Quân Viễn định rằng sẽ tổ chức hôn lễ ngay, Uyển Uyển phản đối, nàng ta bắt Quân Viễn điều trị đôi mắt trước….thế nhưng có vẻ mọi việc chẳng tiến triển gì…Mắt hắn vẫn không thể nhìn lại…rồi Uyển Uyển sinh, Hôn sự của bọn họ lại tiếp tục bị dời lại.
Trong căn nhà tranh của Uyển Uyển Hạo Quân Viễn sắc mặt tối sầm lại, Hắn đang giận….phải nói là rất giận mới đúng…..Khi hắn vừa đề cập đến hôn sự của hắn và Thất nhi thì Uyển Uyển lại dùng hết lý do này đến lý do khác để trì hoãn….
– Không chờ nữa…nếu mắt ta không thể thấy lại thì hôn sự này sẽ không tổ chức sao??? Quân Viễn bực mình… Hỷ phòng hắn làm lâu lắm rồi, thế mà cứ dời lại hôn sự mãi…đôi mắt này của hắn dường như rất khó cứu chữa…, hắn không muốn đợi nữa…
– Huynh có vẻ rất nôn nóng nhỉ…Uyển Uyển ở một bên buồn cười chế nhạo hắn…
– Nói đi….muội dời hôn sự của ta là có mục đích đúng không? Quân Viễn thở dài…biết nàng mười mấy năm, nàng nghĩ gì hắn sao có thể không biết được chứ.
– …Thân thể nàng ấy có độc…Uyển Uyển ngập ngừng…lấy nàng ấy đồng nghĩa hắn sẽ trúng độc…mà độc thân là loại độc mạn tính sẽ lấy mất sinh mạng hắn một cách từ từ, cho đến nay nàng vẫn đang tìm cách giải độc cho Tiểu Sát
– Vậy thì sao? Quân Viễn dường như chẳng chút ngạc nhiên gì về những gì hắn vừa nghe được….
– Huynh….huynh biết…nhưng vẫn muốn thú nàng??? Uyển Uyển như không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy…hắn hẳn là điên mất rồi…
– Ừ…Quân Viễn chỉ buông nhẹ một câu rồi quay sang xoa đầu tiểu nha đầu Uyển Uyển lệ đang rơi lã chã đầy gương mặt tuyệt sắc của nàng…nha đầu này lớn rồi mà cứ như trẻ con có lẽ vì vậy mà hắn lúc nào cũng muốn bao che và che chở cho nàng….
– Muội giúp ta tổ chức một hôn sự thật trang trọng và lộng lẫy nhé….Việc này ta muốn muội đứng ra chuẩn bị dùm ta…hắn có lẽ cũng chỉ còn nàng là người thân trên cõi đời này…hôn nhân đại sự của hắn, hắn muốn nàng đứng ra chuẩn bị.
– Được…Uyển Uyển lau hết lệ trên mặt giõng giạc hứa với hắn….
Ánh nắng chiều chiếu xuống bờ hồ Mặc Huyền Cốc, khiến bờ hồ lung linh như thề dưới đáy hồ cất giấu vàng bạc cùng vô vàn đá quý….khoảng thời gian này Mặc Huyền cốc luôn luôn đẹp nhất, lung linh nhất trong cả một ngày dài…Căn nhà tranh được uyển Uyển trang trí một màu đỏ chói lọi…dưới ánh nắng chiều vàng càng thêm rực rỡ hơn, lộng lẫy kiêu sa hơn ….
Nhìn mọi thứ xung quanh Tiểu Sát có chút buồn cười…cứ nghĩ một sát thủ như nàng muốn lấy chồng hẳn phải ép hôn đối phương, nhưng dường như hiện giờ nàng mới chính là người bị Hạo Vương gia của Bắc quốc ép hôn….
Nàng còn tưởng hắn từ bỏ ý định lấy nàng rồi cơ….cũng đã hơn một năm rồi…kể từ ngày hắn đóng giường hỷ….Từ ngày hắn nói sẽ thú nàng…Hôm qua khi hắn nhắc lại việc hôn sự…nàng có chút ngạc nhiên….
– Huynh vẫn còn ý định lấy ta sao???? Tiểu Sát trợn tròn hai mắt, gần năm nay hắn chẳng đề cập gì đến hôn sự nữa nàng còn tưởng hắn đổi ý…
– Ta chưa từng đổi ý….Mai là ngày tốt….ta nghĩ ít nhất cũng nên báo với nàng một tiếng…Hắn chỉ thông báo thế rồi đùng một cái bắt nàng làm tân nương….
– Mai….Có phải cần suy nghĩ cho kỹ hay không ta nghĩ…Sao lại đột ngột như vậy…nàng còn chưa chuẩn bị gì….
– Không bàn nữa….nàng chỉ việc chuẩn bị tinh thần thật tốt là được rồi….Hắn thậm chí còn không để nàng có ý kiến….
Hỷ đường thực sự như hắn nói, dược dựng lện chỉ trong nháy mắt…thế nhưng hỷ phục thì sao….Nàng còn nhớ Vệ thúc thúc đã phải vất vả bao nhiên khi tìm người biết may hỷ phục cho đám cưới của vương gia….
– Hỷ phục này là Tử Ni…à không…là ta…à cũng không phải….phải nói sao nhỉ….ta…tìm thấy trong cốc này….muội dùng nó cho hôn sự….Uyển Uyển ấp úng đưa bộ hỉ sự của tân nương cho Tiểu Sát…nàng không biết may vá… không thể nói bộ hỷ sự này do nàng may được…nó chẳng qua là Bộ hỷ sự Tử Ni thuộc hạ của nàng chuẩn bị…chỉ tiếc là nay dù đã sinh Thiên Ân nàng vẫn không có cơ hội mặc nó….
– Cô vừa sinh….vậy mà còn phải lo hôn sự này….Tiểu Sát cảm thấy không còn ác cảm với Uyển Uyển kia nữa, ở cùng nàng ta một thời gian….nàng dường như nhận ra tình cảm nàng ấy với cha của đứa nhỏ kia…
Dù không hiểu nổi tình cảm của Quân Viễn với nàng ấy là loại tình cảm gì mà có thể sống chết vì đối phương….nhưng nàng chợt cảm thấy nàng ta không còn đáng ghét nữa….
– Hỷ sự của ca ca…ta dĩ nhiên phải giúp rồi….Uyển Uyển nhìn vị Nghĩa tẩu tương lai mỉm cười….nàng ấy hẳn cũng có tình cảm với nghĩa huynh của nàng…nếu không cũng sẽ không giả ngu làm như không biết…không hỏi đến việc Nhật nhi đột nhiên xuất hiện và cũng đột nhiên rời khỏi cốc.…
– Tẩu sẽ yêu ca ca của ta và không làm huynh ấy tổn thương chứ…
– Tổn thương….?? Tiểu Sát hướng ánh mắt nhìn Uyển Uyển… Nàng là sát thủ việc nàng giỏi nhất là sát thương người khác…nàng chưa tùng học làm một người thê tử….liệu nàng có thể không làm hắn thương tổn hay chăng….
– Cái mà ta nói không phải là tổn thương về mặt thể xác, tẩu chắc hẳn từng lãnh giáo khả năng của huynh ấy… ta tin dù cả ta và Tẩu có liên kết hẳn cũng không phải đối thủ của huynh ấy….cái ta nói chính là tình cảm mà huynh ấy dành cho Tẩu. Ta chưa từng thấy huynh ấy như thế với bất cứ nữ nhân nào khác….
– Như thế…??? ý của cô là….Tiểu Sát có chút lay động trong lòng, Hắn có tình cảm với nàng sao???