Hành Trình Theo Đuổi Lộc Y Ninh Của Cố Thiếu Gia


Sau cái ôm vừa rồi Y Ninh cảm thấy tim mình đập rất nhanh cũng cảm nhận được sự ấm áp.

Y Ninh dần dần cảm thấy thương Cố Mặc nhiều hơn thương cho những bất hạnh mà anh phải trải qua dù mới chỉ lớn hơn mình có ba tuổi.
Sáng sớm hôm sau Cố Mặc ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị đầu óc tóc tai gọn gàng làm Y Ninh có chút khó chịu cô cứ tưởng anh đi hẹn hò với Âu Na Na .
Y Ninh mặt nặng mày nhẹ nói
- Đi hẹn hò hay sao mà ăn mặc đẹp thế ? Đi rồi thì có định đi luôn không khỏi về
Cố Mặc phì cười hỏi cô đang ghen à làm Y Ninh ngượng đỏ mặt lắp bắp nói : ghen...!gì..

chứ?
Cố Mặc giải thích hôm nay anh về nhà thăm mẹ muốn anh mặc đẹp một chút để cho mẹ thấy không có mẹ anh vẫn sống rất tốt một phần giúp cho mẹ đỡ lo lắng.


Như thế, thì chẳng phải thời gian anh được ở lại đây sẽ dài thêm sao ?
Nói xong Cố Mặc lễ phép chào cả nhà lên xe trở về.

Trên đường trở về nhà anh còn mua cho mẹ ít dâu tây một loại trái cây mà mẹ anh rất thích.

Về đến nhà anh vui vẻ chào dì Nhược, thấy cậu về dì vui lắm lâu rồi không được gặp cậu dì thương cậu như con cái trong nhà dì định lên báo với phu nhân nhưng bị Cố Mặc ngăn lại cậu muốn cho mẹ bất ngờ
Lên tới phòng thấy mẹ đang với cốc nước mà vươn người ra suýt ngã Cố Mặc chạy lại đỡ mẹ cậu vui vẻ đưa dâu tay cho mẹ mong mẹ sẽ khen mình xoa đầu mình như lúc nhỏ.
Lí Trang nhận lấy món quà của con trai trong lòng bà rất vui dù chỉ là hộp dâu tây nhưng nó là cả tấm lòng của cậu.
Lí Trang nắm lấy tay con trai cảm thán xa khỏi vòng tay của mẹ mà con lại có vẻ mập ra da dẻ cũng trắng trẻo tràn đầy sức sống.

Lí Trang trầm ngâm nhìn con trai bà biết những yêu cầu của bà có thể sẽ khiến cậu buồn hoặc phản khán như trước đây nhưng giờ bà buộc phải làm vậy.

Lí Trang vừa mở lời đã nói" xin lỗi" làm Cố Mặc ngỡ ngàng bà ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp.
- Gọi con về là lại muốn nói với con về việc mẹ muốn tác thành con với Âu Na Na càng sớm càng tốt.

Con có thể trách mẹ không hiểu con không quan tâm đến cảm nhận của con nhưng vì tương lai của con mẹ mong con sẽ chấp nhận.

Cố Mặc nghe xong mà anh tràn đầy thất vọng anh tưởng mẹ đã hiểu mình hơn nhưng suy cho cùng mẹ gọi mình về vẫn là để nói về những việc vô bổ này anh làm rơi đĩa dâu trên tay vội nước bước ra xa.


Lí Trang với đôi mắt ngấn lệ nghẹn ngào nói với con
- Ba con nói sau khi Cố Tiến Xuyên hoàn thành dự án lần này sẽ cho cậu ta 35 % cổ phần công ty mà trong tay nó đã có tới 10 % mà cha con cho ngay khi nó mới trào đời.

Mẹ không muốn nhìn con trở thành cấp dưới của nó không muốn con bị nó đè đầu cưỡi cổ như những gì mẹ nó đã làm với mẹ.

Chỉ còn cách con với Âu Na Na thành đôi thì cổ phần nhà họ Âu mới bù vào với 20 % cổ phần của con thì mới có cơ hội giành lại công ty.
Cố Mặc bịt tai anh hét lên trong vô vọng anh hiểu những gì mẹ nói anh thương mẹ khi bị những người mình yêu thương phản bội người ta từng nói yêu càng nhiều thì hận càng nhiều.

Cố Mặc biết mẹ vì mình mà chịu thiệt thòi nhìn người mẹ tiều tụy trước mặt mà như có hàng ngàn nhát dao đâm vào tim anh.

Cố Mặc muốn chọn hạnh phúc của mình nhưng cũng muốn bù đắp cho nỗi đau của mẹ.

Anh ngước mắt lên nhìn mẹ nói với hi vọng nhỏ nhoi
- Không còn cách khác sao mẹ.

Nhìn mẹ lắc đầu trái tim anh như ngưng đập mẹ mong anh sẽ sớm về nhà cũng mong anh cân nhắc về điều kiện này.

Cố Mặc nói trong đau khổ
- Mẹ hãy cho con thời gian 10 ngày thôi con sẽ cho mẹ đáp án .
Nhìn sự thất vọng u buồn của con mà lòng bà đau như cắt không muốn ép con nhưng anh em đã không chung mẹ thì lấy đâu ra mà thương nhau đã vậy trong cuộc chiến gia tộc này thì càng không.

Nhìn con trai đi xa cậu đến với niềm vui và trở về trong thất vọng bà cúi xuống nhặt từng trái dâu lên lau sạch rồi đặt vào trong hộp bà biết đây là tấm lòng của con bà anh từng trái dâu mà nước mắt cứ tuân rơi.
Cố Mặc thẫn thờ bước ra khỏi nhà mà cậu ngã rạp ngay trước cổng dì Nhược chạy ra ôm cậu vào lòng an ủi dì rất thương cậu nhưng phận làm người ở dì chẳng thể làm gì hơn cậu òa khóc trong lòng dì như đứa trẻ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận