Tiêu Dương Kì cũng là một thành viên chơi tốt bộ môn bóng rổ, chỉ là ngày hôm đó bị lừa lấy mất cơ hội bởi Nhất Phong mà không tham gia được trận cuối
- Mày nhường cơ hội cho người khác? Mày nói cái gì vậy? Mày có biết thắng đợt này là vào được quốc gia không, là một cơ hội mới rất đáng trải nghiệm đó
Tiêu Dương Kì hơi nhíu mày, nếu không phải Nhất Phong quỳ xuống khóc lóc xin nhường chỗ thì cũng đâu đến mức này
- Tiêu Dương Kì, cậu nhường chỗ cho tôi đi. Vũ Uyên không hề thích một người chơi bóng rổ, cậu ấy thích những mẫu người học hành thật chăm chỉ
- cậu nói chuyện đó cho tôi làm gì?
- không phải cậu muốn biết thứ cô ấy thích sao? Tôi đã nói cho cậu thứ cô ấy thích là gì, hi vọng cậu là một người khôn ngoan. Vị trí này nếu cậu không cần nữa thì hãy nói với tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua
Vậy mà Tiêu Dương Kì lại bỏ lỡ thật, đúng như lời mà Nhất Phong đã nói. Đồng thời, làm thỏa lòng mong ước của cậu ta
Tiêu Dương Kì bỏ việc chơi bóng rổ, cậu suốt ngày lao đầu vào việc học hành. Cuối cùng, giành được vị trí á khoa của toàn khối. Nổi danh là người vừa nam tính vừa giỏi, lúc nào cũng được ca tụng, con gái suốt ngày bao quanh
Lúc đó cậu đã từng nghĩ, cuộc sống như này chắc chắn Vũ Uyên sẽ để mắt đến mình. Vậy nên cậu mặc kệ những cô gái đó vẫn cứ quyết tâm lao đầu vào học hành nhưng lúc nào cũng quan tâm đến Vũ Uyên
Đôi khi là một chiếc kẹo dưới hộc bàn dù hai người khác lớp. Đôi khi là một số lời nhắn ẩn danh, lời bày tỏ trên diễn đàn trường nhưng vì lượng người thích Vũ Uyên quá lớn, nên chắc rằng cô cũng chẳng may may đến những confession trên diễn đàn trường đâu
Nhưng chuyện không ngờ tới nhất, Vũ Vũ Uyên lại ngỏ lời tỏ tình với Nhất Phong. Điều này khiến cho Tiêu Dương Kì mất ăn mất ngủ mấy ngày đêm, học hành cứ thế mà sa sút
...****************...
Dưới bếp ăn, Đường Nhược Châu đã lấy đồ ăn xong từ lâu. Cô ngồi đợi Vũ Uyên, thở dài một tiếng
- nghe nói bên khu vực marketing vừa mới thu nhận người mới, cô thấy anh ta như thế nào?
Một cô gái có mái tóc hồng bước đến. Cô ta ăn mặc giản dị nhưng có phần sắc sảo, trên tay cô ta còn một khay đồ ăn nhìn về phía Đường Nhược Châu, vẻ mặt có chút thân thiện
- Cô là?
- thật ngại quá tôi chưa giới thiệu bản thân mình, tôi là Lưu Hồng Dược bên bộ phận chăm sóc khách hàng
- Thì ra là vậy, tôi tên là Đường Nhược Châu. Nếu đã có duyên như vậy rồi thì chúng ta có thể ngồi bàn chuyện!
- Cô đang đợi bạn sao?
Đường Nhược Châu nghe vậy thì gật đầu cô không do dự đáp
- Đúng rồi, chị ấy là Vũ Uyên cùng bộ phận marketing
- à Vũ Uyên, Cô ấy là đàn chị hơn tôi một khóa. Cô biết không hồi cấp 3 chị ấy nổi tiếng học rất giỏi, luôn đi thi rất nhiều cuộc thi cho trường, lần nào chào cờ tôi đều thấy chị ấy lên nhận giải
Đường Nhược Châu mỉm cười, trong công việc hiện tại chị ấy cũng rất giỏi luôn. Luôn giúp đỡ cô trong những hoàn cảnh khó khăn, phần nào khó cô hay hỏi và luôn được chị ấy tận tình giúp đỡ quả nhiên tính cách chị ấy thật dễ thương
- Thật vậy. Chị ấy luôn luôn giúp đỡ tôi
- nổi tiếng là vậy nhưng mà chị ấy thua hai người, cô biết không chị ấy luôn luôn nằm trong top 3 của trường. Hình như là thua hai thiếu niên một người họ Tiêu, một người họ Bùi
Vừa mới dứt câu một gái thu hút mọi ánh nhìn ở phòng ăn bước đến chỗ của cả hai người, tay mang một khay đồ ăn vừa hay đặt lên bàn Đường Nhược Châu và Lưu Hồng Dược
- chị không biết là em có hẹn đi ăn với quý cô này. Hân hạnh được làm quen, tên tôi là Vũ Như Uyên. Mọi người hay gọi tôi là Vũ Uyên
- Chị Vũ Uyên, sao chị xuống trễ thế ạ? Đây là Lưu Hồng Dược, em cũng chỉ mới bắt chuyện thôi. Cô ấy là fan cứng của chị đó
- Fan cứng?
Vũ Uyên hơi bất ngờ, không hiểu sao thấy cô gái này có chút quen mắt
- Em em xin chào chị ạ. Em tên là Lưu Hồng Dược, là đàn em cấp 3 của chị dưới một khóa, em... em ngưỡng mộ chị rất lâu bây giờ mới có dịp gặp lại
- Hèn gì Có chút cảm thấy thuận mắt. Gặp lại nhau thật quá tốt. Em có muốn ăn gì không? Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi!
Nói rồi Lưu Hồng Dược cũng đồng ý, cô quay sang quầy đồ ăn lấy thức ăn. Sau đó liền quay lại bàn nhăm nhi nói chuyện với hội chị em vừa mới gặp
- thì ra người mới đến văn phòng Marketing của các chị là đàn anh Tiêu. Mà chị Vũ Uyên với anh Tiêu cũng được coi là hai học sinh ưu tú nổi trội nhất trường cấp 3 của mình còn gì. Hai người mà cùng nhau l một dự án nào đó, chắc chắn sẽ rất thành công cho mà coi
- thực sự không dám nhận. Bản thân chị làm việc còn quá nhiều thiếu sót, có thể giúp đỡ công ty càng ngày càng thăng tiến đã là sự hạnh phúc lắm rồi
- Đúng là người trong lòng của em, luôn luôn biết trận biết ta. Không tự cao, em mê chị quá đi mất!!
...****************...
Ở bên này Nhất Phong rời khỏi nhà đến với một tiệm đồ cổ, bên trong hắn đi đến chỗ của thu ngân.
- thưa ngài, ở đây chúng tôi không nhận tiếp khách
- một đàn hươu chạy