Hạnh Phúc Đó Vốn Không Phải Của Em


“ Quản Gia Y Sương đâu? ” Phương Hạo từ trên lầu đi xuống hỏi
“ Dạ Thiếu Phu Nhân cô ấy ra ngoài từ sớm rồi ạ ” Quản gia thành thật nói
Phương Hạo đành gọi cho Lạc Y Sương cô không đi làm thì mới sáng sớm đi đâu được chứ, chẳng lẽ lại đi gặp Dương Tử Văn?
“ Alo em nghe ” Giọng của Lạc Y Sương từ bên kia vang lên
“ Đang ở đâu? ” Phương Hạo sáng sớm không thấy cô liền có chút không vui
“ Ở nhà ba mẹ anh.

Mẹ bảo tối nay em ngủ lại đây với bà ấy nên anh tự lo liệu nhé ” Lạc Y Sương giọng bình thản trả lời
“ Em đùa sao? Chiều anh sang đón em về ” Phương Hạo nói xong liền cúp máy không để cô nói tiếp
Mẹ anh sợ cô ở nhà buồn nên sáng sớm đã gọi điện bảo cô sang đây chơi, cùng đi mua sắm với bà.

Dù sao Lạc Y Sương cũng không đi làm nên bà muốn cô ngủ lại
Bà chỉ chấp nhận một mình cô làm con dâu của bà thôi nên là dù Phương Hạo có làm gì thì ngoài cô ra bà không chấp nhận ai cả
“ Sương Nhi con muốn ăn gì mẹ mua về nấu cho con ” Mẹ anh quay sang nói với cô còn cô châm chú đẩy xe đựng thức ăn cho bà
“ Con ăn gì cũng được chỉ cần là mẹ nấu thì đều thích ” Lạc Y Sương mỉm cười dịu dàng nói với bà, cô rất thích đồ ăn bà ấy nấu
“ Cái con bé này ” Mẹ anh liền nhéo má cô một cái đầy yêu chiều
Hai mẹ con họ mua rất nhiều đồ, bà chỉ cần thấy cô chăm chú nhìn cái gì liền mua cho cô cái đó mặc dù cô nói không cần
Đến chiều về nhà cả hai người cùng nhau vào bếp nấu cơm tối cho gia đình.

Tiếng xe từ bên ngoài vang lên, Lạc Y Sương vừa nghe qua đã biết của ai
Phương Hạo một thân âu phục chỉnh tề bước vào thấy ba anh ngồi trên sofa đọc báo liền đi lại
“ Thưa ba con mới đến ”
Ba anh không thèm trả lời mặc kệ anh, Phương Hạo có chút đơ người liền ngồi xuống sofa.

Ba anh vẫn không thèm đếm xỉa gì tới anh, có vẻ ba anh vẫn còn giận chuyện của cô.

“ Tối nay con bé ngủ lại đây con đi về đi ” Mẹ anh từ trong bếp bước ra thấy anh liền biết anh đến làm gì
“ Mẹ à ”
“ Y Sương em thật sự muốn ngủ lại? ” Phương Hạo xoay qua cô nhìn cô đứng phía sau lưng mẹ hỏi
“ Ừm mẹ đã bảo thế mà ” Lạc Y Sương gật gật đầu nhìn anh
“ Không được em muốn sang chơi bao nhiêu cũng được, nhưng phải về nhà ” Phương Hạo quyết liệt phản đối chuyện cô ngủ lại nhà ba mẹ
“ Vào dùng cơm thôi ” Ba anh cất tờ báo xuống đứng lên nói
Cả nhà lúc này mới ngồi vào bàn ăn.

Phương Hạo mặt mày cau có không vui chút nào, cô thấy vậy liền gắp thức ăn bỏ vào chén cho anh.

Sau đó liền nói nhỏ
“ Anh ăn đi một tí em về cùng anh được không? ” Lạc Y Sương cũng rất muốn ở lại, nhưng vẻ mặt này của anh thật sự khiến cô không nở
Dù bọn họ chỉ là đang diễn, chỉ còn mấy tháng nữa là ly hôn nhưng vẻ mặt này của anh thật sự rất buồn cười
Phương Hạo lúc này cơ mặt mới chịu giản ra ngồi ăn cơm, ba mẹ anh nhìn như vậy cũng chỉ biết cười trừ.

Ông bà định bảo anh ly hôn giải thoát cho Sương Nhi nhưng xem ra mọi chuyện đang diễn biến tốt lên rồi
Kết thúc bữa ăn Phương Hạo liền nhanh chóng nắm lấy tay cô, cầm hẳng luôn túi xách của cô nói với ba mẹ
“ Con đón vợ con về đây tạm biệt ba mẹ ” Phương Hạo nói xong liền cầm tay cô đi thật nhanh ra xe
Như thể chỉ cần ở lại thêm xíu nữa cô sẽ đổi ý mà ngủ lại đây để anh về một mình mất
“ Về nhà em sẽ biết tay ” Phương Hạo chỉ quăng cho cô một câu trống không rồi lái xe về nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui