Cũng đã 3 tháng kể từ khi mình lập thớt tư vấn có nên cưa Mc không? 3 tháng vậy mà chỉ vỏn vẹn 4 chap và 3 update. Hì hì, chắc mọi người thất vọng lắm... nhưng biết sao được... Mình vốn lười và nhiều lúc hoàn cảnh không cho phép viết. Mặc dù vậy nhưng vẫn có nhưng bạn theo thớt của mình. Tư vấn góp ý có, an ủi có, inbox hay add yh cũng có luôn. Thậm chí còn có người bỏ thời gian ra gõ text từ bản viêt tay của mình. Cảm ơn tất cả mọi người.
Ùm... biết nói thế nào nhỉ. Hôm nay mình và Mc có chút trục trặc, lỗi là ở mình. Mình không biết liệu Mc có tha thứ ình không nữa... Nếu không thì chỉ còn vài update nữa là câu chuyện kết thúc rồi....
Một số thím khuyên mình nên cảnh giác đề phòng kiếp osin. Mình xin cảm ơn. Học thuyết con chó và thằng osin mình cũng đã từng kinh qua. Nói thật là mình không đẹp trai. Chưa bao giờ mình nghĩ mình đẹp trai cả nên kiếp con chó chắc không phải mình. Qua những đoạn mình kể các thím có lẽ cũng hình dung được phần nào hoàn cảnh gia đình mình. Nhưng... mình và gia đình là 2 khái niệm khác nhau cần phân biệt, giống như hồi học cấp 3 bọn mình hay trêu nhau : “Nhà mày giàu, bố mẹ mày dễ tính hay mày khéo tay” … Mình là như thế, cái gì tự lo được thì tự làm chứ không muốn ảnh hưởng đến bố mẹ. Không phải mình khoe khoang nhưng thật sự là từ khi đi học đến giờ điện thoại mình để dành tiền mua. Những thứ lớn hơn như laptop hay xe máy mình góp một nửa bme ột nửa. Tự lập quen rồi. Hàng tháng mình cũng chỉ được cho đủ tiền nhà và tiền ăn, thỉnh thoảng uống nước với bạn nữa là hết. Nói vậy để mọi người hiểu mình không giàu, không nhiều tiền hay tài giỏi gì để rơi vào phận con chó hay thằng osin gì cả.
Ngược lại với mình, Mc đã ra trường đi làm. Quan niệm về cái đẹp của mỗi người khác nhau nhưng với mình Mc rất đẹp. Xung quanh nàng có rất nhiều người theo đuổi và những người đó hơn hẳn mình. Mình biết điều đó chứ. Như tối hôm trước qua nhà nàng muốn dành tặng một bất ngờ nhưng thấy có anh xế hộp đợi trước cửa nên chỉ biết lẳng lặng quay về. Buồn lắm chứ nhưng biết làm sao được... Mọi người chửi mình ngu cũng được nhưng mình vẫn tin Mc không phải người lăng nhăng. Tại sao ư? Vì lúc sau về nhà mình có gọi cho nàng.
Em đang ở đâu vậy? - Mình hỏi
Em đang đi chơi
Đi 1 mình à?
Không! Em đi cùng anh L.
Người yêu hả? - Mình đá đểu
Không! Bạn thôi. Tẹo về em qua...
Ít nhất thì nàng cũng không nói dối và mình đánh giá cao điều đó. Nàng có thế giới riêng, không gian riêng và mình cần tôn trọng. Thử hỏi liệu có mấy ai đang yêu mà thỉnh thoảng không tụ tập bạn bè nhậu nhẹt? Mình cũng vậy nên mình không trách nàng...
10h20 nàng đến mang theo 2 hộp kem mát lạnh. Mình và nàng có chung sở thích ăn kem vào mùa lạnh. Cái cảm giác run cầm cập răng đập vào nhau thật thú vị. Hơi điên phải không? Mình khác người mà. Kem lạnh nhưng trái tim ấm áp. Nàng hiểu mình và luôn quan tâm chăm sóc theo cái cách mà mình muốn.
Và không cần nói thì mọi người cũng biết anh L đó thích Mc. L đẹp trai phong độ, biết cách ăn nói lại đang là giám đốc 1 công ty tại HN. Nghĩ thế nào thì cũng không ra điểm mình hơn L. Nếu có họa chăng chỉ là mình ít tuổi hơn. L rất được lòng mẹ nàng và vì thế nên dù nàng không thích nhưng vẫn phải giữ quan hệ tốt với L. Nói thế nào thì nàng cũng đã 24t sắp sang tuổi 25. Con gái cũng chỉ có một thời nên việc mẹ nàng sốt ruột cũng dễ hiểu. Bảo nàng chờ mình liệu có ích kỷ và tàn nhẫn quá không trong khi tương lai mình còn chưa chắc chắn? Mọi người thử đặt mình vào địa vị của nàng xem? Mọi người sẽ chọn một thằng nhóc còn đang đi học, kết quả thì lẹt đẹt học đi học lại hay giám đốc một công ty đẹp trai có tương lai tươi lai tươi sáng?
Đó là chưa kể đến những người con trai khác. Bạn bè của nàng mình cũng đã gặp vài người trong những buổi party hay sinh nhật. Có những người ăn mặc bảnh bao cưỡi trên những con xe ga đắt tiền nhìn nàng với ánh mắt thèm thuồng. Mình biết hết chứ nhưng mình phải làm sao đây? Đấm vào mặt nó và bảo đó là người yêu tao à? Như vậy chỉ càng chứng minh mình là một thằng trẻ trâu chưa biết suy nghĩ... Nhiều lúc cảm giác như nàng và mình ở 2 thế giới, khoảng cách quá xa và dù có cố gắng thế nào cũng chẳng thể tiến lại gần được... Và đêm nay lại là một đêm như thế. Những suy nghĩ chết tiệt cứ luẩn quẩn trong đầu mình. Chỉ vì một lời nói dối mà có thể mình sẽ chẳng bao giờ còn được gặp nàng nữa...
Giờ mới thấm thía 1 câu : “Quá khư rẻ tiền thì đừng làm phiền tương lai đắt giá”
Còn nhớ hôm đi hải phòng về, suốt mấy ngày ở cùng nhau mà xa nàng mình lại thấy nhớ. Nửa đêm rồi còn gọi bắt nàng hát ình nghe. Chắc nàng không biết mình đã ghi lại bài hát đó... Ước gì “Ngôi Nhà Hạnh Phúc” đó trở thành sự thực...
Up lên đây mọi người cùng nghe. Cảm phiền không gạch đá vì đây là tình cảm của mình, thứ mình trân trọng chứ không phải 1 trò đùa.
Đây cũng là món quà nhỏ dành cho anh em Vozer ! Cảm ơn vì tất cả !
Chào thân ái và quyết thắng
.youtube.com/watch?v=2bWyFpaACIA
P/s: Nhờ bạn Lâm up lên youtube hộ. Ảnh nền chắc là gấu của bạn ý