Hào Môn Sủng Hôn

Người đàn ông đang đứng dưới tầng chính là Tư Thần, người đàn ông này bề ngoài không chói lóa toàn thân như Sở Nghiễm Ngọc, nhưng cũng là một người đàn ông rất có phong thái cá tính. Chiều cao của Tư Thần còn cao hơn Sở Nghiễm Ngọc một chút, khuôn mặt tuấn lãng, ngũ quan lập thể hơn Sở Nghiễm Ngọc một chút, vóc người thẳng tắp, rắn chắc, trước đó không lâu anh vừa mới từ bộ đội ra, trong tay có một công ty điện tử tiếp nhận từ một người bạn, rất có tiền đồ.

Anh đứng ngoài tường hoa, cảm giác khi một người đàn ông cứng rắn lại đứng bên hoa hồng kia, thật sự làm cho người ta phải động lòng.

Sở Nghiễm Ngọc trước đó đã gặp Tư Thần vài lần, vì cạnh tranh quyền sử dụng độc nhất vô nhị của một kỹ thuật phần cứng điện tử, khi đó cậu coi Tư Thần là một đối thủ mạnh, Sở Nghiễm Ngọc dựa lưng nhà họ Sở, có bệ đỡ vững chắc, đối với hạng mục này chính là tình thế bắt buộc, mà Tư Thần thoạt nhìn trầm ổn bình tĩnh, lại giống như một binh lính ngay thẳng nhưng khi động tới chuyện làm ăn, một bước cũng không nhường, hơn nữa giao thiệp có vẻ còn rất rộng... điều này làm cho mấy lần hai người gặp gỡ, mùi thuốc súng đều nồng nặc, Sở Nghiễm Ngọc thỉnh thoảng cũng là hận nghiến răng tên lính phá của này.

chungtadeulahu.wordpress.com

Sở Nghiễm Ngọc nhớ tới mọi chuyện, trong lòng bỗng có một cảm giác bi thương, Sở Gia Đức là người làm ăn, khi biết cậu không phải là con trai ruột của lão, liền coi cậu như một con cờ, hơn nữa còn là một con cờ sắp bị vứt bỏ, bây giờ lão muốn dùng đứa con nuôi này để đổi về một khoản lợi cuối cùng, kết hôn với một người tuấn kiệt có tiền đồ.

Có điều lão không hề có lòng tốt muốn đem lại hạnh phúc cho Sở Nghiễm Ngọc đã từng là con trai mình, càng không phải là để mắt tới Tư Thần, lão chỉ muốn thông qua mối quan hệ này, chậm rãi tóm công ty của đối phương vào tay mình!

Tư Thần một mình đứng ngoài tường hoa, có vẻ cũng không có ý định đi vào, vẫn luôn duy trì tư thế ngẩng đầu kia nhìn lên tầng hai rất lâu, sau đó mới một mình xoay người bỏ đi.

chungtadeulahu.wordpress.com

Sở Nghiễm Ngọc cũng không hiểu tại sao Tư Thần lại đồng ý kết thân với Sở Gia Đức, với thủ đoạn của Tư Thần, chắc chắn sẽ thấy được mục đích của Sở Gia Đức không đàng hoàng, nếu như anh đã nhìn ra rồi, vậy tại sao vẫn muốn kết hôn, vì thích đàn ông à?

Sở Nghiễm Ngọc cảm thấy đầu mình rất loạn, nghĩ tới chuyện mình sắp kết hôn một lúc, lại nghĩ tới hận sát thân với Sở Hạo, còn cả chuyện cha Sở sau khi biết cậu không phải con ruột mình liền lập tức trở mặt, vứt bỏ toàn bộ tình cha con hai mươi mấy năm của hai người đi... một đống lộn xộn chất thành đống, làm cho trong lòng Sở Nghiễm Ngọc vừa đau vừa hận, cậu nhất định phải điều tra chuyện này cho rõ ràng, tuyệt không tha cho chúng! Bất kì một kẻ nào trong hai kẻ đó!

...

Không cần biết trong lòng Sở Nghiễm Ngọc hận thù tới cỡ nào, thì đám cưới của cậu và Tư Thần dưới sự bằng lòng của cả hai bên, rất nhanh đã được chắc chắn, ngày cưới cách ngày Sở Hạo trở lại nhà họ Sở còn chưa tới một tháng.

chungtadeulahu.wordpress.com

Thời gian này Sở Hạo vẫn luôn rất sợ, không biết có phải là do trong lòng gã có quỷ hay không, hay là do Sở Nghiễm Ngọc khi về đã ám chỉ gã, mà từ ngày đó trở đi, ngày nào gã cũng gặp phải ác mộng, mơ thấy Sở Nghiễm Ngọc chính là một con ác quỷ bò từ trong sông ra, lấy mạng gã!

Ban ngày gã không dám đối mặt với Sở Nghiễm Ngọc, chỉ lo cậu đột nhiên biến thành ác quỷ lấy mạng mình, tối lại không dám ngủ, một khi ngủ sẽ còn gặp phải ác mộng kinh khủng hơn, chưa tới hai ngày, gò má gã đã hóp lại trong chớp mắt, da cũng vàng sạm, thoạt nhìn như bị bệnh vậy.

Sở Hạo ở lại nhà họ Sở chưa được hai ngày thì đã không thể chịu nổi, kiên trì muốn ra khỏi nhà họ Sở ở bên ngoài.

Sở Gia Đức thật sự không hiểu nổi tại sao gã vừa mới về đã muốn ra ngoài ở, trước đây không phải vẫn luôn muốn tới nhà họ Sở ở hay sao?

chungtadeulahu.wordpress.com

"Sao thế, Tiểu Hạo, có phải là có kẻ nào trong nhà gây khó dễ cho con không? Kẻ nào to gan như vậy, con nói cho ba biết, ba giải quyết nó cho con."

Mặt Sở Hạo đã gầy tới mức hơi lõm vào, Sở Gia Đức nhìn liền thấy đau lòng, có thế nào cũng không muốn để gã cứ vậy mà đi. Nhưng Sở Hạo cũng sắp bị sự chột dạ của bản thân dằn vặt tới phát điên rồi, toàn thân đều có chút hoảng hốt, nghe được câu hỏi của cha mình, lại phục hồi lại tinh thần được một chút, con ngươi ảo não đảo qua đảo lại trong hốc mắt, tủi thân nói: "Có ba ở đây, làm gì dám có kẻ nào gây khó dễ cho con, chỉ là, chỉ là Nghiễm Ngọc vẫn luôn không muốn nhìn thấy con, có điều con cũng hiểu, cậu ấy đột nhiên phải chịu biến động lớn như vậy, tâm tình không tốt cũng là bình thường..."

Gã nửa thật nửa giả nói, Sở Gia Đức tin ngay, lão sầm mặt, giơ tay thân mật xoa đầu gã, an ủi: "Chẳng mấy chốc nữa sau khi nó kết hôn rồi sẽ ra khỏi nhà thôi, sau này hai đứa cũng không còn cơ hội gặp lại nhau nữa đâu, đừng quá lo."

chungtadeulahu.wordpress.com

Sở Hạo căn bản không dám nói chuyện mình giết người cho ai biết, gã không tin bất kì kẻ nào, ngay cả là người cha này, đang lúc gã cân nhắc nên nói gì, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Sở Nghiễm Ngọc đang đi về phía này, sợ tới mức co rụt người lại, gần như trốn ra sau lưng Sở Gia Đức. Sở Gia Đức bị động tác của gã làm cho hơi sửng sốt, thuận theo ánh mắt gã nhìn sang, chờ tới khi nhìn thấy là Sở Nghiễm Ngọc, sắc mặt liền trầm xuống, nghĩ cậu cố ý gây khó dễ cho Sở Hạo sau lưng mình, lão liền trầm giọng nói: "Nghiễm Ngọc, Tiểu Hạo mới đến nhà họ Sở, chưa quen mọi chuyện, con đừng cứ nghiêm mặt với nó mãi, nó đã phải chịu khổ bên ngoài nhiều như vậy rồi, thật vất vả mới có thể trở lại nhà họ Sở đoàn tụ với ta, ta không muốn để nó lại phải bị bất kì kẻ nào bắt nạt nữa."

Sở Nghiễm Ngọc nghe vậy liền nở nụ cười, chuyển bước chân đi về phía hai kẻ kia, vừa đi vừa nói: "Lời này của ba sao lại nói như vậy chứ, con chưa từng gây khó dễ cho ai cả, Sở Hạo mới về nhà họ Sở, con còn đang muốn bồi dưỡng tình cảm nhiều chút với cậu ấy đây, muốn đi dạo với cậu ấy nhiều một chút, nhưng đáng tiếc cậu ấy vẫn luôn không cho con cơ hội này."

chungtadeulahu.wordpress.com

Cậu nói cực kì tự nhiên, mà cậu ngoài việc tối hôm đó Sở Hạo về nhà mới một mình lái xe ra khỏi nhà họ Sở ra thì quả thực cũng chưa từng tỏ thái độ gì với Sở Hạo. Có điều Sở Gia Đức căn bản không tin cậu, dùng ngữ khí tự cho là đúng để nói lời thấm thía khẩn thiết: "Nghiễm Ngọc à, con cũng là người sắp kết hôn rồi, gần đây đừng chạy loạn khắp nơi nữa."

Sở Nghiễm Ngọc liền cười, thậm chí còn không nhịn được mà cười ra thành tiếng: "Ba lo xa quá rồi, gần đây con vẫn luôn thu dọn đồ đạc trong tòa nhà của mình, căn bản chưa từng ra khỏi nhà họ Sở."

Ý của Sở Gia Đức chính là muốn cậu ngay cả tòa nhà nhỏ kia cũng đừng ra, có điều lời này rõ ràng không tiện nói, cũng không muốn đôi co ngoài miệng với cậu nữa, lão phất tay một cái nói với cậu: "Vậy con về nghỉ ngơi đi, ta với Sở Hạo nói chuyện thêm một chút."

chungtadeulahu.wordpress.com

Sở Nghiễm Ngọc cười gật đầu, đi lướt qua hai người. Sở Hạo theo phản xạ quay đầu lại liếc mắt nhìn cậu, lại đối diện với ánh mắt băng lãnh không chút tình cảm của Sở Nghiễm Ngọc, chỉ cảm thấy lạnh cả vào trong tim, chính là ánh mắt này, đêm gặp ác mộng, gã vẫn luôn mơ thấy ánh mắt này đã lấy mạng mình!

Chờ tới khi gã hoàn hồn lại, muốn thu hồi ánh mắt, Sở Nghiễm Ngọc đã đi xa rồi, tựa như ánh mắt vừa rồi chỉ là ảo giác của gã thôi vậy.

Trong lòng Sở Hạo sợ hãi, sống chết không muốn ở lại nhà họ Sở nữa, Sở Gia Đức cũng không bức ép gã, đành đồng ý, có điều lúc gã đi, lão nói: "Nếu con không thích Nghiễm Ngọc thì chờ nó kết hôn rồi hãy mau chóng quay về đây, lúc đó ba đi đón con được chứ?"

Sở Hạo cũng tính vậy, gã ra ngoài rồi còn muốn tìm một cao tăng đắc đạo về xem cho mình, còn Sở Nghiễm Ngọc, bây giờ gã hoàn toàn không muốn lại gần cậu!

chungtadeulahu.wordpress.com

Sau khi Sở Hạo tạm chuyển ra khỏi nhà họ Sở rồi, nhà họ Sở thành ra lại yên tĩnh lại như trước, trong một tháng này mọi người trong trang viên đều bận rộn với việc chuẩn bị hôn lễ cho Sở Nghiễm Ngọc, dù Sở Gia Đức đã coi Sở Nghiễm Ngọc như một thằng con rơi thì con cái nhà họ Sở kết hôn, lão vẫn không thể quá keo kiệt, nhà họ Sở sẽ bị mất mặt.

Thời gian trôi qua nhanh chóng trong sự bận rộn, cuối cùng cũng đã tới ngày kết hôn đã định sẵn.

Khi mấy người hầu mang lễ phục vào liền thấy Sở Nghiễm Ngọc đang ngồi một mình trong phòng khách ngoài phòng ngủ, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ lo lắng trong mắt đối phương.

Lúc này Sở Nghiễm Ngọc không có tâm tình nói chuyện với người khác, cậu bóp thái dương, khoát tay với các cô một cái. Đám người hầu không dám quấy rầy cậu, sợ làm cậu phiền lòng, đành đặt lễ phục xuống nhanh chóng lui ra.

chungtadeulahu.wordpress.com

Sở Nghiễm Ngọc ngồi một mình ở đó hồi lâu, có phần mờ mịt nhìn bốn phía một lúc, cuối cùng cũng đứng dậy, vừa đi vừa cởi quần áo, chờ tới khi cậu vào phòng ngủ, quần áo trên người đã được cởi ra hết toàn bộ, cơ thể để trần đứng bên giường, vóc người cậu thon dài thẳng tắp, trên người không có cơ bắp rõ ràng nhưng mỗi đường nét cơ thể đều đẹp tới mê người một cách dị thường, da dẻ lại càng trắng nõn, thậm chí trắng tới nỗi có hơi trong suốt.

Sở Nghiễm Ngọc cau mày nhìn da trên người mình, da cậu vốn không trắng thế này, mà mang theo màu lúa mạch nhạt khỏe mạnh, hơn nữa trên bụng cậu giờ lại có một vệt hồng nhạt, hình dáng không có quy tắc gì, nếu nói là giống hình gì, thì hơi giống búp hoa sen hồng có đỉnh nhòn nhọn.

Sở Nghiễm Ngọc nhìn một lúc cũng không hiểu, cũng không quan tâm nữa, thò tay cầm lễ phục người hầu mang vào lúc nãy, mặc từng thứ vào.

chungtadeulahu.wordpress.com

Hôn lễ được tổ chức xa hoa, long trọng, có rất nhiều kẻ giàu có đều đến chúc mừng khi nghe tới tên tuổi nhà họ Sở, những người này đều cho rằng Sở Nghiễm Ngọc gả cho một ông chủ nhỏ không có bệ đỡ gì, con cáo già Sở Gia Đức này chắc chắn là đang có mưu kế gì đây. Ai ngờ khi đoàn xe của Tư Thần tới đón người, lại xếp thành một hàng dài toàn xe hàng hiệu đắt tiền ngoài trang viên lớn của nhà họ Sở, làm cho nhiều người phải cả kinh tới rớt cả cằm.

"Không phải đã nói đối phương chỉ là một ông chủ của một công ty điện tử thôi hay sao? Tôi còn tưởng rằng là loại công ty mới khởi nghiệp, rất nhanh sẽ bị một làn sóng lớn đánh sập chứ, chẳng, chẳng lẽ cậu ta còn có bệ đỡ gì hay sao?"

Mọi người nhìn nhau, không nhịn được phải thấp giọng bàn tán.

chungtadeulahu.wordpress.com

Đang lúc họ đang mải buôn chuyện, bên cạnh bỗng có một tiếng thét kinh hãi vang lên, những người khác tự động nhìn sang, liền nghe thấy người kia đầy mặt khiếp sợ nói: "Trời ơi, phù rể vừa mới lái xe vừa rồi, không phải là công tử nhỏ nhà họ Đổng ở thủ đô hay sao?! Cậu ta mà phải lái xe cho một ông chủ nhỏ?!"

Nhà họ Đổng ở thủ đô, một đám người tới chúc mừng này cho dù không có kiến thức thì cũng đã từng nghe nói tới, vội vàng ngạc nhiên nghi ngờ nhìn sang. Vừa mới nhìn, lập tức đã nhìn thấy có rất nhiều khuôn mặt có ấn tượng!

Tư Thần mặc lễ phục chú rể, ngồi trong xe hít sâu một hơi, Đổng Thiếu Hoa lái xe cho anh liếc mắt nhìn anh nói: "Cậu thích cậu ấy đã nhiều năm như vậy rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể cưới người về, không phải là nên hưng phấn hay sao? Căng thẳng như vậy làm gì."

chungtadeulahu.wordpress.com

Trước mặt bạn nối khố, Tư Thần cuối cùng cũng không còn dáng vẻ trầm ổn bình tĩnh như ở trước mặt người khác nữa, lườm cho hắn một cái, "Chờ cậu kết hôn rồi, cũng sẽ căng thẳng giống tôi cho mà xem, cũng không biết Tiểu Ngọc đã chuẩn bị xong chưa, thật muốn cưới người về nhà sớm một chút." Nói xong liền lại gần gương chiếu hậu soi, khuôn mặt này tuy rằng kém hơn Sở Nghiễm Ngọc một chút, nhưng vẫn không ai có thể theo kịp được.

Đổng Thiếu Hoa bị ngữ khí thâm tình của anh làm cho chịu không nổi, nếu không phải nghĩ tới chuyện hôm nay bạn mình kết hôn, hắn thật muốn cho anh một quả đấm lên cái khuôn mặt thích đỏm dáng kia!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui