Sáng hôm đó mãi 10h mình và nàng mới ngủ dậy. Vậy là đi tong kế hoạch ngắm bình minh. Mình thì ngủ muộn quen rồi còn nàng có lẽ chưa chạy xe xa bao giờ nên mệt không dậy nổi. Chiếc IP4 vẫn nằm đó im lìm đầy thách thức. Chẳng biết nàng đã đọc tin nhắn chưa? Còn mình vẫn làm mặt lạnh như không biết gì hết
- Heo dậy sớm quá ta - Nàng cười khúc khích
- Ai đó cũng vậy mà... - Mình trả lời
- Cãi nè... ! - Nàng véo má mình. Cũng hơi đau một chút nhưng vẫn thích. Cái cảm giác thức dậy mỗi sáng bên cạnh là người con gái mà mình yêu thương thật tuyệt. Mình cũng leo lên giường chọc lét giỡn chơi với nàng. Dù không trang điểm thì nàng vẫn đẹp dịu dàng. Thật ra mình thích con gái có vẻ đẹp tự nhiên không son phấn hơn chứ như mấy bé mới lớn make up nặng nề nhìn già đi vài tuổi thấy mà ớn
Đang giỡn với nàng thì mình có điện thoại. Theo phản xạ tự nhiên mình đưa máy ra trước mặt để nhìn tên người gọi mà quên mất nàng đang ở cạnh mình. Thật ra cũng chẳng có gì phải che dấu... chỉ là mình có sở thích lưu danh bạ với những cái tên quái dị. Chẳng hạn như MaMa mình lưu là "113". Có lần thằng bạn mình mượn máy chơi game thì có "113" gọi đến làm thằng bé sợ vãi cả linh hồn . Rồi những người bạn thân cũng có những cái tên độc đáo như " Mi Mũm Mĩm, Hạnh Hư Hỏng, Liên Lả Lướt,... ". Người gọi đến lần này thì đặc biệt hơn một chút... là " Con Dâu Của Bố - A"
- Yeobaseoh - Mình chào bằng tiếng hàn. Học lỏm được mỗi câu này đê làm hàng sỹ gái
- Hi anh ! 2/9 có về không a? - Giọng nhõng nhẽo ngọt như mía
- Anh bận rồi không về được
- Ngày nghỉ mà bận gì? Về đưa em đi chơi !
- Anh bận trượt tuyết. Đang trượt dở, a trượt tiếp đây gọi lại sau nhé. - Mình hay trêu nhỏ này vậy. Trượt tuyết trong mơ tức là ngủ ấy mà. Không nên dưa lê dưa chuột với nhỏ này lâu tránh đêm dài lắm mộng vì Mc còn đang ngồi cạnh mình và chắc chắn cái tên người gọi vừa rồi không lọt khỏi mắt nàng.
Về "Con Dâu Của Bố" thì phải cảm ơn ông bố quý hóa của mình đã hết mực quan tâm lo lắng cho thằng con trai ế vợ . Số là nhà mình tầng 1 mở văn phòng đại diện, tầng 2 và khu nhà sau cho sinh viên thuê trọ. Toàn những trường cùi bắp như trung cấp y, trung cấp kinh tế nhưng được cái nhiều gái xinh. Ông bố mình cứ thấy con bé nào " Trắng - Xinh - Ngon - Vui Tính " là nhận làm con dâu hết . Chả thế mà cứ thỉnh thoảng lại có số lạ gọi đến máy mình tự xưng là vợ mình đã được bố đồng ý rồi chém gió thành bão. Giờ mình còn phải đánh số thứ tự con dâu 1,2,3... Với những người đã gặp thì " Con Dâu Tr, Con Dâu A ...
Nói thật, mình không thích những người như thế. Thỉnh thoảng về nhà chơi cũng có gặp. Ừ thì xinh đấy, ngon đấy nhưng não phẳng chẳng bằng một góc Mc của mình. Nếu không phải nhà mình có điều kiện thì chắc chỉ khi nào mình là người đàn ông cuối cùng còn xót lại trên thế giới thì mấy nhỏ ấy mới tìm đến. Thể loại này rất thích hợp cho những bác nông dân nào thích chăm rau hay XH - CT. Mình không nói tất cả đều như thế nhưng đến 90% sinh viên nữ đã được Unlock và thuộc diện ăn chơi đua đòi nên mới phải vào mấy trường trung cấp đó. Tất nhiên mình không thích thì để trong lòng thôi, ngoài mặt vẫn tươi cười theo kiểu giữ quan hệ tránh làm mất lòng nhau.
Trở lại với em Mc, sau khi mình cúp máy thì nàng đá đều
- Vợ gọi về kìa làm sao đây ? Không biết mình có bị đánh gen không ta? - Híc có lẽ nàng gen. Cũng đúng thôi, mình mà nhìn thấy thằng nào gọi cho nàng dưới cái tên " Con Rể Của Mẹ " chắc mình đập máy luôn quá.
- Vớ vẩn ý mà em không cần để ý đâu. - Mình cười trừ vì chẳng biết phải nói gì. Giải thích chỉ càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của nàng... Có người nói thanh minh là thú tội mà.
Đúng lúc này thì con nhỏ chết tiệt kia lại phá đám. Nó nhắn tin đến máy mình
- Ạnh vô tình thế? Chẳng lẽ anh không nhớ những gì hai ta đã từng có? Không nhớ những giây phút hạnh phúc trước đây sao? - Moahz mình thề mới chỉ đi chơi với nhỏ A 2 lần. 1 lần đi hát cùng mấy đứa bạn và một lần uống rượu ốc thì lấy đâu ra kỉ niệm? Yêu nhau được 4 ngày thì mình đi học, vì lý do khoảng cách nên chia tay. Lúc đó mình cũng chỉ xác định chơi bời vì nhỏ A cũng chẳng hiền lành ngoan ngoãn gì hêt. Ai ngờ nhỏ này bám dai như đỉa. Đúng là quá khứ rẻ tiền làm phiền tương lai sáng giá.
- Ăn vụng phải biết chùi mép. Đã dấu thì đừng để cho em biết. Em mà biết thì chẳng ra gì đâu. - Nàng gằn giọng sau khi đọc tin nhắn và ánh mắt hình viên đạn. Mình thực sự bất ngờ vì đây là lần đầu tiên mình thấy nàng giận dữ như vậy. Trong ấn tượng của mình nàng là một người con gái hết sức xinh đẹp và hiền dịu tự như một thiên thần. Phải chăng thiên thần đã nổi giận???
Khẽ kéo nàng lại gần, đặt tay nàng lên ngực mình nhẹ nhàng nói
- Cảm nhận đi. Hãy để trái tim em cảm nhận xem trong đây còn ai nữa ngoài thiên thần T xinh đẹp???
- Nói câu này với bao nhiêu cô rồi ? - Nàng vẫn giữ ánh mắt hình viên đạn
- Em là người đầu tiên - Mình cười cầu hòa vì không muốn tiếp tục cuộc tranh luận vô nghĩa này.
- Không đùa ! Em muốn biết anh ngủ với bao nhiêu cô rồi? - Có vẻ như nàng rất nghiêm túc.
- Điều đó có quan trọng không? - Mình bắt đầu thấy run. Sao câu chuyện lại chuyển sang hướng này? Mình cảm thấy khó hiểu và chưa tìm được sự liên quan giữa tin nhắn của nhỏ A với đề tài nhạy cảm này.
- Có ! Em chưa từng và tương lai cũng sẽ không làm chuyện đó với ai cho đến khi cưới. Thành thật với em được không? Nếu bây giờ anh nói, em sẽ không trách anh đâu. Chỉ cần anh nói thật... - Câu nói này làm mình nhớ lại một thớt trên F17 trước đây mà mình đã từng đọc. Đại khái là người con trai chỉ cần con gái nói thật chứ không để tâm chuyện quá khứ. Vậy mà người con gái lại lấy việc tập xe đạp ra làm lý do. Hoàn cảnh của mình bây giờ cũng vậy chỉ là vai trò bị đảo ngược thôi. Đúng là chưa bao giờ mình nghĩ sẽ được hỏi câu này. Trong tâm trí mình luôn mặc định đó là câu hỏi dành cho con gái thành ra mình có chút bối rối.
Cuối cùng thì mình cũng phải đưa ra câu trả lời. Em đang chờ kia mà, mình không thể trốn tránh được. Hất tóc mái lên chỉ vào trán mình nhẹ nhàng nói :
- Em nhìn thấy gì đây không? Tem bảo hành chính hãng nguyên zin hàng Việt Nam chất lượng cao đấy
Em cốc vào trán mình rồi cười. Nụ cười ngọt ngào trong sáng đã xóa tan không gian ngột ngạt vài phút vừa qua. Vậy là mình đã qua được bài kiểm tra của em? Mình không biết nữa nhưng mình nhìn thấy ở em niềm vui hân hoan hạnh phúc. Vẻ như em lấy làm thú vị lắm với câu trả lời của mình mà vừa cười vừa nói
- Con trai các anh làm gì có ai còn zin. Cậu nào ngoan ngoãn hiền lành không đi với cô này cô khác thì cũng "Do it himself"
- Cái gì cơ ??? - Do... Do it himself là cái gì? - Mình ngơ ngác
- Lại còn giả vờ - Nàng ném cái gối vào người mình
- Thôi dậy ăn trưa đi em đói rồi. - Nói xong nàng đứng dậy bỏ vào nhà tắm để mặc mình vẫn đang tra google ý nghĩa của "Do it himself". Hóa ra nó có nghĩa là qwerty các thím ạ
Update 2/9 : Chiều + Tối :
Trưa hôm đó mình và nàng đi ăn lẩu hải sản.Mình gọi bia nhưng nàng bắt mình uống nước ngọt vì bia rượu có hại cho sức khỏe nàng nói :
- Thể hiện với ai chứ em không cần. Nàng đâu có biết mình thiếu bia như con nghiện thiếu thuốc.
Mà nghĩ lại mình cũng lành thật. Không hút thuốc, rượu có nhưng không ham say thì về nằm bẹp 1 chỗ chẳng ảnh hướng đến ai. Cờ bạc lâu lâu mới động đến một lần. Đánh vui giỏi lắm thì thua 100k coi như là tiền xăng xe tiêu vặt. Lô đề thì đánh được 2 lần xịt cả 2, cạch mặt không động vào luôn. Không có tật xấu nào mà tốt thì nhiều vô kể như tâm lý, biết chăm sóc lo cho gia đình và quan trọng nhất là chung thủy. Xin lỗi các thím em TDTT tý làm hàng.
Trong quán lúc này ngoài mình và nàng còn có 1 bàn toàn thanh niên.Thỉnh thoảng bọn nó lại nhìn sang bàn mình. Chả cần nói cũng biết là nhìn nàng. Có lần thằng tóc vàng đuôi ngựa quay sang thì thầm với thằng bên cạnh môi mấp máy. Mình đọc ra ngay nó nói
- Mông con kia to thật - Mình chỉ cười rồi nói lại với nàng.
- Trước giờ chưa có ai khen như vậy cả... - Nhìn nàng xấu hổ đáng yêu kinh khủng
Cũng may là bọn nó chỉ nhìn chứ không manh động.Bọn nó mà động thủ làm liều thì 1 vs 6.Xác định mở đường máu cho nàng luôn.
Đến đầu giờ chiều mình và nàng đi Đồ Sơn.Mình thích đi Cát Bà hơn nhưng thấy bảo phải đi tàu cao tốc. Mình lại chạy xe nên Đồ Sơn tiện hơn nhiều. Tầm 4h mình tới nơi vẫn điệp khúc cũ chỉ thuê 1 phòng đơn cho rẻ. Xong xuôi mình và nàng đi tắm biển. Nói thật,mình rất bất ngờ khi nàng mặc đồ tắm 2 mảnh.
Thật sự mình không biết diễn tả như thế nào vì dùng từ không khéo thì chắc chắn sẽ ra đảo K.I.A. Thôi thì cứ để trí tưởng tượng của các thím bay xa.
Lúc đầu mình và nàng háo hức kéo nhau xuống biển nô đùa nghịch ngợm té nước như trẻ con vậy. Tấn công thì mình xài Giáng Long Thập Bát Chưởng của lão ăn mày. Lúc nàng phản công thì mình chuyển qua Âm Dương Đại Na Di của Đông Phương Vô Địch.
Dù sao nàng cũng là nữ nhi nên mình chỉ dùng 6 thành công lực. Đó cũng là kinh nghiệm của mình đã đúc kết được, không phải cứ nhanh, cứ mạnh là chinh phục được nàng cần phải biết chớp thời cơ, lúc nắm lúc buông để cả 2 cùng lên đỉnh.
Tắm biển được gần 1 tiếng thì mình lạnh sun tờ rym leo lên bờ tự kỉ . Thấy vậy nàng cũng lên theo. Hình như nàng cũng lạnh nhưng mải chơi quên hết cảm giác. Chả thế mà môi nàng tím ngắt, tóc ướt sũng bết vào nhau. Khuôn mặt thanh tú đã tái đi vì lạnh, duy chỉ có đôi mắt sáng long lanh lạ thường. Đôi mắt đó dường như có ma lực khiến mình nhìn mãi không dứt ra được.
Hết trò, nàng quay sang nghịch cát. Chả biết cái lâu đài nàng xây thế nào mà mình tưởng tượng ra cái tên lửa (Tên lửa giống cái gì nữa thì tự các thím tưởng tượng ).
Chợt 1 ý tưởng hiện ra trong đầu mình. Mặc cho nàng nghịch, mình đi một vòng lớn quanh nàng vẽ thành hình trái tim trên cát. Xong xuôi mình ngồi cạnh nàng thành ra 2 đứa mình ở giữa hình trái tim kể ra có thêm bông hoa nữa thì tuyệt, nhưng không sao mình đã có thứ khác.
Ngắm nàng được 1 lúc thì nàng mới phát hiện ,ngẩng đầu lên nhìn mình rồi nhìn hình trái tim:
-Em đã bước vào trái tim của anh rồi thì hãy ở yên trong đó nhé. Anh yêu em… - Mình tháo chiếc vòng bạc ở cổ hường về phía nàng.
Thoáng một phút giây bối rối nàng đáp lại:
-Anh có chắc đó là tình yêu ? Hay chỉ là sự rung động nhất thời trước một người con gái đẹp? - Nàng nói hơi ngập ngừng. Có lẽ nàng đang cân nhắc lời nói.
-Đó chỉ có thể là tình yêu. - Mình trả lời. Có quá sớm để yêu em không ? Mình không biết, điều duy nhất mình biết là nếu không nói ra,mình sẽ phải hối hận cả đời.
-Anh sẽ yêu em mãi mãi chứ ? - Mắt nàng sáng lên, long lanh chờ đợi.
-Anh không bao giờ nói yêu em mãi mãi. Anh không bao giờ hứa sẽ đi cùng em đến hết con đường của chúng ta. Anh chỉ có thể dùng hết tình yêu ngay bây giờ tặng cho em. Cuộc sống là bất biến, anh không muốn trói buộc em với những lời hứa mãi mãi... Hãy cứ tin là anh sẽ yêu em bằng hết tình yêu trong anh... Hiện tại … và có thể không phải là mãi mãi…nhưng mà … chỉ có thể mà thôi.
Không biết từ lúc nào mọi người bắt đầu vây quanh mình và nàng (K biết có ai là Vozer k?). Dù đã là chiều muộn nhưng vẫn còn khá đông người. Mình không hiểu được ? Mình đã nói rất bé và cũng chỉ đưa chiếc dây chuyền ra nhưng sao mọi người lại có thể biết mình đang tỏ tình??? Nếu có gì đó liên quan…phải chăng là hình trái tim ? Mình thì xấu hổ chỉ muốn tìm lỗ nào chui xuống còn nàng vẫn lặng im như đang suy nghĩ. Bản lĩnh Mc của nàng đủ để không bị ảnh hưởng,run sợ trước đám đông .
Một vài người bắt đầu hò hét:
-Hôn đi ! Hôn đi !
-Hôn đi ! Hôn đi !
Và…một nụ hôn đã diễn ra thật. Chỉ có điều nàng là người chủ động. Cảm giác như thế giới là của riêng mình và nàng. Xung quanh là tiếng vỗ tay rào rào không ngớt. Vị ngọt bờ môi nàng là báu vật mình tìm kiếm bấy lâu nay… Có câu “ Không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có giây phút vĩnh cửu của tình yêu”…Ngay lúc này đây, giây phút huy hoàng này đã đi vào lịch sử, một cột mốc quan trọng của đời mình. Dám cá rằng sẽ chẳng bao giờ mình có một tình yêu nồng cháy, mãnh liệt và điên cuồng đến thế.
Nhẹ nhàng….môi nàng rời môi mình. Nàng nói :
-Cảm ơn những gì anh đã dành tặng cho em, em tin tình yêu đó là thật, … NHƯNG ... Sau từ nhưng không bao giờ là điều tốt đẹp cả. Mình biết điều đó… Mình hi vọng vẫn có một ngoại lệ… NHƯNG tất cả chỉ là hi vọng mà thôi.
-Em chưa sẵn sàng ột mối quan hệ... ừm một tình yêu … Anh hãy giữ hộ em chiếc vòng này và tặng lại khi em sẵn sàng, vào lúc thích hợp hơn.
Vậy đó…mình như từ trên thiên đàng rơi xuống 18 tầng địa ngục. Nhưng như vậy lại càng chứng tỏ được bản lĩnh của nàng, không bị ảnh hưởng bởi đám đông.Điều đó chỉ càng mình yêu nàng mãnh liệt hơn. Nàng không nhận lời cũng không từ chối, vậy là mình vẫn còn cơ hội… chỉ là chưa đến lúc thích hợp mà thôi...
Nàng ra dấu mình cúi xuống. Vòng tay qua cổ, nàng đeo lại chiếc vòng ình. Hai cái đầu gần như chạm vào nhau… mình có thể cảm nhận rõ hương thơm từ người nàng…. Một mùi hương đặc biệt, dịu nhẹ và có vị ngọt như chính con người nàng vậy. Mình chưa bao giờ cảm nhận được mùi này ở nhưng người con gái khác. Phải chăng mỗi người phụ nữ đều có một nét đặc biệt riêng ? Hôm chuẩn bị về mình xếp đồ hộ nàng thấy lọ nước hoa “Love Generation Pink” có hương thơm giống vậy. Cơ mà lúc tắm biển xong thì làm sao còn mùi được? Chẳng biết nữa... Thím nào tò mò thì lên google search “ Love Generation Pink” ra cái lọ hồng hồng vàng vàng đầu tiên thì chính là nó đấy. Mua tặng gấu thì hết ý.
P/s:Thím nào vô tình chụp được ảnh em và MC hôm đó thì inbox cho em xin tấm hình chứ đừng Post lên MC drop luôn đấy ạ.
Tối hôm đó mình không phải nằm sàn nữa mà được đặc cách lên giường ngủ cùng nàng. Nàng ôm mình ngủ ngon lành , mìm cười hạnh phúc. Còn mình trằn trọc suốt đêm tay chân mỏi nhừ.Trước khi ngủ nàng không quên cảnh cáo:
-Ngủ ngoan, tay chân sai tư thế là 1 nhát xuống giường luôn.
Ý nàng như vậy... mình tôn trọng. Mình muốn chinh phục nàng, chiếm được cả trái tim nàng chứ không phải thể xác. Biết là vậy nhưng để khống chế phần “Con” thì phần “Người” của mình sẽ rất vất vả đây. Đêm nay… Có lẽ sẽ là một đêm dài….