Hành Trình Huyền Thoại


John nhìn xem Aatrox đợi xem câu trả lời của hắn, hiện tại hắn không muốn đánh nhau, nhưng nếu mọi chuyện không đi theo những gì hắn nghĩ thì có lẽ đánh nhau chính là cách giải quyết tốt nhất.
Aatrox đặt kiếm xuống dưới đất nói: “được thôi, dù gì thì bọn ta cũng không muốn ở đây lâu, nhưng trước tiên, để ta xử lý nốt cô ta đã.”
Aatrox
John nhìn Kayle đang nằm bất động quanh vũng máu của mình, hắn nhìn tình cảnh cô lúc này sao giống với của Miss Fortune trước đó, John vội đưa tay ngăn cản nói: “ có thể không giết cô ta được chứ? Dù gì mấy người cũng đã làm cô ấy ra như vậy rồi.”
“ý ngươi là bảo ta không giết cô ta?”-Aatrox nheo mắt nhìn John.
Ryze bên cạnh nói nhỏ với hắn: “ thằng nhãi, rãnh rỗi sinh nông nỗi hả, dù gì thì đây cũng là chuyện của bọn họ chúng ta không nên xen vào.”
John đáp lại: “ nhưng tôi không thích thấy mấy cảnh thế này.”-Hắn nhìn Aatrox nói: “ đúng vậy, ý của ta là đừng giết cô ấy.”
“ha…ha…”-Aatrox cười phá lên chỉ kiếm vào mặt John nói: “ này thằng nhãi, ngươi nghĩ ngươi là ai mà có quyền bảo ta không được giết cô ta, nghe cho rõ đây, thắng làm vua thua làm giặc, nay cô ta bại trong tay ta, muốn chém muốn giết gì là quyền của ta.”
“đừng nhiều lời với một con người tầm thường như hắn, giải quyết mọi chuyện rồi rời đi thôi.”-Morgana ở cạnh bên thúc giục.
“được”-Aatrox vung kiếm chém mạnh xuống, “keng”-John không thể đứng yên nhìn người ta bị giết ngay trước mắt được, hắn dùng lực phóng kiếm sau lưng lên chặn một kiếm chém xuống của Aatrox.
“thằng nhãi chết tiệt,nó muốn đi bán muối đây mà”-Ryze cứng họng khi thấy hành động của hắn, rõ ràng cô gái thiên sứ kia không hề có chút quan hệ gì với hắn vậy mà dám ra tay cứu cô ta, không thèm để tâm kẻ mà hắn phải đối đầu là một chiến binh huyền thoại từ thời cổ đại.
Aatrox nhìn thanh kiếm của John đang cắm dưới đất cạnh đó, đôi mắt hắn nheo lại, rõ ràng thanh kiếm ấy hắn đã thấy ở đâu đó rồi, nhưng vì thời gian quá lâu cho nên nhất thời không thể nhận ra.
Morgana thấy John ngăn cản Aatrox thì vô cùng tức giận, cô ta quát: “ tên con người thối tha kia, ngươi dám xía mũi vào chuyện của bọn ta sao?”
John kiên quyết nói: “ ta cho hai người hai cơ hội, một là bình yên rời khỏi đây, không được giết hại cô gái kia, hai là bỏ xác lại đây.”
Từng câu từng chữ của John rõ ràng lọt vào tai hai người, đôi lông mày của Aatrox nhướng lên, cái thái độ ngông cuồng kia thực sự khá là giống hắn ta,Morgana thì ở bên không nghĩ như vậy, bị John hù dọa có khác gì một sự sĩ nhục cô cơ chứ, đôi môi mím chặt, cô hét lên một tiếng: “ con người thối tha, ta sẽ băm ngươi thành trăm mảnh.”

Nói rồi cô ta lao lên, đôi cánh đen sau lưng trải rộng, tạo nên từng đợt cuồng phong mạnh mẽ.
“vù”-một quả cầu hắc ám từ lòng bàn tay của Morgana bắn ra, sức mạnh của nó khiến ột vùng nhỏ không gian xung quanh phải vặn xoắn liên tục.
“ầm”-một quả cầu điện màu đỏ từ tay Ryze bắn đến va chạm với quả cầu hắc ám ấy nổ tung, khói bụi mù mịt, Ryze nhìn John than thở: “ cái thằng nhãi ngươi thật là, lanh chanh thế này chỉ có nước đi bán muối, sao ngươi thích lo chuyện bao đồng vậy? kẻ nào đi cùng ngươi chắc chỉ có chịu khổ.”
John cười đáp: “bản tính vốn vậy rồi, bán muối thì không có đâu, cũng chỉ bán hành mà thôi.”
Ryze lắc đầu cứng họng với cái thái độ không giống người của hắn, lão nhìn Morgana nói: “ để lão ta làm đối thủ của cô vậy.”
Morgana quát lớn phóng đến: “ kẻ nào cũng vậy cả thôi, nạp mạng đi.”
Ryze vừa đánh vừa dẫn dụ cho Morgana rời xa chỗ John. Lúc này đây chỉ còn có John và Aatrox.
Aatrox nhìn thanh kiếm đang cắm dưới đất cạnh đó hỏi: “ thanh kiếm này, từ đâu mà ngươi có?”
John suy nghĩ một lúc, không biết hắn ta hỏi chuyện này để làm gì, hắn đáp: “ ta được một người tặng.”-Nói xong John đưa tay trái lên phía trước, một cổ hấp lực cực mạnh từ cánh tay hắn phát ra hút lấy thanh gươm của vua vô danh quay trở lại tay.
Aatrox đưa kiếm về phía John nói: “ nếu ngươi muốn ta không giết cô ta cũng được thôi,đọ kiếm với ta coi xem.”
“nếu ngươi muốn,ta sẽ đáp ứng”-John chấp nhận lời thách đấu,kiếm trên tay chỉ vào người của Aatrox.
“được lắm, thử tiếp một kiếm của ta xem”-Aatrox vung kiếm lao vào, khí thế mạnh mẽ như sóng thần trào dâng,vút một tiếng, kiếm của Aatrox đã chém đến trước mặt của John,”keng” một tiếng, John nhanh như cắt để kiếm lên trước mặt, cản được một kiếm của Aatrox, John lùi lại phía sau chừng năm bước, cánh tay trái cầm kiếm cảm thấy có chút tê nhứt, một kiếm vừa rồi Aatrox chưa sử dụng toàn lực vậy mà đã làm hắn ra như thế, không biết khi hắn dùng toàn lực thì sẽ thế nào!
Aatrox nói: “ cũng không tệ, có thể chặn được một kiếm của ta, như vậy xem như ngươi đủ tư cách đánh cùng với ta vài chiêu.”
Nói xong Aatrox lại tiếp tục lao đến, đúng như phong cách của một chiến binh dũng mãnh thời cổ đại,tiên hạ thủ vi cường, luôn tấn công trước để chiếm được ưu thế, lần này kiếm trên tay của Aatrox tấn công đến với tốc độ cực nhanh, một kiếm như phân thân thành hai kiếm, hai thành bốn, bốn thành tám….
“cái gì vậy? tốc độ vung kiếm này quá nhanh”-John thầm kinh ngạc, nhưng khi giao chiến hắn làm gì có cơ hội để nghĩ nhiều như thế, gươm của vua vô danh trên tay chém đến, John sử dụng đến tốc độ nhanh nhất có thể để đánh với Aatrox, không khí xung quanh như bj dồn nén đến cực điểm, những âm thanh ầm ầm, keng keng cứ vang lên không ngừng.

“vút”-Aatrox xoay người chém mạnh một kiếm về phía John, kiếm khí lăng lệ xé gió mà bay.
“a”-John hét lên thật lớn, kiếm trên tay hắn cũng chém mạnh về phía trước, hai luồng kiếm khí va chạm vào nhau liền nổ tung, cả John và Aatrox đều bị đẩy về phía sau một đoạn.
Aatrox có hơi chút kinh ngạc cười nói: “ không nghĩ ra một tên nhãi như ngươi cũng khá thật, có thể tiếp ta nhiều chiêu đến thế.”
John lau đi vệt mồ hôi trên trán cười đáp: “ không dám, ngươi cũng là người đầu tiên đấu kiếm với ta mà có sức mạnh đáng sợ đến vậy.”
Aatrox đặt kiếm trên vai nói: “ vậy để ta kết thúc trận chiến này sớm luôn nhé, bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là sức mạnh chênh lệch khi ta sử dụng đến 70% sức mạnh.”
John tự tin cười nói: “ sao không sử dụng luôn 100% sức mạnh đi?”
Aatrox nhếp môi nói: “ cái đó còn tùy vào ngươi mà thôi.”- Vừa nói xong Aatrox liền nhảy lên không, kiếm trên tay nhanh chóng được bao bọc bởi một màng năng lượng đỏ đen cực kì quái dị, không khí xung quanh hắn ta vặn xoắn kịch liệt, đôi mắt đỏ ngầu của Aatrox đột ngột sáng rực lên, ngay sau đó một chiêu ‘không kích hắc ám’ lao xuống với cái tốc độ không thể nào cản phá.
Đôi mắt John nheo lại, hắn cảm thấy bây giờ đôi chân mình nặng như đeo chì, không tài nào rút ra được,nếu tránh không được thì chỉ còn cách chống đỡ, John sử dụng sức mạnh phép thuật trong người nhập vào trong thanh gươm trên tay, hắn hét lên một tiếng thật lớn chém mạnh về phía trước, đường kiếm của John như huyễn hóa thành một con hổ dũng mãnh lao về phía trước tấn công Aatrox.
“ầm”
Vụ nổ lớn đến nỗi, trận chiến giữa Ryze và Morgana phải dừng lại, hai người xoay đầu về phía trận chiến của John và Aatrox,Morgana mỉm cười nói: “trận chiến ấy xem ra đã kết thúc rồi.”
Ryze cũng thấy kinh hãi, lão bây giờ cảm nhận rất rõ hơi thở của John đang rất yếu, sức mạnh phép thuật trong người hắn đang rối loạn,ngay tức khắc lão ta lao đến tiến lại gần đó.
Khói bụi bay đi, chiến trường chỉ là một bãi đổ nát,John nằm trên mặt đất, áo quần trên người rách nát, khắp người toàn các vết thương lớn có nhỏ cũng có, mặt đất xung quanh hắn nằm không khác gì của Kayle, đều bị nứt toát ra và vỡ vụn.
Aatrox bay trên không nhìn xuống, hắn ta cũng kinh ngạc khi phát hiện John chưa chết, nếu nói Kayle chưa chết qua các đòn đánh của hắn là bởi vì cô là một thiên sứ chứ không phải người thường, ngoài ra cô còn có tuyệt kĩ ‘bất tử hộ thân’ cho nên mới giữ được mạng, nhưng John là con người làm sao nhận phải một đòn mạnh mẽ như vậy vẫn không chết.
Morgana bay đến cạnh Aatrox nhìn xuống chỗ John đang nằm nói: “ cuối cùng cũng chỉ là một con người vô dụng.”

Aatrox nhìn Morgana, giọng nói của hắn không hề có chút nhường nhịn cô như trước: “ đừng có nói những điều hồ đồ như thế, mặc dù hắn là con người nhưng tuyệt nhiên không phải là kẻ tầm thường.”
Morgana hơi nhướng mày nhưng cũng không nói gì lại, Aatrox xoay người…..
Cùng lúc đó bên sâu trong tâm thức của John, một giọng nói kì lạ vang lên: “thức dậy đi nào chàng trai của ta, kẻ thừa kế sức mạnh…cậu không phải là kẻ yếu đuối đến mức có thể nằm dài thế này trên mặt đất chứ…”
John đáp lại trong tâm thức:
“ông là ai?”
“ta là ai? Cuối cùng cậu cũng chưa nhận ra ta sao? Ta là một người bạn của cậu, luôn ở bên cậu chừng ấy thời gian…”
“người bạn? luôn ở bên ta sao? Tôi không rõ…”
“John, cậu thật là…thôi được, để ta nói cho cậu biết, ta là linh hồn của vị vua ẩn chứa bên trong thanh kiếm…”
“cái gì? Ông là vua? Hả, không lẽ ông chính là chủ nhân trước kia của thanh gươm này sao?”
“không sai!, ta là chủ nhân đầu tiên của nó, và cậu,John, cậu chính là người kế thừa sức mạnh của ta. Bây giờ cậu cảm thấy thế nào? Thất bại trước một tên như vậy, cậu có cam tâm không?”
“tôi…”
“ta hỏi cậu,John, cậu có muốn đánh bại hắn hay không?”
“tất nhiên là muốn”
“được, vậy bây giờ ta sẽ trao lại toàn bộ sức mạnh của ta cho cậu, từ giờ trở đi, cậu chính là truyền nhân của ta,John, hãy tiếp nhận sức mạnh của ta và đánh bại hắn.”
Nói thì dài nhưng thực chất cuộc đối thoại ấy trong tiềm thức của John chỉ khoảng chừng vài giây đồng hồ, Aatrox vừa xoay người lại định kết thúc Kayle đang nằm đó rồi sẽ rời đi nhưng hắn giật mình kinh ngạc xoay người nhìn vào John.
Lúc này cả cơ thể của John đang được bao bọc bởi hàng ngàn luồng sức mạnh kì lạ, gươm của vua vô danh đang nằm trên đất cạnh đó đột nhiên bay lên lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, thanh gươm tỏa ra thứ hào quang chói lóa.
Một chuyện kinh ngạc diễn ra khiến Ryze ở cạnh đó rồi cả Morgana và Aatrox đều không thể nào rời mắt khỏi hắn.

“thằng nhóc này, rốt cuộc trong người nó còn chưa bao nhiêu bí mật? lão già kia thực sự đã hiểu hết về nó chưa?”-Ryze khi thấy sự biến hóa kì lạ của John liền suy nghĩ.
