Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Editor: Puck - Diễn đàn

Khi Trương Kiều Ân nói tới phương án của mình, vẫn toàn tâm toàn ý, sinh động như thật, cô dừng lại một chút, tiếp tục nói, “Tôi vẫn cảm thấy, bất kỳ một sản phẩm nào cần lấy được nhận thức của khách hàng cũng là bởi vì thỏa mãn nhu cầu của bọn họ. Cho nê căn cứ vào kết quả điều tra nghiên cứu trước mắt của tôi, tôi triển khai như sau, mở mang một hình thức chung cư tinh tế hoàn mỹ dành cho gia đình thu nhập thấp, con cái không muốn ở cùng với cha mẹ chỉ bởi vì tập quán sinh hoạt khác nhau, thật ra không liên quan gì tới cái gọi là tận hiếu, người trẻ tuổi tự nhiên có phương thức sinh hoạt của bản thân, hoặc dung túng hoặc không có quy củ, cuộc sống của người già chỉ có một, rời giường phải ăn sáng, thu dọn nhà cửa, quét dọn vệ sinh… Đủ loại mâu thuẫn, khiến cho cha mẹ và con cái vừa yêu vừa hận. Bởi vì, tôi nghĩ tới nếu như phát triển kiểu chung cư kết hợp gia đình, nếu như cha mẹ ở trong một tầng chung cư hai cửa lớn, rõ ràng giải quyết đủ loại mâu thuẫn kể trên, cha mẹ và con cái ở gần nhau có thể chăm sóc cho nhau, cũng tránh khỏi mâu thuẫn khi ở chung một chỗ, vả lại sau khi con cái có con nhỏ, càng có thể tiện dễ dàng chăm sóc. Ở một phương diện khác, tôi cân nhắc đến để cho cha mẹ và con cái đồng thời mua hai căn trong tình huống giá nhà cao như vậy, là tương đối khó khăn đối với đại đa số người, liền làm kiểu thiết kế nhà thu nhập thấp, vả lại trong quá trình marketing thời kỳ sau, tiến hành ưu đãi chiết khấu cho cha mẹ và đứa con đồng thời mua hai căn, điều này cũng là chỗ mới mẻ độc đáo không giống với các tòa nhà bán và cho thuê khác.”

Trương Kiều Ân giải thích ý tưởng phương án của mình xong, nói với Kiều Tịch Hoàn, “Quản lý Kiều, ý niệm của tôi chính là như thế.”

Kiều Tịch Hoàn khẽ gật đầu.

Cô biết năng lực của Trương Kiều Ân, ở trong khoảng thời gian ngắn có thể nghĩ ra case tương đối hoàn thiện lại có vẻ đổi mới đủ mạnh như vậy ngược lại cô không hề hoài nghi chút nào, khẽ gật đầu một cái, nói với Dụ Lạc Vi, “Dụ Lạc Vi, cô hãy nói một chút về thiết kế phương án của cô đi.”

Dụ Lạc Vi vẫn có vẻ mặt con thỏ nhỏ ngoan ngoãn, trên cả người mang theo dáng vẻ làm cho người ta đồng tình, cô mềm giọng yếu ớt nói: “Tôi và chị Kiều Ân không giống nhau, tôi là người mới, trước kia chưa từng tiếp xúc về phương diện này, nghe phương án của chị Kiều Ân tôi thật sự vô cùng bội phục, cảm thấy lo nghĩ của chị ấy thật sự rất chu toàn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với tôi một kẻ tay mơ, không ngờ phương án của mình có thể gần như giống với phương án của chị ấy, tôi thật sự không biết giải thích về mình ra sao.” diee ndda fnleeq uysd doon

“Cô không cần phải giải thích, cô nói một chút cô thiết kế phương án này như thế nào là được.” Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm túc.

Bản lĩnh giả bộ đáng thương này của Dụ Lạc Vi, cô đã gặp nhiều.

Nếu như đổi thành những người khác có lẽ sẽ cảm thấy vừa thấy đã thương, nhưng mà đối với cô mà nói, cô thật sự không có một chút bận tâm nào.

Dụ Lạc Vi hơi uất ức cắn môi mình, vẫn giọng điệu yêu kiều nũng nịu nói, “Tôi không nghiên cứu thị trường nhiều như chị Kiều Ân, bởi vì tôi mới vào xã hội, rất nhiều thứ đều dựa vào một bầu máu nóng và tưởng tưởng trống rỗng của mình, tôi thậm chí còn không biết, mới vừa rồi chị Kiều Ân nói, bất kỳ một sản phẩm nào cần lấy được tán thành của khách hàng là bởi vì thỏa mãn nhu cầu của bọn họ, tôi chỉ rất phiến diện nghĩ đến nhu cầu của mình mà thôi.”

Dụ Lạc Vi cắn môi, giống như trên mặt hiện lên chút cảm xúc bi thương, dừng lại một chút, lại chậm rãi nói ra, “Có thể mọi người đều biết chuyện của tôi rồi, cha mẹ tôi bởi vì… Đủ loại nguyên nhân bây giờ đang ở trong tù, tôi biết rõ đây là trừng phạt nên có của bọn họ, hơn nữa bởi vì từ nhỏ không được bọn họ chào đón, trong lòng của tôi thật ra vẫn còn tồn tại vướng mắc thật sâu với bọn họ. Nhưng tôi biết, tôi không thể vứt bỏ bọn họ, sau ba, năm năm nữa bọn họ sẽ ra tù, khi đó tôi cũng cần tận hiếu, có thể chính là để tôi cam tâm tình nguyện ở chung một chỗ với bọn họ, tôi nhẫn nhịn không ngừng sẽ nghĩ tới từng cảnh tượng khi còn bé, tôi sẽ sợ, vì vậy tôi chỉ nghĩ đến, tôi có thể mua cho bọn họ một căn phòng, ở cùng một chung cư với tôi, ở gần tôi cũng có thể tiện chăm sóc cho bọn họ, cũng tránh khỏi cảnh tượng lúng túng khi chúng tôi ở chung dưới một mái hiên, vì vậy tôi liền nghĩ đến một phương án như vậy, thật nghĩ tôi thật sự không có ý niệm lớn giống như thiết kế của chị Kiều Ân, tôi chỉ vẻn vẹn thỏa mãn nhu cầu của bản thân mà thôi. So sánh như vậy, cảm giác mình thật hẹp hòi, mong rằng Cố tổng, quản lý Kiều và các trưởng phòng ban đừng chê cười.” di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

Nói xong, khuôn mặt đỏ tươi cười, còn vẫn cười rất xấu hổ.

Kiều Tịch Hoàn mím môi.

Rất tốt.

Mặc dù phương án của Dụ Lạc Vi quả thật nhìn không hoàn thiện như Trương Kiều Ân, nhưng cũng không nói lên không có sức thuyết phục, hơn nữa phương án của Dụ Lạc Vi rõ ràng thô thiển hơn nhiều lắm, các chi tiết cũng không hoàn chỉnh, ngược lại làm nổi bật thân phận mới vào giới kinh doanh của cô ta.

Cô nhíu chặt mày.

Đảo mắt nhìn Cố Tử Hàn mặt khoan thai tự đắc ngồi bên cạnh.

Cố ý dùng phương thức này tới làm khó cô đi.

Dưới chứng cứ đều có lực thuyết phục của hai phía để cho cô phán đoán thật giả.

Mà nếu như thật giả không có đủ lực thuyết phục, bị người lưu lại lời bắt thóp, cô ngược lại như thế nào cũng tẩy rửa không thoát được!

Kiều Tịch Hoàn trầm mặc, đột nhiên mở miệng nói, “Ý tưởng của hai người khác biệt, nhưng phương án đưa ra gần như nhất trí, nói đây là trùng hợp… Tôi quả thật không đánh giá được, bởi vì trên thế giới này, cho dù chỉ có cơ hội mấy phần vạn, nhưng cũng có khả năng, cứ va chạm vào nhau như vậy.” di1enda4nle3qu21ydo0n

Tất cả mọi người không nói gì, chờ đợi Kiều Tịch Hoàn tiếp tục.

Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, tròng mắt chuyển một cái, "Cố tổng, anh có kinh nghiệm tương đối phong phú, đã từng xử lý sự tình trên kinh doanh nhiều hơn tôi quá nhiều, thứ cho tôi tay mơ trong kinh doanh, dưới tình huống tôi thật sự không có cách nào phán đoán, tôi hy vọng anh có thể cho tôi chút ý kiến chỉ đạo?”

Cô thừa nhận cô là tay mơ trong kinh doanh.

Dù thế nào thời gian làm việc của cô rất ngắn, cho dù vừa xuất hiện cũng khiến cho người ta ứng phó không kịp.

Nhưng cô hoàn toàn có thể coi mình thành nhân vật tay mơ, nhưng Cố Tử Hàn lại không được.

Cố Tử Hàn làm phó tổng giám đốc Cố thị, làm việc ở Cố thị nhiều năm như vậy, nhìn lên thân phận của anh ta bây giờ, anh ta không có lý do cũng không kéo được mặt kia xuống từ chối chuyện này, cô muốn nhìn xem, Cố Tử Hàn xử lý như thế nào.

Cố Tử Hàn nhíu chặt mày.

Hình như không ngờ Kiều Tịch Hoàn lại bất ngờ ra chiêu như vậy.

Trong khoảng thời gian này Kiều Tịch Hoàn biểu hiện bộc lộ tài năng, hơn nữa có phần tiết tấu sắc nhọn không thể đỡ, anh cũng không cảm thấy Kiều Tịch Hoàn là một người tình nguyện chịu thua tình nguyện ở dưới nâng người khác lên, vốn tưởng rằng bắt được điểm này trong lòng Kiều Tịch Hoàn, lại không nghĩ rằng người phụ nữ này đột nhiên kéo ánh sáng mình có trên mặt xuống, phóng đại địa vị của anh, mỗi lần khiến cho anh cắn răng nghiến lợi như vậy.

Anh mím chặt môi, hồi lâu mới lên tiếng, “Tôi không thể không thừa nhận, cho dù làm việc nhiều năm trên trường kinh doanh như vậy, cũng rất ít khi gặp phải tình huống như thế, mà Cố thị chúng ta gần như luôn cho hình thức xử phạt vô cùng nghiêm trọng đối với sự kiện sao chép này, chưa bao giờ sẽ nhân từ nương tay. Nhưng giống như Kiều Tịch Hoàn nói, thông qua giải thích của hai người, ý tưởng của hai người khác biệt, phương án nhất trí, chuyện như vậy cho dù tỷ lệ nhỏ cũng có thể xuất hiện, cho nên muốn xác định hai người ai là người sao chép của ai ai là người bị sao chép, chúng tôi không nắm được chứng cứ tuyệt đối sẽ không tùy tiện xử phạt, như vậy không công bằng với hai người, cũng là không phụ trách nhiệm với Cố thị, bởi vì cho dù tình huống bây giờ như thế nào, ít nhất tôi tán thành trăm phần trăm phương án của hai người, chi tiết không đủ hoàn thiện, nhưng ý sáng tạo rất mạnh. Một đứng ở góc độ đại chúng, một đứng ở góc độ bản thân, đều nắm bắt được nhu cầu mẫn cảm nhất của khách hàng, điểm này tôi nghĩ không chỉ là người mới đang ngồi đây, rất nhiều nhân viên kỳ cựu của Cố thị chúng ta đều cần tham khảo và học tập. Tóm lại, tôi đề nghị, tạm thời không tiến hành bất cứ hình thức xử phạt nào đối với hai người, tiếp tục tiến hành công việc nhận xét và đánh giá người mới.” Cố Tử Hàn nói đường đường chính chính, lại mở miệng nói, “Cuối cùng tôi lại nhấn mạnh một chút, cho dù bây giờ không xử phạt, cũng không nói lên sau này sẽ không xuất hiện điểm thiếu sót, tôi không nói hai người ai thật sự sao chép lại, nhưng cho dù hai người là sao chép hoặc bị sao chép, muốn ở lại Cố thị, muốn để cho mình có phát triển lớn hơn, cần càng thêm cố gắng chứng minh thực lực của mình. Đấu tranh sinh tồn, xã hội này chính là thực tế như vậy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui