Omochii: bộ này chỉ tầm 20 chương đổ lại thôi.
..........
"Em muốn được yêu, muốn đắm chìm trong tình yêu."
.
.
.
.
.
Em muốn yêu.
Em đã lớn rồi mà.
Em muốn được ôm, được ai đó yêu thương. Muốn người khác chứ không phải là anh.
Âm thanh từ chiếc đồng hồ báo thức bên cạnh, Hanma tỉnh dậy tựa người vào thành giường. Gã quay sang nhìn cô gái đang nằm bên cạnh, cơ thể trần trụi đầy vết tích của cuộc yêu điên cuồng lúc tối qua.
Gã gãi gãi đầu và cầm điện thoại của mình lên, một tệp mail được gửi đến, đó là từ tên thuộc hạ của gã.
Tin tức về mùa xuân nhỏ của gã, đầy đủ hết rồi nhỉ? Tất thảy mọi thứ, từ việc em yêu ai, quan hệ qua lại với ai đều có hết trong tập mail đó.
"Đã bao lâu rồi nhỉ? Thật muốn được em ôm quá đi mất..." Hanma.
Gã nhớ cái ôm của em, bao lâu cũng không đủ, gã thèm khát cái ôm từ em. Muốn được cảm nhận cái ấm áp từ tay mỗi khi em xoa đầu gã, nhưng giờ em với gã đã chia tay rồi cơ mà.
Gã...nhớ mùi hương từ cơ thể em, mấy con đàn bà này đều không như em, chúng hôi tanh và gớm ghiếc, thứ gã muốn là em. Bao nhiêu cũng không đủ với một kẻ tham lam như gã.
"Haru hôm nay sao thế? Trông em mệt mỏi quá?."
"Tại tối qua em ngủ trễ thôi mà."
Nhận lấy lon cà phê từ người bên cạnh, giấc mơ tối qua vẫn không thể làm khiến em thôi sợ hãi kẻ đó. Dù chỉ là giấc mơ nhưng mọi hình ảnh, âm thanh trong giấc mơ đó đều như thật, cảm giác chân thật đến lạ thường.
"À, nghe nói ở đường bên cạnh có tiệm đồ ngọt ý, hay là tan học mình đến đó nhé?."
"Ừm, cũng được."
Đồ ngọt sao? Lâu rồi em cũng chưa ăn đấy. Em nhớ vị ngọt ngào của bánh macaroon, nhớ...những cái hôn từ Shuji khi anh ấy hôn em.
Ôi không, sao em lại mơ tưởng tới cái hôn của người yêu cũ thế kia? Em đúng là rất yêu Shuji, nhưng em quyết chia tay anh ta là bởi bên cạnh anh ấy vô cùng ngộp thở, cảm giác như bóp chặt em.
Nhớ sao? Từ cái hôn nhẹ nhàng dần lên mạnh bạo, anh ấy vẫn thường ôm và hôn em mỗi khi em tan học hay đưa em về. Vị ngọt? À...nó là vị ngọt từ viên kẹo anh ấy hay ăn trước khi hôn em, vốn biết em không thích mùi thuốc lá nên gã đã hình thành một thói quen như vậy. Cái hôn khi đó rất tuyệt, nó làm cơ thể em như dòng điện chạy ra, rạo rực tuôn trào trong cơ thể.
"Em ăn gì Haru? Chị thì chọn bánh muffin chocolate đen."
"Macaroon dâu ạ."
Chiếc bánh ngọt lịm tan chảy trong miệng em, phần kem thơm nồng mềm mại thích làm em, em dù không thường xuyên ăn đồ ngọt nhưng cũng phải công nhận rằng bánh ngọt là liều thuốc an thần tốt nhất mỗi khi em căng thẳng.
Chợt tiếng chuông cửa vang, một gã trai khá cao đi vào. Em ngồi quay lưng lại với gã nên cũng chẳng để ý, mãi tận hưởng vị ngọt của chiếc bánh trên môi.
Gã trai bước vào thu hút bao sự chú ý, cũng phải. Gã cao ráo, đẹp trai, bên ngoài lại mặc bộ vest trông có vẻ đắt tiền nữa cơ.
"Người gì đâu mà cao dữ thần."
"Chị nói gì ư Natsu?"
"Không, không có gì, em ăn đi."
1
Natsu tay lau nhẹ khéo môi của em cười hiền. Quả thật em và cô ấy rất thân thiết, thân đến độ người ngoài không biết cứ lầm hai đứa là người yêu. Nhưng không nha, Natsu có một chị người yêu hơi bị đỉnh à.
1
"Anh cần gì ạ?."
"Macaroon vị dâu." Hanma.
"Xin đợi một lát ạ."
Nghe tiếng cười khúc khích từ bàn em, gã đánh mắt nhìn sang. Đúng là dáng người nhỏ nhắn, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ, thêm nữa là giọng nói của em...gã liền biết đó là ai.
Chỉ nhìn em một lát sau đó rời đi, bởi gã biết em đang ở đâu, đã và đang làm gì. Ngay cả khi hiện tại em đang ở đây, thì gã đã cho người tới chung cư của em và tìm lắp camera mini ở khắp nhà.
1
Không phải gã có ý đồ gì đen tối đâu, chỉ là gã muốn bảo vệ em, muốn gần em một chút mà thôi. Em của gã đẹp như thế, gã không yêu chết sao cho được.
"Hanma, anh mua bánh cho em sao?."
"Ừ." Hanma.
"Nhưng...em có thích macaroon đâu, lại còn là vị dâu nữa chứ."
4
Gã liền im lặng...
Tay cởi chiếc áo khoác đặt lên ghế sau đó từ từ lại gần cô ả đang ngồi trên giường. Tay vươn tới mạnh bạo túm lấy tóc của cô ta giật mạnh, gã vung tay tát mấy cái vào gương mặt xinh đẹp kia. Cô ả sợ hãi ôm đầu nằm yên van xin hắn dừng.
Những cú tát tàn bạo làm cho những chiếc macaroon văng ra trên giường. Gã dừng lại nhặt một chiếc lên từ từ đút vào miệng của cô gái ấy.
"Em không thích như Haru rất thích. Đồ thay thế thì hãy nên làm sao cho đồ thật vào." Hanma.
"Anh nói thế cưng đã hiểu chưa?." Hanma.
Cô ả khoé môi chảy máu gật đầu liên tục. Phải rồi, tóc dài xoăn, nhuộm màu nâu hạt dẻ, ngoan ngoãn như chú mèo và biết nghe lời. Hắn là đang muốn cô phải làm sao cho giống cô gái tên là Haru, tình đầu của hắn.
Người ta nói tình đầu thì rất khó phai, phải rồi. Không chỉ là mỗi tình đầu thôi đâu, mà còn là người làm cho Hanma Shuji yêu điên, yêu dại.
Hắn yêu người đó, nhớ nhung người đó. Tâm niệm vẫn là người đó. Cô ả...chẳng qua chỉ là vật thay thế hoàn hảo mà thôi.
"Tối nay anh sẽ không về đâu nên là...cưng ở nhà ngoan nhé." Hanma.
Hắn đi rồi, cô ả liền thoát khỏi cửa tử. Bên cạnh Hanma thật sự rất dễ chết, hắn ta tính tình thất thường, nhìn lúc nào cũng cười cười như thế nhưng thực chất là một tên điên vì tình.