Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)

E vùng vẫy, lồng lộn lên như một con điên, nó chỉ biết ôm lấy e thật chặt, chú Hai phải cùng nó mới giữ e lại được. Chiếc giường ba e nằm tiếp tục được đẩy đi

-BA ƠI, CON LÀ BỐNG CUẢ BA ĐÂY BA! BA TỈNH DẬY NHÌN CON ĐI BA! BA TỈNH LẠI CHƠI VỚI BỐNG ĐI BA! BA ƠIIII! Huhu!

E hét lên trong vô vọng. Giường ba e khuất bóng sau cánh cửa phòng cấp cứu thì e nấc lên một tiếng nghẹn ngào rồi ngã vào lòng nó ngất lịm đi. Mẹ e vừa tỉnh, thấy mọi thứ xung quanh, bà vội bò tới chỗ e. Chân tay bà run rẩy, mất chồng, bà chỉ biết ôm lấy e nức nở. Một chị y tá đi vào

-Bác trai vừa được nâng lên xe! Mời người nhà đi trước dẫn đường để chúng tôi đưa bác trở về!


Chị nói rồi lắc đầu đi ra. Nó bế e lên còn chú Hai và chị Xuân dìu mẹ e đứng dậy. Ra đến cửa, khi mọi người đã yên vị trong xe

-Chú lái xe cẩn thận! Con ở đây thanh toán rồi còn về liền! Nó nói

-Ukm!

Chiếc ôtô chậm rãi đi ra khỏi cổng bệnh viện, theo sau là xe chở ba e. Nó thở dài rồi quay vào, hoàn tất mọi thủ tục xong, nó bắt taxi về. Trên đường tới nhà e, nó về khu trung cư thay đồ và hai bộ quần áo để thay. Khi đến nơi thì bệnh viện cũng vừa rời đi và đã có rất nhiều xe máy dựng ở ngoài đường rồi. Vào trong thì nó thấy a Mạnh và rất nhiều người khác đang khênh bàn ghế ra khỏi phòng khách làm nơi đặt linh cữu, ai cũng bận cây đen toàn tập, không khí trong nhà thật ảm đạm và não nùng. Thấy nó, a Mạnh tiến lại, nó gật đầu chào

-Haizz! Bác Long ra đi đột ngột quá! A và ae mang ơn bác ấy nhiều lắm! Nói rồi a lấy khăn lau nước mắt, thương cho vị ân nhân cuả mình

-A đừng đau buồn nữa, sống chết do số a à! Bây giờ anh em mình và mọi người phải lo hậu sự cho ba thật tốt!


-Ukm! A hiểu mà!

-Thôi a giúp e ở dưới này, e xin phép lên lầu!

-Uk!

A gật đầu rồi đi ra, nó đi lên luôn. Vào phòng ba e, ông nằm trên giường như người ngủ và đã được thay bộ vét sang trọng. Ở đấy đã có mẹ e và mấy người họ hàng, đều là những người giàu có cả, nó chào họ rồi đi ra luôn vì ai cũng nhìn nó như người ngoài hành tinh trừ mẹ e và chị Xuân


Đến cầu thang nó quay lại thì thấy một cô dìu e đi vào, nó muốn quay lại đến bên e nhưng có lẽ lúc này không được, nó thở dài bước xuống. Một lúc sau thì có thêm nhiều người họ hàng nữa đến, họ tập trung xuống dưới nhà bàn bạc làm cỗ ma chay cho ba e, xong xuôi thì mỗi người một việc. Nửa tiếng sau có sư thầy đến. Mẹ e ra tiếp chuyện, hỏi han một tí thì ông bấm đốt tay và phán rằng 8h sáng mai mới cho ba e vô áo quan được, sau đó thì ông, mẹ e và mấy cô bác sùng đạo lên phòng tụng kinh cho ba e, một bức tượng Phật bé bằng ngọc xanh được mang lên nữa. Đứng từ ngoài nhìn vào, nó thấy e ngồi gần giường ba, e như cái xác không hồn, cúi gằm mặt mà nước mắt vẫn tuôn. Nó đau lắm, muốn vào ôm lấy e nhưng cái gì đó đã ngăn nó lại, nó đi xuống nhà vào phòng chú Hai chợp mắt vì quá mệt, đồng hồ điểm 1strong5 sáng. Lúc nó tỉnh dậy mới có hơn 4h, ra khỏi phòng thì tiếng chuông tiếng mõ và câu niệm vẫn vang lên đều đều. Đồ đạc, hương hoa đã sắp sẵn và một chiếc áo quan nữa, nó vào nhà tắm vscn. Đi ra ngoài thì tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ, nó đến chào hỏi a Mạnh và những người khác, nó hoà đám người có việc gì là làm. 6strong5 sáng, chị Xuân và hai người nữa xuống kêu làm cơm cúng đức Phật và ba e, nó theo vào luôn. Bê mâm cơm vào phòng ba, nó đặt lên và quỳ xuống cạnh e, thấy nó, e nhìn nó bằng đôi mắt ngấn lệ đầy đau khổ, nó nắm lấy tay e rồi đặt lên đó một nụ hôn, e nắm chặt tay nó như không muốn rồi, nó cũng vậy nhưng lại phải đứng dậy ngay vì còn phải xuống nhà, ông thầy theo nó xuống để thắp hương cúng Phật trước, qua chỗ mẹ e nó nháy mắt với bà, bà hiểu ý tiến lại ngồi bên e. 7h30, tất cả đã sẵn sàng, chị Vân và anh chị phòng nó cũng đến. Trước mặt e, mẹ e và mọi người

-Thưa các bác, các cô, các chú và a chị! Con tên là Bảo Nam, là cấp dưới cuả bác Long! Con và bác ấy có duyên gặp mặt và giúp đỡ nhau rất nhiều và có tình cảm sâu nặng! Bác coi con như con đẻ và con cũng đã gọi bác một tiếng ba rồi ạ! Vậy con xin phép cô Lan và mọi người cho con được đứng ra làm người chống gậy cho ba Long!

Nó nói thế, cô Lan và họ hàng gật đầu đồng ý. 8h, sau khi ba được bó bằng áo choàng Phật, sư thầy làm lễ nhập quan. Tất cả mọi người đều oà khóc khi ông được đặt vào trong, e khóc to rồi lại ngất đi. Lễ viếng bắt đầu, đầu tiên là nội, ngoại tộc, sau đó là hàng xóm, bạn bè, cấp dưới, bạn đối tác rồi những họ hàng thân thích đơn lẻ. Nó và e ở bên bàn thờ đáp lễ.............


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận