Tương Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ ở trong màn hình lớn đồng thời im lặng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn về phía Kỹ sư Hách Chí Tường ở giữa khán đài, nói: “Cám ơn Kỹ sư Hách mới vừa diễn giải rất đặc sắc, cũng giống như lần trước, giải phóng rất nhiều năng lượng và trí tuệ nhân loại, mới có kiến trúc vĩ đại như hôm nay, hiệu quả kinh ngạc, đặc sắc!”
Tưởng Thiên Lỗi ngồi tại chỗ, im lặng không lên tiếng.
Hách Chí Tường và các vị lãnh đạo cấp cao, cùng nhau im lặng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Đường Khả Hinh cũng giữ thái độ nghi ngờ và kinh ngạc nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mặc dù cô không hiểu kiến trúc, nhưng diễn giải đặc sắc mới vừa rồi, mình cũng cảm thấy hết sức hoàn mỹ, không có chỗ nào bắt bẻ.
Trang Hạo Nhiên tiếp tục mỉm cười nhìn về phía mọi người, bản thân mình lại hết sức buông lỏng hơi đổi tư thế ngồi, lật xem một tờ tài liệu, mới nói tiếp: “Báo cáo phân tích, nó được xem là một phần diễn thuyết đặc sắc, tự nhiên sẽ xem nhẹ một số chi tiết rủi ro, điều này có thể hiểu được.”
Hai mắt Hách Chí Tường nhấp nháy, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, hỏi: “Trang tổng, ý của ngài là phát hiện chi tiết không tốt? Vậy mời ngài chỉ bảo, chúng tôi nhất định sẽ sửa chữa.”
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Hách Chí Tường, hai mắt thoáng qua một chút sáng quắc, giọng nói chậm rãi lạnh lùng, nhẹ nhàng nhưng rất mạnh mẽ nói: “Cậu mới vừa nhắc tới con Sứa xinh đẹp, bay trên mặt biển, nếu gặp bão lớn thì sẽ chìm xuống đáy biển, như vậy tôi muốn hỏi cậu, con Sứa xinh đẹp, nó còn có một đặc tính khác, cậu biết chưa?”
Hách Chí Tường nhanh chóng chớp mắt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: “Mời Tổng Giám đốc Trang chỉ bảo.”
Trang Hạo Nhiên hơi ngửa mặt nhìn về phía anh ta, từng chữ từng câu nói: “Trong cái ô xòe ra của con Sứa có một loại tuyến đặc biệt, có thể phát ra. . . . . . Ô-xít-các-bon!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao.
Ánh mắt của Tưởng Thiên Lỗi nhíu lại.
Đường Khả Hinh cũng không hiểu ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhưng ngược lại cô biết, ô-xít-các-bon là chất kịch độc!
Hách Chí Tường lại ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói: “Mời Tổng Giám đốc Trang chỉ bảo, ngài làm thế nào biết được mô hình tòa nhà sứa của chúng ta, ở phương diện hiệu quả và nội dung trong tài liệu, có liên quan đến ô-xít-các-bon?”
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên khẽ trầm xuống, nhìn về phía Hách Chí Tường, nói: “Cho nên bất kỳ nhà lý luận mãi mãi cũng không có khả năng trở thành anh hùng có một không hai, lý luận của cậu so với kiến trúc sư ưu tú chế tạo ra tên lửa, còn kém quá xa.”
Những lời này, hoàn toàn bác bỏ!
Hách Chí Tường có chút sững sờ, đứng ở giữa khán đài, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Tưởng Thiên Lỗi nhìn thoáng về phía Trang Hạo Nhiên, chậm rãi cười nói: “Tổng Giám đốc Trang đối với kiến trúc có hiểu biết sâu sắc? nói ra để mọi người trải nghiệm một chút, tôi tin trong ngành đều có luật lệ, người ngoài ngành nhìn vào bên trong luôn có một khoảng cách, nếu nói là lý luận, chỉ sợ có ít người đồng tình.”
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nói: “Thật sao? Như vậy chúng ta mời một vị kiến trúc sư ưu tú trong ngành chỉ bảo một chút?”
Tưởng Thiên Lỗi bình tĩnh nhìn về phía anh.
Trang Hạo Nhiên dường như sớm có chuẩn bị, ngửa mặt nói: “Mời DK!”
Tiêu Đồng nghe xong, lập tức đứng lên, đầu tiên gật đầu một cái với Tương Vĩ Quốc ở vị trí trung tâm và Trang Tĩnh Vũ trong màn hình, sau đó mới im lặng nhanh chóng đi ra ngoài cửa, mở cửa phòng họp, đứng bên cạnh, giơ nhẹ tay.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn ra phía ngoài.
Đường Khả Hinh cũng hết sức tò mò nhìn sang.
Quả nhiên, sau đó không lâu, một người đàn ông trung niên đi vào, người mặc áo sơ mi sọc xanh, quần tây đen đơn giản, tuổi chừng năm mươi, mái tóc xoăn hơi vàng, khuôn mặt phương tây lộ ra một chút phong cách thân sĩ, nhưng hai tròng mắt thâm thúy, lại lộ ra một chút cuồng nhiệt của nghệ thuật gia, chỉ thấy hai tay áo của ông xắn lên, cánh tay to khỏe cuồn cuộn, không chút nào lạnh lẽo, sải bước đi về phía vị trí Tổng Giám đốc, đầu tiên bắt tay với Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, sau đó nhìn về phía hướng các vị lãnh đạo cấp cao mỉm cười.
“Vị này chính là bậc thầy kiến trúc nổi tiếng quốc tế, DK!” Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói.
Ngay sau đó Toàn trường vang lên như sấm tiếng vỗ tay.
Trong tiếng vỗ tay của toàn trường, Tưởng Thiên Lỗi ngưng mặt không lên tiếng.
"Đối với kiến trúc Sứa lần này, bậc thầy kiến trúc quốc tế tự nhiên có lập luận và ý kiến của mình, mọi người có muốn nghe một chút không?” Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói xong, liền nhìn DK gật đầu.
Sau khi DK gật đầu, ngay sau đó đi lên khán đài, trước hết mời Hách Chí Tường đứng sang một bên, phiên dịch cầm microphone, đứng bên trái, nhìn Tiêu Đồng đã đưa hình ảnh vào máy vi tính, ông mới dùng tiếng anh lưu loát bắt đầu giảng giải.
Hiện trường tối lại!
Trong màn hình lớn nhất thời xuất hiện một tòa kiến trúc giống như bong bóng, cũng là một nửa trôi nổi trên mặt nước, một nửa chìm dưới nước, DK cầm cây thước trắng bắt đầu dùng tiếng anh giảng giải, phiên dịch ở một bên nói: “Liên quan với kiến trúc hình Sứa, nó không phải thử thách cuối cùng, đã từng có mô hình khách sạn dưới nước của nhiều nước trên thế giới, ở giai đoạn đầu thành lập gần như có ba tiêu chuẩn thiết kế lớn, một là hình Sứa, hai là hình thuyền, ba là hình bong bóng, mà kiến trúc hình Sứa, đã từng có vô số kiến trúc sư nghiên cứu giai đoạn đầu, lý luận gần như giống nhau, đây là một kiến trúc khách sạn có hiệu ứng trôi lơ lửng, mà Kỹ sư Hách áp dụng sân rộng trên mặt biển, để ổn định khung tòa nhà hình Sứa và nó tạo thành hiệu ứng đặc biệt trôi lơ lửng, đây là sáng tạo của bất kỳ một thời đại nào, nhưng mời xem hiệu quả thực tế trong màn hình. . . . . .”
Ông nói xong, liền bảo Tiêu Đồng tiến vào hình ảnh tiếp theo.
“Hình ảnh mô phỏng khách sạn hình Sứa là thành quả Kiến trúc sư ưu tú nhất thế giới tốn nửa năm thời gian, dùng tòa nhà đối áp mặt biển, phương hướng, sức nổi, tiến hành mô phỏng thực tế, bên trong có thể nhìn thấy sau khi gặp phải bão táp, Sứa chìm vào đáy biển thì chỗ chọn cần phải cắm vào đáy biển, bởi vì đáy biển bất cứ lúc nào bởi vì sự thay đổi của vỏ quả đất mà không thăng bằng và hình thành mặt San Hô, làm cho tòa nhà nghiêng ngã, mà áp dụng mặt bằng sân rộng mới nhất có dây phao thép, thật ra trong quá trình nó di chuyển lên xuống sẽ làm tăng cảm giác không thăng bằng của tòa nhà, đây là vì sức nâng từ đáy biển và lực hút mặt biển, chênh lệch khá xa. Tiếp theo trong quá trình nổi lên, sẽ phá hư vi sinh vật sinh trưởng dưới đáy biển nghiêm trọng, ví dụ như San Hô. . . . . . Nguyên nhân quan trọng nhất, trong quá trình thiết kế tòa nhà dưới biển lúc ban đầu có liên quan với sự chuyển đổi năng lượng, chúng ta có phát hiện kinh ngạc, trong lúc nhiên liệu chuyển hóa, ví dụ như khí thải ra thiên nhiên, bởi vì khách sạn dưới nước chuyển động dưới đáy biển, cần hút vào năng lượng thật mạnh, và bởi vì nó vận hành độc lập dưới nước, cho nên tính phong kín quá tốt, bên trong có thể tạo ra hiệu ứng nhiệt lượng, làm sinh ra ô-xít-các-bon !”
Mọi người rối rít kinh kêu lên.
Hách Chí Tường đứng ở một bên, nghe thế phân tích báo cáo, đột nhiên sửng sốt.
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi nóng lên, cau mày nhìn về phía trước.
Trên mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra nụ cười, nhìn về phía mọi người nói: “Chúng ta gọi bảo vệ môi trường là gì? Chỉ là một loại gì đó hiện ra ở trước mặt mọi người sao? Hay trên căn bản, chúng ta ý thức được trọn vẹn, đây là một phần bảo vệ, bảo vệ loài người, bảo vệ Địa Cầu. Mặc dù tôi tin trong lúc Kỹ sư Hách thiết kế và mô phỏng, thậm chí ở trong quá trình thiết kế khách sạn dưới nước, nhất định sẽ phát hiện ra vấn đề này, hơn nữa tiến hành thay đổi, nhưng. . . . . . Tôi không cần người tài giỏi như thế!”
Đây lần thứ hai Trang Hạo Nhiên cứng rắn.
Mọi người có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía anh.
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía mọi người nói: “Ngày hôm qua tôi tham khảo tất cả các số liệu, tôi phát hiện trong khoảng thời gian ngắn, Kỹ sư Hách dẫn dắt một đội ngũ thật lớn, trong thời gian tiến hành kế hoạch khách sạn dưới nước, đã làm tổn thất của Hoàn Cầu tôi hết 60 triệu! Mà lúc cậu phái người đến Hàn Quốc thu thập tài liệu biển dùng để làm phân tích, tới lui một lần, liền tổn thất doanh thu của tôi hết 3 triệu. Có phải tôi hơi keo kiệt hay không?”
Anh lập tức nhìn về phía mọi người!
Tất cả lãnh đạo cấp cao đều trầm mặt không lên tiếng, thành viên hội đồng quản trị cũng lộ ra vẻ mặt không vui.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía các lãnh đạo cấp cao nói: “60 triệu, nói ít không ít, nói nhiều không nhiều, là ba ngày thu nhập của Khách sạn Á Châu chúng ta, tất cả tiêu tốn công sức của 1,8 triệu nhân viên khách sạn! ! 1,8 triệu !”
Ánh mắt anh chợt lóe nhìn về phía mọi người, hỏi: “Kết quả cần lao nỗ lực của 1,8 triệu nhân viên dùng để làm một phương án không hoàn chỉnh, thiếu trách nhiệm, không toàn diện, chúng ta phải chịu đựng bao nhiêu thời gian, giày vò bao nhiêu người?”
Hách Chí Tường đứng tại chỗ, mặt căng ra đến đỏ bừng, hai mắt nhấp nháy, không dám lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía mọi người mỉm cười, lại nói: “Như vậy. . . . . . Chúng ta lại mời bậc thầy DK tiếp tục giảng giải cho chúng ta vấn đề phát sinh có liên quan đến việc phân giải mô hình con sứa?”
DK lên tiếng, lại chuyển người cầm cây thước dài, tiếp tục giảng giải nói: “Khi nghiên cứu thuỷ tinh hữu cơ mới nhất, mặc dù bỏ thêm vào cho nó độ trong suốt và tính khúc xạ ánh sáng, nhưng ánh sáng khúc xạ của khách sạn bắn ra sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của sinh vật dưới đáy biển, thậm chí bởi vì tính chất thủy tinh của nó, khi độ mặn của nước biển tăng lên, đưa đến sự thay đổi màu sắc và tăng độ giòn của nó! Tôi đề nghị áp dụng nguyên vật liệu thủy tinh dẻo, tăng thêm tính đàn hồi, bảo vệ môi trường cũng an toàn, sau đó thiết kế sao biển dưới đáy biển, sao biển có thể nâng trọng lượng tòa nhà hình sứa, nhưng sao biển phải cách đáy biển hơn 50 mét chiều rộng trở lên, mà lựa chọn vị trí dưới biển phải áp dụng kỹ thuật nghiên cứu truyền thống, cẩn thận lựa chọn vị trí dưới đáy biển, đồng thời quan sát tình hình thiệt hại môi trường dưới đáy biển, màu sắc San Hô ở dưới đáy biển, làm phân tích báo cáo lâu dài. . . . . .”
Cũng như Hách Chí Tường mới vừa đưa ra phân tích báo cáo, DK cũng đưa ra giải pháp tháo gỡ, đồng thời đưa ra nguồn năng lượng chuyển đổi dưới đáy biển làm chưa đủ, làm cho tòa nhà di động và bởi vì không đủ kiềm chế, sẽ làm cho giai đoạn bảo trì công trình khách sạn rất nặng. . . . . .
Mọi người nghe vậy trầm ngâm chăm chú.
Đường Khả Hinh nghe vậy hơi sửng sốt, cũng không nói nên lời.
Sau khi DK phân tích báo cáo tổng thể khách sạn, mọi người đang im lặng, Trang Hạo Nhiên nhìn về phía mọi người nói: “Người xưa nói, kiến trúc là cái gì? Kiến trúc là nguồn gốc, kiến trúc là truyền thừa văn hóa trí tuệ nhiều năm, là giống như số học, đầy đủ tính Logic suy luận chặt chẽ, cuối cùng kết hợp linh cảm nghệ thuật của mình và thực tế, cho ra kết quả, bất kỳ loại kiến trúc nào, chỉ cần làm trái với ba điều trên, cũng không xứng gọi là. . . . . . Kiến trúc sư!”
Tất cả mọi người không nói lời nào.
Hách Chí Tường đứng ở vị trí đầu tiên, không lên tiếng.
“Tại sao phải để cho người ta có cơ hội lợi dụng? Tại sao phải để cho người ta phát hiện khuyết điểm? Tại sao phải trong một cuộc họp vô cùng quan trọng, cậu lại dám lớn gan đưa ra mô hình thiết kế không có trải qua nghiên cứu thực tế? Tất cả điều này là bởi vì Chủ Nghĩa Anh Hùng cá nhân cậu đang tác quái!” Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lạnh lẽo, chưa bao giờ cứng rắn như thế, nhìn về phía Hách Chí Tường!
Mọi người hoảng sợ đến không dám nói lời nào.
Sắc mặt của Tưởng Thiên Lỗi sửng sốt.
Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên trên khán đài, cũng không khỏi hoảng sợ.
Trang Hạo Nhiên lập tức giơ trong tay lên một phần báo cáo, lại nhìn về phía Hách Chí Tường nói: “Đêm qua tôi mới nhận được một phần tài liệu, bên trong chứng minh, lúc cậu phụ trách nguồn tài chính, tham gia dự án khách sạn dưới nước thì phân tán nhiều khoản tiền chảy ra hải ngoại! Hơn nữa tất cả đều rót vào tài khoản cá nhân của cậu, đồng thời, tôi điều tra ra, thậm chí cậu dùng nhiều khoản tiền của mình, bí mật tiến hành mua đất trong nước, vậy tiền của cậu từ đâu tới? Đoán chừng 60 triệu không đủ để cậu mua. . . . . .”
Mọi người một mảnh xôn xao.
Tưởng Thiên Lỗi không lên tiếng, hai mắt nhanh chóng chợt lóe!
Hách Chí Tường vẫn im lặng không lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên ném tài liệu trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Hách Chí Tường đứng trong đám người, bộ dáng lúng túng và không biết giải thích ra sao, mỉm cười nói: “Cám ơn cậu hôm nay diễn giảng rất tuyệt vời, cậu thật sự là một Kiến trúc sư giỏi, nhưng cậu không xứng làm kiến trúc sư Trưởng, căn cứ kết quả báo cáo, bản thiết kế khách sạn dưới nước cũng không phải cậu tự thiết kế, mà là thiên tài kiến trúc của chúng tôi, học trò đầu tiên của bậc thầy DK, Tưởng Văn Phong tự thiết kế, cho nên hôm nay cậu đi khỏi, cậu không được mang bất luận bản thiết kế và bất kỳ sáng tạo nào!”
"Trang Hạo Nhiên. . . . . .” Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi ngưng tụ, khe khẽ gọi anh.
Trang Hạo Nhiên lại lạnh lùng mỉm cười, dùng giọng nói chỉ có Tưởng Thiên Lỗi nghe hiểu, nói: “Hách Chí Tường bí mật dùng tiền bạc, tiến hành mua đất, đã vào phòng làm việc của Thị Trưởng và Thủ tướng, nếu như anh không có ý kiến, không ngại tôi công bố tài liệu một chút, tôi cũng không quan tâm. . . . . .”
Tưởng Thiên Lỗi chợt tức giận nhìn Trang Hạo Nhiên!
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lạnh lẽo, cứng rắn đứng lên, nhìn về phía mọi người nói: “Hôm nay tôi đề nghị, do DK tới đảm nhiệm Kỹ sư Trưởng dự án khách sạn dưới nước của chúng ta lần này, sau đó thành lập ba tổ thiết kế, bất luận tiến hành phương án gì, đều phải do Hội đồng quản trị và Tổng Giám đốc tự mình thẩm định, cấp phát tài chính ! Nếu như ở trong thời gian quy định, không có hiệu quả, chúng ta thành lập quy định thẩm vấn, để bảo đảm sự vất vả cần cù của hơn 3 triệu nhân viên Hoàn Cầu chúng ta trên toàn thế giới, không lãng phí vô ích ở trên tay một số cá nhân mang chủ nghĩa anh hùng! Tôi bỏ phiếu tán thành đầu tiên! ! Hi vọng các vị thận trọng lựa chọn và tôn trọng phiếu bầu trong tay mọi người, bởi vì nó quyết định sự nổ lực trả giá của hơn 3 triệu công nhân viên! Các vị vất vả! !”
Trang Hạo Nhiên nói xong, cũng không quan tâm đến mọi người, mà nhanh chóng đứng lên, sải bước đi ra ngoài, cửa ầm một tiếng, lấy dáng vẻ hết sức không vui và tức giận đóng lại! !
Toàn trường một mảnh xôn xao!
Tưởng Thiên Lỗi tức giận trừng mắt, tay chợt bẻ một phát, bút máy gãy thành hai đoạn!