Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Editor: Ngày Đẹp Tươi

Cửa lớn phòng họp số một, phịch một tiếng mở ra!!

Trần Tuấn Nam cùng Lâm Sở Nhai lập tức xuất hiện trước cửa chính, đồng thời mặt lạnh phẫn nộ liếc mắt nhìn đối phương một cái, liền tức khắc cũng không nói nhiều, liền mỗi người xoay người theo hướng của mình rời đi, Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi hai người tỏ vẻ khó hiểu đứng ở phía sau, nhìn bóng lưng hai người trước mặt cấp tốc rời đi, đều giống như khiêng cả mấy tấn bom, nhiệt lượng bất ngờ bùng phát, bọn họ đành phải cười bất đắc dĩ, cũng cất bước đi về phía trước...

Tô Lạc Hoành, Tào Anh Kiệt cùng Tiêu Đồng, cũng đứng trước cửa, quay mặt sang liếc nhìn mấy người Thẩm Quân Dụ cùng Tiêu Nại một cái cũng đang vẻ mặt nhàn nhạt như vậy, đầy vẻ coi thường, mọi người liền mỗi người bày ra một sắc mặt, rời đi.

Phòng làm việc tổng giám đốc!!

Cửa, rầm rầm mở!

Trang Hạo Nhiên dẫn đầu đi vào trước, vừa vào bên trong, vừa nhanh chóng nới lỏng nút áo âu phục, cởi ra tiện tay khoác lên sô pha bên cạnh, mới tùy ý ngồi trên sô pha, hướng về phía trước vừa thấy...

Lâm Sở Nhai cũng rất nhanh đi vào phòng làm việc, ở sô pha bên cạnh, khuôn mặt ngưng đọng, không lên tiếng, vẫn tức giận bất bình!!

Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt cũng đi tới, liếc mắt nhìn Lâm Sở Nhai đang kích động tức giận kia, liền không hiểu đi qua, ngồi xuống, kỳ quái nói: “Này, tôi nói cậu xảy ra chuyện gì vậy? Ăn phải thuốc nổ sao? Sao lại vô duyên vô cớ nhìn sắc mặt Trần Tuấn Nam vậy? Hiện tại cũng không như quá khứ, chúng ta thế nhưng là quan hệ hợp tác chặt chẽ, hơn nữa còn là ở trong địa bàn của người ta! Cậu vẫn luôn làm việc cẩn thận khôn khéo, hôm nay là thế nào vậy?”

“Tôi thế nào hả?” Lâm Sở Nhai cũng kỳ kỳ quái quái ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lạc Hoành nhịn xuống sự bực tức trong lòng, trực tiếp kích động nói: “Tôi chỉ là muốn bàn công việc thôi!!”

Tô Lạc Hoành nhất thời bất đắc dĩ nhìn Lâm Sở Nhai, nhịn không được bật cười nói: “Nói thật, Trần Tuấn Nam đưa ra chủ ý tiến quân vào thị trường Chi Lê là không sai! Nó quả thật có tiềm lực rất lớn, chất lượng dịch rượu cũng dần dần tăng cao, giá cả cũng cao hơn! Hơn nữa chính phủ mấy năm nay, còn nghe theo ý kiến của chuyên gia Pháp, mở cuộc nghiên cứu chuyên môn, tiến cử những chủng loại ưu tú của Pháp, Ý và nhiều nước khác nữa!! Tôi nghĩ Trần Tuấn Nam nhìn ra Chi Lê, còn có một nguyên nhân khác, chính là Chi Lê cùng nước ta quan hệ thương mại nhất định rất tốt, thu nhập từ thuế so với cái nước khác cũng là thấp nhất, nghe nói còn truyền ra tin đồn, tương lai Trung Quốc sắp sửa miễn thuế quan vào cảng đối với Chi Lê! Đây chính là một cơ hội rất lớn!”

Lâm Sở Nhai lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lạc Hoành nghiêm túc nói: “Cậu thấy được chỉ là điểm này thôi sao?”

Tô Lạc Hoành trầm mặc nhìn Lâm Sở Nhai.

Trang Hạo Nhiên cũng hơi ngước mắt, nhìn anh...

Lâm Sở Nhai nhìn về phía Tô Lạc Hoành cấp tốc nói thẳng: “Chi Lê hiện nay nhắm vào thị trường rượu đỏ chưa được khai phá từ lâu của Trung quốc chúng ta! Chính phủ bọn họ đã không chỉ một lần, hướng về đất nước chúng ta tung cành ô-liu, mấy năm nay đã có hệ thống lợi ích từ việc quảng cáo cùng tuyên truyền từ từ hình thành! Đích xác trong nước đã có không ít tập đoàn, cướp đi phần bánh ngọt này, thu mua không ít rượu vang của Chi Lê, vì quan hệ mậu dịch của Chi Lê và nước ta mở rộng ra sau này, mà lót đường thật tốt!! Cử động này của Trần Tuấn Nam, cũng không nói anh ta có gì không ổn! Nhưng vấn đề ở đây, hiện nay đã có Pháp, Anh, Đức, trước sau nhanh chóng đầu tư vào thị trường Chi Lê, khiến cho thị trường rượu đỏ ở đất nước này nhanh chóng bành trướng! Cậu phải biết, phàm là thị trường phản ứng mạnh, tất yếu sẽ dẫn đến thời kỳ co rụt lại! Bởi vì dịch rượu của nó mặc dù tính giá cao, thế nhưng giữa quá trình này, cũng kiên quyết sẽ theo nhu cầu gia tăng, giá rượu cùng với chất lượng cũng sẽ tiến vào thời kỳ chịu khảo nghiệm!! Hoàn Cầu chúng ta hiện tại đã bỏ vốn gần nghìn một trăm triệu bỏ vào hạng mục khách sạn dưới nước này!! Mà hiện nay, đầu tư các hạng mục ở Anh, Pháp, đã dần hình thành!! Văn kiện đặt trong phòng làm việc của tôi, từng đống từng đống chất cao!! Mỗi một cái không phải là đòi tiền sao? Cậu thực sự là ăn gạo mà không biết giá gạo!”

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía anh, hiểu ra đành nhàn nhạt mở miệng nói: “Ý của Sở Nhai là, nhiều nước đầu tư sẽ khiến cho đất nước và công ty bành trướng ra, dẫn đến tình trạng bong bóng, chỉ một đòn sẽ lập tức vỡ tan! Bởi vì đầu tư, đa số là quốc gia lớn về rượu đỏ!”

Tô Lạc Hoành lúc này, quay mặt sang, trầm mặc nhìn về phía Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt cũng ngồi trên sô pha, tức khắc nhớ lại một việc, nhắc nhở nói: “Đất nước chúng ta đã từng có một công ty chế tạo, đã từng có thời kì, bọn họ yêu cầu giá tiền công vô cùng cao, bất luận về kỹ thuật, hay các phương diện khác về cung cấp trong thị trường này!! Các tập đoàn lớn muốn gia công tìm bọn họ, cố ý mặc kệ nó, cuối cùng để cho công ty này càng lúc càng bành trướng, đến cuối cùng hoàn toàn phá sản, những công ty gia công lớn trong nước nhanh chóng đến phân chia nhau khối bánh ngọt này! Trong này cũng không thiếu những thủ đoạn trả thù!”

Lâm Sở Nhai trầm mặc một hồi, mới bộc lộ vẻ nan giải nói: “Tôi sao có thể không lo lắng về phương diện này!! Chúng ta quản tài chính, vẫn luôn phải dự toán được những nguy cơ sẽ diễn biến trong tương lai! Không dám quá tin bất cứ ai! Yêu cầu phải đjat được lợi ích lớn nhất!! Mà đầu tư vào thị trường Chi Lê chính là Pháp – đại quốc rượu đỏ, tôi lại càng lo lắng về phương diện này! Giả như chuyện này là thật, như vậy diễn biến của việc này, sẽ từng bước dẫn đến kết quả mà theo như tôi đã suy tính!! Nếu quả thật hình thành bong bóng, như vậy tôi sẽ đợi sau khi lúc nó khủng hoảng, tấn công vào, dùng số tiền bằng nhau đổi lấy nhiều thứ hơn! Sau đó tôi sẽ tự làm giống như bộ phận tuyên truyền thị trường, thao túng thị trường rượu đỏ!! Như vậy đến lúc đó, khối bánh ngọt này chính là của tôi!! Ít nhất đại bộ phận đều là của tôi!!”

“......” Mọi người đều im lặng không lên tiếng.

Tô Lạc Hoành lại nhìn về phía Lâm Sở Nhai, đột nhiên cười nói: “Nếu như không có hình thành bong bóng thì sao?”

Lâm Sở Nhai ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lạc Hoành bỗng nhiên cười nói: “Cậu đừg quá bận tâm, tập đoàn trong nước chúng ta đầu tư vào thị trường rượu đỏ của Chi Lê, bất quá chỉ là mấy trăm vạn tới gần nghìn vạn đôla!! Bọn họ là tập đoàn nghiệp lão về lương thực trong nước, vì sao bỏ vốn lại bảo thủ như vậy? Cậu thử suy nghĩ một chút, quốc gia chúng ta về mặt nhận thức đối với rượu đỏ, vẫn còn dừng lại ở những nước châu Âu như Pháp, Đức, Italy, vẫn là khoảng thời gian mù quáng hùa theo! Cho nên bọn họ lựa chọn xem chừng!! Ý của tôi cũng là xem chừng!! Hoặc là kiếm được khoản tiền lớn nhất, hoặc là giữ lại tương lai khai phá nho viên cho đất nước chúng ta!! Qua thời kỳ chúng ta xem chừng khảo sát thị trường, xác định giá trị rủi ro, đến lúc đó tôi tự nhiên sẽ cho Trần Tuấn Nam vay! Giả như khi đó, anh ta còn muốn cùng nói lời hợp tác với Hoàn Á chúng ta!!”

Lời này vừa nói ra, Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt không lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên nhìn Lâm Sở Nhai trên mặt một đống tức giận, nhịn không được cười lên một tiếng, nói: “Cậu nếu như trong lòng có ý nghĩ như vậy, sao không ở đó nói thẳng ra! Đừng cho người khác cảm thấy cậu hành động theo cảm tính, điều này có vể cho rằng cậu không chuyên nghiệp, hơn nữa công tư không phân minh, hiểu chưa?!”

Lâm Sở Nhai lập tức nghiêm túc ngẩng đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Tôi sao lại hành động theo cảm tính! Tôi sao lại công tư không phân minh!? Tôi làm phó tổng cho anh lâu như vậy, tôi có từng công tư không phân minh sao? Anh còn không hiểu tôi? Tôi sẽ không lấy tiền của công ty, đem ra tùy ý nói đùa!”

“Cậu hôm nay rõ ràng là tâm tình không tốt, cố ý dùng lời nói, gây khó xử cho người ta!” Trang Hạo Nhiên hơi lưu chuyển ánh mắt, mỉm cười, nhìn về phía Lâm Sở Nhai nói tiếp: “Cậu sao vậy? Cùng người ta kết thành hận thù rồi sao?”

“Không có! Tôi chỉ là nhìn không quen anh ta bình thường tới tìm tôi bàn bạc công việc, bày ra vẻ mặt kia, hệt như tôi thiếu tiền của cả nhà anh ta vậy!!” Lâm Sở Nhai lại mặt lạnh đáp lại.

“Chậc chậc chậc!” Tô Lạc Hoành cố ý nhíu mày, nhìn anh nói: “Trong bụng cậu có mấy cái ruột chúng tôi đều biết, nói đi! Có chuyện gì! Nếu quả thật có chuyện gì, an hem tôi có thể cho anh chủ ý gì đó!”

“......” Lâm Sở Nhai lúc này, mới trầm mặc cúi đầu không nói lời nào.

Mọi người cùng nhau trầm mặc nhìn anh, Trang Hạo Nhiên ngược lại thấy dáng vẻ mất mát của anh như vậy, nói: “Có liên quan đến Nhã Tuệ?”

Lâm Sở Nhai ngồi trên sô pha, ngưng mặt nhớ tới một màn vừa rồi trong rừng nhìn thấy cô, Nhã Tuệ ngã vào lòng Trần Tuấn Nam khóc thật đau lòng, trong tim anh căng thẳng, yếu ớt nói: “Nếu như một đôi tình nhân, làm sai mà không muốn nghe đối phương giải thích, như vậy liền thật sự là hết mức rồi! Nếu như người kia còn yêu anh, không phải lại đau lại xót xa trong lòng, cũng muốn nghe đáp án cuối cùng này sao? Cô ấy thật sự không muốn bên cạnh tôi nữa rồi, thật sự muốn cùng tôi chia tay...”

Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên dừng lại nhìn anh, nói thẳng ra quan điểm của mình: “Không có nhanh như vậy đâu, đã từng yêu, không phải muốn qua liền qua! Chính là không muốn tốt với cậu, khẳng định bây giờ vẫn còn yêu cậu!”

Lâm Sở Nhai hơi lưu chuyển ánh mắt, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên.

“Cho nên Mặc Hàn mới nói cậu chơi bời lung tung, sớm muộn gì cũng phải trả!” Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn anh một cái, mới thở hổn hển một hơi, nhớ tới Lãnh Mặc Hàn trước đã nói, giúp Lâm Sở Nhai một phen, trong lòng anh lặng yên suy nghĩ về chuyện này...

“Mặc kệ thế nào...” Lâm Sở Nhai cười khổ một tiếng, nói: “Đều đã qua rồi!”

Anh nói cho hết lời, cũng đã nhàn nhạt đứng lên, trực tiếp mệt mỏi đi ra ngoài...

“Này.” Tô Lạc Hoành nhất thời đau lòng nhìn người an hem rời khỏi, bóng lưng kia vô cùng mất mát, anh liền khẩn trương xoay người, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Lão đại! Anh mau giúp Sở Nhai! Lão tử cùng cậu ta làm an hem lâu như vậy, cũng chưa từng thấy cậu ta tiều tụy như vậy!”

“.........” Trang Hạo Nhiên sắc mặt ngưng trọng, trầm mặc một hồi...

Tiếng gõ cửa vang lên!

Tiêu Đồng cất bước đi tới, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mặc dù biết anh tâm tình không tốt, nhưng vẫn nhắc nhở nói: “Lão đại!! Đã đến giờ họp với Tổng giám đốc Tưởng bên Hoàn Cầu, chủ tịch gọi điện thoại qua đây, căn dặn ngài đến sớm mười lăm phút, có chuyện giao cho ngài!”

“Ừ...” Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hai tròng mắt chợt lóe, liền nhanh chóng đứng dậy!

“Lão đại!” Tô Lạc Hoành gọi anh!

“Đừng ầm ĩ!” Trang Hạo Nhiên trực tiếp cầm âu phục lên, cất bước đi ra ngoài!!

Đại sảnh khách sạn Á Châu!

Hai bên cửa thang máy đồng thời mở ra, hai đội nhân mã của Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi đồng thời đi ra, chuẩn bị dẫn theo nhân viên cấp cao cùng thư ký đi về phía Hoàn Cầu họp...

Vừa lúc đi về phía trước...

Trang Hạo Nhiên đứng bên cạnh Tưởng Thiên Lỗi, trên mặt bộc lộ chút quỷ dị tiếu ý, hai mắt hơi lưu chuyển một chút, mới lấy lòng quay mặt sang, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi bên cạnh sắc mặt đang ngưng đọng, nói: “Vừa rồi lúc đang họp, tôi kỳ thực vô cùng tán đồng ý nghĩ của Tuấn Nam, thế nhưng Sở Nhai xác thực cũng có suy nghĩ của riêng mình, trước hết để chuyện này dò xét thềm một thời gian nữa, sau đó, cậu ấy tự nhiên sẽ cho vay, tôi cũng sẽ ký tên! Ngài cảm thấy thế nào?”

Tưởng Thiên Lỗi vừa cất bước đi về phía trước, vừa ngưng mặt không lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên nhìn dáng vẻ này của nah, nhịn không được lại cười nói: “Hơn nữa tôi cảm thấy, Tuấn Nam vì thị trường rượu đỏ Chi Lê, cũng xác thực có chút vất vả, cẩn thận, không bằng như vậy, tôi... Hoàn Á tôi bỏ vốn cử Tuấn Nam đi Chi Lê một khoảng thời gian, khảo sát thị trường xem thế nào?”

Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, chậm rãi xoay người, nhàn nhạt nhìn chằm chằm Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên tức khắc mỉm cười lấy lòng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi!!

“Nếu như...” Tưởng Thiên Lỗi dừng lại một chút, lạnh lùng nhìn kỹ Trang Hạo Nhiên một hồi, mới lại nói thẳng: “Nếu như cậu dám cử Tuấn Nam đi Chi Lê, tôi liền đem Lâm Sở Nhai bắt đi châu Phi, sẽ đem quản lý khách sạn chúng ta Lưu Nhã Tuệ cho lên mặt trăng! Ai cũng nhìn không thấy, ăn cũng không được! Cậu cảm thấy thế nào?”

Trang Hạo Nhiên sắc mặt vừa thu lại, kích động nhìn người này, hai mắt nhanh chóng chớp nháy, tức giận nói: “Ai, anh người sao lại như vậy? Công tư chẳng phân minh!”

“Cậu phân tôi liền phân!” Tưởng Thiên Lỗi sắc mặt tức khắc ngưng đọng, hai mắt lạnh buốt như mũi tên có thể bắn chết đối phương, nói: “Cậu lại ra mưu ma chước quỷ cho tôi, cút ra ngoài cho tôi! Nơi này chính là địa bàn của tập đoàn Á Châu tôi!”

Anh nói cho hết lời, người đã nhanh chóng cất bước đi về phía trước...

Trang Hạo Nhiên nhất thời im lặng nhìn bóng lưng Tưởng Thiên Lỗi đang cấp tốc đi xa, hai mắt anh nặng nề chớp nháy, muốn nói gì đó, nhất thời cũng không biết phải nói gì, đành phải thở dài...

Đoàn xe của Tưởng Thiên Lỗi, nhanh chóng chạy tới đại sảnh khách sạn Á Châu, chiếc Rolls-Royce màu bạc cũng dần chạy tới trước thảm đỏ khách sạn, chờ đợi Trang Hạo Nhiên.

Tiêu Đồng nhanh chóng đi qua, trước tiên mở cửa xe...

Trang Hạo Nhiên đành phải bất đắc dĩ đi về phía trước, hai tròng mắt lóe ra, liền muốn suy nghĩ một chút về những chủ ý khác, người vừa đi về phía chiếc Rolls- Royce, sắp sửa nới lỏng nút âu phục, ngồi vào chỗ ngồi phía sau...

“Tổng giám đốc Trang!” Một giọng nói thập phần tức giận cùng bất đắc dĩ, mang theo một chút hơi thở ẩm ướt, gọi!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận