Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Giai Giai nhìn anh, chỉ mỉm cười, cũng không nói thêm gì nữa.

Không lâu sau, Đường Khả Hinh tiếp tục cùng hai nhân viên phục vụ mang thức ăn lên cho khách, những món ăn ngon mới mẻ độc đáo, khiến con người ta phải nuốt nước bọt. Hiếm khi khẩu vị của Giai Giai tăng cao, không ngừng thưởng thức món ăn ngon, lại uống thêm một hớp rượu đỏ. Trang Hạo Nhiên ngồi bên cạnh, mỉm cười nhắc nhở cô: "Em uống ít một chút, chút nữa say thì phải làm sao?"

"Vậy anh cõng em về nhà!" Hôm nay Giai Giai vô cùng vui vẻ, hai má đỏ ửng, hai tròng mắt lóe ra tia mập mờ quyến rũ nhìn Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên chỉ cười, bất đắc dĩ nói: "Em chắc chắn để cho anh đi vào trong nhà sao?"

Đường Khả Hinh tiếp tục mỉm cười, trên những chiếc ly đế cao của các vị khách, rót thêm một chút rượu Henry Pinault màu đỏ tươi, nhìn giống như ánh sáng của đá quý, chiếu lấp lánh, tâm tình của cô dần dần tốt lên.

Giai Giai lặng lẽ cười, do dự một chút mới ngẩng đầu, nghiêng mặt, dường như hơi say nhìn Đường Khả Hinh nói: "Khả Hinh?"

" Hả" Đường Khả Hinh nâng ly rượu đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, rót rượu cho anh, nhẹ giọng trả lời.

"Tối nay chúng tôi có một buổi tiệc nhỏ, chỉ có chúng tôi và một số bạn bè tốt của Hạo Nhiên ở Cambridge, hay là cô cũng đến cùng chúng tôi đi, càng đông càng vui." Giai Giai ngẩng đầu, mỉm cười nói với Khả Hinh.

Trang Hạo Nhiên vừa nghe, hai mắt lóe lên, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Khả Hinh đầu tiên vô cùng sửng sốt, nghĩ một lúc mới cười nói: « Tôi làm sao lại không biết xấu hổ như vậy. Cám ơn cô đã mời, tôi và bạn bè của mọi người không quá quen thuộc, vẫn là không nên đi. »

Trang Hạo Nhiên lại ngẩng đầu, nhìn về phía cô nhẹ giọng nói: "Đi đi. Tối nay anh đến đón em, chỉ có một số bạn thân của anh và Giai Giai thôi"

"Không cần đâu." Đường Khả Hinh lại mỉm cười từ chối, sau đó nhìn về bàn ăn, hướng tới các vị khách nói: "Món ăn đã mang lên đầy đủ, mời mọi người thong thả dùng bữa."

Cô nói xong liền xoay người, nhìn thấy cả trong lẫn ngoài phòng ăn khách đã ít dần, chỉ còn một số vị khách đang ngồi. Sophie và JOEY đang rất bận rộn, cô nhanh chóng đi đến bên một bàn ăn, dọn dẹp chén đĩa.

Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, quay mặt sang nhìn bóng lưng bận rộn của Đường Khả Hinh, suy nghĩ một lúc, liền nói với mọi người : excuse-me, . Nói xong liền đứng lên đi về hướng Đường Khả Hinh...

Đường Khả Hinh nhanh chóng đem ba chiếc đĩa đặt vào xe thức ăn, lại đem các loại ly chén đặt vào chiếc rổ phía trong của xe thức ăn, muốn nhanh chóng mang chén đĩa cho DIKY rửa sạch.

Bỗng một bóng đen đến gần bàn ăn.

Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên mỉm cười đang đứng đối diện bàn ăn, nhìn mình, có lẽ do uống rượu, đôi mắt anh bộc lộ một chút dịu dàng, khuôn mặt nghiêm nghị của anh càng lộ ra sức hấp dẫn mê người. Một làn gió nhẹ thổi qua, cổ áo sơ mi của anh mở ra, lộ ra bên trong một làn da gợi cảm, tỏa ra hơi thở đàn ông mãnh liệt. Cô dịu dàng nhìn anh, không nhịn được cười nói: "Làm sao vậy?"

Trang Hạo Nhiên không nói gì, chỉ hơi khom người cùng cô thu dọn hai cái chén trên bàn ăn.

"Anh đừng động vào, sẽ bẩn tay đấy!" Đường Khả Hinh nhanh chóng đẩy tay anh ra, sau đó cầm lên hai cái chén đặt vào trong xe thức ăn.

"Đi đi. Tối nay đến bữa tiệc nhé." Trang Hạo Nhiên nhìn cô, nhẹ giọng nói.

"Không đi!" Đường Khả Hinh nhẹ nhàng từ chối, mỉm cười thu dọn chiếc khăn trải bàn màu tím, cũng nhẹ giọng nói: " Em vẫn còn đang trong thời gian thi hầu rượu, nghe mấy người bọn anh trò chuyện bằng tiếng Anh,

thỉnh thoảng em có thể hiểu một số câu, đều là cùng nhau nói một số vấn đề cao siêu, còn nói đến cái gì về kinh tế và tư duy hiện đại, bạn bè của anh không phải học ở Harvard thì cũng là Cambridge, làm sao em dám tới bữa tiệc cùng bạn bè anh, đến đó em biết nói chuyện gì ? Chẳng lẽ nói chuyện về rượu đỏ !"

"Những người này đều là bạn bè tốt nhất của anh, anh muốn giới thiệu với bọn họ biết, bảo bối của anh rất tuyệt vời!" Trang Hạo Nhiên thật tâm nhìn cô nói.

"... ..." Đường Khả Hinh im lặng không lên tiếng, đặt khăn trải bàn ngay ngắn trên bàn ăn, mới nói: "Hay là em không đi . Anh có chị Giai Giai đi cùng rồi, còn kêu em đi làm gì nữa?"

"Đi mà!" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, nhẹ khẩn cầu : "Được không? Cùng đi đi, anh khẳng định bạn bè của anh sẽ rất thích em."

"Không đi đâu!" Đường Khả Hinh xoay người muốn đẩy xe thức ăn đi.

Trang Hạo Nhiên vội vã sốt ruột tiến lên, nhẹ nắm cánh tay của cô, kêu một tiếng: "Bảo bối"

Đường Khả Hinh giật mình, dừng lại.

Trang Hạo Nhiên muốn nói tiếp, tiếng điện thoại lại vang lên, anh kì quái nhận điện thoại, là điện thoại của Cố Di, liền nhấn nút nghe: "Cố Di?"

Đường Khả Hinh nghe giọng nói của anh, không nói nhiều liền muốn rời khỏi.

Thoáng cái Trang Hạo Nhiên lại nắm chặt cánh tay của cô, không cho phép cô đi, bình tĩnh nói với Cố Di: "Bây giờ anh không ở London... Em chăm sóc đứa nhỏ cẩn thận một chút …Được…Lúc nào anh về rồi gặp."

Đường Khả Hinh quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên, đột nhiên cười, nói: "Em quên mất, anh không những có chị Giai Giai mà còn có cả Cố Di tiểu thư."

"Em nói cái gì vậy?" Trang Hạo Nhiên đột nhiên cười, nhìn Đường Khả Hinh nói: "Anh và Cố Di không có quan hệ gì cả."

"Không có quan hệ gì ? Không phải hai người còn muốn kết hôn sao ? Không phải cô ấy còn đang mang thai." Đường Khả Hinh kỳ quái nhìn anh nói.

"Ai nói anh muốn kết hôn! ? Cô ấy đúng là đang mang thai, nhưng không có quan hệ gì tới anh!" Trang Hạo Nhiên nhìn cô nói.

"Không thể nào? Báo chí đều viết như vậy !" Đường Khả Hinh kinh ngạc nói.

”Chỉ cần không phải là Trang Hạo Nhiên anh thừa nhận, báo chí viết cái gì đều không phải" Trang Hạo Nhiên mạnh mẽ nhìn thẳng vào cô nói.

Đường Khả Hinh im lặng một lúc, mới ngẩng đầu nhìn anh cười nói: "Hóa ra là như vậy ! Thực chất anh và Cố Di tiểu thư không có quan hệ gì cho nên mới cùng chị Giai Giai thành một đôi!" Đồ đáng ghét, thiếu chút nữa đem giày của em mua cho người khác.

”Anh và em nói chuyện thật không thể thuận lợi được" Sao chuyện gì em cũng quy thành một chuyện như vậy . » Trang Hạo Nhiên đột nhiên cười rộ lên nói.

"Em không có được thông mình như anh! Khi nào ăn xong, em sẽ tới tính tiền..!" Đường Khả Hinh nhẹ thoát ra khỏi tay anh, liền muốn đi vào trong...

"Ôi..." Trang Hạo Nhiên đứng tại chỗ, bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của cô.

Giai Giai ngồi một bên, vừa uống một hớp rượu đỏ, vừa nhìn theo hướng Trang Hạo Nhiên, mỉm cười.

Thời gian chầm chậm trôi qua, Giai Giai cùng Trang Hạo Nhiên, còn có một số bạn bè tốt cùng nhau thưởng thức bữa ăn, cho đến hai giờ chiều, bọn họ mới hăng hái đứng dậy tạm biệt.

Đường Khả Hinh cùng Allen đồng thời đi ra bên ngoài phòng ăn, tiễn mấy vị khách này rời khỏi.

"Hoan nghênh mọi người lần sau lại ghé qua." Đường Khả Hinh nhìn Giai Giai cùng Trang Hạo Nhiên và bạn bè của anh, vô cùng lễ phép và nhiệt tình cười nói.

"Khả Hinh!" Giai Giai dường như hơi say, tựa trong ngực Trang Hạo Nhiên , cảm động nhìn cô cười nói: "Hôm nay cám ơn cô đã chiêu đãi chúng tôi một bữa thật ngon, có thể biết được một người bạn nữ của Trang Hạo Nhiên thật không dễ dàng."

"Chị đừng khách khí, nếu có thời gian hãy đến thường xuyên, tôi mời chị uống rượu." Đường Khả Hinh nhìn Giai Giai, chân thành nói.

"Được." Giai Giai gật đầu.

Trang Hạo Nhiên nhẹ nhàng ôm lấy Giai Giai, lại lặng lẽ nhìn Đường Khả Hinh và Allen đứng chung một chỗ, lộ ra nụ cười vui vẻ, anh cũng đành phải cười nói: "Chúng ta đi ."

"Được!" Đường Khả Hinh và Allen tiễn bọn họ một đoạn đi qua cây cầu nhỏ. Trang Hạo Nhiên lo lắng ôm Giai Giai lên xe, phát hiện hôm nay cô uống hơi nhiều rượu, gương mặt đỏ rần, cô có một thói quen, chỉ cần uống rượu liền sốt nhẹ, anh lo lắng vươn tay đặt nhẹ lên trán cô, nói: "Không sao chứ?"

"Không có việc gì..." Giai Giai nhìn anh, cười nói.

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, ôm Giai Giai đặt nhẹ lên xe thể thao cúi người xuống thắt dây an toàn cho cô...

Đường Khả Hinh lặng lẽ nhìn anh dịu dàng chăm sóc cho Giai Giai, nhẹ nhàng thở ra, đôi mắt bất động.

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái, lại nhìn Allen đứng bên cạnh, không nói gì nữa mà cùng bạn bè ngồi lên xe đua, nhẹ mở khóa nổ máy xe, chậm chạp rời đi...

Đường Khả Hinh đứng dưới cây quế, nhìn chiếc xe thể thao chậm chạp rời khỏi, hai tròng mắt cô lóe lên tia dịu dàng tươi cười, nhẹ nhàng xoay người lặng lẽ trở về phòng ăn.

Allen đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng cô đơn của Đường Khả Hinh, không biết cô có tâm sự hay không, dù vui vẻ hay là không vui, bóng lưng của cô đều cô đơn như vậy.

Hôm nay phòng ăn rất bận rộn, khách khứa đến liên tục, còn có một số vị khách uống không ít rượu đỏ. Đường Khả Hinh phải không ngừng chạy qua chạy lại giữa phòng ăn và hầm rượu, gương mặt luôn mỉm cười khi phục vụ. Mãi cho đến chín giờ tối, khi mặt trăng đã lên cao, trời lạnh dần, khách khứa mới thưa dần, rốt cuộc cô mới được thở phào nhẹ nhõm. Cô đứng trước cửa sổ mở rộng, nhìn Sophie cùng NIKY, còn có Bruce đang rối rít vội vàng dọn dẹp chén đĩa, mọi người đều có vẻ mệt mỏi, cô lại thở ra một hơi, đi tới lan can ngồi xuống, đưa tay lau mồ hôi trên trán...

Lúc này, cậu bé Mick lặng lẽ đi ra, có chút mệt mỏi nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh nhìn cậu bé, lập tức cười rộ lên nói: " Rất mệt phải không?"

Mick lập tức gật đầu.

"Đến đây! Chị tắm rửa cho em!" Đường Khả Hinh đứng lên, muốn dắt Mick đi vào trong, lại nhìn thấy bờ bên kia sông lóe lên ánh đèn, cô sửng sốt xoay người, nhìn về phía chiếc xe con màu đen vô cùng xa hoa có rèm che nói: " Giờ này rồi, không phải là có khách chứ ?"

Từ bên trong chiếc siêu xe đi ra là một người phụ nữ phương Đông khoảng tầm ba mươi tuổi. Cô mặc một bộ đồng phục váy màu đen, trong tay bê hai chiếc hộp, mỉm cười hướng phòng ăn đi tới.

Tất cả mọi người trong phòng ăn đều tò mò nhìn cô, Khả Hinh cũng sững sờ nhìn cô.

"Xin hỏi vị nào là tiểu thư Đường Khả Hinh?" Người phụ nữ kia tay bưng chiếc hộp, bước đi trên mặt cỏ mềm mại, mỉm cười đi tới.

Đường Khả Hinh sửng sốt, chậm chạp tiến lên phía trước, khó hiểu đáp: " Chính là tôi..."

Người phụ nữ nhìn Đường Khả Hinh, lập tức mỉm cười nói: " Đêm nay tổng giám đốc Trang có một buổi tiệc nhỏ cùng bạn bè, muốn mời cô cùng tham gia, bởi vì ngài ấy còn phải tiếp đón bạn bè, không thể đến đón cô cho nên cố ý bảo tôi mang váy cùng giày cao gót tới cho cô. Mong cô tranh thủ thời gian, thay đổi quần áo cùng tôi khởi hành."

"A?" Đường Khả Hinh hoảng hốt la lên, nói: "Không phải tôi đã nói là không đi rồi sao?"

Người phụ nữ không nói lời nào, chỉ mỉm cười đặt hai chiếc hộp trên bàn ăn, sau đó nói: "Tôi chờ cô bên ngoài, mong cô nhanh chóng. »

Chưa nói hết lời, cô ấy đã rời khỏi phòng ăn.

"A..." Đường Khả Hinh đi tới hai chiếc hộp trước mặt, nhìn người phụ nữ kia đã đi xa, quả nhiên cô ấy đang đứng cạnh chiếc xe, đứng vô cùng lịch sự cô trợn tròn mắt nhìn.

"Chao ôi! Váy dạ hội ! Kiếp này tôi chưa từng thấy qua váy dạ hội " JOEY vô cùng kích động đi lên phía trước, đầu tiên là nhanh chóng mở hai chiếc hộp kia ra, liền thấy bên trong có một chiếc váy dự tiệc màu trắng được đặt ngay ngắn trong chiếc hộp xinh đẹp. Hai mắt cô mở to, kinh ngạc kêu: "Chiếc váy thật là đẹp"

Đường Khả Hinh không nói gì, mệt mỏi liếc mắt nhìn chiếc váy kia, thở dài nói: "Thật sự tôi không muốn đi..."

"Đi đi, chỉ là một buổi tiệc nhỏ thôi mà, cũng không phải tiệc khiêu vũ!" JOEY cười đem cái hộp nhỏ nhét vào trong ngực cô rồi nói: "Sẽ không có chuyện cô bé lọ lem như xưa nữa! Mặc dù nơi này là Anh quốc, sẽ có hoàng tử!

Phốc….

Đường Khả Hinh nhịn không được cười rộ lên, ôm cái hộp nhỏ kia, nhìn nhãn hiệu quen thuộc NUNU, cô đột nhiên sửng sốt, vươn tay mở nhẹ nắp chiếc hộp màu xanh còn lại, bất ngờ nhìn thấy bên trong là đôi giày múa có hai con chuồn chuồn xanh biếc, khéo léo cùng sống động nằm trong chiếc hộp như đang chìm trong giấc mộng, mờ ảo như trong những câu truyện cổ tích, cô thở dốc vì kinh ngạc, mở to mắt hoảng hốt la lên: "A! Chuồn chuồn xanh của tôi! ! !"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui