Hào Môn Tranh Đấu 5người Tình Bé Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc 5

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên đồng thời trầm mặc liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái , vừa muốn chào hỏi cô...

“Tổng giám đốc! !” Tiêu Đồng cùng Đông Anh nhanh chóng đi tới, nhìn về phía hai vị tổng giám đốc gấp gáp nói; “Thủ tướng phái người qua đây, làm một lần tuần sát nhà hát cuối cùng! Hiện tại trưởng cục cảnh sát cùng đội trưởng đội đặc công đang chờ ngài...”

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên nghe vậy , liền tức khắc gật đầu,im lặng bước nhanh cẩn thận đi về phía trước.

Tổng giám đốc dẫn đoàn cán bộ cấp cao của khách sạn Á Châu cất bước cùng bọn họ đi về phía trước! !

Đường Khả Hinh cả người ngơ ngác đứng ở đại sảnh, cảm giác được hai vị tổng giám đốc cũng thật bạn rộn đi, cô đành phải thở dài một hơi, cũng lập tức xoay người hướng nhà hát đi đến! !

Nhà hát chia làm bốn cửa, cửa chính cao nhất, khắp nơi đều tụ hội tại đây, bữa yến tiệc được diễn ra tại đằng sau nhà hát, cửa trước thì hướng về phía tòa nhà chính, cùng trung tâm đường phố, đằng trước cửa chính huy hoàng khí thế, vô số ký giả nhao nhao nâng máy ảnh, quay quay chụp chụp, các vị tiểu thư ở bộ phận nghi thức, mỗi người đều mặc lễ phục màu trắng bó sát người , búi tóc cao nhã, tay giơ bảng hiệu của từng khu vực chỗ ngồi trong nhà hát, làm thử một số lần nghi lễ, rất nhiều các nhà nghệ thuật gia nổi danh trên thế giới, mặc kỳ hình dị phục, đứng ở trước nhà hát khiêu vũ, mặt mày hớn hở, bên cạnh trái phải nhà hát , là các bức tượng thần đang vô cùng trang nghiêm đứng đó!

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên ngồi trong xe con chuyên dụng của khách sạn, đi tới cửa chính nhà hát, nhìn thấy cục trưởng cục cảnh sát, đội trưởng đội đặc công, còn có tổng thư ký của thủ tướng, cùng thị trưởng, nhân viên chính phủ đang chờ , bọn họ lập tức nhanh chóng xuống xe, cài lại nút áo, đầu tiên là cùng ngài thị trưởng nắm tay trước, sau đó sẽ cùng trưởng cục cảnh sát nắm tay, nói một chút lời khách khí, sau đó liền cùng mọi người mỉm cười vào bên trong nhà hát! !

Bên trong nhà hát xa hoa, nhân viên công tác chính trong trong ngoài ngoài bận rộn , trước sân khấu đạo diễn đang đứng ở giữa vũ đài, phân phó nhân viên chỉnh ánh sáng đèn vàng trung tâm, vô số ghế ngồi bằng nhung màu đỏ hồng, được đặt ở các khu vục chỗ ngồi, nhân viên công tác trong nhà hát, đang cẩn thận sắp xếp chỗ ngồi hạng nhất tại tầng một cho các vị khách mời! Một bộ phận nhân viên mang những giỏ hoa bách hợp đặt ở trung tâm...

Đội đặc công, cảnh sát vũ trang, bộ đội, còn có bảo tiêu của các cấp lãnh đạo tối cao, mặc âu phục màu đen, đeo tai nghe, dò xét khắp nơi, xác định thân phận của các vị khách tiến vào, trừ điện thoại di động, các phụ từng tùy thân, còn lại các loại vũ khí bằng kim loại, cùng với các loại chất lỏng đều không được mang vào, vô số cảnh sát cấp cao, mang dụng cụ dò xét vũ khí, đặt bên dưới mỗi chỗ ngồi, liên tục dò xét khắp nơi! !

Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi lấy thân phận chủ nhà, cùng đi với các vị lãnh đạo đón tiếp khách mời, cùng nhau vừa nói vừa cười đi vào nhà hát, vừa vặn nhìn thấy giữa vũ đài, đang diễn tập vũ đạo, những dải lụa mộc màu xanh tượng trưng cho Sinh Mệnh Chi Thủy không ngừng vũ động, thiếu nữ váy trắng mỹ lệ phiêu nhiên, tóc dài tự nhiên, đang ở trên nước không ngừng xoay tròn...


Một loạt tiếng vỗ tay vang lên.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, còn có thị trưởng đang chờ người cũng mỉm cười vỗ tay, cổ vũ cùng khen ngợi.

Trên đài cao, vũ đạo viên lập tức dừng lại, hướng về tổng giám đốc khom người.

Tưởng Thiên Lỗi xoay người, hơi dương tay dẫn mọi người đầu tiên là theo vũ đài tuần sát, quan sát chỗ ngồi đệ nhất, là giành cho thị trưởng cùng các quan viên chính phủ an tọa, sau đó sẽ xem lướt qua chỗ ngồi của các vị đại sứ quán, rất hài lòng gật đầu, sau khi nghe người quản lý nhà hát báo cáo mới đến phía sau nhà hát, nhìn cả đám nhân viên diễn xuất, bao gồm cả các bạn nhỏ của viện phúc lợi ở phía sau đài náo nhiệt vừa nói vừa cười, sau đó chuẩn bị cho tốt, liền cùng nhau đi đến phòng dùng cơm! !

Trang Hạo Nhiên tươi cười tiến lên, ôm lấy một trong số những tiểu cô nương đáng yêu trong đó, nhìn các bảo bối này, mặc vũ phục thiên nga màu trắng thuần khiết, vòng hoa màu trắng, đội lên búi tóc nho nhỏ, khuôn mặt ngọt ngào, đôi mắt to trong sáng, nheo lại khẽ cười, anh càng xem càng yêu, ngón tay nắm lấy cái cằm của cô bé, tràn đầy cưng chiều hỏi: “Bảo bối, có mệt không? Cô giáo có nói khi nào được ăn cơm không?”

"Cô giáo có nói khi nào mặt trời rơi xuống, thì có thể đi ăn cơm!” Tiểu cô nương khôn ngoan cười nói.

“Ha ha ha...” Trang Hạo Nhiên ngửa mặt hào sảng cười to, ở trên khuôn mặt nhỏ bé của bảo bối hôn một chút, mới nói: “Mặt trời nếu như rơi xuống thì rất phiền toái! ! Phải nói là mặt trời đi du lịch ở nơi khác, qua một buổi tối, nó liền quay trở lại!”

“Nó không mệt mỏi sao? Mỗi ngày đi chơi ở nơi khác?” Tiểu cô nương ngây thơ lãng mạn hỏi.

Trang Hạo Nhiên lại tươi cười, đùa cô bé nói; “Đương nhiên không mệt! ! Bởi vì ở một chỗ khác trên trái đất, còn có thật nhiều các bạn nhỏ đáng yêu đang chờ nó. Cho nên, bảo bối nhất định phải học tập thật giỏi, mau cao lớn lên, như vậy cũng có thể đi đến những nơi khác trên thế giới, nhìn xem mặt trời ở nới đó làm cái gì? Có được không?”

“Được ạ! ! !” Tiểu cô nương cao hứng bừng bừng cười khanh khách trả lời.


Một trận tiếng cười, từ phía sau đài truyền đến, mọi người nghe hai người bọn họ người nói chuyện, cũng không khỏi cười rộ lên.

Trưởng cục cảnh sát càng tươi cười hơn nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, thực sự kinh ngạc nói; “Không nghĩ đến một người dưới một người trên cả vạn người như tổng giám đốc Trang đây, lại có một bộ dáng dỗ trẻ con như vậy. Tương lai người này nhất định là một người cha tốt!”


Trang Hạo Nhiên nghe thấy cũng cười cười buông tiểu cô nương, mới bất đắc dĩ nói; “Tôi cũng muốn a! Thế nhưng tổng giám đốc Tưởng không hi vọng tôi sinh đâu!”

Toàn bộ diễn viên trong hậu trường, cùng nhân viên công tác cũng nhịn không được cười rộ lên.

Tưởng Thiên Lỗi thật sự là không có cách nào với anh, cũng đành nửa đùa nửa thật nhíu mày nói: “Cậu thật không biết xấu hổ, ở trước mặt nhiều người như vậy, còn thích nói đùa!”

“Ô kìa, toàn bộ thế giới đều biết quan hệ giữa tôi và anh mà!” Trang Hạo Nhiên tuyệt không chú ý cười nói.

Mọi người lại được một trận cười to .

“Xin mời...” Tưởng Thiên Lỗi không để ý đến anh, mà đi cùng trưởng cục cảnh sát cùng bí thư thủ tướng tiếp tục tuần sát! !

Mọi người cùng đi đến khu vục chỗ ngồi trong nhà hát, nghe người phụ trách giải thích, sau đó gật gật đầu, lại dọc theo hai bên cầu thang xoay tròn, tới trước ghế ngồi VIP tầng hai, quan sát trang trí cùng bày biện bên trong, nhìn thấy phó quản lý bộ phận quan hệ xã hội đang phân phó nhân viên bày đặt những bàn tròn bên trong không gian xa hoa, còn có những giá rượu được phục cổ** tương tự, dùng để trưng bày những loại rượu đỏ quý báu...


** Phục cổ: được chế tác khôi phục lại gần giống với đồ cổ.

"Hai vị tổng giám đốc! Các vị khách quý, xin chào!” Tất cả nhân viên công tác lập tức đứng lên, tôn kính khom lưng hạ lễ.

“Mọi người vất vả rồi...” Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói xong, định tiếp tục tuần sát sảnh VIP khác, lại đến trên phòng thủ tướng ngay chính giữa, nhìn không gian xa hoa ưu nhã bên trong, kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và Phương Tây, bàn trà được chế tạo bằng gỗ mun thượng đẳng, chín đỉnh cây tử đàn, gối ôm kiểu dáng Âu Tây, sô pha đệm nhung sắc tím... Được kết hợp vô cùng đặc biệt mà thoải mái, vì thủ tướng luôn luôn cường điệu là không cần quá xa hoa, như vậy vừa vặn thích hợp.

Bọn họ đồng thời gật gật đầu, nhìn về phía các đặc công xuất sắc đã được phái đến tối hôm qua, hết sức cẩn thận, liền cũng yên tâm đi ra ngoài!

Bên ngoài phòng yến tiệc nhà hát, nhân viên công tác chính đang làm việc như thiêu thân, một chiếc xe tải lớn, chậm lãi chạy tới, dưới sự chỉ huy của Nhã Tuệ cùng kỹ sư, vô số những tảng băng hình thù kỳ là được đặt cạnh bể bơi!

“Băng?” Trưởng cục cảnh sát nhìn về phía vô số tảng băng, thần kỳ kêu lên! !

“Mùa hè dùng cơm ở bên ngoài, thập phần nóng bức, đặt băng ở đây, vừa có thể giải nhiệt, lại vừa có thể thưởng thức... Hơn nữa chi phí mua băng ít, lại càng tuyệt vời hơn...” Tưởng Thiên Lỗi nói xong, cũng đã nhìn thấy Nhã Tuệ chính sai người mang băng đến đặt lên trên thiết bị khởi động làm lạnh!

Lúc này Đường Khả Hinh, cũng nhanh chóng phân phó công nhân, đem khăn trải bàn, bày xếp cẩn thận, rồi mới đi ra, căn dặn tiểu Thanh đem dụng cụ làm thức tỉnh rượu vào, vừa vặn nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi cùng trưởng cục cảnh sát đang đứng ở trước tảng băng, đang bàn luận về chỗ ngồi trong yến tiệc, còn có các món ăn, đều đã qua các chuyên gia, nhân viên thử đồ ăn cùng cục cảnh sát thử rồi mới mang lên...

Trang Hạo Nhiên thì hơi ưu nhã cúi người xuống, ngồi xổm trước một tảng băng nào đấy, cau mày, cắn răng giúp đỡ nhân viên công tác đẩy lên!

Đường Khả Hinh dừng lại ở trung tâm bãi cỏ, nhìn Trang Hạo Nhiên một mình ngồi xổm ở trong đám người, chuyên chú hỏi thăm nhân viên những điều có liên quan đến mấy tảng băng này, vô cùng cẩn thận nghe kỹ sư giải thích, thỉnh thoảng lại gật gật đầu, Tiêu Đồng săn sóc vì anh đưa qua khăn tay, anh một bên nhận lấy, một bên nghe nhân viên công tác nói cách làm lạnh khí, cũng không thể để tảng băng thời gian lâu như vậy nữa, anh hơi nghĩ nghĩ, mới dùng khăn tay lau lau tay dính bùn, đưa ra ý kiến nói: “Nếu là như vậy, tăng thêm khí lạnh, thời gian kéo dài không được lâu, nhất định phải bảo đảm, dòng nước trong mọi tình huống phải được thông thuận!”

“Nước đá của chúng ta sẽ chảy vào trong suối phun, như vậy hiệu quả làm lạnh sẽ cao hơn, coi như là một vòng sử dụng rồi.” Kỹ sư cười nói.

Trang Hạo Nhiên nghe xong, hài lòng gật gật đầu, vươn tay vỗ bờ vai của anh, cười nói; “Cực khổ cho anh rồi...”


“Không vất vả...” Kỹ sư đứng dậy, lại bận rộn đi đến nơi khác.

Trang Hạo Nhiên đứng lên, nghiêm túc nhìn về phía khăn trải bàn để đồ ăn, còn có những chiếc ly bằng thủy tinh, bên kia người pha rượu chính đang khẩn trương chuẩn bị các loại cocktail đặt lên bàn, có một ít loại cocktail đã được làm sẵn, anh lập tức đi qua, lấy phong thái của chuyên gia, cầm lấy một cái ly màu u lam, rót một ly cocktail, nếm thử, ngưng thần mím môi cảm nhận hương vị của rượu...

Đường Khả Hinh đứng ở dưới một tán cây đa nào đó, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lúc anh nghiêng mặt nâng ly cocktail, nuốt một cái nơi cổ họng, làm lộ ra cái cần cổ khiêu gợi, nổi bật trên nền áo sơ mi, vô cùng gợi cảm mị hoặc...Cô kìm lòng không được một tay nắm chặt lấy cây que, nhìn về phía người đàn ông hoàn mỹ trước mặt, mặc kệ là nhìn theo góc độ nào, cũng đều mê người như vậy, hai mắt của cô lại đỏ bừng...
Trang Hạo Nhiên nâng ly rượu xoay người, nghe thấy Tiêu Đồng nói, tiểu thư Diệp gia hôm nay trước khi qua đây đã đến câu lạc bộ cưỡi ngựa, muốn mời anh dùng bữa tối, anh mỉm cười cự tuyệt, Tiêu Đồng lập tức nói đùa, chốc nữa cô ấy sẽ đến phòng làm việc tìm anh, lần trước anh ở trại ngựa cưỡi ngựa, anh đánh con ngựa một cái, cô ta liền hôn mê!

Đường Khả Hinh khẩn trương nắm chặt cây que, cấp thiết nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đang hào sảng tươi cười, chỉ là hỏi Tiêu Đồng; “Đang ở phòng làm việc gần đây?”

Tiêu Đồng cười đáp: “Ở phòng làm việc bên trái tầng hai!”

“Đem văm kiện của yến hội hôm nay, đưa đến phòng làm việc cho tôi!” Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, liền xoay người, đi về phía phòng làm việc tạm thời ở tầng hai!

“Vâng!” Tiêu Đồng tức khắc xoay người, đi về phía bên kia! !

Trang Hạo Nhiên không cho thư ký đi theo, trưởng cục cảnh sát đón người đã có Tưởng Thiên Lỗi làm bạn, chính anh đi về phía bên cạnh đại sảnh, đi qua san khấu, tay anh ném ba thanh sô-cô-la, cho mấy cô gái đang tiếp đãi ở trên đài, mới nói; “Tổng giám đốc Tưởng mời các cô ăn sô-cô-la, nói các cô đã vất vả rồi!”

Ba nữ nhân viên tiếp nhận thanh sô-cô-la Pháp, lập tức mỉm cười gật đầu cảm kích: “Cảm ơn tổng giám đốc Trang! Cảm ơn tổng giám đốc Tưởng!”

Trang Hạo Nhiên mỉm cười, chỉ là cất bước đi lên cầu thang hình xoáy ốc, đi tới phòng làm việc tạm thời ở tầng 2, nhìn thấy nhân viên bộ phận hành chính đang bận rộn, anh hơi giơ tay ý bảo họ cứ tiếp tục, rồi mới đẩy cửa đi vào phòng làm việc, nặng nề thở một hơi, phân phó người phía sau nếu thấy phó tổng Lãnh thì bảo anh ấy lập tức qua đây, An An tức khắc gật đầu, đi ra ngoài...

Trang Hạo Nhiên có vẻ hơi mệt mỏi cởi âu phục ra, ném tới ghế sô pha, lại đứng ở trước cửa sổ sát đất , nhìn về phía nhân viên ngoài trời, nhấc cổ tay lên, cúi đầu tháo cúc áo...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận