Mười ngón tay trên bàn phím thần tốc gõ!
Hai mắt Mỹ Linh nhìn chằm chằm vào hình ảnh camera trên màn hình máy tính, hai ngón tay tiếp tục hoạt động, nhanh chóng nói: “Chủ tịch Hàn và Hi Văn tiểu thư đã tới khách sạn Á Châu, các đơn vị chuẩn bị! !”
Người áo đen trên tầng cao nhất nghe từ tai truyền đến, trong nháy mắt mở ra cái hộp màu đen, bên trong là những viên thuốc nổ côn trùng lấp lánh giống như một loại máy trong suốt! !
Mỹ Linh cấp tốc khởi động thuốc nổ côn trùng bay trên không, ánh đèn camera giám sát thuốc nổ côn trùng mở ra, ấn mạnh Enter! !
Trong mưa nhẹ nhàng, gần cả trăm loại côn trùng lấp lánh chậm rãi từ trong bóng tối vỗ cánh, bay về phía khoảng không trên sân cỏ của phòng tiệc! !
Uyển Thanh chống trên mặt bàn máy vi tính, khẩn trương nhìn về phía trong camera đàn côn trùng đang bay lên, lập tức gọi: “Thanh Bình! ! Khởi động hệ thống giải mã, tránh hệ thống theo dõi của chính phủ!”
“Vâng!” Thanh Bình lập tức vẻ mặt ngưng lại, hai tay nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, nhìn số liệu trên màn hình máy tính, bắt đầu trình tự giải mã! !
Phía sau khách sạn Á Châu! !
Các chuyên viên chính phủ đang trong phòng làm việc, mặc cảnh phục màu đen, nét mặt ai nấy cũng đều nghiêm túc, hai tay hoạt động trên bàn phím, khởi động vệ tinh quét qua hệ thống, đem toàn bộ quá trình diễn ra bữa tiệc xem xét lại, xem xét những hình ảnh có liên quan đến tuyến ngoài của quá trình bắn súng trường, hệ thống truyền tin vệ tinh khác, còn có các camera giám sát, vừa nhìn lướt qua vừa số liệu tiếng vang, nói: “Tất cả đều bình thường!”
Thanh Bình không ngừng di chuyển ngón tay, để cho đám côn trùng phá bỏ phần mềm theo dõi của chính phủ, thế nhưng phát hiện ra, phần mềm của bọn họ tầng tầng lớp lớp, mật mã được giải hết tầng này lại đến một tầng khác, vẫn không thể nào phá được, hai mắt cô nhanh chóng lóe ra, mồ hôi trên trán, từng giọt từng giọt lăn xuống.
“Còn không được sao?” Uyển Thanh chống trên mặt bàn, nhìn về phía cô khẩn trương hỏi.
Mỹ Linh ở bên cạnh camera nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi, Trang Hạo Nhiên, Chủ tịch Hàn và Hi Văn tiểu thư đã ngồi lên xe chuyên dụng của khách sạn, cô nhanh chóng căn dặn: “Nhanh lên! Thời gian sắp hết rồi !”
Thanh Bình thở hổn hển một hơi, ngón tay lại nhanh chóng hoạt động, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi! !
Phòng làm việc chính phủ! !
Sau khi lập trình viên máy tính cấp cao nhanh chóng bẻ khóa của một mật mã khóa tự động, trong nháy mắt lại nhập vào một thứ tự mật mã mới! !
***
Thanh Bình thở hổn hển một hơi, tức khắc ngừng tay, mặt đầy mồ hôi ngẩng đầu, nhìn về phía Uyển Thanh khẩn trương nói: “Không có cách nào cả! ! Phần mềm theo dõi của bọn họ vốn cứ sau 5 phút, tự động bẻ khóa! Đem người ta đùa giỡn xoay vòng, chúng ta còn tưởng rằng chính mình đã giải mã được, thế nhưng ai ngờ chính là bọn họ tự động bẻ khóa, nếu như chúng ta theo thứ tự đi vào, sẽ rơi ngay vào phần mềm kiểm soát , lập tức có thể tra ra địa chỉ IP của chúng ta! !”
“... ...” Uyển Thanh kinh ngạc nhìn cô, hai mắt mãnh liệt lưu chuyển, tức khắc cầm di động lên, bấm số điện thoại của Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn đang ở một nơi khác, chỉ huy trận địa phía sau, mọi người trong bóng đêm cầm súng lục sẵn sàng đón quân địch, từ màn hình camera thấy được nhân viên làm việc bên phe mình, đang nhanh chóng bưng điểm tâm, hướng về hiện trường tiệc đi vào, xung quanh sàn khiêu vũ với những đồ sứ men xanh, đều là thuộc hạ của mình, hai mắt anh cường liệt chớp lóe, chăm chú nhìn tình hình, thật lâu không rời, luôn có dự cảm, sẽ xảy ra chuyện! !
Di động lúc này vang lên! !
“Alo!” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhận điện thoại! !
Uyển Thanh nhanh chóng nói với anh tình hình bên này!
Hai mắt Lãnh Mặc Hàn lưu chuyển, cầm chặt di động thừ ra một lúc lâu, rốt cuộc mới chậm rãi nói: “Tôi biết! Chờ tôi hai phút!”
Hiện trường bữa tiệc! !
Tô Lạc Hoành đang nhìn một loại gan ngỗng được chế biến, tách ra vài phần, đặt trước rượu băng, xung quanh bài trí vài đóa hoa Violet, anh không thể chờ đợi được muốn cầm dao dĩa, chọc gan ngỗng lên, ai ngờ di động trong túi âu phục vang lên, anh liền khó hiểu lấy điện thoại di dộng ra, nhấn nút nhận cuộc gọi, trả lời: “Alo!”
Lời Lãnh Mặc Hàn yếu ớt truyền đến.
Tô Lạc Hoành ban đầu còn có chút đùa giỡn trên gương mặt, từ từ thu lại, một lúc sau mới cười rộ lên nói: “Bảo bối! Xem ra anh nhớ tôi rồi! Chờ a!”
Anh nói xong, liền cùng Lâm Sở Nhai nháy mắt ra hiệu, sau đó liền đứng lên, nhanh chóng đi ra phía sau tiệc, bước qua bụi hoa mẫu đơn, liếc mắt nhìn nhụy hoa một cái, mới đi nhanh về phía trước.
Tiếng gõ cửa vang lên! !
Uyển Thanh nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy Tô Lạc Hoành, thở hổn hển một hơi, mới nói: “Anh rốt cuộc cũng đã tới, chúng tôi không phá giải được mật mã của chính phủ, vào không được máy chủ theo dõi! Hi Văn tiểu thư sắp đến rồi!”
“Tránh ra! !” Tô Lạc Hoành nhanh chóng lại gần phía trước máy vi tính, đầu tiên đưa mắt liếc nhìn phần mềm theo dõi của chính phủ một cái, di chuyển ngón tay, mới nói: “Đồ ngốc, muốn giải mã có rất nhiều phương pháp, nếu như gặp loại trong thời gian ngắn có thể tự động giải mã , nhất định phải theo phần mềm đã giải mã, hướng lên!”
“Theo phần mềm giải mã hướng lên?” Thanh Bình không thể tin nổi nhìn về phía anh, nói: “Vì sao?”
Tô Lạc Hoành nhanh chóng hoạt động ngón tay, vừa hoạt động vừa chăm chú nhìn số liệu trên màn hình máy tính, đang từng đợt phân giải, mới chậm rãi nói: “Cô hồi bé chưa từng học qua đề tài ứng dụng sao? Phía trước không có đường nhưng lúc đi, sẽ từ những phân giải phía dưới mà đi lên, trình tự giải mã của bọn họ đều giấu trong phần mềm giải mật mã, như vậy sẽ không ai có thể chú ý !”
Anh nói xong, ngón tay lại nhanh chóng hoạt động, cuối cùng nhìn thấy phần mềm có một chỗ hở! !
Mỹ Linh cùng Uyển Thanh, còn có Thanh Bình cùng khẩn trương nhìn, đều biết chỗ hở này là then chốt, nếu như qua được không có chuyện gì, không qua được sẽ kinh động đến người trong văn phòng chính phủ, bất lợi cho hành động trước mắt! !
Hai tròng mắt Tô Lạc Hoành cứng lại, hai tay nhanh chóng hoạt động, không ngừng nhập vào các ký tự giải mã, trên trán mồ hôi lạnh trượt xuống, cuối cùng nhìn thấy trạm kiểm soát đã được phá bỏ, anh ngừng thở, cuối cùng nhần Enter qua cửa! !
“Leng keng leng keng đinh!” Cuối cùng mật mã phần mềm, lập tức hình thành một mũi tên màu hồng, giữa mạng lưới internet mênh mông này bay về phía trước, rốt cuộc theo PASS, bốn chữ tiếng Anh lớn thuận lợi vượt qua cửa !
Bốn người khẩn trương nhìn màn hình máy vi tính, đang đợi tin tức từ bên kia phòng làm việc chính phủ! !
Nhân viên chuyên môn của chính phủ, nhanh chóng di chuyển ngón tay, vẫn không ngừng sáng tạo các loại mật mã, phục chế lại thứ tự vốn có, nhìn máy phân tích hình ảnh hệ thống vệ tinh, quét qua toàn bộ hiện trường tiệc, cùng với tình huống trong phạm vi ba dặm, không bao lâu sau, liền nói: “Tất cả đều bình thường! !”
***
Mấy người Tô Lạc Hoành đều thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán, cười! !
“Mau! ! Khởi động đám côn trùng! !” Uyển Thanh lại nhanh chóng đi về phía trước! !
“Vâng! !” Mỹ Linh nhanh chóng ngồi trước máy vi tính, di chuyển ngón tay trên bàn phím không ngừng gõ, lại khởi động thuốc nổ côn trùng cùng với phần mềm theo dõi, lại khẩn trương quan sát tình hình cụ thể của đám côn trùng!
Cầu thang, mưa lạnh nhẹ nhàng bay!
Gần một ngàn con côn trùng trên không trung cầu thang, giống như con chim xanh, vỗ nhẹ đôi cánh, cuối cùng nhận được mệnh lệnh cuối, mở ra một chút ánh sáng nhỏ ở đuôi, tránh khỏi hệ thống theo dõi của chính phủ, bay về phía trước, có một vài con đậu phía trên hội trường tiệc, có vài con lại đậu trên không trung, trong bóng đêm không thể nào thấy được! !
Thanh Bình lại nhanh chóng khởi động thuốc nổ côn trùng sẵn sàng để kích nổ, mới nhanh chóng nói: “Đã khởi động thuốc nổ côn trùng, chỉ cần trong bữa tiệc, ai dám nổ súng làm bị thương Thủ tướng, cùng các khách mời, chúng ta lập tức có thể cho kích nổ... Nổ chết hắn! !”
Uyển Thanh gõ đầu cô, mới đưa hai tay chống trước màn hình máy tính, nhíu mày nói: “Tôi thực sự... Tôi thực sự... Tuyệt đối không tin! ! Toàn bộ thiên la địa võng chúng ta bày ra như vậy, vệ sĩ Hàn gia lại được xưng là quỷ đoạt mệnh! Bọn họ đêm nay rốt cuộc có thể làm chuyện gì?”
Tô Lạc Hoành cũng nhíu mày đứng một bên, nhìn về phía màn hình máy vi tính, quan sát tình hình trong hội trường bữa tiệc, trong tiệc, có vệ sĩ thân cận của Thủ tướng, canh giữ cách đó không xa, đứng cùng một chỗ , là hai cháu nội của mình! Còn có thị trưởng thân cận với mình, cùng với cục trưởng cục cảnh sát, sau đó chính là Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, nhân viên phục vụ bước qua sân khấu tiệc, đưa đến thực đơn, tất cả đều là tổng quản lý tự tay bưng đến bàn, trước khi tiến vào, nhân viên đã thử món ăn, chịu sự tiến hành giám sát chặt chẽ của đặc công! ! Theo lý không ai có thể tiếp cận làm tổn thương khách mời, bên ngoài lại có đặc công cùng vệ sĩ canh phòng cẩn mật, trên không đã có chính phủ và lập trình viên của phe mình quan sát theo dõi, bọn họ có thể từ nơi nào mà ra tay? Anh vẫn không tin! !
Một chiếc xe chuyên dụng màu đen của khách sạn, giữa trời mưa phùn, chậm rãi chạy đến, cuối cùng dừng trước sảnh tiệc, các nhân viên chuyển thức ăn đang nhanh chóng bưng một loạt các món ốc được chế biến đi vào tiệc rượu, tổng quản lý nhẹ nhàng phong độ nhận lấy món ăn thứ nhất, thật cẩn thận bày giữa bàn tiệc, nhẹ hé mở nắp đậy, lập tức nhìn thấy đĩa sứ trắng sau khi tiếp xúc với không khí, liền bốc cháy lên ngọn lửa xanh lam, đem vỏ ngoài món ốc đồng đã được sơ chế nhanh chóng cháy lên, lại đem vỏ ốc bên cạnh dùng nấm phơi sương lạnh tạo thành một đám màu xanh, nhanh chóng tan chảy, nấm phơi sương kia cùng với chín thứ thịt chế biến thành món ăn, bao gồm thịt cừu sống, thịt trâu sống, thịt chó sống, thịt gà sống, còn có chân giò hun khói Kim Hoa nóng, hương vị thơm ngon được không gì so sánh được, lúc tiếng tư tư vang lên từ giữa đĩa, nấm phơi sương kia từ từ tan chảy ra, tràn vào bên trong vỏ ốc, tỏa ra mùi hương nồng đậm của thịt ốc!
Tô Linh thực sự hết sức ngạc nhiên nhìn về phía món ốc này, bộc lộ sự xúc động cười nói: “Tôi nghĩ muốn một chai rượt băng hồ điệp của trang trại rượu Bác Dịch! !”
Phó quản lý đứng một bên, nghe thấy lời Tô Linh, tức khắc cầm bộ đàm lên, truyền lời đến phòng rượu, nói: “Dâng rượu bọt lên cho các khách mời !”
Lời vừa nói xong, Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, còn có Hàn Trí Trung cùng Hi Văn đã xuất hiện giữa tiệc rượu! !
“Tổng quản Đường! ! Tiến hành chuyển rượu băng hồ điệp của trang trại Bác Dịch lên cho các vị khách mời! !” Phó quản lý lại nhanh chóng nêu lên! !
“Vâng! !” Bộ đàm truyền đến lời đáp ngắn gọn!
Đường Khả Hinh cầm bộ đàm, ngẩng đầu nhìn về phía mười hai chuyên gia hầu rượu, mỉm cười nói: “Lập tức đưa lên loại rượu băng hồ điệp của trang trại Bác Dịch! !”
***
Một chai oxy hóa chì, từ từ rơi xuống, Bác Dịch mặc âu phục màu đen, dưới ánh đèn bàn, nhìn chai thủy tinh trống rỗng kia, hai tròng mắt thâm thúy lại lóe lên ánh nhìn nóng cháy.