“có chuyện gì vậy? nguồn sức mạnh dồi dào ấy…làm thế nào?”-Morgana cũng cảm nhận được sự biến hóa kì lạ của John cô hoàn toàn ngơ người.
Aatrox không nói gì cả, hắn ta cũng rất kinh ngạc,thầm nghĩ trong đầu: “ cái sức mạnh này…thật quen thuộc, giống như mình đã gặp được ở đâu đó trước đây rồi…”
“á”-John hét lên thật lớn, cả người hắn nhanh chóng được khoác lên một bộ chiến giáp bảy sắc,tỏa ra thứ hào quang rực rỡ hơn bao giờ hết, sức mạnh của bay rloaij nguyên tố phép thuật lúc này dâng trào một cách mãnh liệt nhất, gươm vua vô danh đang bay lơ lửng trên không nhanh chóng bay vào tay của John, cả thanh kiếm phát ra thứ ánh sáng thần thánh.
“đấy là ai? Thứ sức mạnh…”-Kayle tỉnh lại, đập vào mắt cô là hình dáng một vị chiến thần thân mặc giáp bảy sắc, tay cầm kiếm đang lơ lửng cách mặt đất chừng 15cm. Đôi mắt mờ mờ của cô không thể nào nhìn rõ được khuôn mặt của John, cô nói vài câu sau đó lại bất tỉnh, nếu như không được cứu chữa kịp thời e rằng, tính mạng của cô chắc sẽ gặp nhiều nguy hiểm.
John thực sự kinh ngạc với sức mạnh này, nhìn bề ngoài thì không có gì thay đổi nhưng thực chất bây giờ, kiếm thuật của John và cả sức mạnh nữa đã được tăng lên rất nhiều.
Hắn chỉ mũi kiếm vào Aatrox nói: “ chúng ta đánh tiếp chứ? Trận chiến vẫn chưa kết thúc mà?”
Aatrox, một chiến binh khao khát chiến đấu, việc tìm kiếm một đối thủ xứng tầm luôn luôn là điều hắn mong mỏi nhất, Aatrox hoàn toàn cảm nhận được sức mạnh hiện tại của John, thứ sức mạnh khiến cơ thể hắn run lên. Cơn run ấy không phải là cơn run do sợ hãi mà là cơn run của sự sung sướng, cuối cùng hắn cũng kiếm được đối thủ để đánh cho ‘sướng người’.
Ở bên cạnh Morgana cảm thấy có chút bất an, đúng như Aatrox đã nói trước đó, John là một con người, nhưng không phải người tầm thường, cô ta nói: “Aatrox, ở đây không còn chuyện của chúng ta nữa, nên đi thôi.”
Aatrox để tay trước mặt cô ý bảo cô rời xa ra, Morgana thực sự không còn cách nào khác đành phải chấp nhận.
ở bên kia John cũng làm tương tự, hắn nói với Ryze: “lão nên rời khỏi đây đi, rời càng xa càng tốt, à, đem theo cô ấy đi theo luôn.”
Aatrox lúc này không thèm quan tâm đến Kayle nữa, bởi hắn đã chiềm trong sự sung sướng khi gặp đối thủ mạnh, với tốc độ và phép thuật quái dị của mình Ryze không quá khó khăn cướp lấy Kayle đang nằm trên mặt đất rồi chạy thật xa, Aatrox vừa thấy Morgana định đuổi theo thì nói: “ đừng đuổi theo làm gì, cô cũng nên tránh xa ra, ta e rằng sắp đến hòn đảo này sẽ chẳng còn đâu.”
John mỉm cười nói: “ Aatrox, ta nghĩ ngươi nên sử dụng lấy 100% sức mạnh của mình đi thì hơn.”
Aatrox không hề đáp lại, hắn cười nhẹ một tiếng rồi lao vào, kiếm trên tay được bao bọc bởi một lớp năng lượng dày đặc, John cũng không chút chậm trễ gươm của vua vô danh vung lên, gió rít gào, sấm rền vang.
“ầm ầm ầm”
Những tiếng nổ vang lên liên hồi, cả hai người di chuyển với tốc độ khủng khiếp nhất, hầu như trên khắp hòn đảo hoang này ở đâu cũng có vết tích hai người đánh nhau.
“chết đi!”-John xoay người chém mạnh một kiếm về phía trước, Aatrox cũng gồng toàn bộ sức mạnh của mình chém một kiếm đáp trả, hai luồng năng lượng khủng bố ấy gặp nhau liền nổ tung, cả một khu vực rộng lớn trở thành bình địa, chưa hết, Sau khi đòn đánh ấy, John và Aatrox lại di chuyển sang vị trí khác, cứ như thế, hai người vừa đánh vừa di chuyển, cả hòn đảo rung lên như có động đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận