Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài


Vân Sam không phải người cao thượng trọng lúc này mà nghĩ cho những người khác, chỉ vì cô từng bị Đường Uy tát một lần, chỉ vì Lâm Thiên lúc trước lấy nhầm bút của con bà, một người phụ nữ gây nhiều tội với người khác đánh người bây giờ nhắc lại chắc chắn bà không nhớ là đánh ai.

Cô quay đầu nhìn Cố Phong, từ ánh mắt sắc bén như sắp chém Đường Uy ra ngàn mảnh, bây giờ lại như thỏ con:
" Ông xã anh nói đúng không? Đây là trường học vậy mà có nhiều vị lãnh đạo biết vẫn nhắm mắt làm ngơ? Nếu em không ở đây Tiểu Lâm bị bắt nạt thì làm sao bây giờ?"
Những vị lãnh đạo có mặt đều thấy lưng phát lạnh, người này là cổ đông mới của trường bọn họ, chỉ mới nửa tiếng trước đã thu mua toàn bộ ngôi trường nhỏ này, bọn họ không phải chưa thấy người giàu tiêu tiền, mà tiêu tiền vì một đứa nhóc bị ức hiếp, mua lại trường lập uy cho nó.

Cố Phong không nghĩ mà gật đầu, vỗ nhẹ vô mông Lâm Thiên như đang trấn an nhóc:
" Đúng vậy, lời bà xã tôi nói đều đúng, em muốn làm gì tôi đều nghe theo ý em."
Hắn không nhìn chồng Đường Uy mà đưa tiến lên đưa tay xoa tóc cô:

" Ngày mai anh không cần đi làm, tiền lương tháng này tôi sẽ kêu thư ký chuyển đến cho anh."
Vân Sam đột nhiên bị xoa đầu, không thấy khó chịu ngược lại có chút thoải mái.

Tâm trạng cũng hơi khá hơn, tay chống eo nhìn Lâm Thiên đang gục mặt vào cổ hắn, yên tĩnh đến người khác không quen.

.

Hãy tìm đọc trang chính ở == T гЦмtгuуen.Vn ==
Cố Phong biết cô muốn bế nhóc qua liền lên tiếng:
" Tiểu Thiên đã ngủ, lúc nãy trên xe khóc nhiều chắc là mệt."
Đường Uy lúc này mặt tái xanh, đám nhóc nhận ra tình hình không ổn cũng không lên tiếng nín thở mà xem.

Chồng Đường Uy mặt cũng không khá bao nhiêu, nếu không có bàn để ông đỡ chắc chắn sẽ ngã xuống, công việc này ông mất không ít năm để vào, chín năm để lên được chiếc ghế trưởng phòng quản lí bao người ước, bây giờ lại vì vợ mình mà bay mất.

Đường Uy bị doạ đến mặt trắng mặt xanh, môi cử động nhưng không nói ra được lời nào.

Vân Sam không quản chuyện ở công ty của Cố Phong, lườm ngang Đường Uy một cái:

" Tôi muốn kiện, anh có luật sư riêng hay không?"
Đường Uy không nghĩ việc nhỏ bây giờ lại liên quan đến những việc kiện tụng, đừng nói kiện bây giờ lên cảnh sát bọn họ đã nắm chắc phần thua.

Đường Uy tuy sợ đến hai chân sắp nhũn, nhưng bà không tin ở đây có nhiều người như vậy bọn họ lại làm ngơ, dù sao đám người này ăn không ít tiền của bà.

" Kiện? Để xem phiên toà nào tổ chức phán xử việc cỏn con này."
Bà còn tưởng đám người thầy giáo trong trường sẽ lên can ngăn ai ngờ bọn họ lại cúi mặt càng lúc càng thấp như sắp quỳ xuống hôn đất, Đường Uy còn tính nếu bọn họ nói hai ba câu bà chắc chắn sẽ vờ như bỏ qua.

Chồng Đường Uy nghe vậy liền tát vào mặt bà, Tiều Lâm thấy mẹ mình đột ngột bị ba đánh liền khóc rống.

" Làm loạn cái gì? Ở đây là lớp học của Tiểu Lâm làm loạn đến mất hết mặt mũi, kiện? Bà nghĩ chúng ta thắng nổi không?"
Ông quay qua nhìn Vân Sam thì hơi cúi người:

" Tôi thay mặt Đường Uy xin lỗi phu nhân Cố và cả chủ tịch Cố, là vợ tôi không nói trái phải, ngày mai tôi chắc chắn sẽ kêu Tiểu Lâm đến trước mặt những đứa nhóc nó bắt nạt để xin lỗi."
Bọn họ làm một trận gia đình đánh nhau đến mất mặt, Vân Sam cũng không phải người vô lý, chân cô gần như tê hết cả lên, liền nhìn Cố Phong đợi hắn gật đầu Vân Sam mới lên tiếng:
" Không chỉ có Tiểu Lâm phải đi xin lỗi các bạn nó ăn hiếp, mà cả vợ anh cũng phải cô giáo Hạ."
Cô giáo Hạ là giáo viên mới ra trường tương đối hiền học sinh hay phụ huynh đều có cảm tình, Vân Sam cũng không ngoại lệ, hôm bị Đường Uy tát cả hai cũng có cãi qua lại, Vân Sam thấy rất đúng " Tâm Sinh Tướng" Đường Uy rất béo trên mặt đều lộ vẽ hung hãn, vừa nhìn liền không có cảm tình.

Cô Giáo Hạ phía sau nghe lời này liền cắn môi mà lên tiếng:
" Không...không cần đâu chuyện đó em cũng không để ý trong lòng."
Đường Uy tất nhiên không xin lỗi, muốn bà xin lỗi? Nằm mơ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận