Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Đường Khả Hinh sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên lạnh nhạt lãnh đạm, chỉ đành phải khẽ chớp hai mắt, có chút lúng túng nói: “Thật xin lỗi, hôm nay có chút việc trì hoãn. . . . . .”

“Khả Hinh không có trễ, lúc cô ấy vào đại sảnh, vừa đúng 9 giờ 20 phút, lúc đến đây, phải mất một chút thời gian.” Tiêu Đồng nhìn Trang Hạo Nhiên cười nói.

Trang Hạo Nhiên chăm chú nhìn tài liệu.

Đường Khả Hinh và Tiêu Đồng không dám lên tiếng, chỉ đỏ mặt đứng ở trước mặt người trong phòng họp, cũng không nói lời nào.

Vitas ghét nhất người chậm trễ, cũng không nhìn học trò.

Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, phát hiện có chút không đúng, quay đầu nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Trang Hạo Nhiên một cái, mới nhìn Tiêu Đồng và Đường Khả Hinh chậm rãi nói: “Lần sau đừng tới trễ, ngồi đi. . . . . .”

Đường Khả Hinh và Tiêu Đồng vẫn không dám nhúc nhích.

Tưởng Thiên Lỗi nhìn này hai người thấp thỏm như vậy, liền không nhịn được cười nói: “Ngồi đi. . . . . .”

Hai người vẫn không dám động.

“Tổng Giám đốc Tưởng cũng bảo mọi người ngồi, ngồi đi. . . . . .” Lúc này Trang Hạo Nhiên mới chậm rãi mở miệng.

Lúc này Tiêu Đồng và Đường Khả Hinh mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức đi tới bên Trang Hạo Nhiên chia ra ngồi xuống, Tô Lạc Hoành ngồi ở một bên, nhìn hai người này, ngạc nhiên cười khẽ hỏi: “Tại sao tới trễ? Tối hôm qua chúng tôi uống rượu đến ba giờ, vẫn còn chưa chết ngồi thật tốt ở chỗ này!”

Tiêu Đồng quay đầu, hung hăng trừng mắt liếc nhìn anh một cái.

Đường Khả Hinh không lên tiếng, chỉ thật im lặng mở giấy tờ tài liệu, sau đó thật cẩn thận nhận lấy Laptop trợ lý đưa tới, nhẹ nhàng mở ra, bên trong có tài liệu họp ngày hôm nay.

Đông Anh ngồi ở một bên, thấy mọi người đã đầy đủ, liền liếc nhìn Tiêu Đồng, cô mới nhẹ nhàng đứng lên, cầm hộp điều khiển từ xa, nhấn nhẹ về phía giữa phòng họp, màn hình chậm rãi buông xuống, bởi vì hôm nay là cuộc họp nhỏ, không cần liên tuyến quốc tế, cho nên phiên dịch bảy nước cũng không có mặt, cô thật cẩn thận đi tới sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, nói nhỏ một câu.

Tưởng Thiên Lỗi gật đầu, sau đó mở ra bìa tài liệu phần thứ nhất, nói: “Tin rằng mọi người cũng có chút hiểu biết đối với chuyện Laffey đột nhiên xuất hiện tình trạng bọt bong bóng, Laffey từng ở thị trường nước ta chiếm vị trí chủ yếu, chuỗi nhà hàng và khách sạn trung cấp trở lên ở trong toàn quốc đều có sự hợp tác mạnh mẽ, nhưng bởi vì Laffey bị xuất hiện tình trạng bọt bong bóng, trong một đêm, hoàn toàn khiêu chiến ranh giới yếu ớt người tiêu thụ rượu đỏ, xuất hiện một lượng lớn không quan tâm bán tháo. Laffey lưu kho trên trung cấp, giá tiền giảm xuống 20%, thậm chí bao gồm Laffey phân khúc nổi bật năm 2008, cũng từ 15 ngàn đồng một chai, rơi xuống còn hơn bảy nghìn một chai, đây là tổn thất rất lớn đối với khách sạn chúng ta.”

Mọi người nghe xong, tất cả đều im lặng, sau đó Giám đốc khách sạn ngẩng đầu lên, nhìn hai vị Tổng Giám đốc nói: “Tôi biết một chút tình huống thị trường, đối với tình trạng bán tháo, đều là bởi vì Laffey bọt bong bóng đưa tới, có nên liên lạc với nhà máy Laffey, thương lượng đối sách một chút, đưa ra phương pháp xử lý đối với chuyện hay không? Từ từ khôi phục lòng tin người tiêu dùng? Dù sao phản ứng của người tiêu dùng rượu đỏ, có thể đưa tới phản ứng mãnh liệt của thị trường.”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, im lặng không lên tiếng, tiếp tục xem tình hình tiêu thụ Laffey ở trong nước.

Tưởng Thiên Lỗi suy nghĩ một chút, liền nhàn nhạt hỏi: “Các vị còn có ý kiến khác không?”

Vitas nhàn nhạt nói: “Thị trường rượu đỏ ở Trung Quốc, sẽ rất nhanh có một ngày cần bọt bong bóng đấy.”

Mọi người cùng nhau nhìn ông, Trang Hạo Nhiên chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn ông.

Vẻ mặt Vitas lạnh lùng, sâu kín nói: “Rượu không phải nhu cầu cứng nhắc, hơn nữa sản phẩm rượu đỏ giả mạo ở thị trường Trung Quốc quá mức tràn lan, mà đối với rượu đỏ người dân hiểu biết không sâu, thậm chí quá nhiều người tiêu dùng có tâm lý chỉ mua rượu đắt tiền, loại tâm lý tiêu dùng, vốn chính là tâm lý tiêu dùng không ổn định, thậm chí có xu hướng mù quáng, một khi xuất hiện gièm pha có liên quan rượu đỏ, hiệu ứng mù quáng sẽ phát huy đến cực hạn. Hạ giá là chắc chắn.”

“Nhưng. . . . . .” Phó Quản lý Bộ rượu vẫn đưa ra ý kiến của mình, nói: “Tâm lý tiêu dùng của người Trung quốc, không thể nào theo giá Laffey hạ xuống, mà xuất hiện thay đổi đột ngột, tôi đề nghị dùng một số người tiêu dùng rượu đỏ đưa ra thông điệp, xây dựng một tiêu chuẩn khác.”

Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc nhìn Phó quản lý Bộ rượu.

“Xây dựng một tiêu chuẩn khác?” Laurence mỉm cười nhìn anh, nói: “Ý của ông là, lập nhãn hiệu khác, sáng lập hiệu ứng Laffey.”

“Đúng vậy! !” Phó quản lý bộ rượu nắm vững xu hướng của thị trường, mỉm cười nhìn mọi người nói: “Chúng ta làm người, luôn có một chút tín ngưỡng, luôn có một thoại mục tiêu giống thần thoại, mà loại mục tiêu sẽ không dễ dàng bị phá vỡ, cũng không thể dễ dàng bị đảo lộn. Mọi người. . . . . . Cần một chút tâm lý này, bản thân mình có giá trị xuất sắc mới có thể thực hiện được lý tưởng của bọn họ đối với xã hội. Loại giá trị xa xỉ này tạo nên thần thoại bao nhiêu công ty của chúng ta?”

Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi gật đầu.

Trang Hạo Nhiên im lặng lật một tờ tài liệu nữa, lấy thư thế hết sức tao nhã thoải mái tựa vào trên ghế Tổng Giám đốc, tiếp tục xem tình hình tiêu thụ loại rượu đỏ trung và kém năm nay ở trong nước và nước ngoài, nghe bên dưới khán đài không tiếng động, mới nhàn nhạt hỏi: “Có còn ý kiến khác hay không?”

“Tôi tán thành ý kiến của Quản lý Tiêu.” Giám đốc Khách sạn gật đầu nói: “Laffey đột nhiên hạ giá có ảnh hưởng rất lớn đối với Hoàn Cầu chúng ta, bởi vì nó sẽ kéo theo một loạt sản phẩm liên quan, chúng ta hợp tác mua bán với nhà máy rượu đỏ lớn nhất trên thế giới, hiện tượng bọt bong bóng này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến doanh thu của chúng ta.”

Tất cả mọi người đều gật đầu, chỉ có Vitas và Laurence không nói lời nào.

Tưởng Thiên Lỗi vẫn còn do dự, nhàn nhạt hỏi Trang Hạo Nhiên: “Cậu có ý kiến gì?”

Trang Hạo Nhiên vẫn không lên tiếng, nhanh chóng xem tài liệu, mới hỏi tiếp: “Các vị thật không có ý tưởng khác sao ?”

Toàn bộ mọi người yên lặng, toàn bộ đều lặng lẽ lật trang giấy, Đường Khả Hinh ngồi tại chỗ, nhìn trái phải mọi người ngồi tại chỗ, một mảnh tĩnh lặng, cô khẽ cắn môi dưới, hai mắt khẽ lóe, mới chậm rãi vươn tay, nói nhỏ: “Tôi . . . . . Tôi có một chút đề nghị khác. . . . . .”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người cũng ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Đường Khả Hinh, mà Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng đồng thời ngẩng đầu lên, nhìn cô.

Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên, nhưng vẫn có chút kiên trì.

Hai mắt Vitas lộ ra nụ cười, nhìn học trò, nhàn nhạt hỏi: Cô có ý kiến gì, thoải mái nói ra.”

“À. . . . . .” Lần đầu tiên tham gia cuộc họp quan trọng như vậy, Đường Khả Hinh có vẻ có chút căng thẳng.

Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nhìn cô nói: “Có đề nghị gì cứ nói đi, đi họp chính là để mọi người phát huy trí tuệ và ý tưởng, nếu như ý nghĩ của em bất ngờ, Hoàn Cầu chúng ta tự nhiên sẽ khen thưởng và biết ơn em, nói đi.”

Đường Khả Hinh không nhịn được ngẩng đầu lên, thấy Trang Hạo Nhiên vẫn lạnh lùng, nhưng hai mắt lại nhìn mình có chút sâu, sắc mặt cô liền ửng đỏ, nhưng vẫn lấy dũng khí, thân thể hơi nghiên tới trước, nhìn mọi người nói: “Tôi tiến vào làm thư ký Tổng Giám đốc Hoàn Á cũng đã một thời gian, trong quá trình này, tôi giống như không có làm việc khác, mỗi ngày chỉ phụ trách ghi chép số lượng rượu đỏ nhập khẩu của Hoàn Cầu trên toàn thế giới, lúc tôi ghi chép tình hình tiêu thụ trong nước thì phát hiện một chuyện rất thú vị.”

Mọi người cùng nhau nghiêm túc, yên lặng nhìn cô.

Đường Khả Hinh nhìn một vòng cả phòng, mỉm cười nói: “Căn cứ tài liệu tiêu thụ rượu đỏ của nước ta được công bố năm 2002, lượng tiêu thụ rượu đỏ của nước ta đứng hàng thứ năm các nước trên thế giới, nhưng lượng rượu đỏ cao cấp chiếm tỷ lệ là 80%, cũng chứng rõ, người tiêu thụ loại rượu đỏ kém của chúng ta còn chưa được kích thích.”

Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, hai mắt chợt lóe nhìn cô.

Hai mắt Trang Hạo Nhiên càng lộ ra ánh sáng thâm trầm khó lường, nhìn cô.

Đường Khả Hinh nhìn lại mọi người, nói tiếp: “Tôi ra khỏi nước tháng cuối cùng mùa đông năm ngoái, năm nay mùa xuân trở lại, sau khi trở về nước, trước hết kiểm tra lượng tiêu thụ rượu đỏ trong ngoài nước một chút, thậm chí tối hôm qua kiểm tra sự kiện có liên quan đến Laffey xuất hiện bọt bong bóng một chút, tôi phát hiện một chuyện rất thú vị, chính là sau khi Laffey xuất hiện tình trạng bán tháo một lượng lớn, lượng tiêu thụ rượu đỏ loại trung và kém cũng đang từ từ tăng cao, mà lượng tiêu thụ rượu đỏ của rất nhiều công ty rượu đỏ đại diện ở châu Úc, tăng lên 20% so với năm ngoái. . . . . . Cũng chứng tỏ, người tiêu thụ Trung quốc đối với thị trường rượu đỏ, đang nghiêng về lý trí!”

Mọi người tiếp tục yên lặng nhìn cô.

“Tối hôm qua tôi vẫn còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là nguyên nhân gì đưa tới?” Đường Khả Hinh nhìn mọi người, hai mắt lộ nụ cười nghiêm túc, nói: “Ở thời đại ngày này thông tin rất phát triển, chúng ta không thể nào mang từng người tiêu dùng đi kèm với một tín ngưỡng không tồn tại, mà loại tín ngưỡng này, thật ra nó cũng không thể tồn tại được bao lâu. . . . . . Chẳng lẽ của công ty chúng ta phải nhờ vào tín ngưỡng và thượng đế kêu gọi, mới có thể đạt được lợi nhuận to lớn sao? Đáp án dĩ nhiên là không thể nào! Bởi vì giấc mộng đêm qua mang theo ánh mặt trời chiếu vào thế giới thực tế! Chúng ta chỉ có tôn trọng trí tuệ người tiêu dùng, mở rộng rượu đỏ của mình mới có thể làm cho thị trường rượu đỏ này vững vàng phát triển. Ngẫm lại Trung Quốc có 1,3 tỷ dân, thường nghe người khác một câu nói, nếu như cá nhân bạn cho tôi một đồng, ngay lập tức tôi trở thành tỷ phú. Vậy 80% người tiêu dùng trong tương lai sẽ trở thành nguồn gốc lợi nhuận mới của chúng ta. . . . . .”

“Nhưng cô phải suy tính điểm này. . . . . .” Quản lý Bộ rượu nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: “Hoàn Cầu chúng ta đi con đường rượu đỏ cao cấp. Mà đối với rượu đỏ từ mấy trăm đồng đến ngàn đồng, chúng ta cần không?”.

Đường Khả Hinh nhìn anh ta, mỉm cười nói: “Thật sao? Vậy xin hỏi Quản lý Tiêu, một loại rượu đỏ một triệu và rượu đỏ mười ngàn, anh có thể uống loại nào?”

Quản lý Bộ rượu cau mày nhìn cô.

Đường Khả Hinh hơi ngẩng mặt, cười nói: “Anh không uống được, bởi vì uống rượu đỏ là uống cảm xúc, uống một chút cố chấp theo đuổi của thợ nấu rượu đối với gió sương mưa tuyết, đối với bốn mùa. Có người đã nói, người tiêu dùng mãi mãi cũng không biết mình cần cái gì, chúng ta là đối tác lớn nhất với nhà máy rượu vang nổi tiếng trên thế giới, có phải nên phá vỡ thần thoại này, mở cánh cửa chính, nghênh đón rất nhiều nhà máy rượu vang có qui mô nhỏ đầy quyến rũ của nước ngoài hay không? Chính là bởi vì thiếu hụt tin tức, chúng ta mới có Laffey thần thoại, ký thác kỳ vọng quá cao, nhưng các cuộc tranh tài rượu đỏ thế giới, giành được huy chương vàng, nhà máy rượu vang qui mô nhỏ đoạt giải huy chương không phải là số ít, tại sao? Bởi vì theo đuổi nguồn cảm hứng thì linh hồn cần phải tự do, trang trại nho có lịch sử nổi tiếng thế giới, tự nhiên phải có chỗ đặc biệt của bọn họ, nhưng chúng ta không thể bỏ qua trí tuệ của nhân loại tiến bộ theo thời gian ! ! Tại sao chúng ta. . . . . . Phải dựa vào thần thoại của người khác?”

Hai mắt Trang Hạo Nhiên chợt lóe nhìn cô.

Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi cũng lộ ra nụ cười nhìn cô, mọi người nghe xong, cũng tất cả đều im lặng.

“Tại sao. . . . . .” Đường Khả Hinh thật lòng nói: “Không chính thức nghênh đón rượu đỏ quý giá của các nước trên thế giới tiến vào đất nước chúng ta? Để cho thị trường rượu đỏ mở rộng hơn, để cho người khác hiểu được rượu đỏ, nó không chỉ là mùi rượu mê người, mà còn có thật nhiều công dụng và sự tích mà mọi người không biết, tất cả đều chờ đợi chúng ta đi khám phá. Tôi đi nước Anh, cảm thán một chuyện chính là bọn họ xem rượu đỏ là máu của thượng đế, mặc kệ rượu đỏ 300 đồng hay rượu đỏ mấy ngàn đồng, bọn họ yêu là bản thân của rượu đỏ. Phá vỡ thần thoại, chính là vì để cho ánh mắt của chúng ta càng mở rộng hơn, tại sao chúng ta phải kiên trì với một thần thoại của người khác để đóng cánh cửa của chúng ta? Có thể đóng được bao lâu?”

Cô nhìn một vòng tất cả mọi người.

Mọi người đều không lên tiếng.

Hai mắt Trang Hạo Nhiên thoáng qua nụ cười, cúi đầu xem văn kiện.

“Mời mọi người xem tài liệu này một chút. . . . . .” Đường Khả Hinh đem USB đêm qua sửa sang lại, giơ lên cho mọi người liếc mắt nhìn, mới im lặng đứng lên, một mình vòng qua trước mặt của hai Tổng Giám đốc, đưa nó cắm vào, sau đó nhận lấy cây thước Đông Anh thuận tay đưa cho cô, cô mở ra, nhìn giữa màn hình lớn hiện ra biểu đồ tiêu thụ rượu đỏ của Châu Á, cô đi trong màn hình to lớn, chỉ một số liệu trong đó, giải thích kể từ sau khi xảy ra sự kiện bọt bong bóng Laffey, hướng đi của rượu cao cấp đang từ từ đi xuống, sau đó rượu đỏ bậc trung đang từ từ đi lên, cô lại phân tích tình trạng thị trường, cho rằng người tiêu thụ loại rượu bậc trung và kém đã tỉnh ngộ, đang từng bước hình thành, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, đầu tiên phải bảo đảm khôi phục lòng tin của người tiêu thụ của nước ta đối với rượu đỏ chính phẩm, sẽ thỏa thuận với các nhà máy rượu của nước ngoài tăng cường tiêu chí nhận dạng hàng giả, tránh để mặt hàng giả tràn lan trên thị trường, sau đó nhập khẩu rượu đỏ của nhiều nước, có lợi cho việc đánh tan rượu đỏ quá mức tập trung xung kích thị trường, người Trung Quốc chúng ta phải bày tỏ thái độ, chính là chúng tôi khao khát dịch rượu đỏ trân quý, chứ không cần thần thoại của các người! ! Lấy thái độ chân thành đối mặt người tiêu thụ của chúng ta! ! Tôi tin tưởng tương lai không lâu, Trung quốc chúng ta sẽ tạo thành một đất nước rượu đỏ lý trí hơn hoàn mỹ hơn !

“Tương lai! !” Đường Khả Hinh nhìn mọi người, thật lòng nói: “Chúng ta nên cùng cố gắng, nghênh đón rượu trân quý của nước ngoài đến đất nước của chúng ta, thông qua cuộc tranh tài chuyên gia hầu rượu đẳng cấp, hàng loạt tuyên truyền khổng lồ, mang cho người Trung Quốc một chút ý thức tiêu dùng chính xác, để cho người Trung Quốc chúng ta có kiến thức trong sinh hoạt, mà không còn ngu dốt!”

Nói xong, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh! !

Cô có chút căng thẳng nhìn mọi người im lặng, nắm chặt cây thước, không dám lên tiếng.

Không đến bao lâu. . . . . .

Hai mắt Vitas mới lộ nụ cười vui mừng, không nhịn được dâng lên lòng tự hào.

Mọi người cũng mỉm cười gật đầu, rối rít ngẩng đầu lên, nhìn cô gái nhỏ mới hơn 20 tuổi, thán phục cô đối với rượu đỏ có nguyên tắc, còn có tình cảm kiên trì.

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cũng cùng ngửa mặt, nhìn Đường Khả Hinh trước màn hình lớn, hai mắt cũng lộ ra ánh sáng khẳng định, đồng thời vươn tay, cùng nhau vỗ tay cho cô.

Người cả trong phòng họp cũng rối rít mỉm cười vỗ tay, gật đầu khen ngợi.

Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn mọi người chợt vỗ tay, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nhìn mọi người giương mặt nở nụ cười, chỉ có quản lý bộ rượu nhàn nhạt nhìn cô. . . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui