Thời gian cứ như vậy thấm thoắt trôi qua, Hứa Nam Yên vẫn duy trì cuộc sống nhàn nhạt xa cách kèm theo cảm giác sợ hãi với Lục Thời Xuyên, từ ngày đó trở đi Lục Thời Xuyên cũng kiên trì làm nấu nướng, mặc dù Hứa Nam Yên vẫn chưa tiếp nhận hắn, nhưng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy hắn, hai người xem như tương kính như tân, Lục Thời Xuyên cảm thấy cứ trải qua cuộc sống thế này cũng ổn, dù sao giữa hai người còn có một đứa con gái.
Nửa năm sau.
“Tôi còn không nhận ra cô, à, đây là thân phận mới của cô.
" Hứa Nam Yên đưa ra một túi tài liệu.
"Có phải là xinh đẹp kinh người không.
Ha ha.
" La Tư Kỳ vẫn mang nụ cười vô lại như trước.
"Đúng vậy, từ hôm nay trở đi cô sẽ không còn La Tư Kỳ nữa, đổi tên thành Lâm Thư, đây là tôi đặc biệt xem tính cách mà đặt cho cô đó, áp lên con người vô lại của cô, quả thật là mãnh liệt tương phản, hắn chưa từng gặp qua loại người như cô, nhất định phải nhớ kỹ không được lấy lòng, không kiêu ngạo không tự ti, bên cạnh hắn có nhiều phụ nữ tranh nhau lấy lòng hắn lắm, cho nên cần có một người đặc biệt khác đám người kia mới được.
"
"Cám ơn cô, Nam Yên.
" La Tư Kỳ, à không, Lâm Thư cảm kích nói.
“Vì nhu cầu đôi bên cả thôi.
"
“Được, tôi sẽ nhớ kỹ.
Tiếp theo nên làm gì đây?" Trải qua nửa năm, mái tóc Lâm Thư đã dài hơn.
“Tối nay có một bữa tiệc khiêu vũ, tôi sẽ đi cùng với hắn, vé mời tôi đã để trong túi tài liệu.
Đến lúc đó cô nhìn ánh mắt tôi mà làm.
"
“Được.
"
Tạm biệt Lâm Thư, Hứa Nam Yên quay về nhà họ Thẩm, vừa mở cửa, bị cảnh tượng trước mắt khiến cho giật nảy mình, trong phòng khách có rất nhiều người đứng đó, bày đầy quần áo, giày dép và đồ trang sức.
“Nào, chọn thử xem muốn mặc cái gì.
" Lục Thời Xuyên dịu dàng kéo Hứa Nam Yên.
Nửa năm qua đến nay, giữa hai người có bước tiến triển duy nhất là Hứa Nam Yên ngầm đồng ý cho hắn cầm tay cô.
Chẳng qua đôi khi Hứa Nam Yên cũng sẽ kinh ngạc, hắn lại có thể kiên nhẫn như vậy từ bao giờ.
“Mặc gì cũng được, anh chọn đi.
"
"Vậy mỗi bộ mặc thử một lần, còn mấy tiếng nữa, không vội.
"
“Được, anh quyết sao thì làm vậy.
" Hứa Nam Yên nhẹ giọng nói.
Tâm trạng Lục Thời Xuyên bỗng nhiên thật tốt, nửa năm qua này, đây là lần đầu tiên Hứa Nam Yên nói với hắn một câu như vậy, trước đây đều là tránh né hoặc là sợ hãi, thái độ như hôm nay xem như là xưa nay mới thấy lần đầu.
Lục Thời Xuyên vung tay lên, người hầu tiến lên bắt đầu trang điểm, thay quần áo cho Hứa Nam Yên.