Lục Thời Xuyên và Lâm Thư khoác nhau đi vào sân nhảy, không thể không nói sau khi Lâm Thư phẫu thuật xong thì có tiền vốn khiến đàn ông tình mê ý loạn, đứng cùng một chỗ với Lục Thời Xuyên lại không mang cảm giác không hài hòa chút nào.
"Cô Lâm và vợ tôi quen nhau lâu chưa?"
"Không lâu lắm, cũng mới nửa năm thôi, Nam Yên là một cô gái tốt, thiện lương.
"
"Cảm ơn cô Lâm đã khen.
"
"Anh quên một chuyện, cô ấy cũng là bạn thân tôi.
"
Mắt thấy bọn họ nhảy xong một khúc, Hứa Nam Yên bưng hai ly rượu khập khiễng đi tới đưa cho Lâm Thư cùng Lục Thời Xuyên mỗi người một ly.
"Uống một ly đi.
" Hứa Nam Yên nói với Lục Thời Xuyên.
Thế là, Lục Thời Xuyên cùng Lâm Thư chạm ly rồi uống một hơi cạn sạch.
Khóe miệng Hứa Nam Yên nổi lên nụ cười.
Thời gian bữa tiệc còn chưa qua một nửa, có ba người đã lặng lẽ biến mất, Hứa Nam Yên, Lục Thời Xuyên và Lâm Thư.
Hứa Nam Yên thay quần áo, đi cửa sau, bắt xe taxi đi đến ngoài thành, một chiếc xe không mấy thu hút sự chú ý mà trước đó cô mua đậu ở ven đường, Hứa Nam Yên trả tiền, đạp cần ga, xe lập tức lao vút ra đường.
Một đường đi về phía nam, cô không biết nên đi đâu, nhưng đi đâu cũng được, chỉ cần nơi đó không có Lục Thời Xuyên.
Lục Thời Xuyên, hẹn gặp lại, chúc anh may mắn.
Bên này, bên trong gian phòng ở tầng trên sảnh bữa tiệc, Lục Thời Xuyên ý loạn tình mê, trong cơ thể nổi lên dục vọng không thể khống chế nổi, khao khát được phóng thích, Hứa Nam Yên ở lại nhà họ Lục hơn nửa năm, khoảng thời gian hắn không chạm qua bất cứ phụ nữ nào, nhưng hôm nay không biết vì sao, hắn lại không khống chế được ngọn lửa dục vọng này, nhất là nhìn thấy người phụ nữ nằm trên giường, nửa thân trần lộ ra bộ ngực sữa, váy đã bị vén đến ngang đùi, Lục Thời Xuyên gần như đã đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, nhưng hắn biết người phụ nữ trên giường không phải Hứa Nam Yên, cho dù trang phục trên người các cô có giống nhau đi chăng nữa.
"A ~" Người phụ nữ trên giường rên rỉ một tiếng, giống như đã tỉnh lại.
Lục Thời Xuyên nghe được âm thanh này rốt cuộc không khống chế nổi.
Lâm Thư vừa mới tỉnh lại chuẩn bị đứng dậy lại bị Lục Thời Xuyên bổ nhào tới đặt ở dưới thân, Lâm Thư hoảng hốt kêu lên.
Bàn tay to của Lục Thời Xuyên đã bao phủ lên một bên ngực căng tròn của Lâm Thư, lực đạo mạnh mẽ khiến Lâm Thư nhịn không được rên rỉ.
Một cái tay khác trực tiếp cởi quần lót của Lâm Thư xuống, cởi thắt lưng của mình ra, không có bất kỳ màn dạo đầu nào, ưỡn thân một cái, thậm chí còn không đợi cho Lâm Thư chút ướt át.
Lâm Thư đau đớn toàn thân đổ mồ hôi, bác sĩ chết tiệt nào nói rách màng trinh không đau chứ, không đau cái mụ nội nó, ngon thì thử đi đã rồi hẵng nói.
Lục Thời Xuyên như dã thú, điên cuồng cắm rút, chỉ lo phát tiết dục vọng trong cơ thể, người phụ nữ trước mắt chậm rãi biến thành dáng vẻ Hứa Nam Yên.
Lục Thời Xuyên dịu dàng hôn xuống, tốc độ chậm lại, chậm rãi chơi đùa.
Lâm Thư cũng từ bắt đầu đau đớn biến thành rên rỉ hưởng thụ, không thể không nói, công phu trên giường của Lục Thời Xuyên quả thực không tồi.