CHƯƠNG 76: ĐỀ PHÒNG – BẢO VẬT
Khi Harry bước vào bệnh thất, ba vị giám khảo khác cùng các dũng sĩ đã đến, đồng thời có Snape, Ron và Hermione – bọn họ là những người đầu tiên phát hiện.
Bất quá, Harry để ý thấy, Moody không có mặt – tựa hồ suốt đêm nay hắn đều không thấy y – Harry đoán y nhất định ra ngoài thực hiện nhiệm vụ Voldermort giao.
Phu nhân Pomfrey kiểm tra cho Barty Crouch toàn bộ, cuối cùng kết luận: “Crouch tiên sinh do bị bùa độc đoán khống chế nhiều lần, đã… điên rồi.”
“Bùa độc đoán!” Ludo Bagman không thể tin nổi la lớn, “Có người ếm bùa Độc đoán lên y?”
“Hơn nữa đã trong một thời gian rất dài, nếu không cũng không đến nỗi như vậy.” phu nhân Pomfrey tiếp tục giải thích, “Ít nhất cũng trong hai tháng.”
“Vậy chẳng phải từ đó đến giờ Crouch tiên sinh đều bị bùa độc đoán khống chế sao?” Sirius không hổ đã qua khóa huấn luyện Thần sáng, lập tức hiểu được sự việc, “Có người muốn thông qua y để tiến vào Hogwarts, hoặc làm vài việc trong Hogwarts.”
Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng (một viên đá tạo nên ngàn tầng sóng), một câu này khiến không ít người phát lạnh trong lòng, không hẹn mà cùng nghĩ đến cuộc thi Tam Pháp Thuật từ khi được khai mạc đến nay đã phát sinh đủ chuyện, ví dụ như: Harry được chọn.
Nhưng là người nào làm chuyện này với Barty Crouch a? Không còn nghi ngờ, chỉ có – Thực Tử đồ.
“Thật nguy hiểm!” Phu nhân Maxime lên tiếng đầu tiên, “Ta muốn lập tức ngưng cuộc thi lại, ngay lập tức.
Nếu không… sẽ không biết còn phát sinh chuyện gì nữa a.
Vì an toàn của học trò ta, nhất định phải ngưng trận đấu lại.”
Tuy Ludo Bagman cũng biết chuyện này nguy hiểm ra sao, nhưng dù sao y cũng là Bộ trưởng Bộ thể thao, nhất định phải duy trì lại trật tự, y lấy ra chiếc khăn tay, lau lau mồ hôi trán, sau đó nói: “Nhưng… Maxime phu nhân, quy định của cuộc thi Tam Pháp Thuật chính là, một khi đã bắt đầu… nhất định phải đi đến cuối cùng.
Trong lịch sử, cho đến nay vốn không có chuyện đình chỉ cuộc thi nửa chừng… Đây là khế ước Ma pháp!”
“Đúng vậy, ta e rằng chúng ta không thể không tiếp tục.” Dumbledore cũng nói, “Về sự an toàn của học trò, ta nghĩ ngươi có thể hoàn toàn tin tưởng hệ thống phòng vệ của Hogwarts, Maxime phu nhân.”
Phu nhân Maxime vẫn do dự: “Nhưng… hệ thống phòng vệ của Hogwarts…”
“Ngươi yên tâm, hệ thống phòng vệ của Hogwarts không thể đơn giản thấy là được.” Dumbledore híp mắt cười, nói: “Ta sẽ cùng những giáo sư khác tăng cường hệ thống phòng vệ, đảm bảo không có sơ hở.”
Phu nhân Maxime thật sự không còn cách nào khác, dù sao nàng cũng đang ở Anh quốc, mà cuộc thi Tam Pháp Thuật lại không thể dừng, trừ bỏ phải tin tưởng Dumbledore thật không còn sự lựa chọn nào khác – tốt xấu gì y cũng là bạch pháp sư nổi tiếng của Ma Pháp giới.
‘Nhật báo Tiên Tri’ chưa đăng được nửa chữ về chuyện Hagrid là người lai khổng lồ – Harry đoán có lẽ Hagrid còn chưa kịp thổ lộ với phu nhân Maxime về vấn đề huyết thống, thì phu nhân đã vì chuyện của Barty Crouch mà ly khai.
Rita Skeeter một lần nữa hóa thành con bọ, còn nghe được chuyện Barty Crouch vì bị bùa Độc đoán tra tấn đến phát điên, lập tức đăng hết ba trang trên ‘Nhật báo Tiên Tri’, cũng đối với an toàn của cuộc thi Tam Pháp Thuật một lần nữa đưa ra nghi hoặc, còn nói Dumbledore không quan tâm đến an toàn của học trò.
Có lẽ cũng vì muốn lấy lòng Harry (cũng có nhiều khả năng là để thu hút độc giả), Rita Skeeter nêu lên nguy hiểm rất lớn mà Hoàng Kim nam hài đang đối mặt – nàng tiêu tốn hết một trang báo nói từ đầu chí cuối quá trình đắc cử của Harry, vì sự an toàn của hắn mà kêu gọi ủng hộ.
Hôm sau Dumbledore nhận được một đống thư sấm, tất cả đều trách mắng y không nên chỉ lo cho danh dự của trường, mà không thèm để ý đến an toàn của Harry.
Harry thì nhận được một đống thư tràn đầy sự đồng tình cùng an ủi, không ít nữ nhân còn quá thương tâm, vì hắn mà khóc lóc, khiến hắn dở khóc dở cười.
Đối với chuyện của Snape và Harry tối hôm đó, Ron và Hermione đều nhiều lần nghi ngờ hỏi han Harry, nhưng lần nào cũng đều bị Harry nói đông nói tây rồi cho qua, Hermione đoán Harry nhất định là giấu hai người họ một việc, nhưng thấy hắn không muốn nói, cũng chỉ có thể hảo hảo từ bỏ.
Rất nhanh, trận đấu thứ hai đã đến sát nút, bí mật quả trứng vàng Harry đã sớm biết, hắn cũng lười không muốn đến nhà tắm nghe tiếng hát mơ hồ của nhân ngư trong quả trứng lần nữa.
Dobby đã mang thành quả của nó đến – nó phát hiện ra người theo dõi Harry, cũng từ người nọ lấy đi mảnh giấy da có chữ Snape – Harry rất hài lòng về việc này, thưởng riêng cho nó một chiếc khăn trải bàn có thêu ấn gia tộc Potter.
Dobby cảm kích quỳ rạp trên đất khóc lóc một lúc, lại thề thốt ‘Vĩnh viễn phục vụ cho tiểu chủ nhân Harry.’
Về phần Dumbledore nói là tăng cường hệ thống phòng vệ của Hogwarts, căn bản không có chút động tĩnh.
Chỉ bằng thân phận người thừa kế hai học viện, hắn hoàn toàn có thể thấy hệ thống phòng vệ của Hogwarts chỉ mở một tầng, Dumbledore không mở toàn bộ hệ thống.
Harry đoán y rất muốn hắn bị Thực Tử đồ bắt đi – để Dumbledore lấy máu của hắn mà sống lại – Dumbledore nhất định biết rất rõ kế hoạch của Voldermort.
Cho nên, hắn cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Điều duy nhất khiến hắn cao hứng chính là việc nghiên cứu chế tác ‘Trớ chú chi huyết’ đã gần có kết quả, có thể nắm chắc phần thành công.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ‘Trớ chú chi huyết’ sẽ hoàn thành trước khi trận đấu thứ ba bắt đầu, đến lúc đó, hắn chỉ cần là người đầu tiên lấy được chiếc cúp vàng, uống nó vào liền ‘một mất một còn’.
***** Ta là trận đấu thứ hai phân cách tuyến *****
Trận đấu thứ hai được bắt đầu trong thời tiết rất tốt, ánh mặt trời xán lạn, đoán chừng nhiệt độ trong hồ cũng đã ấm áp hơn một chút.
Harry cùng những dũng sĩ khác đứng trên bờ hồ nghĩ vậy, có lẽ cũng đã đoán được mình phải xuống dưới nước.
Trên khán đài chật ních người, Ludo Bagman đang giải thích nhiệm vụ của bọn họ: xuống nước giải cứu người quan trọng nhất của bọn họ.
Harry nhìn khán đài, thực an tâm thấy Snape ngồi trong một góc, trên môi y hiện lên một nụ cười ôn hòa.
Tiếng còi vang lên, ba người kia lập tức bắt đầu dùng bùa chú, Cedric vẫn không có sự chuẩn bị như trước, dùng mấy bùa chú liên tục nhưng hình như không có hiệu quả, hai người khác đã nhanh chóng xuống nước.
Harry chậm rãi ếm một bùa giữ ấm thân thể – hắn không muốn một chút nữa chết cóng dưới nước – sau đó lấy cỏ mang cá trong túi ra, nhét vào miệng, từ từ đi xuống nước.
Đầu hắn phình lên như một cái gối, phổi bị hút hết khí, hai bên cổ như bị khoan thủng đau nhức.
Harry đưa tay lên chạm vào bên dưới lỗ tai, nơi đó xẻ ra thành hai khe hở, từ đó mọc ra mang cá.
Hắn từ từ bước xuống nước, thử hít thở một chút, nước thông thuận chảy xuyên qua mang cá của hắn – hiệu quả phi thường tốt!
Nước bên dưới rất tĩnh lặng, Harry có thể nhìn xa khoảng mười thước xung quanh, trừ bỏ đủ loại cá bơi qua bơi lại, hắn không nhìn thấy bóng dáng của mấy người khác.
Dựa vào phương hướng trong trí nhớ, Harry bắt đầu bơi về phía trước.
Đột nhiên, hắn cảm thấy bị một vật gì cuốn lấy, rong rêu chết tiệt! Harry lấy hết sức thoát ra.
Từ xa, một tiếng hát truyền đến.
Harry biết mình đã đến gần mục tiêu, hắn cố gắng bơi nhanh hơn.
Hắn thấy một khối cự thạch cách đó không xa, ngồi trên đó một đám nhân ngư, chúng cầm những ngọn thương trong tay, đang bắt giữ một con mực lớn, toàn thân bọn họ đều màu xám, mái tóc màu xanh thẫm, đôi mắt màu vàng, giống như màu của mấy cái răng lởm chởm của họ.
Nhóm nhân ngư không mang hảo ý trừng mắt nhìn Harry: đối với người xâm phạm lãnh địa của chúng có vẻ không chút cao hứng.
Harry bất mãn nghĩ: cũng không phải ta nguyện ý, có bản lĩnh, các ngươi đi trừng Dumbledore a, là y nói chúng ta xuống đây!
Rất nhanh, Harry liền thấy bức tượng nhân ngư, dưới pho tượng, cột bốn người.
Sirius là người duy nhất trưởng thành, thân hình cao lớn của y nổi bật – Harry liếc mắt một cái liền nhìn thấy y.
Hermione và Cho Chang bị trói một bên.
Cạnh đó còn có một cô gái khác, xem ra không quá tám tuổi, có mái tóc bạc óng ánh, rất rõ ràng, nàng chính là muội muội của Fleur Delacour.
Một bùa cắt đơn giản, Harry cởi dây thừng trên người Sirius, nửa đỡ lấy người y bơi đi – lần này hắn sẽ không có hảo tâm mà đi cứu những người khác, dù dũng sĩ không cứu được người quan trọng của bọn họ, bọn họ cũng sẽ quay lại bờ mà không bị thương dù chỉ một cọng tóc.
Nhớ lại trong quá khứ mình cũng thật ngốc, Dumbledore sao có thể cho phép có người chết trong trường của y a? Lời bài hát nói là cái gì ‘Qua một giờ, sẽ không còn thứ gì tồn tại…” đều là mấy lời linh tinh, hoàn toàn gạt người.
Dọc theo đường trở về, Harry thấy Cedric bị một đám rong cuốn lấy, tay chân đều không nhúc nhích được.
Merlin, chúc ngươi may mắn! Harry vẫy tay với y, bơi về phía trước.
Thời gian của cỏ mang cá vẫn chưa hết, Harry cảm thấy hô hấp của mình vẫn thông thuận như cũ, hắn thoải mái bơi về trước.
Đầu của hắn vừa mới nhô lên khỏi mặt nước, liền có hai bàn tay cánh tay nắm lấy vai hắn, kéo hắn lên khỏi mặt nước.
Đồng thời, có một người khác đỡ lấy Sirius bên cạnh Harry.
Harry lảo đảo bước lên bờ, hai tai đầy âm thanh huyên náo, làm hắn nhức đầu.
hắn thử hít thở thật sâu một chút, vẫn cảm thấy đau đớn như dao cắt, hô hấp vẫn rất khó khăn.
Người bên cạnh đang uy hắn uống thứ gì đó, cũng quấn cho hắn một chiếc khăn lông thật dày.
Hắn loáng thoáng nghe thấy tiếng Ron bên cạnh: “… Harry..
thế nào? … Ngươi…”
Tiếng người kia nói: “Để hắn nghỉ ngơi một chút…”
Tiếng Ron rời xa, Harry cúi đầu rên rỉ ngâm một tiếng, ghé vào ngực người kia, cảm thấy cỏ mang cá dần mất đi tác dụng.
“Đã khỏe chưa?” thanh tâm đối phương truyền vào tai Harry, thần trí Harry dần dần khôi phục, mới nhận ra mình đang ghé vào trong lòng Snape! Còn cảm giác được y đang vuốt tóc mình!
Harry sợ tới mức lập tức lui ra, mặt đỏ bừng lên.
Hắn vội vàng nhìn xung quanh, Remus đang ếm bùa giữ ấm cho Sirius, Sirius đã tỉnh, y cũng đang quấn trong chiếc khăn lông dày, làm động tác ‘Ngươi rất giỏi’ với Harry.
“Làm tốt.” Snape ngồi bên cạnh hắn nói, trong giọng nói mang theo ý cười nhẹ nhàng, “Hiện tại ngươi là người đầu tiên lên bờ, những người khác còn chưa thấy đâu.
Bây giờ còn thấy lạnh không? Thời tiết như thế này mà xuống nước nhất định rất lạnh, muốn hay không uống một chén trà nóng?”
“A?” Harry quấn quấn lấy cái khăn lông, “Ân… có thể không?” Đích thực là có chút lạnh, uống một chút gì nóng cũng có thể ấm bụng.
Snape đưa cho hắn một ly trà nóng, ý bảo hắn ngồi xuống trước, sau đó ngồi xuống cạnh hắn.
Harry nhấp từng ngụm từng ngụm trà, dần dần cảm thấy ấm áp hơn.
Pomfrey đi đến kiểm tra cho hắn, gật gật đầu: “Severus chiếu cố ngươi rất tốt, ngươi nghỉ ngơi một chút thì có thể đi.” Sau đó gật đầu với Snape, bước qua kiểm tra Sirius. Đăng bởi: admin