Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

“Nếu em nói với anh, em nhớ anh, anh có tin không?” Giản Mạt mỉm cười dịu dàng hỏi.

Cố Bắc Thần không nghĩ ngợi trả lời ngay: “Không tin.”

“Nhưng em thực sự nghĩ đến anh ah......” Giản Mạt khéo léo chuyển đề tài, di dời sự chú ý của Bắc Thần, “Em đang suy nghĩ sẽ có một ngày, một hay vài tình nhân sẽ tìm tới cửa và tạt axit vào mặt em......”

Giản Mạt tự thương hại chính bản thân mình, vẻ mặt buồn rầu, thở dài nói, “mặc dù em không phải là loại người chỉ biết dựa vào nhan sắc để sống...... nhưng nếu một ngày anh không muốn em nữa, thì tương lai chẳng phải em phải dựa vào sắc đẹp này để tìm người khác sao?”

Cố Bắc Thần người phụ nữ đang nói năng lãm nhãm, chuyện khắp nơi đều có thể nói được, hắn cũng không lên tiếng......

Anh không biết lý do tại sao người phụ nữ này nói lãng sang chuyện khác đôi lúc lại còn nói nhiều, nhưng anh không cảm thấy mệt mỏi, và đôi khi cảm thấy nhờ có cô lãi nhãi như vậy mà hắn dường như không còn mệt mỏi.

Đơn giản hắn chỉ cần có một người vợ hiểu chuyện, hiểu được vị trí của mình ở đâu......

Và cách đây gần hai năm, cho đến tận bây giờ cô luôn là một người biết điều.

Người phụ nữ thỉnh thoảng ăn một chút giấm nhỏ, ghen tuông vô hại, có thể có lẽ cũng để làm hài lòng anh ta.

Những gì anh thường làm, cô không bao giờ hỏi...... ngay cả khi tin đồn khắp nơi, cô ấy vẫn có thể rất bình tĩnh và làm việc.

Anh không phải là không biết bên ngoài đang đồn thổi về nhân vật “bà Cố” bí ẩn này, phần lớn mọi người đều nói rằng cuộc kết hôn này tựa như lọ lem được gả vào gia đình giàu có, thậm chí khi anh muốn ngăn lại những tin đồn đó, cũng không có cách nào.


Nhưng ngay cả như vậy, cô không bao giờ cho thấy không có dấu hiệu của sự không hài lòng...... như đã làm hai gặp nhau, cô ấy cần tiền.

Và hơn một năm, cô ấy thực sự chỉ cần tiền của anh.

Nghĩ đến đây, tim Cố Bắc Thần có một chút gì đó không thoải mái...... tại sao người phụ nữ này không giống như những phụ nữ khác, cho dù là người hay tiền bạc, ít nhất trong trái tim họ cũng sẽ có hắn?

Người đang lái xe là trợ lý đặc biệt của Bắc Thần tên là Tiêu Cảnh, từ nãy đến giờ Giản Mạt nói những gì hắn đều nghe rõ, thỉnh thoảng hắn sẽ nhìn lên gương chiếu hậu để xem tình hình phía sau, nhìn một màn như vậy khóe miệng không thể không gợi lên......

Trên thực tế, anh thích người vợ hợp đồng của Bắc Thần. Người đẹp tuyệt mĩ, nhưng không bao giờ gây rắc rối hay phiền toái gì cho Cố Bắc Thần.

Từ bãi đỗ xe Lam Trạch Viên đến biệt thự Lệ Sơn cũng khá gần, khoảng nửa tiếng là đến nơi, chiếc xe đậu trong bãi đỗ xe, mở cửa xe, Giản Mạt và Cố Bắc Thần đi ra.

Vừa bước xuống xe, cơ thể Giản Mạt không khỏi căng thẳng......

Mặc dù biết rằng, người đó đã đi ra nước ngoài ít nhất là một năm mới có thể trở về, nhưng cô vẫn là không thể kiểm soát được sự căng thẳng và gấp rút của mình.”Em làm sao vậy?” Cố Bắc Thần nhìn thấy Giản Mạt đang bối rối, “Không có vấn đề gì chứ?”

Giản Mạt vội vã điều chỉnh cảm xúc trong lòng, cong khóe môi và lắc đầu, “Có lẽ là một chút mệt mỏi...... thôi.”

Khuôn mặt Cố Bắc Thần trở nên nặng nề, “Công việc đó có gì tốt mà em phải gắng sức như thế? Anh đã cung cấp cho em đủ tiền để chi tiêu?”

“Chẳng phải em làm việc vất vả như vậy cũng chỉ để phòng ngừa vạn nhất hay sao?” Thanh âm Giản Mạt có chút dỗi hờn, nũng nịu, nói: “Nếu có một ngày anh ném cho em tờ giấy...... ly hôn thì em có thể tiêu xài tiền của anh sao? Thế nên hiện giờ em cũng phải cố gắng làm việc để sau này có tiền lo cho mình chứ!”


Cố Bắc Thần nghe Giản Mạt nói rõ ràng và hợp lý, trong lòng cực kì không thoải mái...... người phụ nữ này bắt buộc phải tách biệt mối quan hệ rõ ràng như vậy sao?

Mặc dù đây là hy vọng ban đầu của anh......

“Đi nào.” Khuôn mặt Bắc Thần trở nên u ám và có phần nặng nề, đi những bước nhanh và vội vàng, tiến về phía trước.

Giản Mạt hơi mím môi, trấn an tinh thần và bước về phía trước...... Bây giờ, vận may duy nhất của cô là cô hai Cố Từ trước giờ chưa từng quen biết cô.

Cô thật sự không dám tưởng tượng, nếu Sở Tử Tiêu biết cô ấy bây giờ đã trở mợ nhỏ của mình, thì hắn sẽ có bộ dạng ra sao......

Ban đầu, Cô quyết định kết hôn vì tiền của Bắc Thần, khi đó cô cũng biết rằng cô và Sở Tử Tiêu đã hoàn toàn kết thúc.

Không chỉ vì cô muốn kết hôn, lúc trước cô đã từng nói là sẽ chờ anh ấy trở về và dành đêm đầu tiên của mình cho anh nhưng bây giờ làm gì còn có cái thứ gọi là đêm đầu tiên nữa...... thế nên hiện tại cô không còn xứng đáng với tình yêu của anh, không thể trở thành một nửa của anh được nữa rồi.

“Tiểu Giản trông thật gầy......” Biểu hiện quan tâm trên mặt Cố Từ thật đến nổi mọi người không thể phân biệt thật giả, từ ngoài nhìn vào mọi người có thể sẽ cho đó là một sự quan tâm, chị ta vừa nói liền đem miếng bào ngư bỏ vào chén của Giản Mạt.

Giản Mạt mỉm cười, nhẹ nhàng nói một tiếng “cảm ơn”, trước sau như một không nói chuyện.

Cố Từ gọi Cố Bắc Thần đến ăn tối hôm nay, chủ yếu là do Tập đoàn Đế Hoàng vừa nhận được một dự án mới với quy mô lớn từ phía chính phủ, nên bọn họ chỉ mong Sở Thị cũng được thưởng một chút phúc lợi từ chén cơm lớn này.


Nhưng không ai không biết, Cố Bắc Thần người lắm mưu nhiều kế trong giới kinh doanh, chỉ cần cầm bút kí một cái, đối thủ trên thương trường điều bị đánh bại...... công ty của chồng Cố Từ, hắn cũng không hề nhượng bộ.

Vì vậy, Cố Từ mời hắn đến là vì mong muốn Bắc Thần nể mặt cô, mà để cho công ty của chồng tham gia cùng.

Bắc Thần như phát hiện ra điều đó, nên nói chuyện vòng vo, nói vài câu liền thay đổi chủ đề, khiến cho Sở Thiên Tần và Cố Từ muốn nói đến việc hợp tác mấy lần nhưng vẫn là không vào chủ đề được.

“Ọe......”

Đột nhiên, Giản Mạt buồn nôn, vội vã lấy tay bịt miệng, không kịp nói gì với mọi người đứng lên, vội vã chạy vào nhà vệ sinh......

Một số người có được trên bàn ăn tối một thời gian đã quên phải nói gì, một số phản ứng của mắt nhỏ trừng mắt to tuy nhiên.

“Tiểu Giản là đang......” Thanh âm Cố Từ dừng lại, sau đó quay sang, nhìn Cố Bắc Thần bằng dáng vẻ nghi hoặc, “Có?”

Cố Bắc Thần nghe xong, đôi mắt lập tức sáng lên, như thể hiểu ra chuyện gì đó...... nhanh chóng đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh.

Sau một vài phút, và cả hai đều đi ra, khuôn mặt Giản Mạt đã khá lên đôi chút......

“Anh, chị, em sẽ đi đến bệnh viện với Giản Mạt.” Cố Bắc Thần vừa nói xong những lời này, liền nghiêng người đỡ Giản Mạt ra ngoài.

Cố Từ và Thiên Tần Thậm đối với vấn đề không được giải quyết ngày hôm nay, dù vô cùng khó chịu nhưng cũng không dám trì hoãn...... Nếu như thật sự có thai, đó là đứa con đầu tiên của Cố Bắc Thần, họ có thể không trì hoãn ah?!

Trên đường trở về, khuôn mặt Giản Mạt điềm tĩnh, vô tư, nào có vẻ mặt đau ốm, bệnh tật khi nãy chứ?

“Em có thể giúp anh chuyện lớn như vậy...... anh không muốn trả ơn cho em à?” Giản Mạt nhẹ nhàng hỏi, cô muốn nhân cơ hội này để nói về những bản thảo thiết kế của mình.


“Không phải anh cũng đã giúp em sao?” Cố Bắc Thần hỏi.

“......” Giản Mạt không biết phải nói điều gì, đành câm nín tại chỗ.

Cố Bắc Thần mâu quang sâu sâu, “Ai là người tự dưng diễn trò, không có anh phối hợp, em có thể không chút trở ngại mà rời đi ư? Có phải em cũng nên cảm ơn anh?”

“......” Giản Mạt im lặng.

Cố Bắc Thần bất ngờ tiến đến phía trước, giọng nói trầm thấp, mập mờ không rõ ràng, nói: “Để trả ơn anh, tối nay em nên chuẩn bị cho thật tốt......”

“Anh thật đúng là đổi trắng thay đen nhanh đến chóng mặt...... khó trách ai cũng nói doanh nhân các anh thủ đoạn.” Khóe miệng Giản Mạt co giật, “Có lẽ chuyện đen tối này chỉ có anh nghĩ ra?”

Cố Bắc Thần bỏ qua kẻ đang lái xe ở phía trước, bởi vì cảm nhận được bầu không khí nóng bỏng phía sau, thầm mắng hai người bọn họ “xấu xa” nhưng vẫn mặc niệm trong lòng không nhìn bọn họ, Bắc Thần nhìn Giản Mạt biểu tình vui vẻ nói “Cảm ơn em đã khen ngợi!”

“......” Giản Mạt hiện giờ đối với da mặt dày của Bắc Thần không có ý kiến hay phản bác gì.

Cuối cùng, Giản Mạt đã không đạt được những lợi ích của mình, lại còn rất thê thảm.....

Vào buổi tối sau khi đã trở lại biệt thự, đó cũng là lúc cô phải chăm sóc tốt cho Bắc Thần, áp đảo dưới thân, lên xuống, trái phải, lăn qua lăn lại và hơn thế nữa, hôm nay cô lại bị hắn ăn sạch sẽ nữa rồi.

Cô đang suy nghĩ...... tại sao mỗi lần về nhà Cố Bắc Thần điều như sói đói vậy chứ?!

“Em còn rảnh rỗi để suy nghĩ về chuyện khác nữa sao?” Cố Bắc Thần thấy mọi sự nỗ lực của mình không làm người ở dưới cơ thể tập trung, đôi môi mỏng cong lên một vòng cung tà ác, chậm rãi nói: “Có vẻ như chúng ta cần phải...... làm chuyện đó một lần nữa!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận