Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Editor: Thượng Quan An Triệu

“Tam thiếu, anh có phải hay không cùng với Giản Mạt phát sinh quan hệ?”

“Tam thiếu, ngài cùng tiểu thư Giản Mạt có quan hệ như vậy bắt đầu từ khi nào? Nghe nói việc thiết kế đại sảnh là do ngài giao cho Tường Vũ, cũng là bởi vì tiểu thư Giản Mạt sao?”

“Tam thiếu, có thể kể một chút chuyện của ngài và tiểu thư Giản Mạt được không?”

“…”

Tô Quân Ly vừa xuống xe, liền bị đám truyền thông chặn ngay cửa ra vào, nét ôn nhu trên mặt thoáng qua vẻ không vui, nhưng cũng không biểu hiện ra mặt.

“Tôi cùng tiểu thư Giản Mạt chẳng qua cũng chỉ là bạn bè bình thường.” Tô Quân Ly dửng dưng trả lời, “Sở dĩ việc thiết kế đại sảnh giao cho Tường Vũ là bởi vì tôi rất có hứng thú với bản thiết kế lần này... Ngược lại đối với bản tin gây bất lợi cho tôi và cô ấy thì tôi sẽ hướng pháp luật mà truy cứu về quyền lợi của mình.” Dứt lời, đáy mắt anh dửng dưng mà lướt qua một lượt, “Tôi còn có việc, cảm ơn các vị truyền thông quan tâm.”

“Tam thiếu.” một tên truyền thông chạy theo sau Tô Quân Ly hỏi, “Nếu ngài đã hướng pháp luật mà truy cứu, vậy xin hỏi ngài có biết vừa rồi có người đã đưa lên mạng đoạn video đó không?”

Tô Quân Ly không hề để ý, chỉ cho tay vào túi rồi tiếp tục bước đi dưới sự bảo vệ của các bảo an đang mở đường.

“Tam thiếu…” Người kia lớn giọng nói, “Có người cố ý buộc tội giết người cho Giản Mạt tiểu thư, chuyện này ngài có biết không?”

Đột nhiên, Tô Quân Ly ngừng bước chân mà quay đầu nhìn lại, lập tức chậm rãi hướng người ký giả nói, “Tội cố ý giết người?”

Ký giả kia nghe xong chỉ gật gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động đưa cho Tô Quân Ly…


Tô Quân Ly nhận lấy, đưa con mắt nhìn vào màn hình điện thoại… Đoạn video này không dài, nhưng đã chỉ rõ cảnh Giản Mạt đẩy Hàn Thật Thật, sau đó chính là hình ảnh Hàn Thật Thật ngã ra ngoài lan can.

Mày hơi nhíu lại, Tô Quân Ly trả lại điện thoại cho tên ký giả, xoay người sải bước tới truyền thông ước mơ của Lệ Cẩn Tịch, đồng thời, lấy điện thoại gọi cho Giản Mạt…

Đường dây của Giản Mạt báo bận, cô đang bắt tay vào làm hồ sơ lệnh truyền của toà án, nghe thanh âm lạnh lùng của Hàn Thật Thật qua điện thoại, tức giận đến mức tay phát run.

“Hàn Thật Thật, bởi vì đố kỵ mà cô lại có thể làm như vậy, chẳng lẽ không sợ chính mình sẽ thân bại danh liệt sao?” Giản Mạt cắn răng cười lạnh hỏi

Hàn Thật Thật cười cười, “Video không phải là do tôi đưa lên, lệnh truyền cũng không phải là do tôi phát ra, chỉ khác là… Bây giờ như vậy, trái lại tôi cảm thấy cũng rất tốt.”

Hàn gia ở trong giới pháp chính rất nổi danh, người trong nhà không phải luật sư thì cũng là người làm việc cho toà án, tốt xấu gì thì hai nghề này cũng có liên quan đến nhau…

Hàn Thật Thật nói lệnh truyền không phải cô ta phát, Giản Mạt không nghi ngờ, chỉ là, cô cũng sẽ không giải thích tình huống lúc đó.

Video chỉ chiếu đoạn cô đẩy Hàn Thật Thật, nhưng thực chất là cô đang kéo cô ta khỏi việc bị ngã ra ngoài hành lang, phía sau cũng không có… Bất kể là không phải cố ý, thế nhưng, ở một góc độ nào đó thì cô chính là có ý định đẩy Hàn Thật Thật.

Nhưng chuyện chính yếu là, tại sao sau đó lại không có đoạn của Lê Nhiễm Hạ…

“Cô muốn kéo chuyện này lên toà án để náo loạn hay sao?” Giản Mạt cười lạnh.

Hàn Thật Thật cũng cười, “Làm gì có, tôi gọi điện qua đây chính là muốn khuyên cô nên xin lỗi tôi, nếu như cô chịu xin lỗi, tôi sẽ không truy cứu việc này… Đáng tiếc, Giản Mạt cô quá là có cốt khí.”


“Tôi không có làm, cớ gì lại phải xin lỗi? Xin lỗi rồi thì khác gì thừa nhận tôi chính là ‘cố ý giết người’?” Giản Mạt cười lạnh, thanh âm mang vài phần chế nhạo, “Nếu như cô muốn đưa chuyện này cho toà án thấy, xem ra, tôi cũng chỉ có thể quay lại con đường cũ mà thôi.” Dứt lời, cô không them đếm xỉa đến thanh âm quát mắng của Hán Thật Thật, thẳng tay cúp điện thoại.

Giản Mạt rất tức giận vì cô cùng Tô Quân Ly bị dính tới một vụ scandal, nay lại thêm tin đồn cô “cố ý giết người” vào ngày kỉ niệm thành lập trường ở Lạc Đại, mà trở thành một người nổi danh khắp Lạc Thành. Ngay sau khi ngắt điện thoại của Hàn Thật Thật được vài giây thì chuông điên thoại lại vang lên, lần này là của Lý Tiểu Nguyệt.

Giản Mạt nghe máy, liền truyền đến giọng nói đầy tức giận của Lý Tiểu Nguyệt: “Mình vừa về trường học để xem lại đoạn video ở hành làng, phần cứng đúng lúc đó đã đầy, phía sau cũng không có người chụp lén.”

Giản Mạt câu khoé môi cười lạnh, dường như đối với đáp án lần này cũng không ngoài dự kiến của cô, “Nếu có người khiến mình khó chịu, dù cho bất mãn với phần cứng, cũng phải khiến nó đầy.”

Cô có ý gì, Lý Tiểu Nguyệt cũng đều rất rõ ràng, những tình huống khiến cô đánh đơn kiện như vậy cũng không thiếu.

Bây giờ, cái khó nhất nằm ở chỗ chính là làm thế nào để Lê Nhiễm Hạ đứng ra làm chứng… Còn có chính là mở phiên toà thẩm phán cùng bồi thẩm đoàn, nếu không là người của Hàn gia cũng chính là cùng Hàn gia có quan hệ rất tốt… Dưới tình huống như bây giờ thì rất khó để dành được phần thắng.

“Con nhóc, cậu tin mình sao?” Lý Tiểu Nguyệt mở miệng hỏi.

Lý Tiểu Nguyệt biết Giản Mạt chính là muốn cho cô làm luật sư biện hộ cho cô ấy, “Mình không tin cậu thì mình chính là đồ bỏ đi!”

Trong lòng Lý Tiểu Nguyệt nổi lên một trận ấm áp, “Được rồi, cho dù phải liều mạng, hay đắc tội với thế lực của Hàn gia ở luật giới, mình cũng phải cho cậu toàn thây trở ra!”

Giản Mạt cảm thấy mũi có chút chua xót, đời người có đôi khi bạn bè rất nhiều, thế nhưng, để tìm được một người tri kỷ như vậy thì có mấy người…


Ngắt điện thoại của Lý Tiểu Nguyệt, liền nhìn thấy một vài tin nhắn được gửi đến, có Tô Quân Ly, cũng có Sở Tử Tiêu.

Tô Quân Ly: Nhận được tin nhắn nhớ trả lời lại!

Sở Tử Tiêu: Lần kiện tụng lần này anh sẽ làm luật sư bào chữa cho em!

Nội dung tin nhắn của hai người rất ngắn gọn, Giản Mạt nhắn lại cho Sở Tử Tiêu trước, nói rằng sẽ để Lý Tiểu Nguyệt làm luật sư bào chữa cho mình, rồi mới gọi cho Tô Quân Ly.

“Thực sự đã làm phiền em nhiều rồi…” Thanh âm Tô Quân Ly lộ ra vài phần tự trách.

Giản Mạt cười, “Truyền thông vốn chính là thích nhìn sự việc trước mắt mà nói, đợi qua vài ngày nữa thì chuyện này cũng sẽ chìm xuống thôi.”

Tô Quân Ly hơi trầm mặc, “Nhưng nếu như không phải do chuyện này, có lẽ… Cái gọi là ‘Cố ý giết người’ cũng sẽ không xuất hiện.”

Cái đoạn video kia là vào buổi trưa mới bị đưa lên mạng, nhưng nếu như đối phương thật sự có tâm, không phải nên vào cùng ngày kỉ niệm thành lập trường ở Lạc Đại, hoặc chậm nhất là hôm qua nên tuôn ra sao?

Hiển nhiên, đối phương vì nhìn thấy anh cùng Giản Mạt đang đứng trước sóng gió, nên mới đem dầu đổ thêm vào lửa!

Giản Mạt rũ mắt xuống, “Quân Ly, em không sao đâu mà...”

“Em đang tính để cho Sở Tử Tiêu làm luật sư biện hộ cho mình sao?” Tô Quân Ly ôn nhu hỏi, “Hoặc là… Có thể nhờ Cố Bắc Thần ra mặt giúp em.” Nếu như anh nhớ không lầm thì Hàn gia ở phương diện khác cũng muốn dựa dẫm vào Đế Hoàng.

Nhắc tới Cố Bắc Thần, trong lòng Giản Mạt bỗng dưng thắt chặt...

Lần đầu tiên, Cố Bắc Thần có nói là sẽ trở về nhưng lại không có. Thậm chí, hôm nay cô bị kéo ra làm đối tượng cho một vụ scandal, hắn cũng vẫn thờ ơ.


Bởi vì không yêu, cho nên mới không cần quan tâm sao?

Thấy Giản Mạt không nói lời nào, Tô Quân Ly sau đó mở miệng nói: “Nếu như hai người kia, ai em cũng không cần, kia…” Anh dừng một lúc, lại nói tiếp, “Vậy em có thể tin anh không?”

Giản Mạt cười khẽ, “Đừng nói với em, anh ngoại trừ đang nghiên cứu tâm lý học ra, còn nghiên cứu cả pháp luật nữa đó.”

Thấy Giản Mạt còn có tâm tình nói đùa, đáy mắt Tô Quân Ly lướt qua một mạt thâm ý, rõ ràng là phải xử lý rất nhiều chuyện, nhưng cô vẫn có thể cười đối mặt… Nhìn cô như vậy, anh thật sự rất đau lòng.

“Anh không nghiên cứu về pháp luật.” Ngữ điệu Tô Quân Ly rất nhẹ nhàng, “Nhưng anh có thể tìm được một luật sư rất tốt cho em.”

Khoé miệng Giản Mạt lộ ra một mạt ý cười, rất nhanh tràn ngập đáy mắt. Đã rất lâu rồi cô không có cảm giác ấm áp, nay lại vì Lý Tiểu Nguyệt và Tô Quân Ly mà kéo đến dồn dập…

“Bởi vì là bạn bè, cho nên em sẽ không khách khí…” Giản Mạt thấy mũi có chút chua xót, “Thế nhưng, Tô Quân Ly, anh không cần phải đối xử với một người tốt như vậy đâu, bằng không… Sẽ làm người đó hình thành nên cảm giác muốn ỷ lại.”

Tại tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hoàng

Tiêu Cảnh cầm bộ văn kiện đã chỉnh sửa tốt đi đến gõ cửa phòng làm việc của tổng tài, “Thần thiếu, tư liệu video liên quan đến Giản tiểu thư ở Lạc Đại đã chuẩn bị xong…”

Cố Bắc Thần cũng không ngẩng đầu lên, trên bàn làm việc hoàn toàn là tư liệu về Mạc Thiếu Sâm gặp chuyện không may làm liên luỵ đến dự án toàn cầu, “Thông báo cho đoàn luật sư của Đế Hoàng mười phút sau họp.”

“Vâng.” Tiêu Cảnh đáp lời, sau đó xoay người rời khỏi phòng, ngay thời khắc đóng cửa, hắn nhìn đến bộ dáng bận rộn của Cố Bắc Thần mà âm thầm thở dài.

Bởi vì Mạc Thiếu Sâm đột nhiên gặp chuyện không may, cho nên Thần thiếu hay đoàn luật sư của Đế Hoàng, ai nấy đều bận rộn. Thế nhưng, sau khi nghe nói Giản Mạt gặp chuyện, Thần thiếu lập tức buông xuống tất cả những việc đang làm.

Này… Từ lúc Thần thiếu tiếp quản Đế Hoàng đến nay, chưa từng có chuyện ngoại lệ như vậy a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận