Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh


Cô trố mắt nhìn Tư Vũ, hết Lục Hạ giờ đến Tư Vũ.


\- Gì? Chồng?

Tư Vũ cười nhìn sang Thiên Hàn, giọng nói rõ ý trêu chọc.


\- Bạch tổng? Hôm qua sốt sắng đi tìm vợ như vậy? Có phải lo lắm rồi không?

Vân Y ửng đỏ mặt nhìn sang Thiên Hàn.
Gì vậy? Chồng với chả vợ! Thiệt là...


Lục Hạ cười ha hả rồi nói tiếp.


\- Tư Vũ! Vợ Bạch tổng chả lẽ Bạch tổng không lo! Bạch phu nhân tương lai thật là, để lão công lo lắng đi tìm quá!

Vân Y đầu bùng lửa nhìn cô bạn thân mến của mình, nghiết răng nói.


\- Dương Lục Hạ! Mày có tin tao đá hai vợ chồng mày ra khỏi đây không hả?

Lục Hạ cười khanh khách như điên rồi nói tiếp.


\- Bạch phu nhân nổi giận rồi! Haha!

Thiên Hàn nãy giờ im lặng bây giờ mới lên tiếng, giọng nói trầm trầm của hắn rít qua từng kẽ răng.


\- Lãnh Tư Vũ, quản vợ đi! Đừng để phu nhân tao nổi giận!

Cảm nhận thấy sát khí xung quanh mình đang dần nổi lên, Tư Vũ liền ghé sát vào tai Lục Hạ nói nhỏ.


\- Lục Hạ! Sát khí! Đừng chọc nữa! Lát chết oan mạng đấy!

Lục Hạ nghe vậy liền quan sát nét mặt của Vân Y, hơi đỏ pha chút nhăn nhó khó chịu.
Thôi thôi im cho lành, Bạch tổng cưng vợ như vậy nhỡ đá tụi này ra thì khổ.



Lục Hạ mỉm cười phóng qua ngồi cạnh Vân Y, mỉm cười nói.


\- Thôi mà thôi mà bạn thân yêu ơi, bớt giận bớt giận tao thương nè!

Vân Y liếc nhìn Lục Hạ, bĩu môi rồi lên tiếng nói.


\- Thôi đi! Ghê quá!

\- Haha! Để tao đi vào tủ lạnh lấy trà sữa cho mày! Nãy tao sợ nó bị tan đá nên để trỏng!

\- Không! Y Y chưa ăn sáng! Không được uống trà sữa!

Vân Y cau mày nhìn Thiên Hàn, khó chịu hỏi.


\- Sao kì vậy?

\- No hơi!

Vân Y định lên tiếng nói lại thì dì Hà đã đi ra, cung kính nói.


\- Thiếu gia, Vân Y, mời cháu người xuống ăn sáng!

\- Dạ dì Hà!

Nói rồi cô đứng dậy, nhìn Thiên Hàn rồi nhìn sang Lục Hạ và Tư Vũ.


\- Ăn sáng thôi! Còn hai người...


Tư Vũ và Lục Hạ vui vẻ đồng thanh nói.


\- Đương nhiên là sẽ ăn ké rồi!

Vân Y lắc đầu nhìn qua Thiên Hàn, bắt gặp hắn cũng đang nhìn cô, cô mỉm cười rồi nói.



\- Đi ăn sáng!

Thiên Hàn gật đầu rồi cùng cô vào ăn sáng, và cặp Vũ Hạ cũng chúng ta cũng không quên đi vào ăn ké.


\[...\]

Sau khi ăn sáng xong cả 4 ra nói chuyện này nọ một lúc thì chuông điện thoại của Vân Y vang lên, cô nhìn số khẽ cau mày rồi nghe máy.


\- Alo?

Giọng nói bên kia vọng qua một cách chậm rãi.


\- Triệu Vân Y!

Cô khẽ nhíu mày nhìn vào số máy trên điện thoại, nhẹ giọng hỏi.


\- Ai vậy?

Thấy cuộc gọi của Vân Y có gì đó lạ nên Thiên Hàn ra hiệu cho Lục Hạ và Tư Vũ im lặng, nhỉ giọng nói với Vân Y.


\- Y Y! Mở loa ngoài!

Vân Y gật đầu nghe theo, chạm vào điện thoại mở loa ngoài lên rồi lên tiếng hỏi lại.


\- Ai bên đầu dây đấy?

\- Haha! Triệu Vân Y! Người phụ nữ bên cạnh tên Bạch Thiên Hàn kia sao? Nghe giọng có vẻ nhẹ nhàng nhỉ?

Vân Y khẽ cau mày nhìn qua Thiên Hàn rồi mới nói.


\- Ai đấy? Muốn gì ở tôi?

Giọng nói của tên bên kia truyền qua, hắn ta cười giang manh nói.


\- Hahaha! Khẩu khí mạnh nhỉ? Đúng là người phụ nữ của Bạch Thiên Hàn!

Vân Y cau mày khó chịu, giận có chút quạo quọ nói.


\- Hừ! Ngươi là ai? Tìm tôi có việc gì? Nói thẳng ra đi đừng vòng vo! Mất thời gian của tôi!

Bên kia hắn ta bỗng cười lớn, giọng nói phấn khích trả lời cô.


\- Tốt! Vào thẳng vấn đề! Triệu Vân Y! Tôi muốn mạng của tên Bạch Thiên Hàn kia! Cô có thể giúp tôi chứ?


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận