Sau khi nghi thức tuyên thệ long trọng kết thúc, cặp vợ chồng hạnh phúc mới cưới đi qua cầu hoa, đến trước các vị tân khách cùng bạn bè thân thích chúc rượu cảm tạ,. Sau đó cô dâu mới thực hiện nghi thức < ném hoa cưới>. Đông đảo phù dâu, bao gồm cả Nhã Tuệ, Tiêu Đồng, Trương Thục Dao, thậm chí cả Lạp Lạp, Tiên Nhi, còn có Thi Ngữ cũng muốn chạy tới góp vui, cũng hi vọng nhận được hoa cưới. Có thể tiếp được bó hoa cưới của phu nhân tổng giám đốc Hoàn Cầu là chuyện cỡ nào may mắn a!! Chỉ có Trang Ngải Lâm như một vị nữ vương ngồi kia, nhìn một đám thiếu nữ chưa kết hôn vọt tới chỗ cô dâu, cô cảm thấy vô cùng ấu trĩ, liền nhếch mép cười. Cô chẳng thèm quan tâm chạy qua chỗ cha mẹ mình.!!
Đường Khả Hinh một mình đứng ở giữa cầu, hai tay cầm hoa cưới, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười ngọt ngào, thần thần bí bí nhắm mắt lại, đưa lưng về phía tất cả những thiếu nữ với đôi mắt long lanh đang ao ước mong chờ ở dưới kia, nói: "Chuẩn bị sẵn sàng tiếp hoa cưới chưa? Để xem nào, ai sẽ là người bắt được hoa cưới đây?"
Cô nói xong, tất cả phù dâu cùng các thiếu nữ chưa chồng đều mang theo vẻ mặt mong chờ, tiến đến dưới cầu. Nhã Tuệ giờ đã là một người mẹ mang thai, thực sự cảm thấy mình không cần phải đứng ở chỗ này, liền muốn quay người rời đi, nhưng lại bị Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao kéo trở lại, nhất là Trương Thục Dao trên khuôn mặt cô tràn đầy hưng phấn, vừa chờ đợi Đường Khả Hinh ném hoa cưới, vừa lặng lẽ quay mặt sang, liếc mắt nhìn Lãnh Mặc Hàn bên kia một cái.
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành, còn có Tào Anh Kiệt một đám người nhao nhao tụ tập cùng một chỗ vừa nói vừa cười, Lãnh Mặc Hàn vẫn bình tĩnh đứng ở một bên, mỉm cười không lên tiếng.
"Đường tiểu thư! Tôi rất thích bó hoa cưới này, cho tôi đi, cho tôi đi! Tôi cũng muốn lập gia đình!" Lạp Lạp cùng Tiên Nhi hớn hở đứng cùng một chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh trên cầu cao giọng hưng phấn kêu. Thi Ngữ cảm thấy hai nha đầu này thật quá mất mặt, liền không khỏi bật cười vươn tay vỗ vỗ bả vai hai cô nói:"Thật không biết xấu hổ mà! Mới mười tám mười chín tuổi, kết hôn cái gì mà kết hôn!"
Lạp Lạp bị đánh, nhưng không hề làm giảm đi sự hưng phấn của cô, cô vẫn hào hứng ngẩng đầu chờ đợi.
Đường Khả Hinh dường như nghe thấy tiếng Lạp Lạp hô gọi, hai tay đang cầm hoa, trên môi nở nụ cười, ở trong lòng thì lại nghĩ:, cô suy nghĩ hồi lầu, đúng lúc tiếng chuông vang lên, trong nháy mắt hai bàn tay liền tung hoa về phía bầu trời xanh đằng sau, còn cô thì cao giọng hô: "Đón lấy———————— "
Một trận tiếng hoan hô truyền đến.
Tất cả phù dâu cùng các thiếu nữ đều nhìn về phía bó hoa từ trên bầu trời xanh hạ một đường pa-ra-bôn bay tới bên này. Ai ai cũng hưng phấn giơ tay chờ tiếp được bó hoa cưới kia. Thế nhưng ai biết được, trong tiếng hân hoan ở dưới kia, bó hoa cưới bay qua đám phù dâu, cùng các thiếu nữ chưa chồng, bay thẳng về phía chiếc bàn nhỏ... Lãnh Mặc Hàn đang xoay người lấy chai sâm panh, lại cảm giác có dị vật gì đó đang bay về phía mình, anh liền nhanh tay bắt lấy, sau đó sửng sốt nhìn về phía những bông hoa tuyết trắng trong tay, ở giữa còn có những hạt kim cương lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời như đang nhe những chiếc răng sáng bóng nhìn về phía anh mỉm cười.
"A ———————— "
Tất cả các phù dâu cùng các thiếu nữ đều kinh ngạc nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn một người đàn ông thế nhưng lại bắt được hoa cưới, tất cả đều thất vọng kêu lên.
Lãnh Mặc Hàn cúi đầu nhìn về phía bó hoa cưới trong tay, cảm giác quái dị nói không nên lời....
Đám người Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt cười gian chỉ về Lãnh Mặc Hàn gọi; "Này!!!Anh một người đàn ông thì đi tiếp hoa cưới làm gì vậy?"
Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt tức giận ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người bọn họ nói; "Tôi làm sao mà biết được hoa cưới lại bay về phía bên này cơ chứ, tôi lại cũng không phải cố ý!"
Rất nhiều người đề nghị muốn ném lại lần nữa, thế nhưng Thi Ngữ cùng Tịnh Kỳ lập tức đi lên cầu nói tiếng xin lỗi với tất cả mọi người, sau đó liền đỡ Đường Khả Hinh về phòng Tổng thống thay lễ phục, nghỉ ngơi một chút xong còn phải tham gia tiệc cưới nữa. Đường Khả Hinh chỉ đành mỉm cười xin lỗi mọi người, sau đó xuống cầu đi về phòng Tổng thống.
Trang Hạo Nhiên bồi bên người Trương Bồi Viên cùng Hoàng tử Anh quốc, nhận lấy sự chúc phúc của mọi người. Sau lại nhìn về phía thân ảnh mộng kiều của bà xã bên kia, cảm xúc của anh liền dâng trào, nhưng vẫn là tiếp tục theo cùng các vị tân khách nói lời cảm tạ.
Hôn lễ long trọng vào buổi trưa cuối cùng cũng kết thúc, Tưởng Thiên Lỗi lại bắt đầu bận rộn, đầu tiên là nhanh chóng dặn dò người làm dọn dẹp, tháo dỡ những vật dụng trang trí trong hôn lễ, chỉ giữ lại hàng hoa cưới màu trắng xinh đẹp hai bên lễ đài, cũng những ly sâm panh xếp chồng tạo thành hình thác nước kia. Sau đó anh nhanh chóng để họ thu dọn mấy trăm chiếc bàn tròn ở bên dưới, mấy người quản lý nhanh chóng đi thu xếp những chiếc thảm dài màu tím trải dài từ cửa lớn đến trước sân tổ chức tiệc cưới. Vài chiếc máy bay lượn qua nhấc lên cái đỉnh của lễ đài, cùng những chiếc đen cung đình hoàng gia Anh, ánh sáng 3D chiết xạ chiếu sáng khắp nơi, khi đêm xuống khẳng định có thể nhìn thấy vườn nho xanh ngát, khuôn viên vườn thược bốn mùa xuân hạ thu đông mang lại cảm giác thư thái hơn bao giờ hết...
12 vị quan ngoại giao đến từ các nước trên thế giới, dẫn theo những người phiên dịch tốt nhất, dưới sự hướng dẫn của các vị quản lý cấp cao của khách sạn Á Châu, cùng nhau đi vào bên trong chuẩn bị thương thảo việc khoản đãi khách. Mà bên trong phòng yến hội đã đặt sẵn những chiếc bàn ăn ở trung tâm đặt một đôi bàn long phượng song hoa, nệm ghế được thiết kế tinh vi màu tím đậm, bên trên bàn có trọn bộ chén ngọc, khay để làm bằng gỗ tràm hương, cùng những chiếc lá trà thượng hạng nhất!
Quản lý phòng bếp lập tức dẫn theo 128 vị đầu bếp nổi tiếng thế giới, chuẩn bị bắt đầu nấu các món ăn trưa theo tiếng quan ngoại. Có một lão đầu bếp lấy "Khổng phủ yến"- một trong ngũ đại danh yến của Trung Quốc làm thực đơn chính, phối hợp với " Đuôi yến nướng", khẳng định nhất định có thể làm cho thực khách mãn nhãn. Mà khách sạn trong mấy chục năm qua chỉ có Đường Chí Long lúc còn ở vị trí quản lý phòng bếp Hoàn Cầu, mới có thể làm thành công món"Khổng phủ yến" kết hợp với "Đuôi yến nướng" này, còn lại các vị đầu bếp khác chỉ có thể nấu được mà không thể làm nên cái tinh túy bên trong món ăn. Chính vì chuyện này mà Tưởng Thiên Lỗi còn phải đi thỉnh giáo riêng Đường Chí Long.
Đường Chí Long sau khi nghe thấy việc này, liền vô cùng kiên nhẫn chỉ điểm. Phải biết "Khổng phủ yến" là hào môn thịnh yến cao nhất của quý tộc Trung Quốc, nhất là Khổng Tử đưa cái này ra, lấy "Lễ" làm nghi thức đầu tiên của yến hội, cũng là nghi thức cao nhất của yến hội, lại càng phải khiến cho nó thêm huy hoàng rực rỡ. Mà trong ngũ đại danh yến, dụng cụ để làm“Khổng phủ yến” có yêu cầu rất cao. Tất cả dụng cụ đều được làm từ bạc, đồng, thiếc, sơn, sứ, mã não, hoàng kim, ngọc... Bây giờ khách sạn đã phát triển hơn trước cho nên dụng cụ để làm so với lúc rước cũng cao hơn một bậc.
Quản lý nhà bếp nhanh chóng dẫn toàn bộ nhân viên bảo vệ, nhân viên thu mua nguyên liệu, chủ quản nhà kho, còn có đông đảo các đầu bếp cùng phụ bếp nhanh chóng đi vào nha kho lớn nhất của khách sạn Á Châu đã được điều chỉnh nhiệt độ. Trong lúc mở khóa cửa nhà kho, Hoắc Minh lại đứng ở bên trong phòng lớn chỉ huy, trước phân phó nhân viên đem bàn ngọc Mẫu Đơn, hai chiếc bàn long phượng mã não đặt dụng cụ bên trên mang ra, sau đó là đến bàn sứ ngà voi.... Về phía đầu bếp phụ trách nấu nướng tiệc cưới cũng chia nhau ra chọn dụng cụ, tối nay sẽ chế biến những món ăn kinh điển như " Vây cá Phượng hoàng " "Dây lưng lên triều",...Đây chính là một khía cạnh ẩm thực thần kỳ của Trung Quốc.
Tân khách tối nay, toàn là những khách quý, cho nên Trần Mạn Hồng thân là phó tổng giám đốc phụ trách mảng này của Á Châu, lập tức dẫn theo toàn bộ thông dịch viên của khách sạn tới yến hội, dặn dò các cô làm thế nào để phối hợp với nhân viên phụ vụ các vị bộ trưởng. Còn về hoàng tử Anh quốc, sẽ do đích thân Tưởng Thiên Lỗi phục vụ. Trương Bồi Viên và Tô Triệu Thần thì do Hoắc Minh tự mình đi theo phục vụ...
Tại vườn nho, mấy trăm nhân công bận rộn liên tục, lễ đài theo hình thức sân khấu Hollywood, ánh sáng bắt đầu được điều chỉnh tăng dần chuyển từ màu xanh lam sang màu xanh sẫm. Cùng cảnh sắc bên trong vườn hoa hòa làm một thể. Vô số những chùm nho trong suốt được thắt nơ bướm, một số chùm nho còn do chính tay thiếu gia Tưởng Văn Phong kiêm phù rể tự mình thắt lấy khiến anh mệt nhọc thẳng người mà thở dốc. Lần này không muốn lại bị Trang Hạo Nhiên vu oan nữa, để anh tự mình buộc, bởi vì anh sợ công nhân khác ra tay không biết nặng nhẹ, để chúng rụng đầy trên mặt đất, khiến anh lại bị trừng phạt,.. Vườn nho này là của anh, thật sự là của anh mà....
Phòng Tổng thống!!
Các nhà thiết kế, nhà tạo mẫu tóc, thợ trang điểm đều đang vô cùng bận rộn giúp 12 phù dâu cùng cô dấu tiến vào thay đổi lễ phục. KARL mặc âu phục đen, mặt lạnh đứng ở trong đám người, dặn dò nhân viên cần thận lấy ra bộ lễ phục thứ hai trong tiệc cưới ngày hôm nay. Mọi người nhất định phải thật cẩn thận từng li từng tí, bởi vì bên trên váy kia đính toàn châu báu, tất cả đều là đá quý có hạn. Trợ lý lập tức gật đầu dẫn theo nhân viên giám sát lễ phục, từ từ đi vào mật thất....Mà bên trong phòng tổng thống, Đường Khả Hinh mệt mỏi sau khi vừa tắm xong liền khoác áo choàng màu trắng, trong lòng cảm thấy một trận buồn bực, sắc mặt có chút tái nhợt...
Thi Ngữ tiến vào, nhìn thấy bộ dáng Đường Khả Hinh như vậy, liền lo lắng hỏi: "Đường tiểu thư, cô làm sao vậy?"
Trên khuôn mặt Đường Khả Hinh lập tức xuất hiện tươi cười nói; "Không có việc gì. Có lẽ là tối hôm qua bị giữ lại một buổi tối, sau đó lại cử hành hôn lễ nên hơi mệt, lại không thể như người bình thường..."
Thi Ngữ nhìn về phía bộ dáng e thẹn ngọt ngào của Đường Khả Hinh, tịnh cũng không khỏi bật cười nói: "Cô đương nhiên không thể làm một người bình thường rồi, trông bộ dáng của cô kìa. Có điều tối nay còn một buổi yến hội nữa, khả năng là còn phải đánh một trận sống chết, nếu có chỗ nào không thoải mái, cô nhất định phải nói sớm. Hiện tại có muốn ăn cái gì không?"
Đường Khả Hinh có chút tươi cười ngượng ngùng, lắc lắc đầu.
Thi Ngữ lập tức ra lệnh cho Lạp Lạp cùng Tiên Nhi hầu hạ Đường Khả Hinh mặc váy tơ tằm, hai người cẩn thận chỉnh lại dây lưng xương cá, Đường Khả Hinh cứ như vậy đứng ở trước gương trang điểm, cảm nhận hai người ở sau, không ngừng kéo sợi dây kim tuyến, trong nháy mắt liền bó chặt lấy hông cô lộ ra bờ mông căng tròn. Cô thở dốc, lập tức cảm thấy bụng có chút chặt, mắt hoa lên, nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười...
Sau khi mở mật thất, KARL cùng hai người trợ lý mang ra một chiếc váy dài cúp ngực được làm thủ công bằng những sợi tơ tằm. Chiếc váy dài mang phong cách cổ kính trông như lễ phục của các vị hoàng hậu, bên trên có thêu hoa Mẫu Đơn, song phượng, mây ngũ sắc... Nhưng cái làm cho người ta kinh diễm nhất chính là, những họa tiết hoa văn trên váy, đặc biệt là mây ngũ sắc do đính kim cương số lượng có hạn, thiết kế tinh sảo, đá quý màu xanh lam, hồng ngọc,.. tích tụ mà thành, được đặt làm với giá trên trời. Trong quá trình may chiếc váy này, Tô Linh, song bào thai cùng các nhân viên kiểm định cùng nhau quan sát, chờ sau khi 38 người thợ thêu nổi tiếng làm xong liền lập tức mang về đặt trong mật thất!!
"Cho tới bây giờ tôi vẫn chưa được nhìn thấy nhiều đá quý như vậy, điều đặc biệt là chúng kết hợp lại với nhau vô cùng hài hòa tạo nên sự tôn quý mà không lóa mắt. Một loại cảm giác tôi chưa bao giờ được cảm nhận! Chiếc váy cưới này trong ngày hôm nay có lẽ sẽ đi vào lịch sử...” Trợ lý trong tay nâng váy dài, nhìn về những đường thêu tinh sảo gần như là tự nhiên vốn có kia cùng những viên đá quý sáng lấp lánh quả thực không thể tin được mà thốt lên.
KARL lại bình tĩnh đến dị thường phân phó trợ lý đỡ Đường Khả Hinh mặc vào, anh thiết kế chiếc váy này, 365 độ đều là đá quý đính kèm, cho nên sau khi mặc vào, không được phép ngồi xuống, cho dù có ngồi xuống, cũng phải gọi người cẩn thận đỡ lấy. Trợ lý lập tức gật đầu, nhanh chóng sai người cùng nhau đưa bộ lễ phục kinh diễm cao quý như của một vị hoàng hậu này vào phòng ngủ chính của Đường Khả Hinh.
Mọi người, bao gồm cả Nhã Tuệ nhìn về phía bộ lễ phục chói mắt này mà vô cùng thán phục.
Đường Khả Hinh thì trong tiếng thán phục của mọi người, chậm rãi mặc chiếc váy tôn quý này vào người dưới sự giúp đỡ của mấy người, nâng váy ngồi vào trước bàn trang điểm, để cho những họa tiết gần như hoàn mỹ nhất thế gian kia bao phủ lấy làn váy xòe ra, xung quanh cô bồng bềnh lấp lánh như những áng mấy. Thợ trang điểm lập tức bện cho cô kiểu tóc của cô dâu Trung Quốc, sau đó lại dùng dây tơ vàng thắt lại bím tóc ở giữa, thợ trang điểm lại tiếp tục trang điểm giúp cô,... Trong gương hiện lên một khuôn mặt xinh đẹp, đôi con ngươi lóng lánh như bảo thạch, sống mũi cao quý, đôi môi căng mọng tinh khiết như hàng ngàn cánh hoa hồng kết tinh lại mà thành...
Đường Khả Hinh là người chỉ cần thoa một chút son phấn thôi cũng đã đủ làm rung động lòng người rồi. Nay lại trang điểm như vậy, lại càng trở lên kinh diễm vạn phần, thật đúng là người đẹp khuynh quốc khuynh thành.
Lạp Lạp cùng Tiên Nhi, còn có người hầu ngoài phòng cùng nhau hâm mộ nhìn về phía Đường Khả Hinh mặc lễ phục, cao quý ngồi ở trước trước bàn trang điểm kiểu Âu, quả thực là hình ảnh của một mỹ nhân cổ điển Trung Quốc. Thậm chí lúc Thi Ngữ đeo vòng tay cho cô, cánh tay ngọc ngà thon gọn kia giơ lên, vô cùng gợi cảm động lòng người.
"Đẹp quá a..." Lạp Lạp chỉ nhìn mỗi bóng lưng của Đường Khả Hinh thôi đã bị bóng hình xinh đẹp ấy thôi miên rồi.
Một chiếc Rolls-Royce màu bạc nhanh chóng tiến đến trước của khách sạn, Trang Hạo Nhiên cất bước xuống xe, bước trên thảm đỏ, sau anh là hoàng hôn đang dần buông xuống.Anh cũng phải trở lại thay âu phục màu đen, lại nhìn về phía đoàn người đang bận rộn đi qua đi lại ở phòng tổng thống bên cạnh. Thậm chí anh còn nhìn thấy KARL lúc này mới ngồi xuống nghỉ ngơi, hai vị trợ lý sánh vai nhau đi trên hành lang thật dài...Chỉ cần nghĩ đến việc bà xã đang ở bên trong thay trang phục, trên khuôn mặt người đàn ông lập tức nở nụ cười hạnh phúc. Lúc nhìn thấy mấy nghìn người trong hôn lễ, anh thực sự phải vất vả kiềm chế chính mình, lúc này rốt cuộc có thể trở về với thế giới hai người, cảm xúc của anh liền không thể kiềm chế được, bước chân nhanh chóng đi vào bên trong————
KARL trước đứng dậy, cùng Trang Hạo Nhiên làm một cái ôm, chúc anh thuận lợi cử hành được hôn lễ, người hầu cùng các nhà thiết kế nhìn thấy anh, cũng nhanh chóng tôn kính gật đầu.
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, nhanh chân bước vào phòng ngủ, nhưng đến trước cửa lại không có bước vào mà tựa ở bên song cửa, hai tay nhẹ đút túi quần, đôi mắt đầy sự quyến rũ.
Thi Ngữ cùng Tịnh Kỳ, còn có Lạp Lạp chờ người, quả nhiên biết Trang Hạo Nhiên sẽ tới, liền im lặng nhẹ nhàng đi ra ngoài...
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, trầm mặc nhìn về phía Thi Ngữ cùng Tịnh Kỳ ăn ý cất bước ra ngoài, anh không khỏi kích động mỉm cười, đợi sau khi tất cả mọi người trong phòng đi ra hết, anh mới chậm rãi nghiêng người, vẫn dựa vào cạnh cửa, ánh mắt lúc này mới nhìn về phía phòng ngủ phong cách Châu Âu, môt bóng hình xinh đẹp mặc váy dài hoàng kim đang ung dung ngồi đó, tóc tết bím cuộn dây tơ vàng ở giữa tạo lên sự tôn quý. Chỉ riêng bóng lưng, cùng bả vai tuyết trắng bị lộ ra ngoài thôi cũng đủ giết chết người ta trong cái nhìn đầu tiên rồi, càng không cần phải nói đến phía trước người đẹp khuynh quốc khuynh thành đang ngồi trước gương kia. Anh thấy vậy liền ngây người...
Đường Khả Hinh cũng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông mặc âu phục trắng ở trong gương kia, trong lòng vừa động, gương mặt lập tức phiếm hồng, một đôi mắt phượng toát lên sức quyến rũ có thể khiến bất cứ ai nhìn vào cũng bị đổ gục.
Trang Hạo Nhiên gần như ngây người, chậm rãi buông hai tay, cất bước đi vào phòng ngủ, thêm một bước tiến lại gần người con gái vừa mới trở thành vợ mình, gương mặt kích động, đôi mắt ngập tràn hạnh phúc.
Đường Khả Hinh tươi cười có chút ngượng ngùng, liếc mắt nhìn ánh mắt có chút dại ra của ngươi đàn ông phía sau, cô do dự một hồi, mới nhấc váy đứng dậy, theo một hồi âm thanh” sột soạt” chậm rãi xoay người lại, nhìn về phía người đàn ông trước mặt, đôi cánh tay tuyết trắng mang theo vòng ngọc nhẹ nâng váy, ánh mắt dịu dàng nhìn người vừa mới trở thành ông xã của cô...
Trang Hạo Nhiên nhẹ nuốt khô một cái nơi cổ họng, trên mặt vẫn là bộ dáng thất thần, từng bước từng bước một tiến về phía cô.
Đường Khả Hinh cúi đầu, cảm giác được người đàn ông trước mặt càng ngày càng tới gần, cô nở nụ cười có chút ngượng ngùng, im lặng không lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên cất bước tới trước mặt Đường Khả Hinh, nghiêng mặt nhìn bộ dáng e thẹn của người con gái, nhất là động tác hờn dỗi khẽ cắn môi dưới kia... Anh liền không kìm được vươn tay, nhẹ bắt lấy cái cằm khéo léo kia của cô...
Đường Khả Hinh nở nụ cười ôn nhu, chậm rãi ngẩng đầu nhìn anh.
Đôi mắt Trang Hạo Nhiên ánh lên những tia sáng hạnh phúc, nhìn Đường Khả Hinh trong chiếc váy dài Trung Quốc, trang dung xinh đẹp, khiến anh không khỏi cảm thán: "Em luôn mang đến cho anh những kinh hỉ như vậy... Chỉ cần trong nháy mắt thôi cũng đủ khiến anh không kìm lòng được.”
Đường Khả Hinh vui vẻ nở nụ cười, ánh mắt xinh đẹp câu hồn, giọng nói mềm mại ngọt ngào như đang thôi miên nói: "Thật vậy chăng?"
Trang Hạo Nhiên nghe thấy lời nói ngốc nghếch như vậy, liền không nhịn được cười, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, ánh mắt lướt xuống, nhìn về phía cánh môi đỏ mọng no đủ của cô, anh còn chưa bao giờ được nhìn thấy màu sắc diễm lệ đẹp đẽ đến như vậy......
Trong nháy mắt Đường Khả Hinh như hiểu được tâm tư của người đàn ông này, cô liền ngượng ngùng nhanh chóng xoay người...
Trang Hạo Nhiên trong khoảnh khắc theo bản năng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, khuôn mặt cúi xuống, làm nũng cọ cọ vào gò má cô, nhẹ khẩn cầu..."Anh muốn nếm thử... Được không?"
Trong lòng Đường Khả Hinh khẽ động, liền nghiêng người mỉm cười; "Không muốn......Thợ trang điểm đã phải thoa rất lâu mới được..."
"Nếm thử chút thôi..." Trang Hạo Nhiên nói xong, liền bá đạo xoay người bà xã trong lòng lại, tay nắm lấy chiếc cằm của cô, cúi mặt thưởng thức cánh môi tươi đẹp quyến rũ, mút lấy đôi môi kia... Lập tức một cỗ hương thơm ngọt ngào xông thửng vào trong mũi anh, khiến trong anh như dậy sóng, bàn tay còn lại lướt xuống hông cô, đi qua những viên đá quý lung linh, hết sức hưởng thụ cảm giác mềm mại trên tay, trên môi không ngừng cùng cô dây dưa...
"Ưhm..." Đường Khả Hinh đón lấy nụ hôn của người đàn ông, hai má đỏ bừng, tay nhẹ đặt ở ngực anh, cảm thụ nhịp tim mạnh mẽ của anh không ngừng truyền đến trong tay cô....
Cửa phòng, khẽ khép lại, ở một khe hở nào đố, vẫn có thể thấy được hai thân anh quấn quýt lấy nhau, hạnh phúc như vậy...