Hành Trình Thức Tỉnh Con Đường Bá Chủ


“Anh Haru, anh có thể giúp em một chút không?” Mia ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh dưới ánh nắng chiều.

Mái tóc nâu của cô bé bay nhẹ trong gió, mang đến một cảm giác dịu dàng và yên bình.

Haru, ngồi gần cửa sổ trong phòng khách của ngôi nhà nhỏ, quay sang nhìn em gái.

“Có chuyện gì vậy, Mia?” Cậu hỏi, cố gắng giữ giọng nói thật nhẹ nhàng dù trong lòng đang cảm thấy lo lắng.

Mia đưa cho Haru một cuốn sách nhỏ đã cũ, được bọc bằng lớp vải xù xì.

“Em không thể hiểu được cái này.

Anh có thể giải thích cho em được không?”

Haru mỉm cười và nhận cuốn sách.

“Để anh xem thử.” Cậu mở cuốn sách ra, nhìn vào những chữ viết nguệch ngoạc và các hình vẽ đơn giản.

“Đây là một cuốn sách về các câu chuyện cổ tích.

Anh sẽ đọc cho em nghe một câu chuyện nhé?”

“Vâng, anh!” Mia háo hức gật đầu, ngồi xếp bằng trên thảm cỏ gần cửa sổ, chờ đợi.

Haru bắt đầu đọc câu chuyện về những anh hùng dũng cảm và các cuộc phiêu lưu kỳ thú.

Giọng đọc của cậu nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, khiến cho không khí trong phòng trở nên ấm cúng.

Mia lắng nghe với sự tập trung cao độ, đôi mắt sáng rực.

Khi câu chuyện kết thúc, Mia đứng dậy và ôm lấy anh trai.

“Cảm ơn anh, Haru.

Em rất thích câu chuyện đó.”


“Anh cũng vui vì em thích,” Haru đáp lại, xoa đầu em gái.

“Chúng ta có thể làm điều gì đó khác nữa, nếu em muốn.”

Mia nghĩ ngợi một lúc rồi nói, “Em muốn làm gì đó để giúp anh.

Anh có cần giúp đỡ gì không?”

Haru cười và lắc đầu.

“Không cần đâu.

Chỉ cần em vui là đủ rồi.

Chúng ta sẽ cùng nhau tận hưởng thời gian này.”

Khi mặt trời bắt đầu lặn và bầu trời chuyển sang màu cam nhạt, Haru và Mia tiếp tục tận hưởng thời gian bên nhau, trò chuyện về những ước mơ và hy vọng cho tương lai.

Tối đến, bầu trời phủ đầy sao tạo nên một khung cảnh thanh bình.

Nhưng sự yên tĩnh không kéo dài lâu.

Đột nhiên, bầu trời tối sầm lại, và một cơn bão mạnh mẽ ập đến làng Mistral.

Những cơn gió dữ dội và mưa như trút nước làm rung chuyển cả ngôi làng.

“Anh Haru, sao gió lại mạnh thế?” Mia hỏi, giọng nói lộ rõ sự lo lắng.

Cô bé ôm chặt lấy mình, đôi mắt to tròn đầy sợ hãi.

Haru cố gắng giữ bình tĩnh.

“Có vẻ như là một cơn bão lớn.

Chúng ta phải ở trong nhà và giữ an toàn.

Anh sẽ kiểm tra xem mọi thứ có ổn không.”

“Hãy cẩn thận nhé,” Mia nói, nước mắt lấp lánh trong ánh sáng mờ mịt của căn phòng.

Haru ra ngoài, mặc dù cơn bão làm mọi thứ xung quanh trở nên mờ mịt và hỗn loạn.

Cậu cảm thấy một cơn đau nhói trong ngực và thấy ánh sáng lấp lánh từ trên bầu trời.

Cơn gió dữ dội khiến cậu khó khăn trong việc di chuyển.

Một ánh sáng chói lọi xuất hiện, bao phủ toàn bộ khu vực.

Cậu cảm thấy mình bị kéo lên không trung, và mọi thứ xung quanh trở nên mờ mịt.

Haru ngã xuống đất, cảm giác như bị cuốn vào một cơn lốc ánh sáng.

Khi Haru tỉnh dậy, cậu thấy mình nằm trên mặt đất của một khu rừng xa lạ.

Cảnh vật xung quanh hoàn toàn khác biệt với những gì cậu từng biết.

Những cây cối cao lớn và các sinh vật kỳ lạ tạo nên một môi trường hoàn toàn mới.

Haru đứng dậy, cảm thấy choáng váng.

Cậu nhìn xung quanh với sự tò mò và lo lắng.

“Đây là đâu? Làm thế nào mình lại đến đây?” cậu tự hỏi, cố gắng tìm hiểu tình hình xung quanh.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu Haru.


“Chào mừng bạn đến với Eldoria.

Bạn đã được chọn để bắt đầu một hành trình vĩ đại.

Hãy chuẩn bị cho những thử thách phía trước.”

Haru giật mình, nhìn quanh để tìm nguồn gốc của giọng nói.

“Ai đang nói với tôi?” cậu hỏi, cảm giác lo lắng và hoang mang.

Giọng nói tiếp tục.

“Bạn sẽ được giới thiệu đến người hướng dẫn của mình.

Hãy tìm đến ngôi làng gần đây để bắt đầu hành trình.”

Haru cảm thấy một sự thôi thúc không thể cưỡng lại, và cậu bắt đầu di chuyển về phía ngôi làng mà giọng nói đã chỉ dẫn.

Khi cậu đến gần, một người đàn ông cao lớn, mặc bộ đồ màu xanh dương và có cái băng đô trên trán, xuất hiện trước mặt cậu.

“Chào mừng đến với Eldoria,” người đàn ông nói với giọng nói tràn đầy sự tự tin và cảm thông.

“Tôi là Alden, trưởng làng của Eldoria.

Chúng tôi chưa từng thấy ai như bạn trước đây.”

“Eldoria?” Haru hỏi, vẫn còn cảm thấy bối rối.

“Tôi không biết mình đang ở đâu và làm thế nào tôi đến đây.”

Alden mỉm cười.

“Eldoria là một trong năm lục địa lớn của thế giới này.

Mỗi lục địa đều có những học viện đặc biệt để đào tạo các chức nghiệp và kỹ năng.

Bạn sẽ bắt đầu hành trình học tập và phát triển của mình tại học viện Ardent.”

“Chức nghiệp?” Haru hỏi, ánh mắt đầy sự tò mò.

“Chức nghiệp là lĩnh vực chính mà bạn theo đuổi,” Alden giải thích.

“Mỗi người đều có một chức nghiệp chính, và họ có thể phát triển các kỹ năng phụ.

Chức nghiệp sẽ giúp bạn xác định con đường sự nghiệp của mình và phát triển khả năng đặc biệt.”


Alden tiếp tục giải thích rằng chức nghiệp được chia thành các hạng từ E, D, C, B, A, S, đến các chức nghiệp đặc biệt với hạng SS và SSS.

Những chức nghiệp đặc biệt chỉ có trong các hoàn cảnh khắc nghiệt và có tiềm năng phát triển rất lớn.

“Có những con quái vật và các hầm ngục trên thế giới này, và chúng cũng được xếp hạng mức độ nguy hiểm,” Alden nói.

“Các vật phẩm quý giá có thể kiếm được từ chúng sẽ giúp bạn trong hành trình của mình.”

Haru cảm thấy choáng váng trước thông tin này.

“Tôi không biết mình có thể sở hữu một chức nghiệp đặc biệt hay không, nhưng tôi muốn tìm hiểu thêm.”

Alden dẫn Haru đến học viện Ardent, nơi sẽ là nơi cậu bắt đầu hành trình học tập và phát triển của mình.

Học viện Ardent nằm trên một ngọn đồi xanh tươi, với những tòa nhà kiến trúc lạ mắt và các khu vực học tập rộng lớn.

Tại học viện, Haru gặp gỡ các học viên khác và tìm hiểu về chương trình đào tạo.

Cậu tham gia vào các lớp học về chức nghiệp và kỹ năng, nơi các giáo viên dạy cho cậu và các học viên khác những kiến thức cơ bản và kỹ năng cần thiết.

Trong một lớp học, giáo viên giải thích về các chức nghiệp chính và kỹ năng phụ.

“Chức nghiệp chính của mỗi người là lĩnh vực chính mà họ theo đuổi, ví dụ như kiếm sĩ, pháp sư, hay cung thủ,” giáo viên nói.

“Các kỹ năng phụ là những khả năng bổ sung giúp các bạn trở nên mạnh mẽ hơn và linh hoạt hơn trong việc sử dụng chức nghiệp của mình.”

Haru bắt đầu học hỏi về các kỹ năng cơ bản, từ việc sử dụng vũ khí đến việc điều khiển ma thuật.

Cậu cảm thấy hồi hộp và hào hứng với những gì mình đang học, nhưng cũng không khỏi lo lắng về khả năng của mình.

Cùng lúc đó, Haru gặp gỡ các bạn học viên khác với những chức nghiệp khác nhau.

Có người là kiếm sĩ dũng mãnh, người là pháp sư thông thái, và có cả những người sở hữu các chức nghiệp đặc biệt hiếm có.

Cậu học hỏi từ họ, cố gắng nắm bắt những kỹ năng và kiến thức mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận