Hào Môn Tranh Đấu 5người Tình Bé Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc 5

Tổng bộ rượu vụ tầng mười tám!

Đường Khả Hinh vừa kéo cánh tay sư phụ, vừa mỉm cười đi ra khỏi thang máy, lại đột nhiên nhìn thấy tiểu Thanh dẫn ba nữ trợ lý cùng hai nam trợ lý đẹp trai, mặc đồng phục màu đen, hướng về phía mình khom lưngg, mỉm cười nói: "Vitas tiên sinh, Đường tiểu thư!"

Vitas vẫn luôn không thích trong lúc còn làm việc ở Hoàn Cầu, người khác lấy chức vị để xưng hô với ông, cho nên Đường Khả Hinh cũng theo thói quen của thầy mình, vì vậy cũng ra lệnh cho cấp dưới gọi mình là Đường tiểu thư.

Đường Khả Hinh sững sờ tại chỗ, ngẩng đầu có chút kinh ngạc nhìn về phía bốn người luôn đi theo mình làm việc, còn hai nam trợ lý mới, đáy lòng như có một dòng nước ấm áp làm cô cảm động .

Vitas trái lại, lại dùng vẻ mặt yên lặng nhìn bọn họ liếc mắt một cái, nhàn nhạt buông lỏng tay Khả Hinh, một mình đi về phòng làm việc.

Đường Khả Hinh nhìn bóng lưng thầy mình, cũng bởi vì cá tính của ông, nên cũng không bắt buộc, chỉ là nhẹ cười.

"Đường tiểu thư!" Tiểu Thanh tươi cười tiến lên, nhìn Đường Khả Hinh, nói: " Phòng làm việc của ngài chúng tôi đã chuẩn bị xong, xin mời đi bên này!"

Đường Khả Hinh nghe thấy , liền có chút cảm động liếc mắt nhìn tiểu Thanh một cái, sau đó nhấc túi xách, cất bước đi về phía trước.

Năm nhân viên làm việc chủ yếu trong phòng tổng giám đốc, liền tức khắc mỉm cười đi theo sau đó.

Phòng làm việc của tổng giám đốc bộ phận rượu vụ, nằm ở phía bên trái bộ phận quản lý rượu, mặt hướng về phía cảnh đẹp chốn thành thị phồn hoa, phía trước được bao bọc bởi con sông Trắng, xung quanh là phong cảnh công viên Thương Lục.

Tiểu Thanh thật hài lòng đi cùng Đường Khả Hinh, băng qua một con đường thật dài, sau đó đi vào một cái cửa kính, bên trong là một, hai, ba chiếc ghế dài làm việc màu lam thanh nhã, mặt trên để máy vi tính cao cấp nhất thế giới màu trắng, còn có các loại văn kiện... Bọn họ một đám trực tiếp đi về phía trước, rốt cuộc nhìn thấy hai cánh cửa trắng. Mọi người đi bộ đến, chậm rãi mở cửa, trong nháy mắt truyền đến những tia sáng thuần khiết...

Đường Khả Hinh lập tức cảm giác được nội tâm cực kỳ kích động, cô nhẹ thở một hơi, cầm túi xách, cất bước đi vào trong phòng làm việc, lập tức nhìn thấy phía trước cửa sổ sát đất là một vòng ánh sáng rực rỡ, rèm cửa sổ màu trắng , đón gió phiêu lãng lay động, bên trái là bàn làm việc nửa hình tròn lớn màu trắng, cùng màu với ghế da thời thượng bên cạnh , một bàn dài nối liền với máy vi tính, đồng hồ điện tử để bàn, mô hình địa cầu, ống đựng bút điện tử màu trắng, bên trong để bốn cây bút máy quý báu mà Tưởng Vĩ Quốc,Trang Tĩnh Vũ, còn có Laurence cùng Vitas đưa cho cô , bốn giỏ hoa bách hợp màu trắng, ưu nhã mà tôn quý tỏa ra mùi hương thơm ngát, bên phải là sô pha vòng tròn màu trắng, ngay chính giữa để một bộ dụng cụ ấm trà bạch ngọc, cùng túi trà đài sen...


Tiểu Thanh mỉm cười đi về phía đối diện cửa sổ sát đất, nhẹ đẩy ra một cánh cửa kim loại màu trắng, bên trong là tầng tầng lớp lớp những chiếc giá để văn kiện, nhiều văn kiện có giải thích cùng phê bình, cô mềm giọng nói: "Đường tiểu thư, ở đây để rất nhiều văn kiện tổng giám đốc đã xem qua có kèm theo chú giải cùng phê bình, sau này nếu như sau này ngài cùng đối tượng hợp tác có gì không hiểu, đều có thể tìm tư liệu ngài muốn ở bên trong này..."

Đường Khả Hinh đầu tiên là kích động nhìn về phía toàn bộ tư liệu trong phòng, lại kìm lòng không được ngẩng đầu, nhìn thấy cầu thang màu trắng, dựa vào tường đi lên phía trên, một quầy bar ưu nhã màu trắng, trên đỉnh treo các loại chén rượu trong suốt sáng bóng, còn có phòng tia tử ngoại để rượu đỏ, bên trái có rất nhiều các loại dụng cụ mở chai cùng các khí cụ thức tỉnh hương rượu, thậm chí còn có bản đồ các trang trại rượu... Cô vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả...

Tiểu Thanh mỉm cười đứng ở trước mặt Đường Khả Hinh, nói: "Đường tiểu thư, ngài đối với phòng làm việc này có hài lòng không ạ?"

Đường Khả Hinh chỉ là cảm thán cười, cô đối với vật chất kỳ thực không yêu cầu gì, có được như thế này, cũng đã rất hạnh phúc , còn có thể đưa ra yêu cầu gì chứ?

Tiểu Thanh có thể từ trong mắt cô, nhìn ra được sự hài lòng, liền mỉm cười nói: "Đường tiểu thư, nếu như ngài đối với phòng làm việc hài lòng, thì như vậy hiện tại sẽ phải đến phòng làm việc của hai vị chủ tịch, lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ báo cáo công tác! Kỳ thực chính là gửi lời hỏi thăm một chút mà thôi!"

Đường Khả Hinh nhìn về phía tiểu Thanh, liền nhẹ gật đầu.

Hai nữ trợ lý, đồng thời nâng chế phục của bộ phận quản lý rượu, cùng biển tên bạch kim, mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh.


Đường Khả Hinh không nói gì, liền cầm lên chế phục, đi vào phòng nghỉ ngơi, vì mùa hè thời tiết nóng bức, cô sẽ ở lại phòng nghỉ ngơi tắm rửa một chút, đổi lại bộ chế phục màu đen này, bên trong cổ áo viền bạc, áo trong làm bằng tơ tằm ôm sát người, cả người thoạt nhìn, , thần thái sáng lạn, khí chất cao quý...Người con gái này vẫn như cũ, tóc buộc đuôi ngựa, đi giày cao gót màu đen 10 phân, mỉm cười đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi...

"Xôn xao..." Tiểu Thanh kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh, cười rộ lên nói: "Đẹp quá a..."

Đường Khả Hinh chỉ là có chút xấu hổ cười.

Tiểu Thanh lập tức tiếp nhận biển tên bạch kim, cài ở trước ngực Đường Khả Hinh, rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía cô cười nói: "Chúc mừng ngài, Đường tiểu thư! Chúng ta có thể xuất phát rồi!"


Đường Khả Hinh nhìn về phía cô ấy, cũng mỉm cười gật đầu.

Phòng làm việc của Chủ tịch tập đoàn.

Sảnh lớn vòng tròn ưu nhã, toát ra khí phách hiên ngang của Hoàn Cầu, phòng làm việc của hai vị chủ tịch, đặt ở hai bên, bên trái là của Tưởng Vĩ Quốc, phía bên phải là của Trang Tĩnh Vũ, hai vị thư ký trưởng dẫn Đường Khả Hinh đi về phía bên trái, bởi vì hai vị chủ tịch vừa mới chủ trì hội nghị xong, nên đang ở trong phòng làm việc của Chủ tịch Tưởng nghỉ ngơi.

Đường Khả Hinh hơi lộ mấy phần khẩn trương dẫn tiểu Thanh đi về phía trước.

Phòng hành chính rộng lớn , ước chừng 186 chỗ ngồi, toàn bộ nhân viên nghiêm chỉnh làm việc, âm thanh gõ bàn phím lạch cạch. Khách sạn Hoàn Cầu được coi là nhất trên thế giới , nhưng vẫn không dừng lại ở đó, mấy năm nay còn tiếp tục mở rộng sang bất động sản, ẩm thực, nối liền với các siêu thị, ngân hàng, thậm chí còn cả rừng cây ăn quả, cùng với tương lai sẽ mở rộng gieo trồng trong nước, nhất là ông bà ngoại Trang Hạo Nhiên trên danh nghĩa còn có công ty dầu mỏ, hiện nay đang cùng Hoàn Cầu hợp tác, rải rác làm việc trên thế giới có khoảng ba trăm vạn công nhân, cho nên tin tức của Hoàn Cầu được công bố ra sẽ là cho ba trăm vạn công nhân biết, để bọn họ làm việc, đó mới chính là điều quan trọng nhất.

Đường Khả Hinh liếc nhìn những nhân viên đang làm việc, liền nuốt khan một cái, đi về phía trước.

Phòng làm việc chủ tịch, cửa gỗ tử đàn được điêu khắc khí thế bàng bạc, chạm khắc hoa văn mang đậm khí thế vương giả.

Thư ký trưởng mỉm cười đứng ở trước cửa, nhẹ nhàng gõ gõ cửa, mềm giọng nói: "Hai vị chủ tịch, Đường tiểu thư tới."

" Vào đi..." Giọng nói trầm ấm truyền đến.

Hai vị thư kýtrưởng nghe thấy , liền mỉm cười đẩy ra cánh cửa, lộ ra không gian xa hoa nhưng không kém phần ưu nhã, cô ấy nhìn Đường Khả Hinh nói: "Đường tiểu thư, mời vào..."

Đường Khả Hinh hướng cô ấy gật gật đầu, liền hít sâu một hơi, mỉm cười đi vào phòng làm việc chủ tịch, tức khắc nhìn thấy không gian xa hoa bên trong, Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ âu phục màu đen, nhàn hạ ngồi ở trên ghế sô pha màu tràm, chính là đang trò chuyện về một ít những sự kiện lớn quốc tế, chính giữa là một lò huân hương, quanh quẩn là mùi đàn hương dịu nhẹ, hai vị thư ký bên người, đang yên tĩnh vì hai vị chủ tịch châm trà...


"Hai vị chủ tịch!" Đường Khả Hinh tôn kính đứng ở trước mặt hai người Tưởng Vĩ Quốc, khẩn trương cúi đầu kêu nhỏ.

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh sau khi mặc chế phục màu đen, con người phảng phất như liền thay đổi, thần thái tươi sáng, khí chất cao quý , duyên dáng yêu kiều, càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Trong không gian yên tĩnh, Đường Khả Hinh có chút khẩn trương, hai mắt nhanh chóng nhẹ chớp che đi bối rối, không dám nói chuyện.

Ánh mắt Trang Tĩnh Vũ đảo một vòng quan sát con dâu, mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Tưởng Vĩ Quốc lại nặng nề nhìn về phía cô, đôi con ngươi thâm thúy quan sát cô gái mới không quá hai mươi tuổi này, giữ nguyên tư thế ngồi, chỉ là chậm rãi hỏi: "Biết vì sao ta cùng với chủ tịch Trang, còn có Laurence cùng Vitas tiên sinh, đưa cho cô 4 cây bút không?"

Đường Khả Hinh hơi giật mình, không phải là thật hiểu, liền lập tức tôn kính nói: "Cháu... Không phải rất rõ ràng, xin chủ tịch Tưởng chỉ bảo..."

Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng nói: "Bút có tứ đức: tiêm, đủ, viên, kiện!"

Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu, nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc.

Trang Tĩnh Vũ lại mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, nói: "Không hiểu sao?"

Đường Khả Hinh lưu chuyển ánh mắt, nhìn về phía Trang Tĩnh Vũ, lộ ra ánh mắt cầu cứu.

Trang Tĩnh Vũ mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh nói: "Chúng ta thời cổ chọn bút lông, bình thường chon theo tiêu chuẩn: tiêm, đủ, viên, kiện. Phải biết rằng một cây bút tốt, có thể trong nháy mắt công kích núi đá, bốn phía tràn đầy sợ hãi. Rất ít có những cây bút có thể vẽ phác thảo ra cảnh trời cao biển rộng. Phàm là bút lông đều phải có đủ tứ đức: tiêm, đủ, viên, kiện, gửi gắm hi vọng của con người. Ta cùng với chủ tịch Tưởng, đưa cho cháu bốn cây bút, là hi vọng cháu có thể nhớ kỹ, bút tại lòng ngươi, cháu muốn dùng quyền lực của mình tạo lên một cây bút tốt, hay là muốn thâu tóm chính quyền lực ấy, chỉ mới miêu tả ba phần thôi thì cái mà cháu phải nhận lấy đau đớn vô lực . Chúng ta đương nhiên là hi vọng cháu có thể nắm giữ quyền lực, phát huy trí tuệ thông minh sáng suốt của mình, dẫn dắt bộ phận rượu vụ thay cũ đổi mới, dũng cảm tiến tới tương lai. Nhưng trước có hiểm trở, sau lại có truy binh, cháu có thể hay không để cuộc sống của cháu vẽ lên một bức tranh sơn thủy tuyệt mĩ, có thể nhìn về tương lai phía trước, nơi đó là trời cao biển rộng, tất cả đều phải dựa vào cố gắng nỗ lực của cháu. Nếu như cháu đã chọn con đường gian nan vất vả này, thì phải chấp nhận đi tới cùng..."

Trong lòng Đường Khả Hinh lập tức tràn ngập ấm áp nhìn về phía Trang Tĩnh Vũ.

Trang Tĩnh Vũ cũng mỉm cười nhìn về phía cô gái này, nói: "Phàm là một người thành công, bên cạnh đều không thể nào là không có sự trợ giúp của người khác, cho nên cháu cũng không cô độc. Tương lai mặc kệ có phát sinh bất cứ chuyện gì, trước sẽ có chúng ta chỉ bảo, sau sẽ có người giúp cháu một tay, cùng cháu đi về phía trước, chỉ cần trong lòng cháu dũng cảm không sợ hãi, giữ vững tinh thần nghề nghiệp, tiền đồ của cháu nhất định sẽ rộng mở. Cháu tuổi còn nhỏ, sau này còn cần học tập rất nhiều, đừng bao giờ dừng lại, cũng không cần sợ không biết, bởi vì khi cháu ý thức được cháu không biết, liền đại biểu cho việc cháu đã có tiến bộ..."

Tưởng Vĩ Quốc cũng nhàn nhạt nhìn về phía Đường Khả Hinh, nói: "Cô còn trẻ như vậy, đã nhậm chức chức tổng giám đốc, người xung quanh để cô dạy bảo, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng cao, có thể xua đi mây mù hay không, toàn bộ đều dựa vào bản lĩnh của cô! !"


Đường Khả Hinh nghe xong những lời này, trong lòng liền hiểu rõ, mềm giọng gật đầu nói; "Cháu sẽ , chủ tịch! Xin ngài yên tâm! Cháu nhất định sẽ vì Hoàn Cầu..."

"Cúc cung tận tụy!" Tưởng Vĩ Quốc giúp cô nói tiếp những lời này.

Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc...

"Ha ha ha..." Trang Tĩnh Vũ ngửa mặt hào sảng cười thật to, nhìn Tưởng Vĩ Quốc liếc mắt một cái, mới lại nhìn về phía Đường Khả Hinh, hai tay bất đắc dĩ nâng người nói: "Chúng ta là người lãnh đạo, đã đi qua hơn phân nửa những năm tháng của cuộc đời, tự nhiên hiểu rõ, cấp dưới nhiệt tình cùng tôn kính, cũng sẽ theo vật chất cùng thời thế mà thay đổi, cho nên cháu cũng sẽ không lãng phí khi hướng Hoàn Cầu bộc lộ sự cố gắng cùng nỗ lực của mình, chúng ta sẽ hỗ trợ phối hợp cùng với cháu, có vài người có thể lưu lại đây được hay không, đều phải dựa vào duyên phận cùng may mắn của họ..."

Đường Khả Hinh ngẩng đầu, kích động nhìn về phía Trang Tĩnh Vũ, mỉm cười nói: "Cháu biết, chủ tịch Trang, cháu hiểu ý của ngài..."

"Thật sự hiểu rõ mới tốt..." Tưởng Vĩ Quốc nhàn nhạt nghiêng người về phía trước, tay cầm một chén Thiết Quan Âm thượng đẳng, nếm một ngụm trà, mới nói; "Ngồi qua đây uống ngụm trà đi..."

"Ách..." Đường Khả Hinh nghe xong những lời này, vẫn có chút khẩn trương...

"Ngồi đi..." Trang Tĩnh Vũ mỉm cười kêu cô.

“Vâng..." Đường Khả Hinh chỉ đành trầm mặc mà khẩn trương đi qua, ngồi ở trên ghế sô pha đối diện Tưởng Vĩ Quốc, thập phần ôn nhu cùng tôn kính tiếp nhận chén Thiết Quan Âm mà thư ký đưa qua, cũng bởi vì đứng lâu hơi khát, nên uống một ngụm lớn Thiết Quan Âm...

Trang Tĩnh Vũ tràn đầy yêu thương nhìn về phía Đường Khả Hinh, cười rộ lên nói: "Cháu không cần khẩn trương, cũng không cần sợ chủ tịch Tưởng, ông ấy kỳ thực thập phần thích cháu, thậm chí hi vọng cháu có thể làm con dâu..."

Phốc! !

Đường Khả Hinh nghe đến đây liền sặc một cái , trà Quan Âm trong miệng trực tiếp phun ra ngoài! !

Tưởng Vĩ Quốc nháy mắt một cái, cảm giác trên mặt là một mảnh ẩm ướt, bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận