Chap 80 Hôm nay là ngày gì a
Ba ngày nay, Bảo Bối đã thân quen cùng mấy con báo kia, nhất là Ngạch Mãnh, trông thấy Bảo Bối đến, lập tức hưng phấn xông tới cùng Bảo Bối chơi, chơi đến khi mệt mỏi, thì Bảo Bối trực tiếp nằm ở bên cạnh nó ngủ, toàn thân lông mềm như nhung đích thực thoải mái nha.
Hôm nay, đại vương tử cùng đám tùy tùng sau lưng đi đến, nhìn Bảo Bối ngọt ngào vùi trên người Ngạch Mãnh ngủ, Ngạch Mãnh cũng híp mắt ngủ, hắn đi từ từ qua ngồi chồm hổm xuống, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng tròn trịa đang ngủ, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên bên cạnh còn dính một chút mảnh bánh điểm tâm, hắn buồn cười đưa tay lau đi mảnh bánh ấy.
Bảo Bối xê dịch thân thể, thay đổi tư thế tiếp tục ngủ, đại vương tử ngồi yên xuống, ý bảo các tùy tùng rời đi, lẳng lặng nhìn Bảo Bối.
Bảo Bối chậm rãi duỗi lưng một cái, a, bầu trời có tối một chút, nàng ngồi dậy, ánh mắt rơi xuống bên tường, nàng nhìn thấy đại vương tử đang dựa vào tường ngủ, nàng lặng lẽ bò qua, bò tới gần nhìn hắn, lông mi hắn thật dài rũ xuống, sống mũi cao thẳng tôn thêm đôi má tinh tế trước mặt, nhìn hắn có vẻ mặt bình yên vui vẻ.
“Ngươi đã tỉnh.” Đại vương tử đột nhiên mở mắt, Bảo Bối bị dọa lùi về phía sau một chút.
“Đi thôi.” Đại vương tử đứng lên, vỗ vỗ bụi bặm trên người, đi ra ngoài, Bảo Bối theo ở phía sau tò mò hỏi “Đi đâu?”
“Đi theo ta là được.” Đại vương tử nhìn nàng một cái, liền đi lên phía trước đi, Bảo Bối lập tức đi theo.
“Oa” Bảo Bối hoàn toàn ngây ngẩn cả người, nàng lần đầu tiên chứng kiến một cái bàn dài lớn như vậy, trên mặt bàn bày đầy thức ăn, hai bên bàn đã ngồi đầy nam nữ già lẫn trẻ.
“Vào đi” Đại vương tử nói xong liền đi vào bên trong, đi đến vị trí đầu bàn ngồi xuống, còn Bảo Bối thì ngồi ở bên cạnh, tất cả mọi người ở bàn bên cạnh đều hướng ánh mắt nhìn về phía Bảo Bối, nhưng ánh mắt Bảo Bối chỉ chăm chú với món thịt dê nướng trước mặt.
“Nào, tất cả cạn chén.” Đại vương tử giơ rượu lên, mọi người lập tức giơ chén rượu lên, Bảo Bối khó xử nhìn chén rượu.
“Kính đại vương tử.” Mọi người cùng hô lên, nói xong liền uống một hơi cạn sạch.
Đại vương tử uống một hớp rượu, nhìn về phía Bảo Bối, nàng đang ra sức phấn đấu ăn, hai miệng đều nhét đầy thức ăn, hắn cười cười, từ từ ăn.
“Hôm nay là ngày gì a?” Bảo Bối hỏi một nữ tử bên cạnh, nữ tử kia là người lần trước mà Bảo Bối gặp phải cùng đại vương tử cùng một chỗ tiểu thiếp Lam Cơ.
“Hôm nay là ăn mừng ngày lễ nhân duyên La quốc chúng ta, bảy ngày này là ngày lễ nhân duyên, không ít tuấn nam mỹ nữ sẽ từ các nơi tới đây, hy vọng có thể ở chỗ này gặp được người hữu duyên (một nửa của mình ^^) , nếu gặp được người hợp ý, thì trong vòng bảy ngày ở đây ngươi có thể hái mười một viên tương tư đậu màu đỏ, sau đó khắc tên người yêu lên, chờ đến buổi tối thứ bảy, đến cầu nhân duyên đưa cho người yêu, nếu đối phương đeo vòng tay lên, thì có nghĩa hắn bày tỏ là hắn tiếp nhận phần tình cảm này, sẽ được thần linh của chúng ta phù hộ tình cảm của hai người, sẽ vĩnh viễn yêu thương nhau suốt đời.” Lam Cơ chưa nói, nhưng nữ tử bên cạnh nhỏ giọng nói cho Bảo Bối biết.