Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Editor: Thùy Trang Nguyên

Một câu "Vàng ngọc cả sảnh đường" của Bà Chu, mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành cơ hồ là vui chơi thả ga, sẽ không sai đem "Phòng cưới" hủy đi, tức khắc khuyến khích Tào Anh Kiệt trèo đến bên kia "Nằm *" cầm một đầu dây thép. Tô Lạc Hoành cùng một số phù rể khác thì rất nhanh và thành thạo cầm lên những chiếc ly rượu nhỏ xếp thành tháp, thậm chí nhanh chóng mở chai rượu ra, một tiếng phịch thật lớn vang lên, dũng mãnh bắn về phía mọi người. 

Có một số phù dâu không chịu được mùi rượu thực sự quá kịch liệt này, một trận choáng váng đầu buồn nôn.

Nhã Tuệ đau lòng Đường Khả Hinh, cũng biết lần trước Tào Anh Kiệt đã vui đùa bao nhiêu, liền muốn nhanh chóng ngăn cản Lâm Sở Nhai khôngđược hồ nháo như vậy. Lâm Sở Nhai lúc này đâu chịu nghe lời của cô, phấn khởi kéo dây thép, bò lên trên sô pha bên này của sảnh tiếp khách, đem dây thép ngoắc vào trên đèn thủy tinh. 

Tào Anh Kiệt lúc này mới đưa hai mươi bảy con "Tiểu Hạo Hạo" đẹp trai như vậy đuổi tiến vào, cầm trong tay một đống thức ăn gia súc, lần trước anh kết hôn bị huynh đệ chỉnh đến thảm như vậy, hôm nay anh cũng phải đem huynh đệ chỉnh cho thảm!!

Lãnh Mặc Hàn toàn bộ quá trình chính là không lên tiếng, nhưng vẫn là nhịn không được mỉm cười.

Trang Hạo Nhiên thì bất đắc dĩ cởi áo khoác, bộc lộ thần sắc quái dị nhìn về phía các huynh đệ kéo dây thép kia, một bộ dạng phấn khởi. Anh liền nhịn không được bất đắc dĩ cười nhìn về phía nhóm người này nói: "Ai, các ngươi những người này tối nay là muốn đem tôi chỉnh đến thảm phải không?"

"Huynh đệ!" Lâm Sở Nhai thoáng cái vươn tay kéo cổ Trang Hạo Nhiên, trực tiếp hưng phấn kích thích nói: "Huynh đệ chúng tôi biết cậu kết hôn, vì cậu mà tạo nên một đêm tiêu hồn đến khó quên, vắt hết óc, khổ tâm lắm mới tạo ra được màn biểu diễn như thế. Giống như lần Anh Kiệt kết hôn, lăn qua lăn lại quá thấp! Chúng tôi tối hôm nay sẽ tạo ra cái cao cấp, đẳng cấp hơn!"

Trần Mạn Hồng nghe lời này nhịn không được bật cười, nhớ tới hôn lễ lần trước, một đống xú nam nhân gọi người tạo ra một bồn cầu hình dạng bia chén, muốn Tào Anh Kiệt toàn bộ quỳ xuống uống hết, không uống hết liền thay chị dâu quất một cái, để anh nhớ, bà xã chính là trời, mặc kệ quỳ xuống hay là nằm bò, đều phải đem bà xã như tổ tông mà đối xử!!!

Đường Khả Hinh cũng vừa nghe nói về chuyện Tào Anh Kiệt bị trêu đùa như thế nào, cô nhất thời khẩn trương xấu hổ đến đỏ cả mặt, vội vội vàng vàng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên cũng trầm mặc nhìn cô một cái, lúc này mới muốn cự tuyệt mấy trò này của Lâm Sở Nhai, ai biết mấy nam nhân này đã sớm có chuẩn bị, bảo rằng bạn tốt của anh ở Đức và Anh phải trở về có chuyện gấp, liền cầm máy ảnh bảo anh cùng chụp ảnh. Tô Lạc Hoành cũng cười tiến lên nói: "Huynh đệ! Chúng tôi cũng đều là người nói lý lẽ. Đều là người biết đạo lý. Hôm nay rượu này cậu uống, huynh đệ chúng tôi liền xin cáo lui, nếu như rượu này không uống!! Không quan hệ, huynh đệ cho cậu uống! Chỉ là sau khi uống, huynh đệ tôi liền ở chỗ này ngủ một giấc! Về phần ngủ một giấc tới khi nào, cũng không biết!!"

Trang Hạo Nhiên nghe lời này rõ ràng nóng nảy nhìn về phía Lâm Sở Nhai bật cười nói: "Không được, đêm nay tôi muốn ôm bà xã ngủ!"

"Đó chính là thôi!!" Lâm Sở Nhai trực tiếp lại chụp lấy bờ vai của anh cười to nói; "Đêm nay liền nhìn cậu tỏa ra oai phong!"

Nói xong, dây thép cũng đã cột chắc!

Tào Anh Kiệt tức khắc bảo mọi người tránh ra một lối, cười to hét lớn: "Đến đây!! Để toàn bộ tiểu Hạo Hạo của chúng ta qua đây!"

Âm nhạc cũng lập tức vang lên! Những "Tiểu Hạo Hạo" quả nhiên đã được nghiêm chỉnh huấn luyện, xếp thành một hàng cùng nhau đồng thời động chân trái, lại động chân phải, vô cùng khí thế đi tới, khí thế kia thật chỉnh tề!

Phốc!

Các phù dâu cùng các tân khách cũng nhịn không được cúi đầu cười, ngay cả Nhã Tuệ đứng ở một bên cũng nhịn không được bật cười, chỉ có Đường Khả Hinh cũng không có chút dáng vẻ buồn cười nhìn về phía "Tiểu Hạo Hạo", trước đó đã đã biết uy vũ của bọn họ!!

"Lão đại!!" Lâm Sở Nhai trực tiếp đem Trang Hạo Nhiên cấp đẩy tới trước thảm đỏ, bật cười nói; "Đừng nói huynh đệ không chiếu cố cậu!! Ngày đó "Hạo Hạo" mặc dù nhảy múa cùng cậu, nhưng là chúng tôi gần đây huấn chúng nó làm xiếc đi trên dây, thật là còn khó khăn hơn lúc nhảu múa.!! Như vậy đi! Vì không quấy nhiễu thời gian động phòng hoa chúc của cậu, lựa chọn lấy hai con! Là muốn chúng nó từng con đi, hay là cùng nhau đi!? Tôi cảm thấy cùng đi thì hơi khó khăn một chút!"

Trang Hạo Nhiên quả thật có điểm không biết làm sao, nhiều người như vậy chen ở bên trong, không ngừng cãi nhau. Anh nhất thời không thể tập trung tinh thần tự hỏi, huống chi cả màn kia thực sự làm anh có chút choáng váng đầu. 

"Không phải nói! Tôi thay lão đại quyết định! Cùng đi! Khí phái một chút!!" Tào Anh Kiệt không nói hai lời liền cột cà vạt lên trán, cầm trong tay một cây roi nhỏ chuyển tới một chiếc ghế, đứng cao ngang cùng dây thép, trong nháy mắt giống như một chương trình giải trí, vung lên túi thức ăn gia sức trong tay, giơ roi đập đập lên dây cáp, kêu một tiếng: "Đến đây a!! Tiểu Hạo Hạo! Đi lên ————— hướng ca ca đi tới!!"

Vừa dứt lời, các tân khách trong nháy mắt mặt bộc lộ vẻ quái dị nhìn về phía kia đôi tiểu Hạo Hạo, ngay cả Lạp Lạp cùng Tiên Nhi đều chen chúc bên người Đường Khả Hinh cũng thật thần kỳ đi lên phía trước nhìn!!

Trong nháy mắt, hai mươi bảy "Tiểu Hạo Hạo" nghe thấy lệnh của Tào Anh Kiệt trong nháy mắt vung lên đôi cánh, chỉnh tề mà nhanh chóng bay về phía sảnh tiếp khách bên này, tức khắc ngửa đầu ưỡn ngực, hai mắt tròn vo nhìn chằm chằm túi thức ăn gia súc trong tay Tào Anh Kiệt để bên dưới đèn thủy tinh. Bắt đầu theo tiết tấu âm nhạc, móng vuốt vững vàng yên lặng hướng đến dây cáp kia đi đến, khí thế đẹp trai như vậy tiến lên!!

Quả thực đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc!!

Trong phòng các tân khách trong nháy mắt ầm một tiếng, cho "Tiểu Hạo Hạo" những tiếng võ tay nhiệt liệt, ngay cả mười phù dâu cũng nhao nhao vỗ tay!!

"Cảm ơn mọi người!! Cảm ơn mọi người!" Tào Anh Kiệt thật là cười đến thấy răng không thấy mắt, khuynh khắc còn muốn ném roi, học mọi người quỳ gối cảm ơn.

Trần Mạn Hồng nhìn thấy ông xã như vậy, cũng không khỏi một trận bật cười.

Nhiều người như vậy, chỉ có Trang Hạo Nhiên có chút bị dọa, ngẩng đầu trừng mắt đến phát ngốc nhìn về phía hai mươi bảy "Tiểu Hạo 1Hạo" vẫn như cũ như vậy đồng thời đi về phía trước, quả thực chính là văn phong bất động! Hơn nữa càng lúc càng nhanh chóng tăng tốc hướng điểm cuối đi đến...

"Cố lên cố lên, cố lên!" Các tân khách đều nhao nhao nắm tay cổ vũ cố lên, ngay cả những nam tân khách nước ngoài cũng nhao nhao cười vỗ tay!!

Rốt cuộc!! Không phụ sự mong đợi của mọi người hai mươi bảy "Tiểu Hạo Hạo", trong tiếng hoan hô nhiệt liệt của mọi người đã đi đến điểm cuối nơi có túi thức ăn gia súc kia! Chú chim anh vũ dẫn đầu cắn trúng viên thức ăn gia súc, trong miệng lại còn chầm chậm nói một câu: "Trăm năm hạnh phúc, trăm năm hạnh phúc, trăm năm hạnh phúc!"

Ôi thật khôn ngoan a!! Các tân khách cùng nhau vui mừng vỗ tay cười rộ lên.

Lãnh Mặc Hàn đứng ở một bên, cũng không khỏi cúi mặt cười.

Mấy người Lâm Sở Nhai bọn họ nhưng trong nháy mắt phi đến trước mặt Trang Hạo Nhiên, một người kéo cổ của anh, một người ôm hông và đùi của anh, cười không ngừng kêu: "Lão đại! Hãy nhìn cậu đó —————— "

Đường Khả Hinh nghe lời này, không khỏi một trận bật cười ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên thật là thập phần bất đắc dĩ bị đẩy chen đến sảnh chứa tháp rượu vàng thuần kia, không nói gì bật cười nói; "Các huynh đệ, bỏ qua cho tôi đi! Lúc này không giống ngày xưa! Khi đó chưa cưới bà xã, cho nên liều mạng! Hiện tại cưới được bà xã, không muốn sống cẩu thả a!"

"Sống cẩu thả là có ý gì?" Mấy người Lâm Sở Nhai kệp chặt cổ của anh, bật cười hô to: "Người sinh hoạt, liền thống khoái!! “ Vàng ngọc cả sảnh đường” này của bọn tôi, thật vất vả mới lấy về đến tay, Chu gia nói vởi vì cậu kết hôn nên mới bằng lòng cung cấp! Cậu bây giờ không uống, chính là không hãnh diện!"

"Ai ai!" Trang Hạo Nhiên còn là mặt bộc lộ ngượng nghịu muốn cự tuyệt màn rượu này, nhìn thấy nó ở trước mặt, đều cảm giác trong bụng mình một trận say đến ngất ngây, anh còn muốn chừa chút tinh thần đêm nay bồi bà xã!

"Ôi, không thoải mái xoay chuyển!!" Lâm Sở Nhai khuynh khắc nâng ly rượu trên đỉnh tháp đưa tới trước mặt Trang Hạo Nhiên nói: "Uống! Bằng tửu lượng của cậu, đây tính là gì?"

Trang Hạo Nhiên nhìn tân khách tất cả đều vỗ tay hoan hô, thực sự khó thoái thác liền đành phải cầm ly rượu kia, đầu tiên là liếc mắt một cái nhìn dịch rượu trong ly, mới rốt cuộc cắn răng đem rượu kia uống vào!!!

"Tốt!!" Các huynh đệ cùng nhau hưng phấn vỗ tay, Tô Lạc Hoành lại muốn nâng lên một ly rượu thế nhưng Trang Hạo Nhiên hôm nay không biết vì sao không có lực uống rượu, liên tục mặt bộc lộ xấu hổ từ chối tươi cười, lắc đầu...

Đường Khả Hinh nhìn về phía Trang Hạo Nhiên trầm mặc ẩn nhẫn tươi cười, cô có chút đau lòng, nghĩ muốn tiến lên ngăn cản...

Lâm Sở Nhai cùng mọi người khuynh khắc che trước mặt Đường Khả Hinh trước mặt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lại nhiệt liệt cười tươi nói: "Lão đại! Đừng nói nói chúng tôi là huynh đệ! Huynh đệ hôm nay tới náo động phòng, không phải đến chia rẽ tình cảm hai vợ chồng các người! Nghĩ “ Vàng ngọc cả sảnh đường” này cậu không uống được, cũng không phải là không có phương án thứ hai! Huynh đệ chúng ta có nạn cùng chịu?!"

"Cái gì mà phương án thứ hai?" Nhã Tuệ kỳ quái nhìn về phía Lâm Sở Nhai hỏi.

Tô Lạc Hoành trực tiếp đẹp trai như vậy cười xấu xa nhìn về phía Đường Khả Hinh, thẳng kêu la: "Chúng ta hôm nay đã có "Tiểu Hạo Hạo" náo động phòng, đương nhiên còn muốn có "Tiểu Hinh Hinh", các huynh đệ, có đúng hay không?"

"Đúng!!" Lâm Sở Nhai khuynh khắc đi tới trước mặt Đường Khả Hinh đang còn mơ hồ, nhẹ tay kéo bả vai của cô cười nói: "Tiểu Đường Quả!! Nếu muốn lão đại đêm nay có thể cùng em động phòng hoa chúc, sẽ phải xem bản lĩnh của em! Chơi hay không chơi?"

"Ai, có lời nói. Trước bắt tay lấy ra!" Trang Hạo Nhiên chỉ vào Lâm Sở Nhai bật cười gọi.

Lâm Sở Nhai trước xem xét liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, liền trực tiếp buông tay ra lại tiếp tục hưng phấn nói; "Nghe nói mũi của em linh mẫn như thế, chúng ta ngay trên người lão đại trên giấu một củ lạc, không cho em dùng tay, chỉ được dùng miệng tìm được và cắn ra ba củ lạc. Em thua, lão đại phải uống xong “Vàng ngọc cả sảnh đường” kia, em thắng, huynh đệ chúng ta liền phục! Tức khắc bỏ chạy, chơi hay không?"

Đường Khả Hinh lập tức bộc lộ dáng vẻ phiếm hồng, ngẩng đầu có vẻ e thẹn ẩn nhẫn nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên cũng thật sâu nhìn về phía bà xã, ôn nhu cười.

Đường Khả Hinh nhìn nụ cười kia của anh, tạm dừng do dự một hồi, liền đành phải gật đầu đáp: "Chơi..."

"Được!!" Mọi người trong nháy mắt vỗ tay vui cười, Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt trong nháy mắt chuyển qua than thể Trang Hạo Nhiên, cầm củ lạc giấu ở một nơi nào đó, lại nhanh chóng không cho phép anh mở miệng tiết lộ cái gì. 

Trang Hạo Nhiên liền chỉ thật trầm mặc cố nén cười, ôn nhu nhìn về phía bà xã.

Đường Khả Hinh cũng bị mọi người đẩy tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu chậm rãi nhìn về phía anh mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, vẫn như cũ vậy đẹp trai hiên ngang đứng trước mặt mình, một dáng vẻ khí phách cúi mặt nhìn chính mình, hai tròng mắt anh ăn ý chiết xạ ra vô hạn tia sáng...

Mặt của cô xôn xao một chút đỏ, nhìn về phía mấy nút áo sơ mi của anh đã mở ra, để lộ lồng ngực với làn da màu đông, lộ ra khí thế mê người mà thần bí. Cô trừng lớn hai tròng mắt mộng ảo, hơi lưu chuyển, lúc này mới chậm rãi tập trung tư tưởng, tiến lên một bước, lợi dụng chiếc mũi rất thính của chính mình, nhẹ nhàng từ cổ áo của anh bắt đầu ngửi...

Cảm giác quen thuộc kia, mang theo từng hồi ức tập kích mà đến, lúc đó chính mình không ngừng ở trên thân thể của anh bắt hương, lúc đó má trái vẫn như cũ không trọn vẹn...

Đường Khả Hinh nâng mắt liễm, ôn nhu nhìn anh một cái.

Trang Hạo Nhiên cũng cúi đầu nhìn về phía bà xã, có lẽ ai cũng đang dần dần chìm trong hồi ức, thời gian từng cái chớp mắt đau lòng cùng mâu thuẫn, nhưng những "Khe hở" vẫn như cũ có thể bắt được thời khắc ngọt ngào như vậy. Anh khẽ nhếch môi cười, hai tay tình không khỏi nhẹ nắm hông của cô, dùng cái loại ngôn ngữ im lặng săn sóc làm cho cô dường như con thỏ nhỏ nhích lại gần mình...

Đường Khả Hinh sắc mặt phiếm hồng, lại khuynh khắc cảm giác được lúc này trong không gian chỉ có hai người, hai tay cô không khỏi nhẹ chống lên lồng ngực kiên cố của anh, cúi mặt nhẹ ngửi lồng ngực vững chắc của anh, cảm giác được một khí tức từ than thể anh xông tới. Hai tròng mắt cô lóe lên, giấu giếm tiếng động, lại thong thả cất bước xoay người, nhẹ ngửi bờ vai của anh tới lưng dưới, trong đầu tức khắc còn nghĩ qua tối nay chính mình là có thể như vậy không hề cố kỵ dựa vào ngực người đàn ông này, thậm chí tay có thể giấu tiến vào bên trong khẽ vuốt bên hông anh, mặt của cô tức khắc đỏ bừng, chậm rãi giơ lên...

Trang Hạo Nhiên tựa hồ có thể cảm ứng được ý nghĩ nóng rực của bà xã, hai tròng mắt anh cũng trong nháy mắt lóe ra cường liệt, nuốt khạn nơi cổ họng, tùy ý khí tức từ lồng ngực càng ngày càng nặng...

Đường Khả Hinh cũng kích động, cuối cùng lại trầm mặc xoay người, chậm rãi đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu ôn nhu nhìn về phía anh.

Trang Hạo Nhiên cũng cúi đầu nhìn về phía cô gái trước mặt.

Đường Khả Hinh tâm rốt cuộc khuynh khắc dâng trào, cuối cùng kiễng đầu ngón chân, vươn hai tay nhẹ kéo cổ người đàn ông trước mặt, thâm tình nói câu em yêu anh... Liền nghiêng mặt, ôn nhu hôn lên làn môi mỏng của anh.

Trang Hạo Nhiên mở trừng hai mắt, lồng ngực tức khắc nhiệt liệt kích động như bị nổ tung, đón lấy nụ hôn ngọt ngào của cô bé này, không muốn làm cho mùi rượu ảnh hưởng đến cô, nhưng vẫn là nhịn không được vô ý thức ôm lấy thân thể mềm mại, hôn nhiệt liệt đáp lại cô. Một bên hôn một bên nhịn không được cảm động cười, củ lạc kia liền vậy săn sóc ở trong môi, từng chút từng chút hướng tới cô gái trước mặt...

Đường Khả Hinh cũng cảm động cười, lại nhiệt liệt ngọt ngào hôn lên môi mỏng người đàn ông trước mặt, thậm chí lại đi cà nhắc tiến lên kề sát thân thể anh.

"Oa!!" Mọi người vừa thấy liền ngây người, lúc này nhìn bọn họ như vậy ngọt ngào ôm hôn, tất cả đều nhiệt liệt vỗ tay.

Trang Hạo Nhiên tiếp tục kích động dâng trào ôm bên hông mảnh khảnh của Đường Khả Hinh, thậm chí hơi nghiêng thân thể của cô, nghĩ không thể chờ đợi được đem cô mang vào phòng ngủ, mọi người lại khuynh khắc cười to đại náo giật anh lại, còn không chịu buông tha anh...

Đường Khả Hinh chỉ phải như vậy ngượng ngùng dựa vào trong lòng Trang Hạo Nhiên, cười đến thật vui vẻ!!

Tiếng vỗ tay của mọi người lại từng đợt truyền đến, vây quanh hạnh phúc của hai người, liền ngay cả Lãnh Mặc Hàn cũng cười vỗ tay, chỉ có đoàn người bên ngoài, một than ảnh màu đen, thật sâu mà cảm xúc nhìn về phía đôi vợ chồng hạnh phúc phía trước....

Tưởng Thiên Lỗi liền như vậy lẳng lặng nhìn, cuối bộc lộ nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi xoay người trầm mặc ly khai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui