Ngày hôm nay - ngày nghỉ của công ty Bắc Ái
Tô Dương Kì quyết định ghé qua siêu thị để mua sắm một ít đồ. Anh ta chọn mua các nguyên liệu cho một bữa trưa nấu lẩu cay - món ăn mà anh ta thích và cũng là món anh rất giỏi
Anh ta lựa chọn các nguyên liệu tươi ngon như thịt bò, thịt gà, tôm, nấm hương, bông cải xanh, bắp cải, cà rốt và bắp chuối,... Anh cũng không quên mua thêm một vài loại gia vị như hành tím, tỏi, ớt chuông, ớt hiểm và lá chanh để làm nổi bật hương vị lẩu cay
Sau khi mua đủ đồ, Dương Kì trở về nhà và bắt đầu chuẩn bị bữa trưa. Anh ta cắt thịt và các loại rau củ thành từng miếng vừa ăn, sắp xếp gọn gàng trên dĩa. Anh ta chuẩn bị nồi lẩu, cho nước lẩu vào và đun nóng. Khi nước lẩu sôi, anh ta cho vào các nguyên liệu: thịt, tôm, nấm và rau củ theo từng lớp để đảm bảo chúng chín đều.
Anh ta thêm gia vị vào nồi lẩu - ớt chuông, ớt hiểm và lá chanh để tăng thêm hương vị cay nồng. Mùi thơm của nồi lẩu lan tỏa khắp căn bếp, tạo nên không khí ấm cúng và hấp dẫn.
Dương Kì nếm thử nước lẩu, cảm nhận được hương vị vừa miệng, không quá cay mà cũng không quá nhạt.
- Là lẩu cay à? Cần mẹ giúp gì không?
- Sắp xong rồi ạ, nhưng cũng cần mẹ phụ một chút
Nói rồi mẹ anh đeo thêm tạp dề, giúp anh đứng bếp
Dương Kì và mẹ bắt đầu nấu nướng với nhau. Dương Kì vui vẻ chia sẻ trò chuyện với mẹ. Mẹ cũng không quên hỏi về cháu gái của họ hàng xa. Cô ấy sắp lấy chồng và đám cưới dự kiến diễn ra trong vài tháng tới.
- Con thấy cháu gái của mình sắp cưới rồi, mẹ cảm thấy sao?
Mẹ Dương Kì hỏi.
- Thấy vui vẻ lắm ạ. Cháu ấy là người tuyệt vời và hạnh phúc vì cô ấy sắp có người yêu thương bên cạnh. Nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy
Mẹ Dương Kì nở nụ cười hân hoan
- Chắc chắn là sẽ có một đám cưới rất ấm cúng đấy. Cháu gái của mình xinh đẹp và thông minh lắm, sẽ là một người vợ tuyệt vời đó
Dương Kì cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi được bàn luận về những điều tích cực và gia đình cũng như những người thân yêu. Mẹ Dương Kì luôn là nguồn động viên và hỗ trợ vững chắc trong cuộc sống của anh. Nhưng chưa được bao lâu thì mối quan tâm của bà về tương lai hôn nhân của Dương Kì lại được đề cập đến
Mẹ Dương Kì nhìn con trai với ánh mắt ân cần.
- Con ơi, mẹ thấy thời gian trôi nhanh lắm đấy. Mẹ lo cho con, thấy con cứ mãi lớn lên mà chưa có người yêu, chưa lấy vợ. Còn bạn gái nào chưa? Mẹ thấy con cũng đủ tuổi để tìm hiểu và lập gia đình rồi
Dương Kì cảm thấy hơi ngạc nhiên với sự hối thúc của mẹ, nhưng anh biết đó là tình cảm lo lắng và quan tâm từ mẹ mà thôi.
- Đúng vậy mẹ
Dương Kì cười nhẹ
- Con cũng đã nghĩ đến chuyện đó. Hiện tại thì... con chưa có ai nhưng sẽ cố gắng hơn để tìm được người phù hợp, mẹ đừng lo nhé
Mẹ Dương Kì nở nụ cười và xoa đầu con trai
- Thế thì tốt. Mẹ cũng muốn con có một gia đình hạnh phúc, có người thương yêu chăm sóc con. Đừng lỡ dịp mà chậm chân đấy
......................
Buổi ăn trưa của gia đình Tiêu Dương Kì hôm đó khá ấm cúng và sum vầy. Mẹ và Tiêu Dương Kì đã cùng nhau nấu lẩu cay với đủ loại thực phẩm yêu thích của mỗi người. Khi bố và em gái của Tiêu Dương Kì về đến nhà sau một ngày học tập và làm việc, bố đã thay đồ nhanh chóng và ngồi vào bàn ăn cùng mọi người.
Mỗi người trong gia đình cùng nhau thưởng thức món lẩu vừa nấu, vừa trò chuyện về những điều đã xảy ra trong ngày. Không khí ấm áp và hài hòa lan tỏa trong căn nhà nhỏ của họ. Cảm giác bình yên và hạnh phúc tràn đầy khiến bữa ăn của họ trở nên đặc biệt và khó quên
- Bố, hôm nay công việc như nào ạ?
Ông thay quần áo vừa xong, nghe cậu con trai nói thù cũng gật đầu bảo mọi chuyện không có gì vượt ngoài tầm kiểm soát
- Đã xong rồi, giờ vào bàn cùng mọi người thưởng thức lẩu thôi!
- Trông ngon quá! Hôm nay ăn lẩu vui quá! - Em gái của Dương Kì, Dương Mai
Mọi người khi cùng nhau ngồi vào bàn:
Cảm ơn mẹ và anh Dương Kì đã nấu nướng ngon lành cho cả nhà. Ăn thôi!
- Dương Mai, từ từ, không ai ăn hết của con đâu mà lo
Tiêu Dương Kì sau khi nếm một miếng thịt thì cảm thán
Món này ngon quá, mẹ nấu cay vừa miệng!
- Mẹ nấu mà chẳng ngon?!
Sau khi cả nhà đã cùng nhau ăn và nói chuyện vui vẻ, bầu không khí trong căn nhà gia đình Tiêu Dương Kì trở nên ấm cúng và thư giãn hơn. Tuy nhiên, bỗng dưng Dương Kì nhớ đến Vũ Uyên, người mình yêu quý. Anh bắt đầu tự hỏi rằng liệu Vũ Uyên đang có khỏe không, hay đang làm gì vào lúc này?!
Dương Kì bất ngờ cảm thấy nhớ những khoảnh khắc vui đùa và những lúc chia sẻ bên Vũ Uyên. Một chút lo lắng chập chùng trôi qua trong tâm trí cô khi nghĩ đến người ấy, mong muốn biết rằng mọi thứ đều ổn với cô
...****************...
Vũ Uyên cảm thấy ngạc nhiên khi nghe tiếng chuông cửa, và khi mở cửa ra, cô phát hiện ra đó là Nhược Châu. Mặc dù có những kí ức khó khăn với Nhược Châu, Vũ Uyên vẫn giữ được sự vui vẻ và hòa nhã
- Nhược Châu em vào nhà đi, hôm nay chị đã chuẩn bị món cá hầm ngon lắm. Mình cùng vào bếp nấu món này nhé!
Cô mời Nhược Châu vào bên trong, rồi đưa cho cô ấy một chiếc tạp dề và chỉ cô ấy để đồ cá nhân ở góc sofa. Bàn tay của Vũ Uyên chuyển động một cách tự nhiên, nhưng trong lòng cô cũng có sự chắc chắn, dù khó khăn, cô vẫn muốn giữ sự bình thản
- Nhược Châu à, em có muốn phụ chị một tay không? Chắc em cũng đã đói lắm rồi nhỉ?
Nhược Châu cảm thấy hơi ngại khi đến thăm Vũ Uyên. Cô không biết nên nói gì và có phần lúng túng trong lời nói của mình
Bên trong căn bếp của Vũ Uyên, không gian ấm cúng với màu sắc nhẹ nhàng của tường và tủ bếp gỗ, những dụng cụ nấu nướng được sắp xếp gọn gàng trên bề mặt bếp và trên kệ.
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, làm bật lên những chi tiết nhỏ như lọ gia vị và những bộ dụng cụ nhà bếp. Không gian này phản ánh sự chu đáo và sự tỉ mỉ của Vũ Uyên trong mỗi bước nấu nướng, cùng với sự chân thành khi chào đón Nhược Châu khi đến ngôi nhà của cô.