Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Đường phố náo nhiệt, dòng người chen chúc!

Nhã Tuệ ngơ ngác, tay cầm một phiếu ghi danh nhỏ, quay đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh, trong tay của cô cũng cầm một phiếu ghi danh nhỏ, đang nhìn mình cười ngọt ngào , cô ah một tiếng, có chút kinh ngạc nói: “Thật ghi danh à?”

“Ừm! ! Ghi danh thật! !” Đường Khả Hinh gật đầu! !

“. . . . . . . . . . . .” Nhã Tuệ nhìn về phía Đường Khả Hinh!

“. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh nhìn về phía Nhã Tuệ!

Hai người đột nhiên rất vui vẻ nở nụ cười, cầm tờ phiếu nhỏ, đột nhiên xoay người, đi vào trường dạy lái xe ghi danh, hai vị tiểu thư xinh đẹp lập tức đứng lên, nói với các cô: “Chào hai chị. “

“Chào cô! Chúng tôi muốn đăng kí học lái xe, chúng ta muốn thi bằng lái!” Trong lòng Đường Khả Hinh đột nhiên trở nên thật kích động, cầm phiếu ghi danh nhỏ, nghiêng người tới trước, nói với tiểu thư xinh đẹp.

“Đúng vậy, đúng vậy!” Nhã Tuệ cũng lập tức gật đầu một cái!

“Tốt! Chúng tôi có ba gói học phần! Học cấp tốc 10 ngàn! Còn có một gói 5700 đồng, nếu các chị muốn thi lại, trường lái xe chúng tôi sẽ miễn phí cho các chị! Gói thứ ba là 3200 đồng! Nếu thi hỏng, tự trả lệ phí thi! Bổ sung một lần 200 đồng! Kỳ hạn là hai năm! Một tuần lễ học 3 tiết !” Tiểu thư xinh đẹp nói.

“Tôi muốn đăng kí gói thứ ba! 3200 đồng!” Nhã Tuệ và Khả Hinh cùng vui vẻ nói!

“Tốt!” Một tiểu thư xinh đẹp khác lập tức lấy hai bản kê khai, đặt xuống ở trước mặt hai người bọn họ, nói: “Mời hai chị điền vào hai bản kê khai này. Nếu như có chỗ không rõ, xin mời nói cho tôi biết. . . . . . nhưng. . . . . . hai chị chắc chắn muốn chọn gói cuối cùng sao? Tôi cảm thấy . . . . . .”

“Chắc chắn!” Đường Khả Hinh vô cùng vui vẻ nhìn về phía tiểu thư xinh đẹp, nói chắc chắn: “Chúng tôi làm sao có thể thi lại? Chúng tôi rất thông minh !”

“Đúng vậy! !” Nhã Tuệ hào hứng gật đầu, sau đó hai người giống như phát điên điền vào bảng kê khai gói thứ ba, tiếp theo đi đến sát vách, tiếp nhận kiểm tra thân thể, thị lực, bệnh mù màu … đều không có vấn đề, sau đó nộp tiền xong, thật vui vẻ cầm phiếu nhỏ đi ra ngoài, nghe tiểu thư xinh đẹp kia nói, thứ hai bắt đầu tiết thứ nhất, trên mặt của các cô cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời!

“Đúng rồi!” Nhã Tuệ quay đầu, đứng ở trên đường phố náo nhiệt nhìn về phía Khả Hinh, cười hỏi: “Tại sao đột nhiên nghĩ đến xin nghỉ tới đây đăng kí học lái xe?”

Đường Khả Hinh mỉm cười, vươn tay kéo bả vai Nhã Tuệ, mỉm cười nói: “Cô không có nghe nói sao? Khi mất đi tình yêu thì mới phát hiện bạn thân mới là quan trọng nhất!”

“Cô mất đi tình yêu, mới biết tôi quan trọng à?” Nhã Tuệ trêu chọc cô!

“Thôi đi! Tôi nói cô mất đi tình yêu, nhắc nhở cô, tôi quan trọng!” Đường Khả Hinh nói móc cô!

“Đi!” Nhã Tuệ đẩy vai cô một cái!

Đường Khả Hinh cười đùa xong, mới thật lòng nhìn về phía cô bạn thân mặc áo sơ mi trắng tay ngắn, cà vạt nhỏ màu đen, váy ngắn màu đen, mang giày bệch màu trắng, tóc dài xõa vai, hiện tại hơi gầy, càng lộ vẻ xinh đẹp tươi mát, cô đau lòng nhìn về phía Nhã Tuệ nói: “Nhã Tuệ. . . . . .”

“Hả? Chuyện gì?” Nhã Tuệ quay đầu, nhìn về phía Khả Hinh.

Đường Khả Hinh thở dài một hơi, nói: “Nhiều năm qua, cô đã vất vả ở bên cạnh tôi, ngay cả tiếng yêu cũng không có cơ hội nói, còn rất mệt mỏi. . . . . .”

Nhã Tuệ bật cười nói: “Cô nói gì đấy? Nói những lời thật ngứa ngáy! Ghê tởm chết rồi !”

“Thật mà!” Đường Khả Hinh đau lòng nhìn về phía Nhã Tuệ nói: “Cám ơn cô, Nhã Tuệ, cô yên tâm, sau này tôi sẽ rất chăm chỉ làm việc, tuyệt đối không để cho cô thất vọng! Cô yên tâm!”

Nhã Tuệ nhìn về phía Đường Khả Hinh đứng ở ánh mặt trời, đôi mắt to xinh đẹp, lấp lánh, cô đột nhiên mỉm cười nói: “Tốt! Tôi tin tưởng cô! Tôi tin tưởng cô như tin tưởng bản thân mình!”

Hai người cùng nở nụ cười!

Đường Khả Hinh lập tức vươn tay, cất vào trong cánh tay Nhã Tuệ, từng bước từng bước hòa vào trong đám người náo nhiệt trên đường phố đi về phía trước, nói: “Cực khổ lâu như vậy, bây giờ tôi lấy được tiền lương, đương nhiên tôi phải mua cho bạn bè tốt nhất của tôi món quà thật tốt, sau đó mua cho chú và dì món quà thật tốt .!”

“Đi! Chỉ có mấy chục ngàn đã đắc ý rồi!”

“Ôi chao!” Đường Khả Hinh thật vui vẻ đi sát bên cạnh bạn thân, đột nhiên kéo Nhã Tuệ vào một shop bán quần áo, thương hiệu gần đây cô rất thích!

“Này!” Nhã Tuệ cười kéo Đường Khả Hinh nói: “Nơi này rất đắt đấy! ! Cô đừng làm càn! Tôi không cần cô tặng quà cho tôi, quần áo của tôi rất nhiều!”

“Đi thôi!” Đường Khả Hinh cố kéo Nhã Tuệ vào shop quần áo, nhanh chóng chọn cho cô rất nhiều trang phục mùa thu, còn mua một vài bộ quần áo mùa hè xinh đẹp được giảm giá, Khả Hinh cũng chọn cho mình hai bộ giả vest xinh đẹp, mini juyp, sau đó hai người cùng thay bộ đồ kiểu hải quân màu xanh dương đậm, váy ngắn xòe ra, giống như khi còn bé đi học, xách theo rất nhiều túi bảo vệ môi trường rực rỡ, thật vui vẻ đi ra ngoài. . . . . .

“Vừa rồi đã tốn bao nhiêu tiền ? Cô đừng xài tiền linh tinh!”

“Đi thôi!” Đường Khả Hinh vui vẻ kéo Nhã Tuệ tiếp tục đi, sau đó lại xông vào một Trung tâm thương mại thật lớn, mua cho Nhã Tuệ một bộ mỹ phẩm đắt tiền, sau đó mua cho cha mẹ của Nhã Tuệ rất nhiều bộ quần áo Thu Đông, lại vào siêu thị mua rất nhiều thuốc bổ, Nhã Tuệ ngăn cản cũng không được, cô mua một đống lớn, để chung với quần áo, ngay tại cửa ra vào Trung tâm thương mại, trực tiếp gọi cho chú Lưu chuyển phát đồ về quê cho bọn họ!

“Cô thiệt là!” Nhã Tuệ đứng ở trước một đống lớn quà tặng để chung trong quần áo hốc mắt hồng hồng nhìn về phía Khả Hinh, mắng cô: “Cô nhận được số tiền kia rất vất vả đấy!”

“Một chút cũng không vất vả!” Khả Hinh nhìn về phía Nhã Tuệ cười nói: “Tôi lấy được khoản tiền này là do tên Tưởng Thiên Lỗi kia hào phóng!”

Nhã Tuệ cố ý nhìn cô!.

“Aiz!” Đường Khả Hinh chờ chuyển phát đến, nhìn thấy một đàn ông mặc quần áo du lịch, trong tay cầm một máy chụp hình lấy liền, đang nhìn xung quanh, đi về phía bên này, ánh mắt của cô sáng lên, lập tức đi tới nói mấy câu với người đàn ông đẹp trai vóc dáng cao lớn mặc T-shirt màu vàng, quần lửng màu đen, đeo một túi du lịch thật to, sau đó người đàn ông đẹp trai mỉm cười phong độ đáp lại, cô lập tức chạy như bay trở về, dắt Nhã Tuệ đang nghi ngờ không hiểu, nói: “Tới đây! Mau! Chúng ta chụp tấm hình gửi cho chú và dì! !”

“À? Trai đẹp này là ai vậy?” Nhã Tuệ bị Khả Hinh kéo đi vội, liền tò mò hỏi.

“Không biết!”

“Không biết? Cô không biết người ta, còn nhờ người ta chụp hình cho cô?”

“Ôi chao! Anh ấy đồng ý là được rồi!”

“Vậy cô thuyết phục người ta thế nào?”

“Tôi nói tôi có bệnh tim, sắp chết!”

“Phi!”

“Ha ha ha ha ha! Lừa gạt cô đó!” Đường Khả Hinh cười to nói: “Tôi nói với anh ấy, hai chúng ta là bạn bè tốt nhất, muốn gửi một tấm hình về cho cha mẹ.”

Nhã Tuệ cố ý trừng cô nói: “Sau này đừng đùa kiểu này, cô muốn giống như Như Mạt à?”

“Được rồi!” Đường Khả Hinh lập tức dắt Nhã Tuệ, hai người cùng nhau đứng ở trước đống quà tặng, kề đầu vào nhau, cười rất ngọt ngào, giơ tay thành dấu yeah, nhìn về phía người đàn ông đẹp trai giơ máy chụp hình trước mặt, người đàn ông đẹp trai này mới vừa từ nước ngoài trở về, nhìn hai cô gái xinh đẹp rất đáng yêu, đứng ở dưới ánh mặt trời, cười rất rực rỡ, cũng vui vẻ chụp một tấm hình cho bọn họ, phía dưới máy chụp hình lập tức ra hình, anh lại nói: “Thêm một tấm nữa! Từng người lưu làm kỷ niệm cho mình!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui