Âu Na Na sau khi xả giận cho mẹ cô vui mừng cười đùa nhìn thấy ba có vẻ ủ rũ Âu Na Na hỏi
- Ba thấy hối hận rồi ạ.
- Không ba thấy có lỗi với con với mẹ con.
Chỉ vì ba bất tài vô dụng làm hại mẹ và con phải chịu đau khổ cùng ba.
Ba muốn đến viện thăm mẹ xin lỗi mẹ
- Con không giận ba mẹ lại càng không, ba không có lỗi , mẹ chỉ cần ba quan tâm biết bảo vệ và yêu thương mẹ thôi.
Phòng của mẹ nè con không làm phiền để lại không gian riêng cho hai người đó.
Âu Na Na đưa bố đến bệnh viện, cô dành lại thời gian quý báu này cho hai người để giải thích mọi hiểu lầm.
Âu Na Na trong lòng rất vui khi ba đã chọn mẹ và mình nhưng vẫn không thể xóa nhòa đi ác mộng tâm lý trong cô.
Bản thân từ nhỏ đã bị bà nội gọi là sao chổi luôn bị mắng chửi , mẹ cô là tiểu thư con nhà gia giáo vì mình mà bị cả nhà khinh thường.
Âu Na Na thầm thề trong lòng ít nhất cô phải để mẹ ngẩng cao đầu trước cả gia tộc, không ai được quyền xúc phạm mẹ càng không để ai được động vào một cọng tóc của bà.
Ánh mắt Âu Na Na dần trở nên kiên định và đầy quyết tâm.
Khi về nhà thấy nhà trống vắng không có ai, mẹ của Cố Mặc đang ốm nằm nghỉ cô nhẹ nhàng bước vào phòng kéo chăn lên đắp cho bà rồi rời đi.
Âu Na Na thẫn thờ đi xuống hầm rượu nhà của Cố Mặc có rất nhiều loại rượu quý, cả một tủ toàn rượu nào là rượu vang rượu trái cây đều đủ cả.
Âu Na Na hướng mắt ra ngoài thấy Cố Tiến Xuyên đang ngồi một mình uống rượu ngoài hồ bơi.
Âu Na Na cầm lấy một chai ra ngồi cạnh anh
- Sao ? việc của công ty áp lực lắm à mà trông anh mệt mỏi vậy.
Cố Tiến Xuyên đáp lại với tâm trạng hỗn loạn
- Không công việc rất ổn Y Ninh và Cố Mặc tìm ra vấn đề rồi đang điều tra chắc chẳng bao lâu mọi chuyện sẽ ổn thôi
Nghe thấy Y Ninh nhúng tay vào việc này lại còn tìm ra sơ hở biểu cảm của Âu Na Na bỗng chốc trở nên gượng gạo, khó chịu
- Mọi chuyện ổn rồi sao anh lại phải buồn mà ngồi đây uống rượu chứ?
- Cô thấy tôi vô dụng không ? Tôi không biết nữa đáng ra nên vui nhưng lại rất khó chịu Cố Mặc mới có thể san sẻ lo âu với bố.
Chỉ có cậu ấy mới xứng làm con trai ông từ nhỏ là con của vợ lẻ bị gọi là chó hoang tôi ấm ức lắm nhưng chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Âu Na Na cô nói một câu công tâm đi tôi có xứng để yêu một ai không ?
- Sao anh lại hỏi vậy ?
- Tôi thích một cô gái cô ấy công nhận tài năng của tôi cô ấy thích tiểu thuyết tôi viết, cô ấy cũng chung sở thích với tôi.
Cô ấy dịu dàng và ấm áp nhưng tôi thật bại rồi lại thua rồi cô ấy thích người khác mất rồi.
Tôi vô dụng quá, không đáng để tồn tại.
Âu Na Na không kìm nén nổi cảm xúc còn điều gì tồi tệ hơn khi người mà mình yêu nói yêu một cô gái khác.
Cố Tiến Xuyên và Âu Na Na mặc dù là hai người khác nhau nhưng lại cùng chung số phận bị ghẻ lạnh, luôn phải sống với bộ mặt giả dối để thu hút sự chú ý.
Cố Tiến Xuyên say rượu không ngồi vững ngã gục vào lòng Âu Na Na.
Cô rất ghét người khác dựa vào mình nhưng anh thì khác.
Âu Na Na nhẹ nhàng hôn lên chán anh và nói nhỏ
- Anh không cô đơn càng không vô dụng.
Chúc anh hạnh phúc...!tạm biệt người em từng yêu và giờ mối tình đơn phương sẽ kết thúc.
Em sẽ cố gắng cướp Cố Mặc khỏi Y Ninh và dành cô ấy lại cho anh coi như món quà cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời em.
Âu Na Na đỡ Cố Tiến Xuyên về phòng chăm sóc cho anh cả đêm.
Mãi đến rạng sáng mới về phòng.