Chap 21 Hắn cũng có mặt ôn nhu như thế sao
“Vâng, thiếu gia.” Người đánh xe lập tức quất con ngựa, con ngựa lập tức chạy.
Dọc trên đường đi, Bảo Bối không nói thêm gì nữa, chỉ là tiếp tục lấy ra từ trong túi tiền cái bánh mà gặm.
Đại khái nửa canh giờ sau, xe ngựa dừng lại ở Tề Phúc sơn trang, ở cửa lớn sơn trang quản gia vừa nhìn xe ngựa, liền lập tức tiến lên nghênh đón.
Đi sau lưng thiếu gia, Bảo Bối trong lòng có chút mất mát, nàng lặng lẽ nhìn nhìn thiếu gia, thiếu gia mỉm cười chậm rãi bước lên phía trước tựa hồ tâm tình thật không tệ nha, nàng cúi đầu đi theo không nói lời nào.
“Ngươi đã đến rồi.” Thanh âm mềm mại truyền đến, Mặc Huyền ngồi bên cạnh một nữ tử.
Thanh âm thật là dễ nghe, Bảo Bối ngẩng đầu nhìn nữ tử, thật là một tuyệt đại giai nhân, mặt trái xoan tinh xảo, lông mi lá liễu cong cong, đôi môi đỏ thắm, một thân váy dài trắng như tuyết làm cho nàng càng nhìn lại càng xuất trần, cùng thiếu gia ngồi cùng một chỗ thật sự là một bức tranh xinh đẹp.
Bảo Bối trong nội tâm cảm thấy có chút ê ẩm, nàng ngồi ở trên lan can ngoài đình, hướng bọn họ mà nhìn, Mặc Huyền tựa hồ cảm giác được, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Bảo Bối bên kia, sau đó lại xoay lại.
“Lần trước ngươi có dạy ta một khúc nhạc, ta có luyện qua một khoảng thời gian thật dài, ngươi nghe thử một chút thế nào?” Oánh Oánh nhìn Mặc Huyền, ôn nhu cười.
Nàng ngồi ở trước đàn cầm từ từ gẩy, Bảo Bối chưa từng nghe qua, nhưng nàng cảm thấy thật sự rất êm tai, khúc nhạc kết thúc, Mặc Huyền vỗ nhè nhẹ bàn tay “Oánh Oánh tiểu thư, quả nhiên dung nhan thông minh, thủ khúc xuân thán này phi thường rất khó đàn, không thể tưởng tượng được ngươi rõ ràng đã gắn vào khúc nhạc một sự tinh túy, Mặc Huyền bội phục.”
Thiếu gia rõ ràng sẽ khen ngợi người, Bảo Bối khiếp sợ nhìn qua, thiếu gia mỗi lần đều là đuổi nàng đi ra ngoài, hướng nàng gầm thét làm cho nàng cút ngay, chưa bao giờ từng gặp hắn có mặt ôn nhu như thế.
“Bảo Bối?” Bên cạnh có người gọi nàng, Bảo Bối ngẩng đầu nhìn lên, là Cao công tử, hắn đang dùng cặp mắt hồ mị kia mỉm cười nhìn nàng.
“A, làm sao ngươi lại ở chỗ này?” Bảo Bối cao hứng nhảy dựng lên.
“Ta cũng muốn hỏi ngươi a, đây là nhà dì ta.” Cao công tử buồn cười nhìn nàng.
Oánh Oánh tiểu thư hướng Cao công tử vẫy vẫy tay “Biểu đệ, mau tới đây, ta giới thiệu cho ngươi một người.”
Cao công tử lôi kéo Bảo Bối hướng trong đình đi đến “Đến đây, chúng ta đi vào thôi.”
Từ lúc mới bắt đầu, Mặc Huyền liền chú ý đến bộ dáng hưng phấn của Bảo Bối, hắn lẳng lặng ngồi ở chỗ kia nhìn bọn họ đi tới.
“Biểu đệ, đây người mà ta thường nhắc tới Hiên Viên Mặc Huyền, hắn là Cao Tĩnh Tông, là biểu đệ của ta, rất ít tới đây.” Oánh Oánh vui vẻ giới thiệu hai người với nhau.