Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Ba ngày sau!

Hôm nay Đường Khả Hinh chính thức đi làm tại Khách sạn Á Châu!

Sáng nay ánh mặt trời rực rỡ, trời lam biển biếc, sóng biển xô bờ mãnh liệt, vô số thuyền buồm và người yêu thích đua thuyền lao vùn vụt ở trên mặt biển, trên mặt mọi người đều nở nụ cười tràn đầy nhiệt tình.

Trên đường xe buýt chậm rãi dừng ở Trạm cách khách sạn không xa, có mấy đứa bé người Anh mang giày trượt pa-tanh, ngồi ở Trạm cũng đang chờ xe buýt.

Cửa xe mở ra!

Hôm nay Khả Hinh mặc áo sơ mi tay ngắn màu xanh dương, váy ngắn màu đen, khẽ vuốt tóc mái ngắn mềm mại, khuôn mặt tươi cười đi xuống xe, thấy mấy đứa bé người Anh đang đứng ở Trạm, đang thi nhau trượt pa-tanh vòng vòng, nhất thời tâm trạng cô rất tốt vẫy tay về phía mấy đứa bé mỉm cười nói: "Hi. . . . . ."

"Hi. . . . . ." Mấy đứa bé người Anh cũng mỉm cười chào hỏi Khả Hinh.

Khả Hinh nhìn bọn họ cũng nhiệt tình chào hỏi mình, cô nhất thời cảm động cười một tiếng, đứng ở dưới ánh mặt trời, nghe gió biển mát mẽ thổi tới hít mạnh một hơi, xoay người nhìn lên tòa nhà Khách sạn Á Châu to lớn ở trước mặt! Nó lấy hình dáng của chiếc thuyền giương buồm lên, ánh sáng màu bạc, lóe sáng rực rỡ. Cô cảm thán nhìn tòa kiến trúc này, nghĩ tới má trái mình không trọn vẹn, đột nhiên đưa tay lên cao, xòe tay che ánh mặt trời.

Cô cười thật vui vẻ.

Cô vui vẻ xách theo túi xách mới vừa muốn đi bộ vào trong khách sạn, lại nghe được có người khẽ nói Tổng Giám đốc tới, cô cùng rất nhiều đồng nghiệp đứng ở chỗ không xa, nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce từ nơi xa lái tới gần, một đoàn xe hơi xe sang trọng màu đen số lượng có hạn chạy theo phía sau, tất cả mọi người bàn luận xôn xao một chuyện: "Nghe nói tháng này Tổng Giám đốc muốn chính thức tổ chức lễ đính hôn !"

Đường Khả Hinh nghe nói như thế, quay đầu nhìn về phía một trong hai người đồng nghiệp, họ khe khẽ nói tiếp: "Bởi vì vợ chưa cưới của Tổng Giám đốc ở nước ngoài đã lâu, nghe nói rốt cuộc bây giờ phải trở về nước. Cho nên Chủ tịch muốn nhân cơ hội này tổ chức đính hôn."

"Chủ tịch?" Đường Khả Hinh nhất thời nhớ đến người đàn ông phó thác cho mình chai rượu đỏ kia.

"Chính là cha của Tổng Giám đốc, nghe nói vợ chưa cưới của Tổng Giám đốc có danh xưng hoa hồng Phương Đông, chúng ta vẫn chưa gặp qua đâu". Có một nữ đồng nghiệp thật hâm mộ nói.

"Chậc! Cô nằm mộng đi, cô còn muốn nhìn thấy vợ chưa cưới của Tổng Giám đốc sao, bình thường ngay cả mặt của Tổng Giám đốc chúng ta cũng rất ít nhìn thấy." Một nữ đồng nghiệp khác nói xong, rồi cảm thấy rất hứng thú nhìn về phía trước nói: "Tới rồi, tới rồi, Tổng Giám đốc tới rồi."

Đường Khả Hinh nghe giọng nói hưng phấn của bọn họ cũng đón gió biển, nhìn thấy chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi dừng ở đại sảnh khách sạn, Đông Anh cùng tất cả lãnh đạo cấp cao của khách sạn đứng ở một bên chờ rất lâu, bởi vì hôm nay các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn khách sạn Á Châu và tập đoàn khách sạn Hoàn Cầu có cuộc hội nghị quyết định dự án xây dựng khách sạn đáy biển gần đây đã đầu tư gần một trăm tỷ đô và hoạch định kế sách thu mua nhiều hòn đảo Gabon, cho nên hôm nay chính thức triển khai bỏ phiếu quyết nghị! ! Mà hôm nay cũng là lần đầu tiên hai Tổng Giám đốc của Tập đoàn Á Châu và Tập đoàn Hoàn Cầu tiến hành đối mặt!

Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục màu đen, bên trong là áo sơ mi màu đen, cổ áo mở ra, đón gió biển đi ra xe, phong cách nghiêm nghị đứng ở bên cạnh chiếc xe Rolls-Royce, nghe nói ông cố của anh có dòng máu quý tộc Anh quốc, người đàn ông này, bất cứ lúc nào càng nhìn càng lộ ra sức hấp dẫn chết người.

Tất cả nữ đồng nghiệp tức khắc đỏ mặt, muốn hôn mê bất tỉnh.

Tưởng Thiên Lỗi nghiêm mặt, im lặng không lên tiếng, đôi tay cài xong cúc áo âu phục, phong độ nghiêm nghị đi vào trong.

Đông Anh lập tức đi theo sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, nhanh chóng nói với anh: "Ba giờ chiều hôm nay tiểu thư Tử Hiền tới phi trường, đã chuẩn bị xong xe cộ, hoa tươi đi đón cô ấy, ‘phòng tổng thống' ở tầng chót để thưởng thức cảnh đẹp toàn thành phố cũng đã chuẩn bị xong. Cũng đã làm theo căn dặn của cô ấy, ở mỗi nơi đều chưng bày hoa Bách Hợp, còn có đầu bếp Pháp nổi tiếng làm buổi trưa hôm nay cũng đã đến khách sạn, anh ấy là đầu bếp nổi tiếng do Tiểu thư Tử Hiền chỉ định, tiểu thư chỉ ăn món ăn Pháp do anh ấy làm, còn có. . . . . . Chuyên gia hầu rượu cũng đã sẳn sàng."

"Ừ." Tưởng Thiên Lỗi lên tiếng trả lời, lạnh lùng đi vào trong.

Đông Anh nhanh chóng vừa đi vừa nói: "Hôm nay hội nghị hai bên dự định trong vòng mười lăm phút sau sẽ bắt đầu, lãnh đạo cấp cao toàn cầu cũng đã kết nối xong!"

"Ừm!" Hôm nay Tưởng Thiên Lỗi hơi nghiêm nghị đi về phía trước, chỉ là không ai biết, rốt cuộc anh đang suy nghĩ gì, ở trong đầu anh thành hình bao nhiêu quyết sách.

"Thật sự rất đẹp trai a. . . . . ." Có một số nữ đồng nghiệp lộ ra bộ dáng si mê.

"Cô có nghe không? Vợ chưa cưới của Tổng Giám đốc a sắp về nước, sẽ phải sắp xếp xe đưa đón, hoa tươi, ‘phòng tổng thống', còn có đầu bếp Pháp, chuyên gia hầu rượu, trời ạ. . . . . ."

"Người có tiền, không dùng tiền như vậy làm sao xài hết?"

Đường Khả Hinh đứng ở cách đó không xa, nhìn bóng lưng cao lớn của Tưởng Thiên Lỗi, đưa mắt nhìn rồi cười khổ một tiếng, xoay người đi làm việc.

Tòa nhà Hành chánh nhanh chóng mở ra!

Thư ký các bộ phận đều được phái tới, trong ngoài bận rộn hội nghị hai bên lần này! Phòng hội nghị hình bán nguyệt gần 4000 mét vuông đã ngồi đầy người rất náo nhiệt, trên vách tường bốn phía treo màn ảnh lớn tinh thể lỏng tượng trưng cho mỗi quốc gia, trên màn ảnh đều hiện lên hình ảnh chủ tịch chức vị cao

nhất hoặc là Tổng Giám Đốc, tất cả thư ký đang cầm hộp điều khiển ti vi thử điều chỉnh từng LCD, lãnh đạo cấp cao trong phòng hội nghị đang bàn tán dự án khách sạn dưới đáy biển có thể khởi công thuận lợi hay không.

Chuyện này đã công bố cho toàn bộ cổ đông bảy lần nhưng đều bị Tổng Giám Đốc tập đoàn Hoàn Cầu Trang Hạo Nhiên bác bỏ. Năm đó Tưởng Sĩ Chiêu và Trang Duy Mạnh là hai người sáng lập đứng đầu dùng cổ phần chung của công ty để sáng lập ra Tập đoàn Hoàn Cầu và Tập đoàn Khách sạn Á Châu, ban hành kỷ luật sắt cho hai tập đoàn lớn, quyết định tất cả sách lược, hai Tổng Giám đốc của hai tập đoàn phải tự mình ký tên mới có thể chính thức khởi động dự án, sở dĩ nhắm vào dự án khách sạn đáy biển lần này vì đã đầu tư gần 100 tỷ đô, Tưởng Thiên Lỗi muốn khởi công nhưng Trang Hạo Nhiên kiên quyết phản đối, cho nên hội nghị hôm nay là lần hội nghị lớn trong tất cả cuộc lần hội nghị của Khách sạn Á Châu nhiều năm qua!

“Tổng Giám đốc tới……” Có người đi vào thông báo trước.

Tất cả lãnh đạo cấp cao rối rít đứng lên, nghiêm túc chờ đợi.

Cửa chính phòng hội nghị ầm ầm mở ra.

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng giống như quân vương, dứt khoát đi vào phòng hội nghị, mang đến ngàn vạn khí thế, vừa đi đến ngồi vào ghế dành riêng cho Tổng Giám đốc, vừa giờ tay ra hiệu cho lãnh đạo cấp cao cùng cổ đông ngồi xuống.

Mọi người chỉnh tề trật tự ngồi xuống.

Tưởng Thiên Lỗi ngồi vị trí Tổng Giám đốc, nhìn phòng hội nghị hơn bốn ngàn mét vuông, tập trung tất cả nhân tài xuất sắc nhất Tập đoàn Á Châu, trên mặt của anh hiện lên nụ cười, nói: “Bắt đầu đi”

“Vâng” Đông Anh nghe xong, lập tức cầm lên Microphone, tuyên bộ hội nghị hai bên bắt đầu!

Giám đốc nghe xong ngay lập tức gật đầu, từ chỗ ngồi đỏ thẫm đứng lên, cầm lấy hộp điều khiển TV đưa ngay chính giữa màn hình LCD, màn hình hiện lên trụ sở Tập đoàn Hoàn Cầu tại Anh quốc: ở trong phòng hội nghị, không khi tất cả người vô cùng mong đợi thì trong màn hình chỉ xuất hiện một chiếc ghế làm việc màu đỏ tại chỗ ngồi của Trang Hạo Nhiên, không có bất cứ người nào nữa, mọi người cùng nhìn nhau đều nghĩ một hội nghị quan trọng như vậy, Tổng Giám đốc Trang Hạo Nhiên đã đi đâu?

Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở đối diện với chỗ ngồi của Tổng Giám đốc trong màn hình, nhìn chiếc ghế làm việc trống không, lại nhìn quả địa cầu trên bàn, dường như đang nghĩ đến người này và đang xoay quả địa cầu, thậm chí anh xoay quả địa cầu đến phương hướng Châu Á.

Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi nhìn trên mô hình địa cầu, có lẽ từ phía trên đó có thể nhìn ra một chút gì, lại nhìn đến vị trí của mình!

“Chuyện này…….” Đông Anh hết sức ngạc nhiên và căng thẳng nhìn chiếc ghế làm việc đỏ thẫm phía đối diện, có chút không biết làm sao, cúi thấp đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi.

Tưởng Thiên Lỗi vẫn bình tĩnh nhìn chiếc ghế không có một bóng người trong video và mô hình địa cầu đã chuyển động, chậm rãi mở miệng nói: “Hôm nay kết thúc hội nghị tại đây.”

“A…….” Gần cả ngàn lãnh đạo cao cấp trong toàn trường từ các quốc gia Châu Á nghe được câu này cũng kinh ngạc kêu nhỏ: “Kết thúc như vậy sao?” Hôm nay cũng chưa nói gì mà?”

“Tổng Giám đốc Trang đã bảy lần bác bỏ dự án xây dựng khách sạn dưới đáy biển.”

“Nhưng Tổng Giám đốc Tưởng của chúng ta muốn làm a.” Có người lặng lẽ nói: “Cho dù thế nào, cuối cùng vẫn phải họp chứ? Nhiều năm qua, Hoàn Cầu rất ít bác bỏ phương án của chúng ta, hơn nữa bọn họ cùng chúng ta nước sông không phạm nước giếng a.”

“Cho dù thế nào đi nữa, mỗi bên nắm giữ 31% cổ phần công ty đối phương, loại phương án này không thể làm bừa.”

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng xem thường nhận xét và ý kiến của tất cả lãnh đạo cấp cao, nghiêm nghị đứng lên, cài xong cúc áo âu phục, sải bước ra khỏi phòng hội nghị chứa gần ngàn người.

Đông Anh nhanh chóng đi theo sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, nói: “Tổng Giám đốc…. Hội nghị lần này thật không tiến hành sao? Lúc ấy chúng ta quyết định mở hội nghị hai bên thì Tổng Giám đốc Trang đã đồng ý có mặt, tại sao đột nhiên lại không tham gia vậy?”

Tưởng Thiên Lỗi cũng không trả lời vấn đề của cô, chỉ lạnh lùng bước nhanh về phía Văn phòng làm việc Tổng Giám đốc của mình.

Đông Anh dừng lại tại chỗ nhìn bóng dáng cao lớn của Tưởng Thiên Lỗi đi về phía Văn phòng, suy nghĩ rất nhanh chóng chuyển đến ở một nơi Địa Cầu xa xôi, một người đàn ông khác cũng có bản lãnh sấm rền gió cuốn, nhiều năm trước bọn họ đứng trên đỉnh cao thật lâu, kiềm chế lẫn nhau, tác động lẫn nhau, cùng nhau phát triển, là huyền thoại của giới kinh doanh và giới khách sạn nhưng chỉ có bọn họ mới biết cả hai bên đều có dã tâm tóm thâu tất cả!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui