Hành Trình Của Bóng Đêm


Đâm mạnh về phía cô ấy một thương, tôi muốn dùng một thương này kết thúc tất cả mọi chuyện.

"Dừng tay!"
Một tiếng hô lớn từ bên ngoài vang lên theo đó một đường kiếm khí cực mạnh chém vào thân thương làm mũi thương lệch hướng đâm sượt qua cô ấy.

"Đừng có xen vào chuyện bao đồng!" Tôi tức giận hét lên sau đó thu thương về rồi đâm trở lại.

"Không được giết người này!" Khi mũi thương gần đâm trúng cô ấy thì lại bị một đường kiếm sắc bén đẩy ra, Lôi Phong theo đó chắn trước người cô ấy mà lớn giọng nói.

"Ông đừng có lo vào chuyện bao đồng!"Tôi tức giận nói, đồng thời bùng phát khí thế hướng về Lôi Phong để tỏ thái độ kiên định của mình.

Cảm nhận được khí thế của tôi, Lôi Phong lại không hề nao núng mà trực chém qua.

Hành động của Lôi Phong làm tôi bất ngờ không kịp thu thương về đỡ, nên chỉ có thể lùi ra sau để tránh nhát chém.

Lôi Phong không có ý định tiếp tục truy kích mà nhấn mạnh từng chữ nói:" Không được giết người này!"
"Chuyện gì vậy, Lôi Phong ông ở đây làm gì?" Lôi Chấn ở bên ngoài chạy vào, sau khi quan sát tình cảnh trong phòng thì hướng Lôi Phong hỏi.

Lôi Phong nghe người bạn chí cốt của mình hỏi thì quay đầu nhìn về người đang ở sau lưng mà thở dài rồi nói:"Hôm nay nhất định phải mang người này đi!" Nói xong khí thế cũng như ma lực của ông ta bùng phát lên một cách mạnh mẽ.

Thật lạ.

Lôi Phong rốt cuộc vì chuyện gì mà phải lại bảo vệ cô ấy như vậy, chẳng lẽ!
Nghĩ tới đây tôi dùng lấy ánh mắt sắc lạnh nhìn về ông ta.

Thấy bạn của mình như thế quyết tâm khiến cho Lôi Chấn có phần lưỡng lự sau đó ông ấy quyết định lùi ra không muốn tham dự vào.

"Khoan đã!" Khi Lôi Chấn định rời đi thì người đang ở sau lưng Lôi Phong liền lên tiếng ngăn lại.


Đi qua một bên, cô ấy nhìn chằm vào Lôi Chấn rồi xé lấy một bên cánh tay áo ra để lộ bắp tay thon dài trắng nõn cùng một dấu bóp nhỏ màu đỏ ở phía trên.

Nhìn thấy cái bóp trên tay của cô ấy thì sắc mặt của Lôi Chấn liền đen lại rồi nhìn qua tôi mà nói:"Chuyện này e rằng không phải là chuyện nhà của ngươi được nữa rồi!" Nói xong ông ấy bùng phát lên khí thế mạnh để thể hiện quan điểm của mình.

"Dù chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra nhưng ngươi nên nghe theo lời của họ đi!"Lôi Linh cũng từ bên ngoài đi vào rồi bùng phát sức mạnh để thể hiện quan điểm theo số đông của mình.

Tôi không lạ với hành động này của hắn, dù sao thì tôi cũng mới gia nhập mà thôi, xét về các mối quan hệ hay tình cảm thì tôi không thể so sánh với ba người họ, nếu một kẻ chuyên ăn theo như hắn mà giúp tôi vào lúc này thì mới là lạ.

— QUẢNG CÁO —
Hành động của Lôi Linh không mấy lạ thường nhưng Lôi Chấn và Lôi Phong thì quá khác lạ.

Rốt cuộc vì cái gì mà họ lại muốn bảo vệ cô ấy.

Là vì cái bóp trên tay kia sao?
Dù là lý do gì cũng không quan trọng nữa, một mình tôi không thể đấu lại với ba người họ nhưng!
Hít lấy một hơi sâu để trấn định mình lại rồi tôi chống mũi thương xuống đất:" Hôm nay cô ta nhất định phải chết!"Nói xong tôi toàn lực cường hóa rồi kéo lê cây thương trên đất mà lao về phía trước.

Chưa thử mà đã bỏ cuộc, đó không phải là tính cách của tôi.

"Lôi Dương Kích!"
"Phong Linh Kiếm!"
Mũi thương rời khỏi mặt đất liền hướng theo hình vòng cung đánh lên nhưng đánh lên được một nửa thì bị lưỡi kiếm của Lôi Phong dưới một góc độ quỷ dị chặn lại.

Mũi thương cùng lưỡi kiếm giao nhau, dư lực sinh ra bốn phía.

"Lôi Thương, đừng cố chấp nữa!" Lôi Chấn không biết từ lúc nào đã dựng lên một màn chắn bảo vệ cô ấy ở bên trong rồi nhìn về tôi mà khuyên nhủ.


Tôi chẳng màng tới lời khuyên nhủ của Lôi Chấn mà tiếp tục độ sức với Lôi Phong.

"Tam Lôi Sà Tiễn!"
Khi tôi và Lôi Phong đang đấu sức với nhau thì ba mũi tên bay tới, không một chút chần chờ tôi liền thu thương về rồi lùi nhanh ra sau.

Tuy đã lùi về sau nhưng những mũi tên vẫn không lấy buông tha, uốn lượn giữa không trung chúng đuổi nhanh tới chỗ tôi.

Né người tránh đi hai mũi tên tới trước rồi tôi tung ra một thương chấn nát một mũi tiễn quang đến sau.

Một mũi tên đã giải quyết xong nhưng hai mũi tên tôi vừa mới tránh đã nhanh vòng lại.

Quay vòng người qua, tôi dùng đầu thương chém đứt hai mũi tên đang bay tới rồi lại quay người lại đâm mạnh tới kẻ đang tiếp cận mình.

"Chấn Thiên Kiếm!" Một đường kiếm từ cao đánh xuống chém mạnh vào mũi thương.

— QUẢNG CÁO —
Uy lực một kiếm này của Lôi Phong rất lớn mà trụ lực của tôi vì xoay nhanh nên không vững vàng mà bị thất thế.

"Rầm! "
Dư lực mạnh mẽ kéo tôi tông vỡ bức tường sau lưng, kéo lấy một đường dài mặt đất.

Cố gắng chống thương ra sau để cản lực, lúc này tôi mới dừng lại được.

Không thể cứ tiếp tục như vậy.

Không cần Lôi Chấn xen vào, chỉ cần Lôi Phong và Lôi Linh phối hợp với nhau cũng đã khiến tôi chật vật không chịu nổi.


Siết chặt cây thương trên tay tôi ngước nhìn vào trong phòng.

Bên trong phòng, Lôi Chấn một mực bảo vệ người, Lôi Phong và Lôi Linh không tiếp tục truy kích mà đứng tại chỗ nhìn chằm vào tôi.

Đã đến nước này thì không thể dừng lại được nữa, dồn lực vào chân, tôi nhảy mạnh lên không trung.

"Dư Lôi Kích!" Đứng ở trên không tôi hô lớn.

Dùng một lượng lớn ma lực lên cây thương khiến nó trở nên đỏ rực, ánh điện lập lòe bao quanh rồi tôi hướng thương về phía phòng ngủ mà phóng đi.

"Nguyệt Lãnh Kiếm!" Thấy tôi đã tung ra tất sát kĩ thì Lôi Phong cũng không giữ lại nữa mà tiến lên đánh ra kiếm kỹ mạnh nhất của mình.

Thương kiếm chạm nhau sinh ra uy lực khủng khiếp khiến cho không khí xung quanh đứt gãy, sóng xung kích từ cú va chạm mạnh mẽ lan rộng ra bốn phía.

Dư lực mạnh mẽ, làn sóng tràn qua phá hủy tất cả mọi thứ ở chung quanh, nhà cửa cây cối trong cái chớp mắt đã bị phá hủy, bụi đất mù mịt, dao động ma lực hỗn loạn che lấp đi tất cả mọi cảm nhận.

"Tán!" Lôi Linh hô lớn.

Theo tiếng hô một làn gió mạnh từ bên trong thổi lớp bụi đất ra xa, khung cảnh bên dưới nhờ đó mà dần lộ rõ.

Lôi Phong ôm ngực ho ra một ngụm máu, Lôi Linh thì không chút tổn hại, còn Lôi Chấn và cô ấy đều bình an vô sự.

"Về!"Tôi giơ tay phải ra kêu gọi cây thương đang cắm trên mặt đất quay trở về.

Cây thương rục rịch rồi từ dưới đất bay lên nhưng khi thương còn chưa kịp về tay thì tôi cảm nhận được một sự nguy hiểm từ phía sau lưng truyền đến.

Không một chút do dự, tôi liền hướng qua bên phải mà né nhưng vẫn không kịp, một đầu thương từ phía sau đâm tới đã cắt sâu vào cánh tay trái của tôi.

— QUẢNG CÁO —
Ôm lấy cánh tay bị thương tôi cố bay ra phía xa đồng thời kêu gọi cây thương của mình nhanh chóng trở về.

Nổ lực là thế nhưng kẻ đánh lén lại không cho tôi cơ hội lật ngược tình thế, kẻ này bám sát không rời đồng thời tung ra hai đường thương liên tiếp đâm tới.


Ma lực bị suy kiệt, tay thì bị thương, vũ khí lại không có, bây giờ chính là thời điểm tôi suy yếu nhất nếu kỹ năng đối phương tốt hơn một chút thì thật sự vô cùng nguy hiểm.

May mắn thay kẻ đánh lén này sở hữu kỹ năng dùng thương rất thô ráp không được mượt mà, nhờ vậy tôi mới có thể dễ dàng tránh né đi hai đòn đánh của đối phương.

"Muốn Chết!" Lôi Linh bên dưới kịp phản ứng thì hô lớn rồi bắn ra ba mũi quang tiễn hướng về tên đánh lén.

"Phong Linh Kiếm!" Lôi Phong từ dưới đất bay lên, hướng qua đối phương chém tới.

Đối phương mặc kệ lấy đòn đánh của bọn họ mà dồn ma lực vào trong thương rồi phóng tới.

Đây là chiêu Dư Lôi Kích.

Người dùng được Dư Lôi Kích không nhiều, rốt cuộc tên đánh lén này là ai?
Trong bóng tối u mịt cùng lớp bụi mờ mỏng manh còn động lại, tôi dựa vào ánh trăng yếu ớt ở trên cao để nhìn rõ đối phương nhưng thời gian lại không cho phép tôi kịp quan sát kĩ.

Thương của đối phương đã nhanh chóng đâm tới nhưng thương của tôi cũng vừa kịp lúc bay về.

"Lôi Dương Kích" Một kích đánh tới, tôi nhanh tay đẩy chệch hướng thương của đối phương qua một bên sau đó đâm mạnh về phía trước.

Phía trước là mũi thương của tôi, phía sau là là lưỡi kiếm của Lôi Phong, xung quanh là quang tiễn của Lôi Linh.

Kết thúc.

Kẻ đánh lén này chết chắc rồi, nhưng đây chỉ là suy nghĩ của tôi mà thôi,
Đối phương không hề màng tới một kích của tôi mà lao nhanh tới.

Cây thương đâm xuyên qua người hắn nhưng hắn không để tâm mà áp sát lại gần.

Lúc này tôi đã nhìn rõ được khuôn mặt của kẻ đánh lén mình đồng thời cảm nhận được một cảm giác đau rát từ lồng ngực truyền đến.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận