Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Toàn bộ khách sạn Á Châu đều biết tin tức kết hôn của Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh, tất cả đều vui mừng chúc phúc. Tưởng Thiên Lỗi nói đùa nói đến phân nửa những nữ nhân viên muốn chết ấy, kỳ thực cũng không phải chuyện lạ, các cô ấy trái lại thường xuyên nhìn thấy tổng giám đốc cùng Đường Khả Hinh cùng đi với nhau, cho nên biết lần này muốn tổ chức hôn lễ trọng đại, mỗi người đều vô cùng hài lòng, đều vô cùng chờ mong hôn lễ lần này.

Người dân toàn thành phố nghe tin đại danh đỉnh tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu sắp sửa cưới vợ, là thiên kim của một chủ tịch Hoàn Cầu, sẽ cử hành hôn lễ truyền thống của Trung Quốc thật long trong. Nghe nói hoàng thất các quốc gia trên thế giới đều có mặt, bọn họ tất cả đều kịch liệt sôi trào, ngay cả một số đài truyền hình nổi tiếng thậm chí muốn cùng Hoàn Cầu đàm phán, mua bản quyền truyền trực tiếp hôn lễ này. Tuy nhiên chỉ nghe chứ không thấy người này, sáng nay ký giả nhìn thấy chỉ có một mình Đường Khả Hinh được người hai nhà Tưởng Trang hộ tống lên chùa dâng hương, tuyệt không nhìn thấy sau khi hôn sư của bọn họ truyền ra ngoài, hai người đi chụp ảnh cưới! Có một số ký giả không thể chờ đợi được, thậm chí bắt đầu kiều trang trang điểm thành khác, nuốt xuống hơn một trăm nghìn một ly cà phê, muốn cùng nhân viên khách sạn hỏi thăm xem nơi tổ chức hôn lễ là ở đâu, trước đây hôn lễ của Hàn Văn Hạo và Hạ Tuyết, cũng là bởi vì bọn họ sớm biết địa điểm tổ chức hôn lễ nên tức khắc bắt đầu canh giữ tại đó lấy tin, không sai biệt lắm là ngồi trên cây. 

Bất đắc dĩ, hôn sự này mới vừa truyền ra, rất nhiều nhân viên bình thường đều nhao nhao không biết được sự tình. 

Trần Mạn Hồng quản lý phòng ăn Ngự Tôn, càng đối với dò hỏi về hôn sự của tổng giám đốc Trang, đều tươi cười rạng rỡ gật đầu, nói chi tiết hôn lễ, Tô tiểu thư trong tương lai gần sẽ công bố ra.

Nói chung, toàn bộ khách sạn Á Châu từ trên xuống dưới, bầu không khí nhiệt liệt vô cùng!!

Phòng làm việc của tổng giám đốc tại Hoàn Á!!

《 Anh lạnh lung như gió 》, bài hát này lại kích động vang lên. Trang Hạo Nhiên áo sơ mi màu đen, quần tây màu trắng, chân dài như người mẫu thon dài thẳng tắp đứng trước bàn làm việc của mình, vẻ mặt kia phấn khởi, hai mắt sáng lên nhìn về phía người trước mặt, quả thực hài lòng đến mình cũng muốn nhảy lên!! Tào Anh Kiệt thứ nhất tay cầm một tờ giấy A4, nhanh chóng vươn tay kích động đặt tại lồng ngực của mình, mới bắt đầu chiếu theo giấy hôn lễ tuyên thệ lớn tiếng phấn chấn đọc: "Bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tệt, vui vẻ hay ưu sầu! Anh thề! Anh thề! Vĩnh viễn! Vĩnh viễn yêu em!! Quý trọng em!! Đối với em trung thực! Thẳng đến trời cao!"

"Tốt!!" Tô Lạc Hoành chống thắt lưng, vươn tay phấn chấn vỗ tay!

Trang Hạo Nhiên lại ghét bỏ nói: "Quá tục!!"

Tô Lạc Hoành nghe lời này, tức khắc hưng phấn theo âm nhạc, giống như Jackson nhảy ra, điệu ánh trăng, xoay một vòng tròn mới kịch liệt giơ tờ giấy A4 lên, hưng phấn đọc: "Anh Trang Hạo Nhiên mong em Đường Khả Hinh trở thành vợ của anh, em là sinh mệnh, là người bạn đồng hành cũng như là người duy nhất anh yêu! Anh yêu em, bất kể là hiện tại, tương lai và vĩnh viễn!! Anh sẽ tin tưởng em! Kính trọng em! Anh sẽ cùng em cười, cùng em khóc! Anh sẽ trung thành yêu em, bất luận tương lai là tốt hay xấu, là gian nan hay yên bình, anh cũng sẽ cùng em vượt qua! Bất luận là cuộc sống như thế nào, anh vẫn sẽ ở đây. Giống như anh vươn tay cho em nắm chặt, anh cũng sẽ đem sinh mạng của anh giao phó cho em! Cho nên hãy giúp đỡ anh!! Nhé —————— "

"Tốt!" Tào Anh Kiệt cũng nhao nhao vỗ tay cười!!

Trang Hạo Nhiên đem đầu hướng đến bên kia nói; "Quá phương Tây, quá làm kiêu!! Không có điểm đặc biệt!!"

"Được!" Tào Anh Kiệt cùng Tô Lạc Hoành cùng nhau một lần nữa nhảy một điệu vũ nóng bỏng, vừa nhảy cừa nhìn về Lãnh Mặc Hàn đang ngồi như ngọn núi băng kia. 

Lãnh Mặc Hàn mặc áo sơ mi cùng quần tây đen, giống như đã mấy chục năm không ăn cơm, linh hồn cũng không biết đã phiêu tới đâu, cực kỳ bất đắc dĩ buồn chán cầm tờ giấy A4, nhịn xuống vẻ muốn phát hỏa, cầm tờ giấy A4 trên tay, nghĩ vì sao? Vì sao chính anh một con sói phố Wall, hôm nay lại rơi vào tình trạng này, ngay cả lời thề hôn nhân cho người ta cũng phải gióng trống khua chiêng đọc?

"Mặc Hàn! Nhanh lên một chút! Tương lai anh kết hôn, chúng tôi cũng đọc cho anh!" Tô Lạc Hoành một bên lắc mông nhảy đến trước mặt Lãnh Mặc Hàn, hưng phấn kích tình nói: "Đến đây đi! Đến đây đi! Đọc đi!! Phấn khởi, hưng phấn! Kích động đọc lên!"

Thật muốn một cước đạp bay mấy tên khốn kiếp này!!

Lãnh Mặc Hàn thật là vô cùng bất đắc dĩ cầm tờ giấy A4, theo Tiêu Đồng đánh mấy nét chữ cho mình đọc lên; "A! Em là hoa ở trong lòng anh, anh là chim ở trong lòng em!"

Phốc!

Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Trang Hạo Nhiên lại lập tức phát hiện ra một lời thề hôn nhân mới mẻ như vậy, nâng cao người hưng phấn nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn!!

"A! Đọc sai rồi" Lãnh Mặc Hàn phát hiện phía dưới còn có một trang giấy, anh trực tiếp buồn chán trò chuyện, lại một bộ dáng muốn chết vừa đọc đến chân thành, anh liền trực tiếp cự tuyệt chịu không nổi nhìn về phía mấy người trước mặt nói: "Tôi có thể không đọc được không? Tôi giết người nhiều như vậy, mỗi lần đọc mấy lời thề thượng đế, đều phát hoảng!"

"Ôi!! Nhanh lên một chút! Cũng không phải anh muốn kết hôn! Dù cho thượng đế muốn thu thập, cũng không phải thu thập anh!" Tô Lạc Hoành trực tiếp lại lắc mông, như vậy khích lệ hưng phấn kêu lên.

Lãnh Mặc Hàn nặng nề thở ra một hơi, đành phải tiếp tục đọc: "Chân thành khẩn cầu thượng đế đừng bắt anh phải rời xa em, bởi vì em đi tới chỗ nào, anh liền theo tới chỗ đó, bởi vì em dừng lại cho nên anh cũng dừng lại. Người em yêu thương cũng sẽ trở thành người mà anh yêu thương, chủ của em cũng sẽ trở thành chủ của anh. Nếu em chết ở chỗ nào, anh cũng sẽ cùng em mai táng ở chỗ đấy.! Bất luận phát sinh bất cứ chuyện gì, đều mong có em bên người lúc sinh tử! Mẹ nó!!"

Người đàn ông này mặt lạnh lùng cư nhiên cũng bắt đầu nói lời thô tục, chịu không nổi ném tờ giấy A4 đi nói: "Đây là cái lời thề hôn nhân gì, rõ ràng chính là di ngôn!! Biết tôi muốn đi chết nên chuẩn bị cho tôi! Vì sao lại là tôi đọc cái này! Tôi muốn đổi!"

"Đổi đi! Đoạn này quá bi tình!" Trang Hạo Nhiên cũng trực tiếp khí thế nói!!

Lãnh Mặc Hàn chính mình lại rút ra tờ tiếp theo, tiếp tục tức giận bất bình đọc: "Thượng đế ban cho em cuộc sống, em phải dùng linh hồn......"

Anh đọc không nổi nữa, ngẩng đầu lên, muốn đánh người!

Phốc!!

Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao cùng nhau nhìn qua khe cửa, phốc một tiếng cười đến dạ dày co rút.

