- Đợi đã, ngươi đem theo sợi dây chết tiệt này theo làm gì?
- Còn không biết? Nó trên người của ngươi từ khi nào?
Giọng tên phục vụ gắt gỏng không có kiên nhẫn.
Đàm Mạnh Hùng không thể nghe tiếng ai trả lời nhưng sao tên này lại giống như đang nói chuyện với ai nữa vậy. Hắn nhướn người thêm một chút về phía trước, dõng tai về hướng đó. Mặt hắn xoay về phía người Dương Mộc Thanh.
Sợi chỉ đỏ đã bị tên đó nhìn thấy, cô giơ tay định thu về thì người phục vụ đã nhanh hơn một bước một phát cắt đứt đôi sợi chỉ ra làm 2. Cô suýt thì ngã may là hắn đỡ cô kịp. Cô lấy một tay bụm miệng tay còn lại thu một nửa sợi chỉ về.
- Mẹ kiếp! Bị gài bẫy rồi!
Dương Mộc Thanh cắt máu tay vẽ lên hàng loạt lá bùa. Đưa cho Đàm Mạnh Hùng một tấm bùa chắn cửa ra hiệu hắn đi lên lại phía trên dán ở bức tường rêu ban nãy. Ánh mắt anh hiện lên vẻ lo lắng nhìn cô. Cô chỉ gật đầu tỏ vẻ không sao để trấn an hắn rời đi.
Cô dồn thần lực vào tay chưởng tới đánh thẳng vào lưng người phục vụ. Bắt ngờ bị đánh úp hắn ngã người về phía trước phun ra một ngụm máu. Khi hắn xoay người lại xem là ai thì tám lá bùa có chữ cổ màu đỏ đã bay đến sau đó tạo thành một vòng tròn bao vây hắn lại.
Tám tấm bùa phát ra ánh sáng trắng, vàng, lục chiếu lên người phục vụ. Da hắn bắt đầu bị thêu đốt nên đau đớn gầm lên. Kích thước cơ thể hắn thay đổi đột biến. Khắp người đều là gân guốt nổi lên, cơ bắp cuồn cuộn trông rất kịch cợm. Đôi mắt đỏ như máu. Cao chừng 2m. Hắn chính là Huyết Quỷ.
Dương Mộc Thanh thành công khiến hắn lộ nguyên hình định thực hiện bước tiếp theo thì vật thể tròn to nhất sau lưng hắn lúc nãy đã bung ra thành bảy cánh như hình ngôi sao. Âm thanh quen thuộc vang lên và khói trắng dày đặc hơn so với tên đầu trọc lần trước.
Thấy không ổn cô tạm dừng lại, dồn thần lực tạo vòng tròn lá chắn cho mình.
Qua mười phút thì khói độc đã hết, thời gian này cũng đủ cho Huyết Quỷ kia phá bỏ trận pháp của cô. Lúc này hắn dang tay ra hai bên dùng ma lực gom những tảng rêu xanh để chúng bám lên người hắn. Gương mặt đau đớn vì da bị bỏng lúc nãy dần giãn ra và trông đã dễ chịu hơn.
Thì ra tác dụng của rêu tản mà hắn nuôi dưỡng chính là để chữa thương. Không để hắn như ý cô lại tấn công thêm lần nữa. Cô dùng dây thường xuân phóng đến trói chặt hai tay Huyết Quỷ.
- Gừmmm! Kẻ nào dám đến địa bàn của ta làm loạn. Mau ra đây!
Dương Mộc Thanh cũng không tiếp tục ẩn nấp nữa mà ung dung đi xuống từng bậc cầu thang.
- Trước khi chết cũng nên để ngươi biết là ai giết chứ nhỉ?
- Một con nhóc như cô chõ mũi vô chuyện của ta. Không muốn sống nữa hả? Gmmm
- Nhìn tình hình đi! Sắp chết còn già mồm!
Dương Mộc Thanh giơ tay lên định thi pháp thì Huyết Quỷ đã hô lên:
- Nấm Xì Gà! Lên cho ta!
Nấm bung bảy cánh lúc nãy nhận lệnh liền hoá thành một người phụ nữ trung niên, da nâu đen sậm. Nhưng tóc lại xơ xác le hoe vài sợi. Gương mặt đầy đủ ngũ quan. Tay phải giơ quyền đánh thẳng đến phía cô.
Dương Mộc Thanh cười khinh thường, lách người qua một bên thuận tay tát vào mặt ả một phát.
“Chát”
- Ngươi đánh vào mặt ta? Sao ngươi dám đánh vào mặt ta hả?
- Vừa tầm tay, sao ta không dám?
Đôi mắt ả ta đã tăng thêm nộ khí, hai tay dồn ma lực đã đen khịt, trong móng tay có độc.
Ả nhào đến cào vào người cô, Dương Mộc Thanh tránh được mấy phát rồi chụp tay ả lại dùng sức bật người lên nhảy ra đằng sau tung cước đạp vào lưng khiến ả bay vô tường té uỵch xuống đất hộc máu.
- Đây là võ công mèo cào gì vậy?
Do cô mãi lo giao chiến với Nấm Xì Gà nên đám rêu tản đã bám đầy lên dây thường xuân làm suy giảm khả năng trói buộc lại thế là Huyết Quỷ thừa cơ hội này vươn người tới định đánh úp cô.
- Cẩn thận!