng, trong lòng cuối cùng buông xuống một tảng đá lớn.

"Ca, ta cùng Linh Tử tới." Kim Tử kêu một tiếng, đang chuẩn bị qua đi, liền nghe thấy Cố Linh Trạch hướng hắn hô: "Đừng tới đây!"
Nhìn thấy bộ dáng ngạc nhiên hoảng sợ của Kim Tử, Cố Linh Trạch có chút ảo não ngữ khí của mình quá mức nôn nóng.

Cỗ âm sát này tiểu hài tử không thể nhiễm phải, lại đừng nói đến thân thể Kim Tử cùng Linh Tử đã sớm hao tổn rất nhiều, nếu nhiễm càng là dậu đổ bìm leo.

"Kim Tử ngoan, ngươi mang theo Linh Tử đi giúp ca mượn bình rượu có được không? Ta cần chữa bệnh cho Từ đại ca ngươi, một hồi phải dùng."
Kim Tử nghe ca ca ngữ khí chậm lại, cũng không tiếp tục căng thẳng.

"Được, ca ngươi chờ, ta lập tức liền đi!"
Kim Tử không hề nghi ngờ lời hắn nói, lôi kéo Linh Tử đi ra cửa.

Qua một lát, Đào đại thẩm trên tay cầm dược liệu, cùng Lý đại phu thở hổn hển vào sân.

Còn chưa ổn định được hơi thở, chỉ nghe Cố Linh Trạch đối với hai người bọn họ nói: "Các ngươi tạm thời đừng tiến vào, trước đem những đồ vật đã lấy để ở trong sân nghiền nát thành bột, ta một hồi phải dùng."
Lý lang trung bị Đào đại thẩm vô cùng lo lắng kéo tới, liền biết khẳng định là Từ Minh Ngạn xảy ra chuyện.

Hắn đứng ngoài cửa nhìn liếc mắt một cái vào bên trong, chỉ thấy khóe miệng cùng vạt áo phía trước của Từ Minh Ngạn đều là máu, cả người xanh xao, trạng thái hoàn toàn không tốt.

Hiện tại loại tình huống này, Lý lang trung cũng chỉ có thể bó tay toàn tập, rốt cuộc Từ Minh Ngạn bị bệnh mấy năm nay, bên trong cơ thể đã sớm hỏng, rất nhiều dược liệu cũng không thể dùng được.

Rồi đến năm nay, Lý lang trung chỉ có thể kê một ít dược ôn dưỡng có thể mà thôi, cũng chỉ có tác dụng chống đỡ nhất thời.

Có thể y quán lớn ở trấn trên có thể cứu trị được, nhưng tình huống hiện tại khẳng định là không còn kịp nữa rồi.

Chỉ có thể cố gắng chữa từ ngựa chết thành ngựa sống, hy vọng Cố Linh Trạch thật sự có biện pháp đem mạng Từ Minh Ngạn cứu trở về.

Lý lang trung thở dài, xoay người liền đi giúp Đào đại thẩm nghiền nát dược liệu.

Cố Linh Trạch bên này cũng hoàn toàn không thể thả lỏng, thân thể này của hắn chỉ vừa mới tu dưỡng khá lên một chút, bên người không có công cụ nào hỗ trợ nào cả, điều duy nhất có thể làm chính là tạm thời áp chế cổ âm sát này.

"Ca, ta đã mượn được rượu đến." Kim Tử vừa vào cửa liền hô, trên tay cầm theo một cái bình.

Một lát sau, Đào đại thẩm cùng Lý lang trung cũng biểu thị dược liệu đã được nghiền nát toàn bộ rồi.

"Thỉnh cầu Lý lang trung mang dược liệu đã nghiền nát cùng hai chén rượu, dùng lửa lớn ngao thành hai chén cao dược, ta cần dùng đến."
Lý lang trung tiếp nhận nhiệm vụ liền đi đến phòng bếp.
Đào đại thẩm đứng ở trong viện chỉ cảm thấy trong lòng nóng như lửa đốt, đứng ngồi không yên, mới vừa rồi còn không có lo lắng, hiện tại trong lòng bất chợt cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, không cầm được nước mắt.

"Đại nương, không khóc." Linh Tử kéo góc áo Đào đại thẩm.

"Đại nương ngươi yên tâm đi, mạng của ta cũng là do ca ca cứu trở về, Từ đại ca nhất định không có việc gì!"
Đào đại thẩm nghe Kim Tử nói như vậy, trong lòng lại dấy lên một tia hi vọng.
Đúng vậy, Kim Tử là được ôm đến nhà mình chữa trị, Lý lang trung cũng đã nói không cứu được nữa rồi.

Kết quả Cẩu Tử sau khi đến xem, Kim Tử ngủ một giấc liền tốt đẹp trở lại.
Đào đại thẩm trong lòng thoải mái rất nhiều, qua một lúc sau, Lý lang trung bưng ra một cái bình, bên trong là thuốc đã được đun thành cao dược có màu đen thui toả ra mùi vị đắng chát.

"Cẩu Tử, thuốc ta đã luyện thành cao dược, ta đem vào bên trong cho ngươi?" Lý lang trung hỏi.

"Đặt ở cửa là được, trước mắt các ngươi không thể vào nhà, bằng không Minh Ngạn sẽ gặp nguy hiểm."
Cố Linh Trạch nói lời này cũng không phải là nói bậy, hiện tại cổ âm sát nuốt không ít sinh khí củq Từ Minh Ngạn, nếu những người khác lại tiến vào, lại càng cung cấp thêm nguồn dinh dưỡng cho nó.

May mắn hôm nay có mình tới đây, nếu như hôm nay không có hắn ở chỗ này cả nhà Đào đại thẩm đều không thể giữ được mạng.

Lý lang trung thật cẩn thận đem bình đặt ở cửa, Cố Linh Trạch đưa lên tay, liền đem bình hút đến bên người.

Lý lang trung kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

"Này này......?" Nếu không phải bình đang ở trên tay Cố Linh Trạch, Lý lang trung còn tưởng rằng chính mình hoa mắt.

Đào đại thẩm nhìn thấy cảnh tưởng như vậy cũng kích động lên, Cẩu Tử quả nhiên có bản lĩnh lớn, nhi tử của bà được cứu rồi.

Không phải Cố Linh Trạch kiêu căng tỏ vẻ mình tài giỏi gì, chỉ là hiện tại tay hắn không thể rời khỏi yết hầu của Từ Minh Ngạn, toàn bộ sức mạnh đều phải dồn vào chỗ này.

Cố Linh Trạch một tay giữ lấy yết hầu của Từ Minh Ngạn, một tay dùng sức đem cao dược bôi lên người hắn.

Chỉ thấy lúc này, thân thể Từ Minh Ngạn run rẫy kịch liệt.

Lúc này cổ âm sát hiển nhiên là cảm nhận được cảm giác bị thiêu đốt từ cao dược truyền đến, hiện tại nó cùng Từ Minh Ngạn ở giữa chính là ngươi chết ta sống, chỉ tranh giành một hơi tàn này, làm sao có thể không liều một phen.

"Còn muốn tác quái!" Cố Linh Trạch quát khẽ một tiếng, cắn nát một đầu ngón tay sau đó vẽ bùa chú lên không trung.

Tiếp theo dùng đầu ngón tay điểm một cái, một đạo quang ấn đi vào giữa mi tâm của Từ Minh Ngạn.

Lúc này chỉ thấy cổ âm sát màu xanh hiện ra hệt như một vật sống, giãy dụa vặn vẹo ở giữa trán Từ Minh Ngạn.

"Kim Tử, đem bình rượu ném lại đây cho ca ca!" Kim Tử sau khi nghe xong, xoay người cầm lấy bình rượu ném đi.

Cố Linh Trạch lại là từ trên không trung hút đến trên tay, sau đó đem nút bình mở ra.

Một tay kia nhanh chóng bấm một cái chú quyết, điểm thẳng vào chính giữa chân mày Từ Minh Ngạn, tức giận nói: "Đi ra cho ta!"
Chỉ thấy một cổ khí màu xanh ở giữa chân mày Từ Minh Ngạn theo ngón tay của Cố Linh Trạch bay lên cao, di chuyển qua trán, liều mạng giãy giụa cũng không có cách nào khả thi.

Cố Linh Trạch đột nhiên kéo mạnh, đem cổ âm sát từ trong cơ thể Từ Minh Ngạn hoàn toàn rút ra ngoài.

Sau đó đem nó bỏ vào trong bình rượu, bịt kín nắp bình lại, sau đó vẽ lên thân bình vài đạo bùa chú.

Cố Linh Trạch xử lý xong mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, quần áo trên người đều ướt đẫm mồ hôi.

Từ Minh Ngạn vừa mở mắt liền nhìn thấy một thân đầy mồ hôi, Cố Linh Trạch thấy hắn tỉnh lại vội vàng hỏi: "Từ đại ca, thân thể ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào?"
..........!
Hết chương 4..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui