Hào Môn Bĩ Thiếu

E&B: Strangers Ex

Diêm Thiếu Liệt làm tốt hết chuẩn bị, chỉ còn chờ châm cài chuyển đến thì anh có thể đăng môn đi bái phỏng ba mẹ vợ đại nhân. Trong lúc trò chuyện điện thoại, vợ nói cho anh biết là người Thuỷ gia đã biết chuyện anh muốn đến. Mẹ vợ còn cố ý hỏi anh có phải là người lần trước đưa y về không, nghe nói ấn tượng đối với anh không tồi.

Nghe như thế khiến cho miệng Diêm Thiếu Liệt cong lên đến vài ngày không hạ xuống, cha mẹ anh đã quay lại sở nghiên cứu tự nhiên là không nhìn thấy bộ dáng ngu ngốc này của anh, nhưng trong nhà thì vẫn còn có những người khác, ví dụ như nhị thẩm.

” A Liệt, phấn khích quá sao.” Không phải là đi gặp ba mẹ vợ tương lai, có cần hưng phấn đến như vậy sao? Được rồi, quả thật mẹ vợ rất đáng giá để mong chờ.

Diêm Thiếu Liệt cười hì hì bu lại gần, ” Nhị thẩm, thẩm không biết, An Trạch nói… ” Đem mấy câu lúc nãy vợ nói trong điện thoại một lần nữa nói cho nhị thẩm.

Thu Đình Nhã sau khi nghe được cũng cười nói: ” Xem ra Ninh Tử Mị thật sự hợp với thẩm nha.”

” Nhị thẩm, cái đó thì có liên quan gì đến thẩm?”

” Thằng ngốc nhà con, nhị thẩm thích con cảm thấy con rất tốt, Ninh Tử Mị đối với con ấn tượng không tồi, vậy thuyết minh ánh mắt hai người chúng ta không khác nhau lắm, đương nhiên là hợp nhau rồi.”

Diêm Thiếu Liệt nháy mắt mấy cái, nghĩ thầm có loại thuyết pháp như vậy sao? Được rồi, chỉ cần có lợi cho mình là tốt rồi.

Sau hai tuần bên phía nước ngoài thông báo cho Diêm Thiếu Liệt, bộ châm cài đã chế tác hoàn thành, thông báo anh hai ngày tới đi đến đại lý uỷ thác nhận hàng. Đến tận lúc này Diêm Thiếu Liệt mới phát hiện là anh thật sự muốn đi Thuỷ gia, muốn gặp ba mẹ vợ đại nhân, đột nhiên giữa chừng anh có cảm giác khẩn trương nha. Tuy rằng Thuỷ Ân Trạch nói cho anh biết mẹ vợ đại nhân đối với anh ấn tượng không tồi, nhưng mà anh vẫn thấy khẩn trương. Sợ trước mặt bọn họ thể hiện không khéo léo, sợ nói sai nói chọc làm ba mẹ vợ không cao hứng, sợ bọn họ cảm thấy mình không chăm sóc Ân Trạch tốt, sợ bọn họ không thích mình, sợ bọn họ…

Không chờ anh cùng vợ nhà mình tâm tâm sự sự thì đã nhận được điện thoại của Thuỷ Ân Trạch, bên đầu kia điện thoại Thuỷ Ân Trạch thực hưng phấn. Hoá ra một thương hiệu nổi tiếng quốc tế, trong quý mới nhất tung ra bộ sưu tập trang phục tình nhân, trước đó người phát ngôn toàn cầu của bọn họ vẫn luôn là một nữ nghệ sĩ trong nước, mà bộ sưu tập trang phục tình nhân lần này bọn họ không nghĩ sẽ tìm nam nghệ sĩ trong nước nữa. Nhưng nghệ sĩ nước ngoài sau khi thử qua lăng kính cùng nữ nghệ sĩ này đều cảm thấy không quá lý tưởng. Cho nên cuối cùng bọn họ quyết định chọn nam nghệ sĩ trong nước chụp thử qua lăng kính.

” Em nói là em có tên trong danh sách nam nghệ sĩ đi chụp thử?”

” Đúng, không chỉ mỗi em, Đường Cảnh với Hạ Khuynh Thành cũng có, còn có rất nhiều nam ngôi sao khác. Đây quả thật là cơ hội ngàn năm một thuở.” Ở trong nước có lẽ Thuỷ Ân Trạch thật hồng, nhưng ra đến quốc tế lại chẳng có bao nhiêu người biết đến y. Cho nên lần này không chỉ là cơ hội cho y, mà còn là cơ hội cho những nghệ sĩ muốn hướng ra quốc tế.

Diêm Thiếu Liệt vẫn đang suy nghĩ đời trước anh cũng chưa từng có nghe nói qua chuyện này, ít nhất là Hạ Khuynh Thành chưa từng có cơ hội này. Chẳng lẽ là vì mình trọng sinh, nên có rất nhiều chuyện cải biến sao?

” A Liệt, anh còn nghe không?”

” Anh đang nghe, đây đúng là cơ hội tốt. Em phải làm chuẩn bị cho tốt, có yêu cầu gì thì nói cho anh biết, anh nhất định sẽ dốc toàn lực ủng hộ em.”


” Cám ơn anh, A Liệt, em nhất định sẽ cố gắng thật tốt, nhất định sẽ giành được vị trí người phát ngôn!”

Nguyên lai là vì mình sao? Vậy anh có nên chọn lựa thời gian thích hợp đến trường quay không? Thuỷ Ân Trạch nói lời này là thật lòng, cái gọi là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, ở trong mắt y, Diêm Thiếu Liệt là người đàn ông ưu tú nhất. Nhưng cũng chính vì vậy mà y muốn hy vọng bản thân có thể ngày càng xuất sắc thêm, như vậy mới có tư cách đứng bên người A Liệt.

Mà người phát ngôn lần này chính là một cơ hội, bắt lấy vị trí người phát ngôn này thì trừ giá trị con người y được nước dong thuyền, địa vị ở giới giải trí sẽ lập tức khác biệt, huống chi lần này còn có Hạ Khuynh Thành. Bại trong tay người khác y không có cảm giác gì, nhưng bại bởi Hạ Khuynh Thành thì y phi thường không cam lòng. Cho nên vô luận như thế nào, y nhất định cũng phải thắng!

Diêm Thiếu Liệt không có nói chuyện bộ châm cài cho y, vợ anh hiện tại đang dốc lực chuẩn bị cho sự kiện người phát ngôn, vì không muốn y bị phân tâm nên anh quyết định chờ vị trí này định ra được người rồi mới đi Thuỷ gia, đã chờ nhiều ngày như vậy, chờ thêm mấy ngày cũng không sao.

Các tờ báo giải trí cũng tranh nhau đưa tin chuyện này, còn đăng tin lý lịch trích ngang của từng nam nghệ sĩ, nhắc đến Thuỷ Ân Trạch với Hạ Khuynh Thành tự nhiên không thể thiếu anh em nhà họ Diêm.

Điều này làm cho các nam nghệ sĩ khác thực không phải là tư vị gì, vốn là khởi đầu mọi người đều ngang hàng, bây giờ tần suất đưa tin hai người bọn họ ngày càng cao. Thuỷ Ân Trạch thì vẫn tốt, y bình thường luôn luôn thấp điệu, thái độ đối người cũng khiêm tốn, cho nên mọi người đối với y cũng chẳng có ý kiến gì. Hạ Khuynh Thành thì không thế, hắn hướng tới làm người cao điệu, vô luận là năm đó còn nói chuyện yêu đương với Diêm Thiếu Liệt, sau này là Diêm Thiếu Kiệt, theo cách nói của hắn là không biết cái gì gọi là điệu thấp, người giống như hắn nhất định phải luôn được người đưa tin, không thể không nói hắn cao ngạo đến mức làm người giận dữ.

Cho nên những nam nghệ sĩ này khi tụ tập lại thường xa lánh hắn, hắn cũng không thèm để ý, không có việc gì thì gọi Diêm Thiếu Kiệt đến trường quay thăm hắn, trêu tức những người đó, càng có thể khiến cho Thuỷ Ân Trạch ganh ghét.

” Ân Trạch, như thế nào lại không thế Diêm nhị thiếu đến trường quay thăm cậu vậy?”

Thuỷ Ân Trạch nhìn thoáng qua người trước mặt, đây cũng là một ứng cử viên cho lựa chọn lần này, ” Anh ấy bận làm việc.” Thật sự là y không thích cùng người khác đàm luận chuyện Diêm Thiếu Liệt, huống chi là với người y không thân quen.

” Cậu như vậy là không thể được, có bận đến mấy cũng phải để hắn đến thăm cậu chứ. Cậu nhìn Hạ Khuynh Thành kìa, mỗi lần Diêm đại thiếu đến cậu ta đều cười đắc ý.”

Thuỷ Ân Trạch nghe được lời đối phương không thể không quay lại nhìn một cái, lời này nghe sao có vẻ chua? Y cười cười không nói gì thêm, Thuỷ Ân Trạch không cho là người này có lòng tốt đến tìm mình nói chuyện phiếm.

Thuỷ Ân Trạch mặc dù có điểm hâm mộ Hạ Khuynh Thành, nhưng bảo y làm như vậy thì y không muốn. Diêm thị lớn như vậy mỗi ngày có bao nhiêu việc phải làm, tình cảnh Diêm Thiếu Liệt tại Diêm thị y rất rõ ràng, những chuyện này một chút Diêm Thiếu Liệt cũng không giấu diếm y. Trong thời gian này điều duy nhất mà y có thể làm đó là ủng hộ Diêm Thiếu Liệt, bảo anh bứt ra khỏi một núi công việc chất chồng đến trường quay thăm y? Chỉ để phân cao thấp với Hạ Khuynh Thành, trừ phi đầu y bị lừa đá.

Nhưng mà y cũng ước là Diêm Thiếu Kiệt không có việc gì làm, đến phim trường thăm Hạ Khuynh Thành nhiều một chút. Anh ta đối với Diêm thị không để bụng thì Diêm lão gia tử sẽ càng không thích anh ta, ở công ty không có thành tích gì, đến lúc đó xem anh ta lấy gì để cạnh tranh với A Liệt!

Thuỷ Ân Hi sau khi biết ý tưởng này của anh trai thì dựng thẳng ngón cái, cũng không biết đời trước Diêm Thiếu Liệt đốt nhan đèn kiểu gì, có thể tìm được người đàn ông tốt như anh hai hắn.

Diêm Thiếu Liệt có nội tuyến tự nhiên biết Diêm Thiếu Kiệt thường xuyên đi trường quay thăm Hạ Khuynh Thành, không phải anh không muốn đi, nhưng hạng mục mới đã chuẩn bị xong muốn trong hội nghi công bố. Cho nên bây giờ thật sự rất bânh, Thuỷ Ân Trạch gọi điện thoại cho anh luôn nói: ” Anh cứ bận rộn đi, em rất tốt không cần lo lắng đâu.” Mỗi khi nghe vợ nhà mình nói như vậy, anh cảm thấy thật áy náy.


Bọn họ trước là từng người thử trước ống kính, trải qua mấy vòng mặc thử các loại quần áo khác nhau, liền đào thải ra một đám người. Tại vòng cuối cùng thì còn lại năm cá nhân thì lúc này nữ nghệ sĩ mới lại đây, cùng bọn họ thử trước ống kính.

Cuối cùng Thuỷ Ân Trạch với Hạ Khuynh Thành đều thông qua, nhưng Đường Cảnh lại bị đánh rớt. Bởi vì vậy mà Hạ Khuynh Thành nói móc cậu ta không ít, Thuỷ Ân Trạch thấy việc không liên quan đến mình cũng không tỏ thái độ muốn xen vào, chỉ an ủi tượng trưng Đường Cảnh vài câu.

Bởi vì địa điểm thử kính là do Ấn Tượng sắp xếp, cho nên Đường Cảnh lấy danh nghĩa học tập cũng chạy tới đây. Kết quả nhìn nữ nghệ sĩ hôm nay tới, cậu ta liền đắc ý mỉm cười, bày ra bộ dáng chuẩn bị xem kịch vui.

Vị nữ nghệ sĩ này là chị cả có địa vị cao trong giới giải trí, lão công của cô là đạo diễn lớn nổi tiếng quốc tế, bản thân cô cũng là nữ nghệ sĩ sớm được quốc tế để ý. Đồng thời cô ta cũng là người lúc trước ở trung tâm thương mại bị Hạ Khuynh Thành đoạt mất nổi bật, nữ minh tinh Phùng Thiên Hâm.

Phùng Thiên Hâm lớn lên vô cùng xinh đẹp, thuộc loại mỹ nữ chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể bắt lấy người, theo sau cô thường là cả một đoàn hộ tống, trợ lý, đại diện, nhân viên trang điểm, bảo tiêu tư nhân… Kéo dài hơn mười người, nghe nói trong đó còn có một vị giáo viên Anh văn.

” Thiên Hâm tỷ, đây là năm vị nghệ sĩ trúng tuyển vòng cuối, bọn họ đang chờ chị cùng thử ống kính.” Bởi vì địa vị của lão công cô trong giới giải trí hết sức quan trọng, cho nên tất cả mọi người đều gọi cô một tiếng ” Thiên Hâm tỷ”, Phùng Thiên Hâm nhìn lướt qua những người kia, nhìn đến lượt Hạ Khuynh Thành thì dừng lại một chút.

Một giờ sau Phùng Thiên Hâm mới trang điểm xong đi ra, cô đã vốn rất xinh đẹp, sang khi trang điểm càng khiến động lòng người, cá biệt còn có nam nghệ sĩ cùng chụp hình với cô còn có chút kích động. Lúc vừa bắt đầu Thuỷ Ân Trạch tưởng là đối phương khẩn trương, dù sao đây cũng là một vị đại mỹ nữ, nhưng sau đó y không biết là có phải ảo giác hay không, y cảm thấy Phùng Thiên Hâm khi chụp hình với nam nghệ sĩ có chút cố ý khiêu khích đối phương.

Nhưng mà ngẫm lại có lẽ là bản thân nhìn lầm, đây là quay phim trang phục tình nhân, không thân mật một chút làm sao có thể làm tốt giá trị của trang phục?

Chờ đến khi y cùng Phùng Thiên Hâm chụp hình, y mới biết bản thân không có nhìn lầm. Người phụ nữ này tuyệt đối là cố ý, khi tay khoát lên lưng của mình, cũng là vì đang đưa lưng về phía sau mọi người cho nên y cảm giác được ngón tay của đối phương chà nhẹ trên lưng mình.

Lúc Thuỷ Ân Trạch cúi đầu nhìn cô ta, cô ta vừa lúc đang nhìn màn ảnh, nhưng giây tiếp theo cô ta ngẩng đầu nhìn lên, trong ánh mắt tuyệt đối là cân dẫn chói lọi.

Rốt cục kết thúc quay phim, Thuỷ Ân Trạch hướng Phùng Thiên Hâm tỏ vẻ cảm tạ, sau đó an vị trở về. Sau lại có một nam nghệ sĩ đến cùng cô ta chụp hình, lúc này y mới cẩn thận lưu ý một chút thì thật sự bị khiếp sợ, Phùng Thiên Hâm này đối với nghệ sĩ nào cũng thực hiện động tác như vậy, chẳng lẽ đây là yêu cầu quay phim? Xem ra không cần quan tâm bản thân có trúng cử hay không, y phải chú ý một chút đến người phụ nữ này mới được.

Rất nhanh quay phim liền kết thúc, nhưng kết quả còn chưa quyết định. Thuỷ Ân Trạch thừa dịp mọi người chờ kết quả thì gửi tin nhắn cho Diêm Thiếu Liệt hỏi anh có thời gian không, thật nhanh Diêm Thiếu Liệt đã gọi điện thoại lại. Anh biết hôm nay là thời điểm quan trọng của Thuỷ Ân Trạch, cho nên không dám tuỳ tiện gọi điện thoại cho y, sợ làm y bị ảnh hưởng, nhìn thấy tin nhắn được gửi đến thì anh đã biết bọn họ bên kia đã xong việc.

Thuỷ Ân Trạch đi đến chỗ ít người nhẹ giọng hỏi: ” Sao anh lại gọi tới? Không bận sao?”

” Có bận cũng không quan trọng hơn vợ được, thế nào? Kết thúc rồi sao?”


Nghe âm thanh hơi khẩn trương của Diêm Thiếu Liệt, Thuỷ Ân Trạch cười cười nói: ” Xong rồi, nhưng mà còn chưa có kết quả.”

” Không có việc gì, anh tin tưởng em nhất định sẽ thắng lợi.”

” Anh sao lại tự tin như vậy?”

” Đó là đương nhiên, vợ của anh là xuất sắc nhất.”

” Nếu em không đủ xuất sắc, lần này không trúng cử thì sao?”

” Cũng là xuất sắc nhất, bất kể là có trúng cử hay không thì trong lòng anh đều là xuất sắc nhất.”

” Ha hả.” Thuỷ Ân Trạch nhẹ giọng cười cười, ” Em vốn đang khẩn trương muốn chết, bây giờ nghe được giọng của anh cảm thấy an tâm rất nhiều. A Liệt, có anh thật là tốt.” Y chưa bao giờ keo kiệt biểu lộ với Diêm Thiếu Liệt, chỉ cần nghĩ tới liền nhất định phải biểu đạt ra, muốn cho anh biết mình có bao nhiêu thương anh.

Quả nhiên những lời này khiến Diêm Thiếu Liệt thực hưởng thụ, mãi đến khi cúp máy anh còn ngồi cười ngây ngô, Tô Nguyên gõ cửa vài cái cũng không thèm phản ứng, anh ta đành phải tự mình đẩy cửa đi vào gọi người. Kết quả nhìn thấy được bộ dáng ngốc nghếch của Diêm Thiếu Liệt, Tô Nguyên quăng cho ánh mắt xem thường, miệng lại nói ” Tôi không thấy…” Sau đó lui người đi ra ngoài.

Ở một chỗ khác bên kia bởi vì chọn lựa người phát ngôn, trong phòng làm việc cũng tranh cãi ầm ĩ, ” Tôi cảm thấy người này không được, cậu ta đối với trang phục không có sự lý giải hợp lý, hơn nữa khi phối hợp diễn cũng rất cứng ngắt.” Phùng Thiên Hâm đem một bức ảnh ném lên trên bàn, người trên ảnh chụp đúng là Hạ Khuynh Thành.

” Tôi lại cảm thấy cậu ta không tồi, biểu hiện rất tốt, hơn nữa chỉ nói đến hình tượng cá nhân thì tôi cảm thấy cậu ta phù hợp nhất trong năm người.” Vị này chính là một trong những người phụ trách lần này, Phillip.

” Cậu ta thích hợp? Phillip tiên sinh, nếu như nói đến hình tượng thích hợp thì phải nói đến người này.” Phùng Thiên Hâm đưa ra ảnh chụp là Thuỷ Ân Trạch.

” Thiên Hâm, cô cảm thấy người này phối hợp với cô không tồi nên mới thấy cậu ta thích hợp thôi, đây là không đúng.”

” Lần tung ra thị trường lần này là bộ sưu tập trang phục tình nhân, nếu phối hợp với tôi không tốt, thì làm sao có thể biểu hiện trang phục tốt được?”

” Thôi, nếu ý kiến hai vị không thể đạt thành thống nhất, chúng ta bỏ phiếu quyết định đi.” Vị này cũng là một trong những người phụ trách, Kate, chẳng qua là chức vị của ông ta cao hơn Phillip.

Cuối cùng kết quả bỏ phiếu là 3:2, bởi vì Kate đứng cùng bên với Phùng Thiên Hâm, cho nên người phát ngôn quyết định chọn là Thuỷ Ân Trạch.

Thuỷ Ân Trạch vô cùng bình tĩnh khi nhận được thông báo, nếu như không có nói chuyện điện thoại với Diêm Thiếu Liệt có lẽ y còn kích động một chút, nhưng hiện tại y đã có thể thản nhiên nhận kết quả này.

Đối với mọi người tỏ vẻ cảm tạ, y liền chuẩn bị rời khỏi. Thực hiện quảng cáo này xong sẽ lập tức bắt đầu quay phim, cho nên Thuỷ Ân Trạch còn có rất nhiều công tác phải chuẩn bị.

Mà Hạ Khuynh Thành sau khi nghe được kết quả thì phát giận một trận, nhưng mà là lựa chọn ở trong phòng rửa tay phát giận qua điện thoại với Diêm Thiếu Kiệt. Diêm Thiếu Kiệt biết hắn không vui cũng không trách hắn, mà còn an ủi hắn vài câu. Hạ Khuynh Thành tức giận ngoại trừ không bắt lấy được vị trí phát ngôn lần này, mà bởi vì người phát ngôn được chọn là Thuỷ Ân Trạch. Nếu như người khác thì thôi đi, cố tình lại là đối thủ sống còn của hắn, kết quả này thật sự làm hắn khó tiếp thu được.


Diêm Thiếu Kiệt dỗ nửa ngày mới đem người dịu đi, Hạ Khuynh Thành đứng ở trước gương nhìn ảnh chiếu bên trong của mình: ” Ta rõ ràng không hề thua kém Thuỷ Ân Trạch một chút nào, nhất định là ánh mắt bọn họ có vấn đề, tốt lại không chọn, ngu ngốc.”

Hắn phát tiết đủ, cố gắng điều chỉnh lại trạng thái tốt cho mình, thay vào đó là một hỉnh ảnh biểu tình cao ngạo. Chuẩn bị đi ra khỏi toilet thì Đường Cảnh lại đi vào, đối mặt với khuôn mặt mang theo ý cười của Đường Cảnh, sắc mặt của Hạ Khuynh Thành lập tức trở nên không dễ nhìn. Vừa mới điều chỉnh trạng thái tươi cười liền bị phá vỡ, trừ bỏ tức giận còn có một tia xấu hổ loé qua rồi biến mất.

Hắn xấu hổ là bởi vì mấy ngày trước hắn vừa mới chê cười Đường Cảnh thực lực không đủ bị đánh rớt, không ngờ bản thân hiện tại cũng đến tình huống này, nhưng mà hắn cũng sẽ không cho đối phương có cơ hội chế nhạo mình.

Ngoài ý muốn là, Đường Cảnh không có chế nhạo hắn, cậu ta dùng giọng điệu hết sức đứng đắn hỏi: ” Hạ Khuynh Thành, anh có biết vì sao anh bị đánh rớt không?”

Hạ Khuynh Thành nhướng mày, hắn không có thói quen cùng Đường Cảnh nói chuyện như vậy, hai người bọn họ mỗi lần đều là châm chọc đào móc, không hạ thấp đối phương thì sẽ không mở miệng nói chuyện.

” Cậu có chuyện gì thì nói, tôi còn bận việc.”

Đường Cảnh cũng không giận, chậm rì rì nói với Hạ Khuynh Thành: ” Anh không muốn biết nguyên nhân thật sự mình bị thất bại sao?”

” Cậu nói vậy là sao? Tất cả mọi người là cạnh tranh công bằng, chẳng lẽ có người âm thầm ngán chân?” Loại chuyện như vậy là bình thường, nhưng đối phương lại chính là một thương hiệu nổi tiếngq quốc tế, hẳn là không cho phép chuyện này phát sinh mới đúng.

” Đối với người khác mà nói cũng có lẽ là cạnh tranh công bằng, nhưng đối với Hạ Khuynh Thành anh thì tuyệt không phải.”

Ánh mắt Hạ Khuynh Thành rung lên, lạnh lùng nói: ” Cậu nói rõ ra cho tôi, tại sao không phải là cạnh tranh công bằng?”

Đường Cảnh thản nhiên mỉm cười, nhìn thấy biểu tình của Hạ Khuynh Thành rõ ràng tâm tình thật là tốt nha, ” Chẳng lẽ anh không biết mình đã đắc tội Phùng Thiên Hâm sao?”

” Cái gì? Cậu nói bậy, trước hôm nay tôi căn bản không biết cô ta, người còn chưa thấy qua thì làm sao có thể đắc tội?”

” Chưa thấy qua? Cái ngày anh bị Diêm Thiếu Liệt bắt gian ở trung tâm thương mại, lúc đó ở một tầng khác có vị minh tinh đang hoạt động tuyên truyền. Mà bởi vì chuyện lúc ấy của anh mà người nháy mắt bỏ chạy hết, làm cho vị minh tinh kia hết sức khó chịu.” Nhìn thái độ xấu hổ của Hạ Khuynh Thành từ từ thẹn quá thành giận, Đường Cảnh cười càng vui vẻ, nhưng mà nhìn kỹ thì ý cười trong mắt cậu ta vẫn chưa ở đáy mắt, ” Anh đoán, vị minh tinh kia là ai?”

” Anh khẳng định biết đúng không? Chính là Phùng Thiên Hâm, cô ta vô cùng chán ghét anh.” Giờ phút này Đường Cảnh cảm thấy phi thường thư thái, bị đánh rớt vốn khiến cho tâm tình cậu thực khó chịu. Những người khác đều sẽ nói vài câu dễ nghe, mà ngay cả Thủy Ân Trạch cũng an ủi cậu hai câu, nhưng Hạ Khuynh Thành này lại giống như bệnh nhân tâm thần phát điên, chạy tới châm chọc mình, làm cho mình khó nuốt trôi. Hôm nay vừa vặn có một cơ hội như vậy, cậu ta rốt cuộc có thể trả nguyên lại cho hắn.

Đường Cảnh chuẩn bị rời đi đột nhiên đứng lại, cậu ta quay người nhìn về phía Hạ Khuynh Thành cười nói: ” Đúng rồi, còn có một chuyện mà khẳng định anh không biết, Phùng Thiên Hâm còn khởi xướng phản đối hợp tác với các nghệ sĩ không biết kiểm điểm, Hạ đại minh tinh anh là đứng trên đầu bảng, ha ha… “

Hạ Khuynh Thành một quyền đánh vào vách thuỷ tinh trong toilet, thuỷ tinh rạn nứt, tay Hạ Khuynh Thành cũng bị cắt. Máu từng giọt từng giọt chảy xuống, nhưng hắn không cảm giác thấy đau. Chỉ là âm ngoan mắng: ” Phùng Thiên Hâm, con tiện nhân này, tiện nhân, lão tử cùng ngươi chưa xong đâu.”

Trước khi rời đi, Thuỷ Ân Trạch nhìn thấy trợ lý của Hạ Khuynh Thành hô to gọi nhỏ ồn ào Hạ Khuynh Thành bị thương. Sau đó nhìn thấy một đám người vây quanh Hạ Khuynh Thành, trên mặt đất hắn đi qua đều để lại những giọt máu rơi tí tách.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận