Chap 3 Ta dùng hoa hồng để trao đổi với người
Bảo Bối nghĩ là nàng không chịu, vội vàng nói: “ ta không phải lấy không của người, mà ta dùng hoa hồng để trao đổi a.”
Như phi tỉnh lại, lập tức nói:“Ta nguyện ý, ta nguyện ý”.Trao đổi như vậy thì ai cũng đều nguyện ý nha.
“ Thật sự , vậy người chờ ta một chút, ta lập tức sẽ trở lại.” Bảo Bối vui vẻ nhảy dựng lên, một lát thì nhảy xuống vách núi.
Như phi giật nẩy người lên, chạy nhanh đến nhìn xuống, chỉ thấy Bảo Bối dễ dàng nhảy mấy cái, liền không thấy bóng người đâu.
“Như phi, Bảo Bối này thật sự là không đơn giản a.” Phía sau mã thị nữ đã đi tới, nàng và Như phi cùng nhau nhìn xuống.
Như phi nghi hoặc gật gật đầu. Xoay người ngồi ở bên cạnh tảng đá lớn chờ.
Thời gian đợi đã hết một chén trà nhỏ, Bảo Bối còn chưa đi lên, mã thị nữ đợi dài cả cổ liền đến nhìn xuống dưới rồi xoay người đi đến bên người Như phi “Như phi, thời gian đã lâu như vậy người nói nha đầu kia có thể hay không đã chết”
Như phi trong lòng cũng bồn chồn, đúng vậy a, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, xem ra là muốn chính mình tự thân xuất mã*
* Đích thân làm
Như phi lại bắt đầu đứng lên, sửa sang y phục trên người, đi tới vách đá.
Mã thị nữ bị hù dọa sợ tới mức mặt bắt đầu trở nên trắng bệt “Như phi, người trăm ngàn đừng dọa nô tỳ a.” Nước mắt ào ào chảy xuống.
Như phi bất vi sở động*, nàng đem dây thừng quấn trên người đi đến gần vách núi định nhảy xuống.
*ý nôm na là không lung lay
“A, Như phi, người xem!” Mã thị nữ kích động chỉ vào phía dưới, ở phía dưới xa xa có một bóng dáng nhỏ nhắn đang lủi lủi hướng lên trên mà nhảy lên, động tác vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã nhảy lên, đúng là Bảo Bối.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Bối có chút hồng nhuận, phía sau cõng một cái gói to, nhìn Như phi liền buông xuống gói to đưa cho nàng, ngượng ngùng nhức đầu nói: “Ta xuống phía dưới mới nhớ đến là muốn hỏi người, người muốn bao nhiêu mới đủ, ta sợ không đủ, thấy phía dưới có mấy đóa lớn nhất hái xuống toàn bộ, người xem có thể đổi được chưa?”
Như phi cùng vài người đứng bên cạnh toàn thể đều kinh sợ, bên cạnh Tiểu Phong* thổi qua ấm áp quá.
*Làn gió nhỏ
Mở ra cái túi nhỏ, bên trong mấy đóa hoa Huyết Linh Lung như hoa trong sương mù, màu đỏ ở giữa trong suốt, còn lộ vẻ bọt nước.
Như phi vội vàng phân phó người bên cạnh lấy ra một cái thùng tinh xảo đem Huyết Linh Lung cẩn thận thả vào, trong suốt toàn bộ quá trình hơi thở mạnh cũng chưa kịp phát ra.
Bảo Bối vỗ vỗ tro bụi trong tay, vươn tay bàn nhỏ bé ra:“Có thể cho ta được chưa?”
Như phi không có kịp phản ứng trân trân nhìn Bảo Bối, mã thị nữ chỉ chỉ trâm gài tóc trên đầu nàng, Như phi lập tức tỉnh ngộ lấy trâm gài tóc trên đầu xuống, đưa cho Bảo Bối.
Bảo Bối vui vẻ hoa chân múa tay vui sướng, năm nay sinh nhật nương, cuối cùng cũng thay đổi một cái gì đó khác để tặng, nương nhất định rất vui vẻ nha.