Hàng Xóm Mới Dọn Tới


Tần Trì nhận thấy cô đang cố gắng che giấu sự căng thẳng, cười nói: “ Tốt lắm, khi nào thì ký hợp đồng?
  
Hứa Kiều:” … Anh đúng là thật sảng khoái, ký hợp đồng cũng dễ nói, chính là đây là phòng của em trai tôi, anh phải ký với cậu ấy, cậu ấy đang đi học, thường về nhà vào khoảng chín giờ tối, trừ cuối tuần thì thời gian nào anh thấy tiện?”
  
Tần Trì: "Nếu xác định cậu ấy đồng ý cho tôi thuê, thì tối nay có thể ký được không, đợi đến cuối tuần cũng được, tôi không vội.”
  
Hứa Kiều: "Cậu ấy rất dễ nói chuyện.

Chỉ có hai yêu cầu đối với người thuê nhà.

Một là phải chăm sóc nhà cửa thật tốt.


còn lại là chung sống hòa thuận với hàng xóm cùng tòa lầu, tôi muốn hỏi, anh Tần làm nghề gì?”
  
Tần Trì cười nói: “Tôi mới xin làm giảng viên ở trường quân đội số hai, đây là thư bổ nhiệm của tôi.”

Vừa nói xong, trong tay đang trống không của anh ấy đột nhiên xuất hiện một quyển sổ bìa đỏ là lá thư bổ nhiệm.
  
Điều này cho thấy anh ấy có dị năng không gian hoặc có một quả cầu tinh hạch không gian.
  
Người thuê nhà chủ động xuất trình chứng chỉ nghề nghiệp là lịch sự, Hứa Kiều có thể kiểm tra tỉ mỉ, nhưng thái độ của Tần Trì tốt như vậy, cô cảm thấy nếu nhìn kỹ quá sẽ giống như không tin tưởng đối phương cho lắm.
  
Vì vậy, Hứa Kiều mở thư bổ nhiệm ra, chỉ đọc dòng đầu tiên, chứng minh Trường quân sự số 2 quả thật đã tuyển Tần Trì.

Sau khi nhanh chóng xác minh con dấu của Trường quân sự số 2, Hứa Kiều liền nhanh chóng khép lại lá thư bổ nhiệm bằng da màu đỏ vui vẻ nói: “Có nhiều người đến xem nhà như vậy, nghề nghiệp và khí chất của anh là điều chúng tôi yên tâm nhất.

Lát nữa tôi nói với cậu ấy, cậu ấy nhất định sẽ đồng ý: “
  
Tần Trì: “Tiểu viện của cô được xử lý rất sạch sẽ, nếu có thể thuê sống ở đây, cũng là vinh dự của tôi.”  
Hứa Kiều tỏ ra có chút tự hào khi thành quả lao động của mình được công nhận.

Bởi vì đất ở căn cứ rất quý giá, rất nhiều dị năng giả hệ mộc có sân nhỏ sẽ trồng kín trong sân, bỏ qua cái nhìn mỹ quan để tối đa hóa việc sử dụng đất trong sân nhiều nhất có thể, Hứa Kiều lại không thích như vậy, luống rau trong sân được cây theo khoảng cách nhất định, thoạt nhìn rất có mỹ quan, đẹp mắt.
  
Cô nhìn đồng hồ trên tường, giải thích: “Tôi còn phải đi làm, buổi tối tôi sẽ nói chuyện này với em trai tôi, chỉ cần cậu ấy gật đầu, tôi sẽ gửi tin nhắn cho anh.

  
Tần Trì: "Được rồi, cô đi làm ở đâu? Nếu tiện đường, tôi có thể đưa cô đến đó."
  
Hứa Kiều mỉm cười, nói, "Chỗ làm ở gần đây thôi, tôi đạp xe chỉ mất mười phút thôi."
  
Tần Trì: "Được rồi, tôi đi trước, có cơ hội gặp lại sau.”
  
Hứa Kiều đưa anh ra ngoài, nhìn chiếc xe màu đen chạy đi, Hứa Kiều khóa kỹ cửa, đạp xe đạp đến phòng khám.
  
Buổi tối khi Lục Dương trở lại, Hứa Kiều vui vẻ kể cho cậu nghe về tình hình của Tần Trì.
  
Nghe nói người thuê nhà là nam, theo bản năng Lục Dương muốn nhíu mày, nhưng Hứa Kiều lại khen ngợi đối phương hết lời, nếu cậu lấy lý do giới tính của đối phương để soi mói thì có hơi vô lý.
  
“Để em xem có hợp mắt không.”
  
Mỗi một nhà trong sân nhỏ trồng rau đều sẽ lắp camera giám sát, Hứa Kiều dẫn Lục Dương vào thư phòng, mở camera giám sát cho cậu xem.

  
Sau đó, Lục Dương nhìn thấy chiếc xe sang trọng bình dân của Tần Trì, cũng thấy được dị năng giả bước ra tựa như trong phim thần tượng.
  
Lục Dương cố gắng tìm ra vấn đề về nhân phẩm của đối phương, nhưng camera cho thấy.

Tần Trì ngoại trừ duy trì lễ nghi xã giao, căn bản không có nhìn trộm Hứa Kiều.  
Thân là người thuê nhà, điều kiện của Tần Trì thật sự không thể chê vào đâu được.
  
Hứa Kiều: "Anh ấy biết lúc này em có ở nhà, có thể đang chờ, em quyết định thế nào?”
  
Lục Dương: "...!Gọi anh ta qua, em sẽ nói chuyện với anh ta, không có chuyện gì thì tối nay ký hợp đồng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận