Hạnh Phúc Ở Cổ Đại


Khách đến thăm hôm nay chính là Vương thị, vợ của Đại gia, cùng với hai vị tiểu thư trong phủ là Hàn Mộ Lan và Hàn Mộ Chi.

Chu Anh Anh nhìn ba người bọn họ, cảm thấy nữ quyến của Hầu phủ đều có giá trị nhan sắc cao, nổi bật là Đại tiểu thư Hàn Mộ Lan, có thể nói là chân truyền của Hứa di thái thái.Ngay khi ba người họ bước vào cửa, Hàn Mộ Lan đã gọi Chu Anh Anh một câu biểu tỷ, sau đó bước tới thân thiết nắm lấy tay nàng.

Vương thị với tư cách chị dâu chỉ dịu dàng đi theo phía sau, dẫn theo Hàn Mộ Chi tương đối nhỏ tuổi.


Mặc dù người đi theo ba người này không bằng Hứa di thái thái, nhưng mỗi người đều mang theo mấy nha hoàn bà tử, thoáng chốc phòng của Chu Anh Anh đã chật kín người.Hàn Mộ Lan ngồi trên giường La Hán, bên cạnh Chu Anh Anh, trông vô cùng thân thiết, "Biểu tỷ, lúc trước bởi vì tỷ bị bệnh nặng, nương sợ chúng em quấy rầy tỷ nghỉ ngơi, nên không cho chúng em tới thăm tỷ..."Chu Anh Anh vừa nghe đã biết hai mẹ con này ra vẻ giống nhau, vì vậy nàng mỉm cười nói: "Bệnh hơi nặng, chuyện trước đây ta không nhớ rõ lắm."Hàn Mộ Chi nghe xong liền "ah" một tiếng nói: "Vậy làm sao bây giờ? Tam ca sắp trở về rồi!."Chu Anh Anh cũng không để ý, "Dù sao cũng chưa gặp qua."Lúc này, Hàn Mộ Lan nhìn nàng, nhìn một hồi, đột nhiên nói: ""Biểu tỷ hình như có chút khác biệt?"Chu Anh Anh nghĩ nghĩ, cảm thấy mình đã bắt chước lời nói và hành vi khá tốt, hẳn là không có lộ ra chân tướng, vì vậy mỉm cười nói: "Khác chỗ nào?"Một lúc sau, Hàn Mộ Lan nói: "...Muội cũng không nói rõ được, nhưng trông tỷ có vẻ thoải mái hơn một chút, Tam ca thấy cũng sẽ thích."Lại là Hàn Tam!Những người này mang tiếng đến thăm bệnh, nhưng thực ra đều là vì Hàn Tam.

Xem ra việc làm ăn của Hàn Tam rất tốt, cho nên xem như là bộ mặt đại diện của Hầu phủ, Hứa di thái thái đều nói bóng nói gió nhờ Chu Anh Anh nịnh nọt Hàn Tam.Sau đó, Hàn Mộ Lan nói với Chu Anh Anh về sở thích của Hàn Tam, mà Vương thị thì lại dùng thân phận đại tẩu dạy nàng cách hầu hạ vị hôn phu.

Cuối cùng, Hàn Mộ Lan đưa Hàn Mộ Chi đi trước, chỉ để lại một mình Vương thị.Ngay khi hai tỷ muội rời đi, Vương thị nói: "Đệ muội, có một có một số việc...Lẽ ra mẫu thân muội nên nói cho muội biết, nhưng mẹ chồng sợ muội bị bệnh đã quên nhiều chuyện, vì vậy bà nhờ chị dâu ta đây nói với muội.

"Chu Anh Anh nghe được những lời này, liền nhìn thấy dáng vẻ vặn vẹo của Vương thị, nàng đã đoán đại khái nàng ta muốn cái gì."Chị dâu mời nói."Vương thị ừ một tiếng, vẫy tay gọi nha hoàn đi tới, sau đó đưa một thứ bọc trong khăn tay cho Chu Anh Anh.


Vật giấu dưới khăn tay hóa ra là một cuốn sách, Chu Anh Anh mở ra, phát hiện quả nhiên là một quyển sách cấm thời cổ đại.Chu Anh Anh là một người hiện đại, có thứ gì mà chưa từng xem cơ chứ? Loại bí hí đồ dòng ý thức [*] này, Chu Anh Anh xem xong chỉ có thể cảm khái truyền thống văn hóa nghệ thuật quá mức uyên thâm.[*] Dòng ý thức là một thuật ngữ văn học chỉ một xu hướng sáng tạo văn học khởi điểm từ đầu thế kỷ 20, tái hiện trực tiếp đời sống nội tâm, xúc cảm và liên tưởng ở con người.Nhưng để phù hợp với thiết kế nhân vật, nàng vẫn "à" một tiếng, khép lại bí hí đồ và ngại ngùng nói: "Chị dâu! Cái này, đây là..."Chu Anh Anh cảm thấy mình đã thể hiện sự ngượng ngùng của thiếu nữ khá tốt, nhưng khi nàng ngước mắt lên, mặt của Vương thị ần như cúi xuống ngực, hai lỗ tai đều đỏ bừng."Tam đệ lần này trở về, tự nhiên...Tự nhiên, là sẽ cùng giường với muội.

Muội cầm quyển sách này xem đi, học tập cho tốt, cũng miễn cho, miễn cho.

.

."Chu Anh Anh thấy Vương thị lắp bắp, thật sự nói không được nữa, vì vậy nàng nói: "Cảm ơn chị dâu" cho lướt qua vấn đề này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận