Editor: May
Thịnh Vị Ương vươn tay lấy ví tiền trong balo, rút một tờ Mao gia gia giá trị lớn, sau đó đưa cho Brian,
“Tôi biết gần đây có một nhà hàng kiểu Ý, tuy rằng không tính là xa hoa nhất, nhưng hương vị không tồi, anh có thể đi thử xem.”
Thịnh Vị Ương nói đến vẻ mặt thành khẩn, dù sao vừa rồi quả thực làm phiền anh ta, bằng không cô nhất định té đến mặt xám mày tro không nỡ nhìn thẳng.
Cô cũng biết phương thức này giống như có chút cảm giác vũ nhục người, nhưng cô xác thật không thích người đàn ông này, tuy rằng dáng dấp khuôn mặt rất gợi cảm mê người, hơn nữa hiện tại cô cực kỳ sốt ruột muốn đi gặp ông xãnhà mình!
Thịnh Vị Ương nhius khóe mắt thầm nghĩ, chẳng lẽ cô thật sự bị Hoàng Phủ Bạc Ái câu linh hồn nhỏ bé rồi ư?
……
Mí mắt Brian hơi nhíu lại, ở trong phác họa của màu vàng kim phủ lên một tầng khí nhạt, thần sắc u buồn càng làm cho người ta đau lòng không đành lòng.
...
Thịnh Vị Ương yên lặng xấu hổ, gần đây đàn ông thật sự đều yêu nghiệt như vậy ư.
Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên trong ba lô
……
Ánh mắt Brian tối sầm lại, Thịnh Vị Ương vươn tay lấy di động từ trong balo ra, điện báo biểu hiện “quỷ ấu trĩ ba tuổi”.
Lập tức, miệng nhỏ mím lại của Thịnh Vị Ương nhếch lên cong cong, nhướng lên một độ cong cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt giống như trong phút chốc liền nở ra vô số đóa hoa đào.
Thịnh Vị Ương xoay người rời đi, vừa mới chuẩn bị tiếp điện thoại, Brian tiến lên một bước, đôi mắt màu xanh biếc lộ ra hơi thở u buồn càng thêm nồng đậm, còn có một tia quỷ quyệt lạnh lẽo làm người ta…… rùng mình!
“Thịnh tiểu thư, tôi không ngại khiến chồng của cô càng tức giận.” Brian cực kỳ nhẹ nhàng hơi cong môi.