"Chẳng lẽ không có loại lời thề hôn nhân nào đặc biệt hơn sao?" Trang Hạo Nhiên trực tiếp nghi ngờ nhìn về phía bọn họ, thất lạc mở to mắt nói: "Tôi mất nhiều tâm tư như vậy, trải qua sinh sôi lửa bỏng mới đem lão bà cưới về nhà! Nhất định phải là một lời thề hôn nhân độc nhất, thâm tình nhất, lãng mạn nhất! Chính là cái loại mà đọc lên... Nước mắt sẽ không dừng được! Có loại đó hay không?"

"Như vậy!" Tô Lạc Hoành trực tiếp tung tờ giấy A4 của mình lên nói: "Truyền thống, hiện đại, mỗi loại một ít! Đọc lên không sai biệt lắm!"

"Nghĩ lại! Các ngươi nhất định phải cho tôi một lời thề kích động lòng người, cảm động lòng người, lãng mạn nhất!" Trang Hạo Nhiên lại chuyển qua ngồi lên ghế da, cố chấp phân phó: "Đây chính là một đời chỉ đọc một lần lời! So với sống và chết còn quan trọng! Toàn bộ suy nghĩ một chút cho tôi! Không nghĩ ra được, cũng không cho ăn cơm!"

Mấy người Tô Lạc Hoành đều khóc thét nhìn anh.

"Vậy đi?" Trang Hạo Nhiên trực tiếp xoay người, nhìn về phía ba người nói; "Sở Nhai đâu? Tôi đọc lời thề kết hôn, chuyện trọng đại như vậy thế nào không thấy cậu ta?"

"Ha ha ha ha ha ha, tôi tới đây!" Một trận cười đắc ý truyền đến, cửa phòng làm việc của tổng giám đốc chợt mở ra, Lâm Sở Nhai cứ như vậy phá cửa mà vào, trên mặt anh tựa như lau một tầng dầu, vẻ mặt hồng hồng nhìn về phía mọi người cười rộ lên nói: "Các huynh đệ! Tôi tới! Không có ý tứ, hôm qua lão bà mang thai, tôi nằm trong lòng lão bà, nghe một buổi tối tiếng thầm thì của con tôi con! Ôi, càng nghe trái tim càng mềm mại a!"

Trang Hạo Nhiên tức khắc liếc mắt nhìn về phía người này, chính là tên súc sinh này, lúc nào mang thai không mang mà lại đúng tối hôm qua náo thành như vậy, làm hại mẹ mình tối hôm qua giằng co một buổi tối!

"Ha ha ha ha ha..." Lâm Sở Nhai chính là ở chỗ này hài lòngcười to, vừa cười vừa còn muốn cảm thán mọi người nói: "Ôi, người có hỉ sự tinh thần thoải mái a! Mấy người đang làm gì vậy?"

"Tiểu tử thối! Hiện tại mới tới, chúng tôi vừa đọc lời thề kết hôn!" Tô Lạc Hoành thoáng cái nhào tới trước mặt Lâm Sở Nhai, vươn tay ngoắc lấy cổ của anh, đem anh lắc lia lịa nói: "Có lão bà liền không nghĩ đến huynh đệ! Đến đây! Tôi lấy dao đến cắt anh!"

Tào Anh Kiệt tức khắc vọt tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, vươn tay từ trong ống đựng bút lấy ra con dao nhỏ dung để cắt văn kiện, lại muốn nhào tới trước mặt Lâm Sở Nhai, muốn đem quần của anh ta cởi ra.

"Ai ai ai, đừng làm rộn đừng làm rộn! Trong mắt tôi sao có thể không có huynh đệ a? Chờ con tôi sinh ra, tôi mỗi ngày đều cho nó đeo kính cùng chúng ta vui chơi!" Lâm Sở Nhai cả người ngã sấp xuống trên sô pha, một bên đẩy huynh đệ ra, một bên nói đùa.

"Tôi mặc kệ, hôm nay trước hết cắt của anh!" Tô Lạc Hoành tiếp nhận con dao, làm bộ muốn thực hiện.

Trang Hạo Nhiên vô cùng đắc ý ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc, nhìn về phía mấy huynh đệ trước mặt cãi nhau ầm ĩ, anh cũng không kìm lòng cười rộ lên, ngón tay nhẹ gõ vào mặt bàn bóng loáng, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, sau đó truyền đến âm thanh của Tiêu Đồng, thập phần tôn kính nói: "Tổng giám đốc, Tưởng thiếu gia tới..."

Mọi người sửng sốt.

Trang Hạo Nhiên sắc mặt thu lại, hai tròng mắt sâu thẳm nhìn về phía trước, cả người tỏa ra khí tức thâm trầm mà thần bí. 

Tưởng Văn Phong lần này chân chính chính bộc lộ vẻ khẩn trương đứng trước cửa phòng tổng giám đốc, nhìn về phía hai cánh cửa đóng chặt kia, anh nghiêng mặt, kiêng kỵ xem xét liếc mắt nhìn Điệp Y bên cạnh.

Điệp Y cũng thật sâu và lạnh lùng đứng một bên, giống như u linh, bảo vệ chủ nhân của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui