Tryndamere vừa rời khỏi căn nhà gỗ thì thấy Ashe đang đi đến, hắn ta đang định chào hỏi thì phát hiện ra phía sau lưng Ashe có ba người lạ mặt đi theo, họ trùm áo che kín mặt, Tryndamere lập tức đề phòng.
Ashe tiến lại nói: “ Tryn, vào bên trong đi, chúng ta có chuyện cần nói.”
“bọn họ…”-Tryndamere chưa kịp nói hết câu thì Ashe đã cắt ngang: “ cứ vào trong đi rồi biết.”
Tryn, Ashe cùng ba người kia nhanh chóng tiến vào bên trong, tộc trưởng cha cô và những vị trưởng lão khác vô cùng kinh ngạc khi thấy Ashe dẫn theo ba người lạ mặt, khi ba chiếc mũ trùm được mở lên, toàn bộ bọn họ đều ngạc nhiên đến mức đứng cả lên.
“John…là ngài? Sao ngài lại đến được đây?”-Tộc trưởng tộc Avasoran kinh ngạc thốt lên.
John đưa tay ý bảo mọi người ngồi xuống rồi cười nói: “ đừng có xưng hô như vậy, tôi còn thua ngài cả mấy chục tuổi nữa.”
“ờ được được”-Tộc trưởng tộc Avasoran thấy có người đến thế này vô cùng vui sướng ông lập tức gật đầu. John nói tiếp: “ tộc trưởng, ngài có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra với các ngài được hay không? Tại sao mấy ngài đang đi theo quân đội của Jarvan IV lại bị quân hư không bao vây thế này?”
Tộc trưởng tộc Avasoran thở dài rồi bắt đầu kể lại mọi chuyện, ánh mắt của John kinh ngạc muôn phần, hắn nghĩ: “ tại sao vậy? tại sao thông tin từ Shen và Zed báo lại khác hoàn toàn với những gì họ đã kể đến như vậy? không phải Jarvan và thuộc hạ của mình bị bao vây mà chỉ là những người của bộ tộc Avasoran mà thôi.”-John nhìn sang Zed nhưng anh ta cũng đành lắc đầu, vốn là thuộc hạ của anh ta và cả của Shen nữa không thể nào đột nhập vào bên trong này được cho nên sự thật của mọi thông tin không có cách nào kiểm chứng.
“John…cậu sao vậy?”-Thấy John sửng sờ, tộc trưởng tộc Avasoran hỏi.
John cười trừ đáp: “ không có gì cả, bây giờ lực lượng của chúng ta còn lại bao nhiêu người? còn vũ khí thì thế nào?”
Tộc trưởng thở dài đáp: “ nếu tính cả chúng tôi nữa thì cũng khoảng chừng gần 150 người, về vũ khí thì…trong những lần chống trả quân Hư Không tấn công số tên chúng tôi xài đã gần hết rồi.”
John gật gật đầu, tình huống bây giờ tỏ ra vô cùng nan giải đây…
“đừng lo”-Tryndamere ở bên cạnh vỗ ngực nói: “ một thuộc hạ của ta đủ sức đánh với mười tên lính hư không, nếu tính cả ta nữa đủ sức chấp cả một đội quân của bọn chúng.”
“biết anh lợi hại nhưng mình anh liệu có thể công phá được thế trận hiện nay?”-Ashe rất ghét thái độ này của Tryndamere nên hờn dỗi nói.
“John…”-Zed truyền âm nói với hắn.
“chuyện gì vậy?”-John
“bây giờ mọi chuyện ở đây không giống như những gì chúng ta tính ban đầu, có nên giúp họ không? Nếu như giúp họ chúng ta sẽ không thể nào tập trung kịp với quân đội.”-Zed.
“phải giúp họ, không thể nhìn thấy chết mà không cứu được, vả lại bọn họ cũng đã gia nhập liên minh không thể làm ngơ được”-John.
“vậy cậu có cách gì chưa? Tôi thấy một chút cơ hội nhỏ để thoát khỏi đây cũng không có, ngôi làng này được xây dựng trên một mảnh đất rộng và không có gì che chắn, phía sau làng thì lại có một ngọn núi chặn đường, không có đường nào mà chạy cả.”-Zed.
“tôi sẽ nghĩ cách”-John.
Cuộc nói chuyện trông thì dài nhưng thực chất cũng chỉ thoáng qua 1-2 phút mà thôi.
Một vị trưởng lão lên tiếng: “ John, cậu có cách gì giúp chúng tôi không? À đúng rồi, quân đội của cậu đâu? Nếu quân đội của cậu đến đây nhất định chúng tôi sẽ được cứu thoát.”
“các người nghĩ quân đội của chúng tôi lại rảnh rỗi đi đến đây cứu mấy người ư?”-Ahri ở bên cạnh nói.
John đưa tay ngăn cô lại rồi nói: “ nếu muốn thoát khỏi tình cảnh hiện tại, chỉ còn một cách mà thôi.”
Nghe John nói đã có cách những người trong phòng đều kinh ngạc, Ashe sốt ruột nói: “ John, anh mau nói đi, bây giờ phải làm gì để có thể thoát khỏi nơi này?”
John lập tức nói ra toàn bộ suy nghĩ của mình…..
Năm phút sau, Tộc trưởng tộc Avasoran lắc đầu nói: “ không được, không được, làm như thế có khác gì chúng tôi hại cậu chứ…không được, nhất định không được.”
“phải đó John, cậu bây giờ là chỗ dựa tinh thần cho chúng tôi, cậu không thể làm như thế được”-Zed lo lắng.
John kiên quyết nói: “ không nói gì nữa, cứ quyết định vậy đi, phải thực hiện kế hoạch ngay trong đêm nay mới được, tộc trưởng ngài mau triệu tập toàn bộ người của ngài đến trước cổng làng đi.”
Nói xong John lập tức đi ra ngoài, Zed và Ahri đi theo sau, hai người họ hiểu tính cách của hắn, một khi đã nói là làm, trời có sập hắn cũng không đổi.
“nếu hắn ta đã quyết định vậy thì cứ làm theo đi.”-Tryndamere nói.
Tộc trưởng tộc Avasoran chỉ thờ dài một tiếng rồi bước ra ngoài, phân phó thuộc hạ triệu tập toàn bộ mọi người đến trước cổng làng, cả Tryndamere cũng thế.
Hiện tại là một giờ sáng.
Ở bên ngoài cổng làng John nhìn Zed nói: “ Zed, anh có thể tạo tối đa bao nhiêu bóng ảnh phân thân?”
“20”-Zed nói tiếp: “ nhưng tôi không thể giữ chúng quá lâu được.”
“ít quá”-John sờ cắm nói tiếp: “ anh hãy tạo ra 20 bóng ảnh đi”.
Zed không hiểu John đang nghĩ gì nhưng cũng không dám trái lời, nhanh chóng tạo ra hai mười bóng ảnh phân thân, bóng ảnh của Zed như hòa vào cùng bóng đêm.
John nắm chặt mắt, hai tay bắt đầu bắt những ấn chú quái dị một cách cực nhanh, đôi mắt Zed từ nheo lại cho đến mở bừng ra kinh ngạc nói: “ John…đây đây là cấm thuật ảo ảnh….làm sao cậu biết được?”
“ảo ảnh chi thuật, biến”-John hô nhẹ một tiếng hai mười cái ấn chú được in ngay trên hai mươi cái bóng ảnh của Zed tạo ra, John thở ra một hơi nói: “ khi xưa lúc ở học viện, tôi thấy anh thường xuyên ra vào thư viện cho nên cũng bắt chước vào đó theo, sau đó tôi tò mò khu vực sách cấm cho nên lẻn vào đó xem rồi học lén được kĩ thuật này?”
“thảo nào trước đây cậu lại biết được kĩ thuật biến hình siêu cấp”-Zed trầm trồ nói.(là cái kĩ thuật thằng John dùng để lừa Swain và Darius lúc cướp pháp trường ấy.)
John lắc đầu nói: “ thực ra tôi chỉ học lén được mỗi kĩ thuật này thôi, còn kĩ thuật biến hình siêu cấp kia chỉ là mới đọc qua cái tiêu đề chứ chưa đọc qua nội dung, tôi biết được là do Shen đã dạy.”
“vậy rốt cuộc kĩ thuật này có tác dụng gì?-Nunu ở gần đó thắc mắc.
Zed liền giải thích: “ như đúng tên gọi, hai mươi cái ấn chú này sẽ tạo ra ảo giác cho người nhìn thấy nó, mà cụ thể ở đây John đã ếm lên đó chỉ để bọn hư không thấy được, 20 cái bóng này khi bọn lính hư không thấy sẽ trở thành những chiến binh như chúng ta con số đó không chỉ là 20 mà có thể là 100 hoặc nhiều hơn.”
John gật đầu nói: “ thứ này chỉ để đánh lừa thị giác của bọn lính Hư Không mà thôi. Zed, đây là nhiệm vụ của anh, anh hãy điều khiển hai mươi chiếc bóng này di chuyển sang hướng Bắc.”-John nhìn Zed nói.
Zed hiểu kế hoạch của John nên không hề chậm trễ ngay lập tức di chuyển….
Doanh trại Hư Không, trên các chòi canh quan sát….
“một tên lính hư không đang quan sát mọi nhất cử nhất động tại ngôi làng trước mặt bỗng thấy như có rất nhiều bóng người di chuyển sang hướng bắc, hắn ta rút trong người ra một cái ống nhòm để xem kĩ, đôi mắt mở tròn kinh ngạc ,lập tức xoay người gõ vào chuông hô lớn: “ Báo động, Báo động, bọn người trong làng đang tẩu thoát theo hướng bắc.”
“keng keng keng”-tiếng chuông vang lên liên tục, toàn bộ số lính hư không đang say giấc khi nghe thấy tiếng chuông lập tức ngôi bật dậy, mặc quần áo chạy ra tập hợp.
Tên tướng quân mặc áo choàng đỏ lao ra khỏi lều của mình nhảy lên ngựa nói lớn: “ trung đội 1, 2, 3, 4 theo ta tiêu diệt kẻ địch chạy trốn.”
“người anh em, ta sẽ đi cùng ngươi.”-tên tướng quân áo choàng xanh chạy lại nói.
“không nên, theo như quan sát của ta, đám người chạy trốn kia không quá một trăm tên, có thể trong ngôi làng kia vẫn còn người của bọn chúng. Ta đoán không nhầm rằng bọn chúng sẽ sử dụng cách chia nhỏ lực lượng ra để mà chạy đi, vừa có thể chạy trốn thành công, vừa có thể phân tán lực lượng của chúng ta không cho chúng ta bắt hết tất cả. Ngươi ở lại đây canh chừng động tĩnh.”-Nói xong tên tướng quân mặc áo choàng đỏ kia lập tức thúc ngựa dẫn theo bốn trung đội đuổi theo về hướng Bắc.
Ở tại ngôi làng.
John và những người khác đều trông thấy quân đội hư không bắt đầu dẫn quân theo hướng mà Zed di chuyển để đuổi theo.
“kế hoạch thành công bước đầu, tiếp tục bước thứ hai.”-John xoay người nhìn Ahri nói: “ Ahri lần này nhờ đến cô rồi.”.
Ahri mỉm cười gật đầu, John nhanh chóng sử dụng thuật phân thân của mình tạo ra thêm hai mươi phân thân của hắn, sau đó lại tạo hai mươi cái ấn chú ảo giác in lên người của hai mươi cái phân thân kia, John nói: “ Ahri cô hãy di chuyển theo hướng Nam…kế hoạch chắc cô nắm rõ rồi chứ?”
Ahri gật đầu mỉm cười một cách đầy quyến rũ sau đó lao đi, dẫn theo 20 cái phân thân của John…
Tại doanh trại của quân Hư Không.
Tiếng chuông lại một lần nữa vang lên.
“trung đội 5, 6, 7, 8 lập tức theo ta.”-tên tướng quân áo choàng xanh lên ngựa, hắn thầm nghĩ: “ lời nói của người anh em thật là đúng, bọn chúng sử dụng cách chia nhỏ lực lượng để chạy trốn à, đừng có mơ.”
“tướng quân, bây giờ ở doanh trại chỉ còn hai trung đội trấn thủ, liệu có…”-Một tên lính tiến đến nói.
“đừng lo, ba vị thủ lĩnh sắp đến rồi, có họ thì không có gì phải lo lắng, vả lại theo như tính toán của ta đám người bị bao vây kia chỉ khoảng hơn một trăm người. Theo quan sát của ta hai đoàn chạy trốn kia cộng lại cũng hơn một trăm người, nhất định là bọn chúng bỏ chạy hết rồi.”- Tên tướng quân áo xanh nói ra suy nghĩ của hắn, khiến cho tên lính kia cực kì an tâm.
“tiến lên”-hắn ta nhanh chóng dẫn theo bốn trung đội đuổi theo hướng Nam.
Nói rõ kế hoạch của John: Bây giờ John sẽ sử dụng Zed, Ahri và những phân thân được in ấn chú ảo giác đánh lừa quân đội Hư Không, dụ bọn chúng chạy ra khỏi doanh trại đuổi theo hai đám người Zed và Ahri kia thật xa,như vậy lực lượng trấn thủ bên trong doanh trại sẽ trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết. Kế tiếp đó ngay lúc rạng sáng đội quân do Tryn dẫn đầu sẽ tấn công trực diện vào doanh trại quân hư không, nhưng chỉ đánh cầm chừng và giả vờ thua chạy dẫn dù toàn bộ số lính còn lại của quân Hư Không rời khỏi doanh trại….( mọi diễn biến sẽ biết ngay tiếp theo.)
“được rôi, chúng ta đã làm phân tán được lực lượng quân hư không bên trong doanh trại.”-John mỉm cười nhìn những người đứng sau lưng.
“vậy chuyện tiếp theo cứ để chúng tôi lo”-Tryndamere và tộc trưởng Avasoran nói.
Ba giờ sáng.
Quân lính tuần tra trong doanh trại hư không vẫn miệt mại đi qua đi lại, bỗng dưng họ nghe những âm thanh rất lạ, âm thanh này một lúc một to.
“keng keng keng”-tiếng chuông báo động vang lên: “ quân địch tấn công, quân địch tấn công.”
“trung đội 9, 10 lập tức tập trung, sẵn sàng chiến đấu”-Tiếng hét của tên đội trưởng hai trung đội 9 và 10.
“za..a…a..a..”-Tryndamere và những thuộc hạ của mình hổ báo lao lên tấn công.
“tấn công, tấn công”-Hai tên đội trưởng trung đội 9,10 hô lớn: “ bây giờ hai vị tướng quân không có ở đây, đây là cơ hội tốt để chúng ta lập công, anh em xông lên…”
“xông lên…”-Quân hư không bao gồm hai trung đội 9 và 10 ước chừng quân số cũng hơn hai trăm tên, trong khi đó Tryn và thuộc hạ của mình chỉ có gần năm mười người, xét về quân số là thua thiệt hoàn toàn.
“thả ma thú ra”-Những tên lính hư không bắt đầu thả ra những con ma thú hung tợn bị giam ở phía sau doanh trại, đám ma thú này vừa thấy Tryndamere và thuộc hạ của hắn ta thì đã chảy cả nước miếng, lao vào một cách điên cuồng.
“giết được bao nhiêu thì giết”-Tryndamere hô lớn.
“keng keng”-tiếng binh khí va chạm vào nhau.
“á”-tiếng la hét trong đau đớn.
“rống”-tiếng gào rống khủng khiếp từ bọn ma thú.
“phập”-một chiến binh bên phía Tryndamere một kiếm chặt bay đầu một con hổ đen…
“xoạt xoạt”-một cú quét kiếm của Tryndamere giết chết ba tên lính.
“á”-một thuộc hạ của Tryndamere ngã xuống.
“phập”-lại thêm một người nữa.
“rút mau, rút mau….”-Tryndamere lập tức ra lệnh rút quân.
Được thế tấn công, toàn bộ hai trung đội Hư Không như điên cuồng lao lên, truy đuổi đám người Tryndamere đang tháo chạy.
“giết hết, không được để tên nào sống sót, chắc chắc tướng quân và các vị thủ lĩnh sẽ trọng thưởng chúng ta”-đám quân lính hư không như mơ mộng sung sướng.