Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Bảy đội viên đội Ireland nếm mùi thất bại vào ghế lô trên lầu. Khán giả phía dưới vỗ tay hoan hô, tán thưởng bọn họ. Bọn họ một cái tiếp một cái vào ghế lô giữa hai dãy chỗ ngồi, luân phiên bắt tay với bộ trưởng của mình và Fudge, Bagman cả tiếng hô tên mỗi người. Aidan • Lynch được Moran và Connolly đỡ, xếp hàng cuối cùng, dáng vẻ chật vật, ánh mắt tán loạn mờ mịt.

Kế lên đài là đội viên đội Bulgaria. Khi Krum đi lên, khán giả bộc phát tiếng vỗ tay hoan hô như sấm —— đó là một anh hùng! Một mình cậu dẫn dắt Bulgaria bước lên thềm đài giành lấy thắng lợi. Đầu năm nay, anh hùng đáng giá bất kỳ ai sùng bái, nhất là một mình sáng tạo ghi lại và kỳ tích. Khi đội trưởng Zograf của đội Bulgaria và anh hùng Krum giơ cao cái cúp, khán giả lại bộc phát tiếng vỗ tay hoan hô như sấm, bàn tay mọi người đã vỗ tê rần.

Cuối cùng, đội Bulgaria rời khỏi ghế lô, cưỡi chổi dạo sân một vòng. Các Veela vừa múa vừa hát song song chạy theo các anh hùng trên đất, kích động bầu không khí điên cuồng đến cao triều.

Các đầu sỏ trong ghế lô số 1 nhìn bầu không khí cuồng hoan như vậy, không khỏi lộ ra nụ cười.

“Trận đấu rất đặc sắc, đúng không, Pec?” Godric biết mấy cái chuyện vận động này tìm Sal thân ái thảo luận là không được.

“Đương nhiên, thiên phú của đứa bé ấy khiến người tán thưởng.” Peclers vui lòng khích lệ Krum.

“Được rồi, Severus, con nên xuất hiện trước mặt mọi người. Chúng ta phải về chỗ đóng quân, một trận đấu không sai.” Salazar cười nói.

Severus cười xoay người ra ghế lô. Ngoài ghế lô, cực kỳ “trùng hợp” gặp bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Bulgaria đang đề nghị liên hoan với Fudge, các quý tộc như Lucius đại đa số biết mặt nhau, bọn họ đa phần là dẫn vợ dắt con, đi theo bộ trưởng. Phía sau còn mấy Auror bảo hộ, đôi mắt Severus đảo qua, lập tức phát hiện không ít thành viên Hội Phượng Hoàng, thậm chí thấy được Sirius • Black đang tràn ngập tức giận trừng mình.

“A, Severus, đi chung chứ? Dù sao làm tộc trưởng gia tộc Prince, kiêm phó hội trưởng hiệp hội độc dược, cậu chế tác không ít thuốc cho World Cup đâu.” Một trong những nhà tài trợ lớn nhất World Cup Anh Malfoy nói.

Severus không cự tuyệt, vì vậy anh đi theo bọn họ rời khỏi sân đấu ầm ĩ.

Mà 6 người trong ghế lô, độn thổ về khu lều, bọn họ không vội về trang viên. Dù sao lều tốt như vậy sao có thể không ngủ một giấc thật ngon rồi hãy đi?

Khi các anh hùng Quidditch làm xong một vòng lại một vòng du hành, có nhân viên công tác tới, dẫn bọn họ đến chỗ Bộ Pháp Thuật Bulgaria bao xuống để tổ chức liên hoan. Đây là một lều lớn cách nơi đóng quân không xa, tất cả nhà tài trợ và quan viên lần World Cup này đều tề tụ. Thậm chí có chút gia quyến của cầu thủ Bulgaria đứng tuổi, mọi người tốp năm tốp ba tụ vào nhau nhỏ giọng giao lưu kinh hỉ trong trận đấu vừa nãy.

Diễu hành của fan bên ngoài vẫn tiếp tục, Prince cầm một ly rượu đỏ len lõi giữa các nhân sĩ giới độc dược học thuật tới xem trận đấu. Làm gia chủ độc dược thế gia bản thổ Anh cận có, bản thân lại là bậc thầy nghiên cứu mọi người đều biết, từ một vài phương diện mà nói anh rất được những người này coi trọng, cộng thêm lời anh xưa nay nhất châm kiến huyết, ở loại tụ hội này có thể gặp được đã là khó.”Severus, thật hiếm thấy, có thể gặp cậu ở đây.” Một người đàn ông âm dương quái lời nói khí hèn mọn bước tới, “Tôi ngược lại không biết từ khi nào, Severus niên thiểu hữu vi, Severus đối với người khác khinh thường nhất cố của chúng ta, cũng tới trường hợp này? A, nghe nói, cậu thu một học đồ… A, lúc trước tôi còn cho rằng cậu không thực nhân gian khói lửa. Sao không thấy tiểu học đồ của cậu đâu? Lẽ nào không có?”

Mấy bậc thầy đang trò chuyện vui vẻ với Prince lo lắng nhìn hai vị phó hội trưởng, hội độc dược học ai không biết, người đàn ông hèn mọn trước mắt là Versace, Aragon • Versace. Kẻ này, hai ngày trước vừa bắt cóc học đồ của một thầy độc dược, tiểu học đồ ấy hôm qua một thân thương về chỗ thầy mình khóc lóc kể lể, Versace dĩ nhiên lừa thằng bé lên giường, đùa bỡn 2 ngày. —— gièm pha!

Giờ gã tựa hồ đánh chủ ý lên người phó hội trưởng Prince? —— nó không phải tin tức tốt gì.

Vì vậy mọi người lập tức tác điểu thú tán, bọn họ cũng không muốn tham gia vào trận tranh đấu của hai vị phó hội trưởng. Nhất là dưới tình huống mấy ngày trước, hội trưởng vừa bổ nhiệm vị phó hội trưởng thứ ba. Vị phó hội trưởng thứ ba thậm chí không ra mặt đã thành công nhận được hội trưởng bổ nhiệm, chỉ bằng một điểm này đủ khiến các bậc thầy hiểu rõ thái độ của hội trưởng.

Nhưng dù là vậy, các bậc thầy cũng rất thích bàng quan, nhất là có thể thấy Versace kinh ngạc. Quả nhiên, không biết Severus mặt mày lạnh băng môi động động nói gì với Versace, kế đó sắc mặt của quý ngài hèn mọn luôn vô sỉ kia như bảng pha màu, cái mặt già hèn mọn cũng vặn vẹo trong nháy mắt —— a, nếu mình cũng có khẩu tài giỏi như vậy thì tốt rồi —— cuối cùng, phó hội trưởng Prince lại nói câu gì, xong khí thế mười phần đi về phía bọn họ. Mà Versace thì trắng bệch phảng phất chân đau bị giẫm tựa khốn thú cực kỳ nguy hiểm híp lại đôi mắt màu rám nắng, nắm chòm râu trên cằm, lộ ra biểu tình trầm tư.

“A, Severus, đã lâu không gặp.” Vừa đi không được hai bước đã gặp Tagusra viện thủ của St. Mungo.

“Phải, Tagusra.” Severus khó được thấy vị viện thủ này.

“Nhìn ra được, cậu lại gây gổ với Versace à? Là vì ‘cậu ấy’ sao?” Tagusra kéo khóe môi, “Tôi nghe nói, chúc mừng cậu Severus, về việc thức tỉnh.”

“Cảm ơn.” Severus nhàn nhạt đáp một tiếng, có vẻ không yên lòng.

“Đang lo lắng Versace có ý với ‘cậu ấy’ à…”

“Không, tôi không lo lắng cái này, ’em ấy’ có năng lực ứng phó Versace…” Severus nhấp một ngụm rượu nhỏ, từng một mình Harry có thể khiến Versace nếm đủ trừng phạt, vậy hiện tại có anh bên cạnh, nếu Versace thật không có mắt như vậy, anh và Harry cũng vui vẻ có một nhân thể thí nghiệm.

“A, cậu nói không sai, tôi nghĩ.” Tagusra nói, “‘Cậu ấy’ tuyệt không dễ chọc.”

Severus và Tagusra trò chuyện vui vẻ, lúc này Lucius dẫn vài người tới, hiển nhiên là vì dẫn tiến cho Severus.

“Severus, bậc thầy Tagusra, các vị ở đây à, thật bắt tôi tìm đã lâu.” Lucius khéo đưa đẩy cười.

Sau đó, Lucius nhất nhất giới thiệu những người đó cho Severus và Tagusra, đều là quý tộc chi hậu hiển hách của Bulgaria, đương nhiên, trong đó có 18 tuổi Victor • Krum.Krum nghe xong Lucius giới thiệu, hiếu kỳ đánh giá gia chủ Prince tuổi trẻ mà lộ ra sự thần bí này.

“Tôi biết ngài, gia chủ Prince.” Thiếu niên khó được nói câu đầu tiên ở buổi liên hoan, “Giáo sư Evans nhắc tới ngài, phù thủy hùng mạnh như thầy ấy chỉ có ngài có thể khiến thầy ấy dừng lại, a, giáo sư luôn nói, thầy ấy lo lắng ngài lại trắng đêm nấu thuốc.”

“Ha, từ khi nào, độ tín dự của ta ở chỗ em ấy thành giá trị âm vậy hả?” Severus rất ác liệt đáp một câu, anh rõ ràng Evans thiếu niên nói là ai, “Ta càng lo lắng, em ấy đừng chơi xong cây chổi mới phát hiện thân thể mình và vật cầu phía trên chia lìa.” Severus không hề do dự tiếp tục dùng giọng điệu trào phúng.

Krum bị bậc thầy độc dược nghẹn cho không biết nói gì, đáy lòng vô cùng bội phục giáo sư Evans. Khi tính nói gì thêm, những âm thanh bên ngoài đã thay đổi. Tiếng ca không còn, từ cái lều bọn họ liên hoan có thể nghe được tiếng thét chói tai và tiếng mọi người chạy trốn.

Lúc này, các Auror phụ trách công tác bảo an khẩn trương vọt vào, bọn họ lập tức bảo vệ lều, kế, một Auror phụ trách bên ngoài nhào tới trước mặt Fudge, Crouch và Kingsley, vẻ mặt kinh khủng và tái nhợt kêu lên: “Là tụ hội của Tử Thần Thực Tử!”



Salazar và Peclers vừa nghe được âm thanh không thích hợp, đã lập tức bảo Helga, Rowena, Godric và Cain về trước trang viên, mà bọn họ thì nương đống lửa còn đang cháy thấy mọi người chạy vào rừng, né tránh thứ gì đang băng qua cánh đồng truy đuổi, nó phát ra tiếng ồn ào kỳ quái như uống say, rồi từ phía sau bắn tới những chùm sáng lục lóe mắt, chiếu sáng cả khu sân.

Đó là một bọn phù thủy bao mình kín kẽ, cầm đũa phép chỉ về phía trước, chậm rãi băng qua cánh đồng. Dẫn đầu dùng khăn đội đầu bọc quanh, đeo mặt nạ. Phía trên, giữa không trung bay bốn cái bóng tranh đấu, vặn vẹo thành hình dạng cực kỳ quái dị. Tựa như phù thủy đeo mặt nạ trên đất là người thao túng con rối, mà kẻ phía trên là con rối bị sợi dây vô hình đũa phép bắn ra khống chế.

Chậm rãi một đường đi tới, luôn có vài phù thủy gia nhập đội ngũ du hành, vừa cười vừa chỉ vào cái bóng phập phềnh.

Khi đội ngũ du hành bành trướng, lều bị áp cong, ngã xuống. Rồi người trong đội ngũ dùng đũa phép đốt lều. Liên tục mấy cái lều bị đốt, điều này khiến tiếng thét chói tai xung quanh lớn hơn.

Đèn ***g màu sắc khác nhau rọi sáng con đường đi thông sân vận động đã tắt. Những cái bóng đen đụng ngã trong rừng, tiếng con nít khóc, tiếng khẩn trương kêu to, tiếng thét chói tai dọa hỏng vang vọng trời đêm rét lạnh. Giữa đám người chen chúc mà cuồng loạn, mọi người chỉ lo chạy trối chết, một số ấu tể đến xem trận đấu khi thì bị đẩy về phía này, khi thì bị đẩy về phía kia, tìm không được hướng. “Sarah, làm sao đây?” Peclers hỏi.

“Chúng ta đi cứu người, lấy ấu tể là chính.” Salazar không có nửa phần do dự, “Nghe, Pec, khi tôi nhận ra được người chấp pháp của Bộ Pháp Thuật tới tôi sẽ rời đi, mà cậu cần lưu lại, vì hình tượng của Hogwarts.”

“Đương nhiên, bảo sư tử nhà cậu chuẩn bị cho Hehe hai bình thuốc bổ sung pháp thuật.” Peclers biết đêm nay mình cần điều động pháp thuật của Helga, vì vậy, Helga mới đồng ý trở về, về phần Godric là vì để Salazar yên tâm.Hai người phân công nhau hành động.

Khi Peclers cứu đám người thứ năm bị treo trên không trung, và đánh ngất bọn phù thủy đang tìm niềm vui, doanh địa truyền đến một tiếng như tiếng nổ mạnh, một chùm sáng lục nhất thời chiếu sáng khu rừng. Sau đó, bên kia khu rừng cũng truyền đến một tiếng nổ, vài người ở gần đó hét lên. Rồi, Peclers nghe những tiếng bước chân so le.

Vì vậy ông biết là các Auror tới rồi, mà bọn họ thấy Peclers giải cứu người từ giữa không trung xuống, cũng đã biết, phù thủy này là đang cứu người, thế nên lập tức tới giúp một tay.

“Xin hỏi, ngài là…” Fudge thấy không còn nguy hiểm vội chạy tới ân cần thăm hỏi vị phù thủy xa lạ mà hùng mạnh này.

“Bộ trưởng, dung tôi giới thiệu,” Lucius lập tức tiến lên hai bước, giới thiệu cho song phương, “Vị này là quý tộc lánh đời xa xưa cao quý, hầu tước Peclers • Estifan, hiệu trưởng mới của Hogwarts. Các hạ, vị này là bộ trưởng Bộ Pháp Thuật hiện nhậm của chúng ta, ông Cornelius • Oswald • Fudge.”

“Chào ông, ông Fudge, con nuôi của ta có nhắc tới ông, thằng bé nói ông xem như là một vị chính trị gia không sai.” Estifan nói. Ông không nói sai, Cornelius • Fudge có vài phần mềm yếu, thích tiền, mê luyến địa vị và quyền lực, những từ những biểu hiện bên ngoài, Fudge cũng là một người hòa ái, dễ giận, có chút phóng đại, bản chất không xấu. Nếu ở thời kì hòa bình làm bộ trưởng đương nhiên không sai.

“A, hầu tước các hạ, thật rất cảm ơn sự giúp đỡ của ngài, hoan nghênh ngài tùy thời tới Bộ Pháp Thuật tham quan.” Fudge rất cao hứng có người đánh giá mình không sai.

Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một ít tiếng động không bình thường, nghe như có kẻ đi về phía bọn họ. Bọn họ vừa nghe tiếng bước chân từ khu rừng màu đen phía sau truyền đến, vừa chờ đợi. Nhưng tiếng bước chân này bỗng nhiên dừng lại ở một chỗ.

Đúng lúc này, từ bóng tối bắn ra một thứ khổng lồ, phát ra ánh lục. Nó dần bay lên, vượt qua ngọn cây, tiến vào bầu trời. Mọi người ngừng nói chuyện, nhìn thứ vừa xuất hiện. Qua vài giây sau, bầu trời xuất hiện một dấu hiệu —— một cái đầu lâu khổng lồ, do những ngôi sao như lục bảo thạch cấu thành, có một con rắn từ trong miệng trườn ra, tựa như đầu lưỡi. Nó phát ra làn khói màu lục, bầu trời đen thành nền, rất giống một chòm sao mới.

Bỗng nhiên, cả khu rừng đầy rẫy những tiếng thét chói tai. Dark Mark đã bay lên cao, đã có thể rọi sáng cả khu rừng, như một dấu hiệu đèn nê ông dữ tợn. Các Auror để lại một bộ phận bảo vệ nhân vật quan trọng, còn lại thì lập tức độn thổ đến nơi phát ra Dark Mark.

Sắc mặt Fudge trắng bệch, các quý tộc lộ vẻ sợ hãi, các Auror cực kỳ bất an.

Peclers nhìn dấu hiệu kinh khủng không hề có mỹ cảm gì kia, ngón tay vung lên, cả tiếng nói: “ΚaλσtetoνΘe φpoup!”

Một con Naga hình thể cực kỳ lớn xuất hiện bên Estifan, sau đó theo ngón tay của ông lao về phía dấu hiệu trên bầu trời. 8 bàn tay của Naga cực kỳ nhân tính hóa từng chút một xé nát dấu hiệu kinh khủng không có mỹ cảm gì kia, sau đó mang theo nụ cười đắc ý trở lại trước mặt Estifan. Thấy cái cảnh kinh khủng như vậy tiếng kêu quàng quạc mà ngừng, bầu trời lại khôi phục đen kịt, dấu hiệu khiến người sợ hãi cứ thế biến mất, tựa như hoa quỳnh vậy.”Nếu sợ hãi, đánh tan thì tốt rồi.” Estifan đứng nói không đau eo.

“Ách…” Bộ trưởng và các Auror đều không nói gì, nói, vị phù thủy hùng mạnh này là từ đâu chui ra?

Đúng lúc này, trong rừng truyền đến một tiếng thét chói tai thống khổ——

“Hầu tước Estifan các hạ, xem chừng Auror của chúng tôi đã bắt được phạm nhân, cùng đi xem thế nào?” Fudge nghĩ mình hẳn nhờ một vị phù thủy hùng mạnh như vậy đi cùng, phòng ngừa ngoài ý muốn xảy ra.

Vì vậy, khi mọi người tới hiện trường, đều lấy làm kinh hãi, bởi trên đất nằm không phải Dark Wizards gì, thậm chí không phải một phù thủy thành niên.

“Ron!” Arthur • Weasley lập tức vọt tới.

“Đây là chuyện gì?” Fudge nhíu mày hỏi phó thủ của mình, Barty • Crouch.

Crouch đơn giản kể lại quá trình mình ngộ thương đứa bé này, đồng thời cũng nói đã điều tra xong sự việc, là gia tinh Winky của mình trộm đũa phép của thiếu niên biến ra Dark Mark.

Estifan sao không biết chân tướng sự thật chứ, nhưng ông lạnh lùng nhìn Winky bởi vì vậy mà bị giải trừ ràng buộc. Ông nghĩ, Barty • Crouch là một ác quan tuyệt đối, nếu ở ngàn năm trước, tin tưởng Godric • Gryffindor sẽ xếp Barty • Crouch vào đội duy trì trật tự pháp thuật.

Chuyện sau đó đơn giản hơn nhiều, đưa nhân viên bị thương tới St. Mungo. Rồi Fudge có chút phát sầu nhìn sân World Cup vì bị tập kích mà không khác gì phế tích —— chính tích a, nếu không phải ngoài ý muốn này, chính tích sẽ là chiếc bánh ngọt lớn biết bao!

Đúng lúc này, phù thủy ở đây đều nghe được một câu thần chú: “Πσwσtoxpνo!”

Theo câu thần chú này, mọi người chứng kiến pháp thuật bao trùm cả doanh địa bê bết? Sau đó như tua lại vậy, doanh địa hoàn toàn phục hồi như cũ.

—— kỳ tích như vậy không phải mỗi ngày đều có.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui