Hàng Yêu Phục Anh


- Chị là ai? Tình nhân của ba tôi nữa à?
- A đầu! Nói chuyện với người lớn không phải thái độ này.

Ta họ Dương.

Chị cùng người bạn đến đây thăm em.

Ông Thẩm có nhiều tình nhân lắm sao? Hẳn là em thất vọng về ba lắm nhỉ?
- Cô ta cũng là người tình của ba.
Dương Mộc Thanh nhìn hướng con bé chỉ là biết đó là nói Thẩm Khiết.
- Chị ta không phải là con nuôi của ông Thẩm sao?
- Con nuôi gì chứ?
- Im đi! Con nít không hiểu chuyện Dương tiểu thư đừng nghe nói bậy.

Con bé mệt rồi chúng ta ra ngoài cho nó nghỉ ngơi thôi.
Thẩm Tiểu Vy nghe vậy liền cầm chặt lấy tay cô.

Lúc này Đàm Mạnh Hùng cũng đã tìm tới nơi.


Thẩm Khiết thấy người đàn ông này đứng ở đây vậy ông ta thì sao? Dương Mộc Thanh thấy được trong ánh mắt của cả hai người này đều là sự sợ hãi.

Cô không gạt tay của đứa nhỏ ra mà người hơi hướng ra ngoài chỗ Thẩm Khiết đang đứng.
- Cô Thẩm Khiết không muốn nói gì với chúng tôi sao? Hiện tại ông Thẩm không thể đến đây được, cứ tự nhiên!
- Hai người làm gì ông ấy rồi? Các người đến đây có mục đích gì?
- Ban đầu đến đây vì muốn nói chuyện với ông Thẩm về việc tối qua vì sao con gái ông ấy lại khó thở đến sắp chết.

Nhưng đến đây rồi tôi lại thay đổi ý định.

Người mà tôi cần thuyết phục là cô Thẩm Khiết đây.
- Chuyện này thì liên quan gì đến tôi? Các người mau về đi.

Thẩm gia không tiếp khách nữa.
- Giữa cô và ông Thẩm rốt cuộc có chuyện gì khiến cô hận ông ta đến nổi đồng ý giao cơ thể mình cho một thứ không sạch sẽ để thay cô trả thù chứ?
- Cô đã biết gì rồi? Cô theo dõi tôi?
Dương Mộc Thanh thấy mình đã dẫn dắt đối phương đi đúng theo hướng cô vạch ra liền ra hiệu Đàm Mạnh Hùng đóng cửa lại, cô dùng thần lực làm cho Tiểu Vy đi vào giấc ngủ rồi rút tay ra khỏi người cô bé.
- Đêm hôm qua khi cảm nhận được âm khí từ cô tôi đã đi theo và chứng kiến cô đã ra tay với đứa bé này.

Lúc đó do cứu người nên mới để cô thoát khỏi dễ dàng.

Với cương vị là một người hàng yêu phục ma tôi đã tìm đến đây nhằm hợp tác với ông Thẩm dùng con gái ông ấy làm mồi nhử chờ cô đến tôi sẽ thu phục.

Nhưng hiện tại gặp lại trên người cô lại vô cùng sạch sẽ, tôi nhìn ra cô chỉ là một người phàm bình thường.

Nhưng lúc nãy khi tôi cầm tay cô, tôi đã biết cơ thể này đã có khế ước với ma.
Thẩm Khiết nghe đến độ chấn kinh, hay tay giơ lên che miệng.

Cô lấy lại được ý thức đi về phía Dương Mộc Thanh quỳ xuống.
- Nếu tôi đồng ý phối hợp cùng cô thì cô sẽ giúp tôi thoát khỏi nó được sao? Tôi hối hận rồi, tôi không muốn giết người, tôi không muốn giao cơ thể này cho ai hết.

Tôi muốn sống tiếp, xin cô… xin cô hãy giúp tôi.
Thẩm Khiết nắm chặt lấy đôi bàn tay của cô như đang nắm lấy phao cứu hộ giúp cô không bị chìm xuống dưới đáy tuyệt vọng, không kìm được hai hàng nước mắt đã chảy dài xuống cổ.
- Cô đồng ý hợp tác thì dễ dàng cho tôi rồi.


Ngồi đi, nói cho tôi nghe rốt cuộc cô và Ốc Sên Tinh kia sao lại ký khế ước?
- Chúng tôi đều hận ông ta, muốn ông ta phải sống khổ sở, giày vò cả đời này.

Cô hỏi tôi vì sao ư? Vì ông ta là một tên độc ác không bằng cầm thú nhưng người thấp cổ bé họng như chúng tôi sao có thể kiện ra toà.

Ông ấy mở chi nhánh Cornu ở nơi hẻo lánh như vậy là nhằm che đậy tội ác của mình.

Ông ta vừa dùng nó kiếm tiền vừa thoả mãn tình dục ghê tởm.

Những cô gái nông thôn xin vào làm không cô nào là thoát khỏi tên khốn đó, ngay cả tôi cũng bị ông ta làm nhục.

Tôi muốn kiện hắn ra toà thì hắn dùng quyền lực đe doạ sẽ không để yên cho gia đình tôi và ép tôi phải chia tay bạn trai để ở bên cạnh lão.

Còn về nghiên cứu ốc sên cho ngành làm đẹp cũng tàn nhẫn như tính cách con người ông ấy vậy.

Hắn dùng đủ cách đưa hoạt chất hoá học mạnh vào ốc sên để kích thích chúng tiết dịch nhờn khiến chúng đau đớn vô cùng.

Nhiều con còn bị chết do không chịu nổi nữa.

Những con ốc sên già không còn giá trị kiếm tiền nữa thì hắn đem chúng đi nướng ăn hoặc bán ra bên ngoài.
- Việc ông ta lấy thịt ốc sên nướng ăn chắc có lẽ là làm theo phương thuốc Oa Ngưu.

Thuốc từ ốc sên có tên là Oa Ngưu, mang tính hàn, đặc tính mặn và trơn nhày có thể giải độc, tiêu viêm đặc biệt là hỗ trợ trị bệnh hen suyễn.


Nhưng ông Thẩm lại không biết rằng phải là loại ốc sên hoa mới có tác dụng.
- Trong lúc bị hận thù che mờ đi lý trí, cũng vào buổi tối hôm ấy có một cô gái đến tìm tôi.

Cô ấy nói rằng sẽ giúp tôi trả thù cũng như là giúp cô ấy báo thù.

Tôi không hề biết gì về khế ước cả.

Cũng không nghĩ cô ta là Ốc Sên Tinh gì đó như cô nói.

Chuyện tối hôm qua bản thân tôi không hiểu sao mình không thể khống chế được bản thân và đi đến bệnh viện.

Tôi thật sự không có ý hại con bé đâu! Xin cô hãy tin tôi.

Người tôi hận chính là Thẩm Thừa Phong chứ không phải là một đứa trẻ vô tội.
Dương Mộc Thanh nghe hết đầu đuôi câu chuyện thì cũng đã rõ được phần nào.

Giờ mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống cô đứng dậy dùng thần lực tạo một lớp màng bảo hộ cho Thẩm Tiểu Vy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận