Cố Phong đưa tay xoa đầu cô, mặt chỉ mang vẻ sủng nịnh hận không thể nói cho mọi người biết Vân Sam chính là vợ của mình.
- Tiểu Hiên không cần chúng ta lo, mẹ chúng ta sẽ chăm sóc con.
Cố Phong dứt lời liền hôn xuống môi cô, cái hôn nhẹ nhàng nhưng lại mang đậm vị chiếm hữu như thể hận không thể nuốt cô vào bụng mà nhâm nhi từ từ, Vân Sam choàng tay qua cổ hắn mà hôn đáp lại.
! !
Vân Sam hôm sau tỉnh dậy đã là giữa trưa tay chân đều đau nhức như bị ai tháo ra lắp lại, môi bị hôn đến có chút sưng khoé mắt vẫn còn đỏ như dư âm hôm qua kéo dài đến tận sáng hôm nay, nhưng trái tim cô hôm qua như ai tháo ra ngâm vào cùng một chỗ với Cố Phong, hai người thật sự yêu nhau rồi đã quyết định làm vợ chồng chung sống với nhau đến hết đời, Vân Sam chấp nhận hắn làm chồng làm ba của đứa nhỏ.
Một tháng trước cô vẫn còn rất phân vân nhưng cuộc đời rất ngắn không có nhiều thời gian suy nghĩ nên Vân Sam chọn theo trái tim chỉ cần nó dễ chịu hạnh phúc chắc chắn cô sẽ dễ sống, sống lí trí nhiều quá cũng không phải chuyện gì tốt đẹp chỉ khiến bản thân đề phòng thứ này lại tránh thứ khác, có khi nhìn lại thứ cô tránh chính là hạnh phúc của mình.
Cố Phong vừa đẩy cửa tiếng vào đã thấy người nằm trên giường đã dậy, liền bưng một khay cháo bên trên còn đặt một ly nước lọc, còn có thuốc của Tử Chương kê đơn là thuốc bổ.
Bởi vì sinh non nên cần dùng thuốc hổ trợ thêm nếu sinh thường chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng là được nhưng Vân Sam là sinh mổ còn sinh non sức khoẻ đã yếu lại càng yếu hơn nhưng không phải yếu đứng mức chạm một cái liền ngất, sinh con xong để lại di chứng hay không thì đến khi đầu bốn mươi hay năm mươi mới biết được là để lại di chứng như thế nào ví như có người thường xuyên đau lưng hay lạnh tay chân gì đó.
Cố Phong đặt khay lên cái bàn gần đó mới bưng bát cháo còn nóng có thể nhìn thấy khói lượn lờ mà thổi, nói:
- Em muốn thay đồ trước hay ăn cháo trước?
Vân Sam tất nhiên chọn cái trước, thay đồ rồi ăn nếu không cảm thấy rất khó chịu, cô được Cố Phong đỡ đi đến nhà vệ sinh bước chân có chút khập khểnh dáng đi rất không tự nhiên, tay chống eo không khác nào bà bầu vừa sinh vào ngày hôm qua đến nhà vệ sinh cô buông tay hắn mà đóng ầm cửa như bực tức đều thay Vân Sam trút giận vào cánh cửa.
Lúc cô ăn xong đã là 9h bên ngoài trời có chút lạnh bởi vì đã vào thu được một tháng, những cây ở công viên cũng bắt đầu rụng lá những lá vàng hôm nào cũng bay tứ tung khiến người khác có chút khó dọn dẹp, nhưng mùa thu rất ít sâu theo lá mà bay xuống bởi vì đa số chúng nó đều đã thành bướm còn nếu chưa vẫn làm sâu trong mùa thu thì coi như xui đi, theo lá bay xuống không bị người khác dẫm đạp thì cũng bị những con chim bay xuống mà ăn hay đem về tổ cho con nó.
Nhưng không có ít con sâu xấu số ở công viên đến mùa thu chim bay đến cũng không ít.
Không cần ở công viên ở trước những cây ở trong sân Vân Sam vẫn thấy mấy con chim ngó trái ngó phải xong lại bới lá mà tìm thức ăn, cô chống eo đi lấy một nắm gạo mà quăng ra cho chúng nó, mới quay lại vào nhà mà ngồi trên sofa.
Hai chân đều đặt gọn lên đùi hắn, cầm lấy điều khiển mà mở tv.
Trên đó chiếu thời sự chính trị một lúc, liền xuất hiện một gương một cô gái xa lạ được phỏng vấn bên dưới còn kèm theo hình Cố Phong ôm eo người phụ nữ khác thân mật vô cùng, nhưng không phải giấu mặt mà chính là thấy rõ mặt hai người, Vân Sam tăng âm lượng tv lên.
Cô gái trong tv nhìn có chút dịu dàng yếu duối nhưng không phải Lâm Phụng, giọng nói khuôn mặt đều lanh lợi là dáng vẻ thiếu nữ con trong tuổi thanh xuân phơi phới.
- Ý cô là cô và chủ tịch Cố Thị đang hẹn hò?
- Tôi với chủ tịch Cố không phải hẹn hò chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, bình thường chúng tôi đều thân thiết ôm eo nhau như vậy.
Ai lại không biết chủ tịch Cố cấm dục chưa từng xuất hiện một drama tình ái nào nhưng bọn họ không ngờ được vài tháng trước đã có một bài bên phía Cố Gia cũng không đứng ra đính chính mà để nó nằm yên như vậy, bây giờ lại có thêm việc này.
Vân Sam đá nhẹ chân và bụng hắn.
- Bình thường chúng tôi đều thân thiết ôm eo nhau như vậy sao? Người khác muốn kiếm cơm dựa vào anh cũng thật dễ.
Cố Phong nhíu mày mà nhìn tv, bút trong tay bị nắm như sắp gãy ra làm hai.
- Anh không quen người đó, càng không có việc ôm eo người khác ngoài em.
Vân Sam tất nhiên biết, một tháng nay ngoại trừ đi gặp đối tác một tiếng hay ba mươi phút hắn mới không có mặt ở bệnh viện còn thời gian còn lại đều bên cạnh cô, mỗi lần đi gặp đối tác xong hắn đều điện cho Vân Sam hỏi muốn ăn gì hay không.
Vân Sam ngồi dậy mà ôm tay hắn, lấy điện thoại đặt trên bàn cầm lên giơ cao một chút đủ thấy mặt hai người vẫn thấy cánh tay bị ôm đó, chụp hai tấm liền buông ra.
- Đợi buổi trưa em sẽ trả lại một thân trong sạch cho người đàn ông của em, người trong tv xấu như vậy không thể nào làm anh chịu thiệt thòi.
Nếu Vân Sam không làm vậy hắn cũng sẽ mở một cuộc họp báo để công bố chuyện bản thân đã có vợ còn có một đứa con trai vừa mới sinh, nếu không phải vì sợ Vân Sam đang có em bé không tiện ngồi lâu thì hắn đã mở cuộc họp báo từ lúc cô còn đang mang thai Tiểu Hiên.
Hôm ở công ty là hắn muốn mọi người nhìn thấy rồi làm lớn chuyện này một chút để người ngoài biết được rồi đến tai nhà báo nhưng không ngờ bọn họ lại im ắng coi như không có chuyện gì còn cố tình giữ bí mật.
.