Một tuần sau. Thượng Hải.
Hàn Tiểu Bằng nhẹ nhàng di chuyển tầm ngắm súng, từ vị trí của y có thể trông thấy rõ ràng tất cả mọi thứ trong phòng khách sạn đối diện.
Nơi hắn phục kích là điểm xa nhất, nhưng cũng là góc độ tuyệt vời nhất. Nếu vị trí 1,2,3 không thực hiện được, cũng chỉ có thể dựa vào y mà thôi.
Cấp trên có lệnh, đợi ba người kia vào phòng rồi, trong vòng hai phút nhất định phải giải quyết xong.
Y mở di động ra, lắp sim vào, cắm tai nghe vào lỗ tai.
Đây là di động làm việc của y, danh bạ đều là biệt hiệu của các thành viên trong nhóm, cùng thông tin mã hoá của bọn họ.
Dù nó có được những chức năng của một cái di động bình thường, nhưng chỉ là một loại nguỵ trang mà thôi.
Rạng sáng 1:30, Manh Manh cấp báo:
Mục tiêu đã vào thang máy
Bằng Bằng, Phi Phi, Lượng Lượng, Hải Hải đã xong.
1:36, Manh Manh cấp báo:
Mục tiêu đã ra khỏi thang máy
Bằng Bằng, Phi Phi, Lượng Lượng, Hải Hải đã xong.
1:38, cáo buộc thông báo: Các vị trí lần lượt cấp báo lần cuối.
Hải Hải: Vị trí 1, đã vào chỗ
Lượng Lượng: Vị trí 2, đã vào chỗ
Phi Phi: Vị trí 3, đã vào chỗ
Bằng Bằng: Vị trí 4, đã vào chỗ
1:41:20 Manh Manh cấp báo:
Mục tiêu đang tiến vào phòng, vị trí số 1 chuẩn bị
Hải Hải
1:41:40 Hải Hải: Vị trí số 1 Pass
1:41:44 Manh Manh cấp báo: Vị trí số 2 chuẩn bị
1:41:50 Lượng Lượng: Vị trí số 2 Pass
1:41:52 Manh Manh cấp báo: Vị trí số 3 chuẩn bị
…….
Gọi tên theo vị trí đến gần, Hàn Tiểu Bằng thở hổn hển, trước hết mặc kệ đã, vị trí số 4 y phải nhất định thành công.
Đương lúc ngàn cân treo sợi tóc này, tai nghe của y không biết phát điên cái gì, đột nhiên vang lên bài hát “Mua bán tình yêu”!
Hàn Tiểu Bằng chỉ kịp nghe Manh Manh nói: Vị trí số 4….. Liền bị thanh âm của một nam nhân đánh gãy: “Tiểu Bạch Kiểm, đang làm cái gì đó?”
“Làm mẹ mày!” Hàn Tiểu Bằng tức giận bóp cò.