Harry Potter Và Nàng Fanti Nhà Slytherin

Hai tháng sau khi thi giữa kì xong thì chính là kì thi cuối kì. Năm nay Jessica đồng hạng nhất với cô gái Holiday nhà Gryffindor, còn hạng nhì thì thuộc về tay Hermione.

Kì thi cuối kì kết thúc tầm vài tuần thì là nghỉ hè, năm nay được cúp nhà lẫn cúp Quidditch chính là nhà Ravenclaw. Slytherin và Gryffindor vốn đã bị cấm chơi Quidditch nên dù cho Jessica có giật giải đặc biệt trong thi cử đi nữa thì vẫn miễn bàn đến chuyện cúp nhà.

Cũng may là Slytherin đạt hạng ba, với đám rắn thì nhiêu đó đủ rồi. Gì chứ thua ai thì thua, nhưng nhất định không được thua tụi Gryffindor.

Nghỉ hè, Jessica ngoài nằm dài ở nhà ra thì chẳng còn việc gì để làm. Thư báo nhập học vẫn còn chưa đến, thành ra cô vẫn chưa cần phải chăm chỉ đọc sách để hiểu trước nội dung cần học cho năm sắp tới.

Snape thời gian này cũng không cần đến trường, nhưng ở nhà thì Jessica chỉ là một cái bóng đèn cho mối tình thơ mộng của bố mẹ cô mà thôi. Vậy nên khi hai vị phụ huynh đáng kính ngồi trên ghế sofa và đọc sách, thỉnh thoảng lại phát chút cơm tró thì Jessica chỉ có thể nằm dài trên thảm len dưới sàn mà lăn lê trong buồn chán.

"Con chán lắm rồi". Ba phút sau khi bữa sáng kết thúc, Jessica đã bắt đầu nằm vật ra như con thằn lằn vô tình nằm ngửa rồi rơi xuống từ trần nhà xuống, tuyệt vọng kêu ca. "Mẹ, làm ơn cho con ra ngoài đi"

"Không nhé con yêu". Cassandra vừa lật sách vừa trả lời, chân trần đặt gọn trong lòng Snape mà đung đưa. "Với khoản tiền mà mẹ đã đền cho trường hồi năm rồi, thì con vẫn còn phải ở nhà thêm một thời gian nữa"

Jessica buồn bực muốn ngồi dậy, thì đã bị Snape cho một cái lườm.

"Và không thư từ Jessica". Ông nói. "Đây là cấm túc, vậy nên mi đừng hòng viết một lá thư nào cho thằng nhóc đó"

Sau khi trở về nhà, Jessica đã bị cấm tiệt vụ viết thư cho bạn bè, đặc biệt là Harry. Rõ ràng là bố cô vẫn còn bực bội vụ cô một mình liều mạng đi giải án oan cho Sirius Black lắm, bằng chứng là kì nghỉ hè đã trôi qua được gần phân nửa rồi mà Jessica vẫn chưa thể viết một lá thư nào cho thằng bồ mình, trong khi cậu chàng thì lại đều đặn gửi thư cho cô chờ mong.

Quả nhiên là tội lỗi, nhưng đâu còn cách nào khác, ý bố cô là ý trời mà. Cô mà dám viết dù chỉ là vài dòng gửi cho Harry thôi thì người tiếp theo chờ nhặt xác chính là bản thân Jessica cô đấy.

Jessica lại buồn bực nằm xuống sàn nhà, nhàm chán xem một chút sách nghiên cứu về phép thuật hắc ám.

Hogwarts nghiêm cấm học sinh sử dụng phép thuật hắc ám, nhưng Jessica và phần đông Slytherin đều là con nhà quý tộc. Đối với những gia tộc có lịch sử lâu đời thì phép thuật hắc ám là thứ đã nằm sâu trong huyết mạch họ, trong đó gia tộc Lodge cũng không phải ngoại lệ.

Tương lai nhà Lodge là do cô thừa kế, thành ra tất cả những gì cần thiết đều phải học qua, kể cả đó có là phép thuật hắc ám.

Jessica đã không đụng đến phép thuật hắc ám từ lâu lắm rồi, chủ yếu là từ khi yêu đương với Harry cô mới chẳng còn thời gian học tập công việc thừa kế nữa. Nhưng trời sinh thiên phú của Jessica đối với việc học tập đều rất nhanh, chỉ cần cho cô một quyển sách có thêm vài chú thích bên trong thì tự động cô cũng sẽ mài mò tìm ra được căn nguyên của vấn đề.

Hôm nay Snape đã yêu cầu cô tiếp tục học tập để sớm ngày gánh thay mẹ cô cái trách nhiệm gia tộc này. Căn bản thì Jessica không muốn lắm, nhưng ngoài nghe theo thì chẳng còn cách nào khác cả.

Dù sao thì học thêm cũng không hại gì. Mà cũng chưa chắc cô sẽ là người thừa kế cơ ngơi của gia tộc Lodge, vì ước mơ ban đầu của Jessica là được làm Lương Y ở St.Mungo cơ mà.

Nói đến việc nghiên cứu phép thuật hắc ám, không đọc thì thôi, càng đọc thì càng hiểu, càng hiểu thì càng muốn thực hành. Thành ra chỉ sau 10 phút đọc sách, Jessica đã bỏ việc nhàm chán do mình đang bị cấm túc ra tít sau đầu.

Đọc đến suýt nữa bỏ cả bữa trưa, đến nỗi sau giờ ăn tối, Snape buộc phải tịch thu quyển sách và đuổi cô đi ngủ thì Jessica mới chịu thôi.

Chỉ là sau khi về phòng, Jessica vậy mà lại trông thấy con cú tuyết của Harry.

"Chào Hedwig". Cô xoa đầu nó, sau đó thì mở ngăn tủ bàn học ra và lấy ra một lọ thức ăn cao cấp dành cho cú mèo.

Hedwig cứ cách hai ngày sẽ lại đến, vậy nên Jessica cũng thường hay cho nó ăn. Cô không có nuôi thú cưng, nhưng vẫn có thể bảo Monday đi mua một chút. Đối với chuyện này Hary cũng đã từng nhắc với cô trong thư. Cậu bảo là từ khi được Jessica nuôi ăn bằng đồ ăn cao cấp xong, Hedwig đã chẳng còn hứng thú ăn cái gì ở chỗ cậu nữa rồi.

Hedwig rũ đầu vào tay cô, đợi Jessica lấy xong gói bưu phẩm dưới chân mình, nó mới chuyên tâm đi mổ thức ăn.

Jessica không được viết thư, cho dù cô có dám viết đi nữa thì Snape cũng đã ếm bùa cấm phát tin tức nên có viết bao nhiêu cũng không gửi ra ngoài được. Thành ra Jessica chỉ có thể nhận thư từ Harry mà thôi.

Hôm nay vẫn là một lá thư đầy yêu thương như cũ, xong đi kèm với nó lại có một viên thạch anh màu đỏ hình trụ vô cùng nổi bật.

Jessica hơi nhíu mày, nhanh chóng mở thư ra. Chữ của Harry không quá đẹp, nhưng lại rõ ràng dứt khoát, khá giống với tính cách chính trực của cậu.

"Gửi Jessy,

Đã 40 ngày rồi kể từ lần cuối anh nhìn thấy em, điều này khiến anh vô cùng buồn rầu. Anh biết Snape là ba của em, nhưng đối với việc chia cắt đôi ta thế này, anh vẫn là giận thầy ấy lắm đấy. Hi vọng em sẽ không giận anh vì chút phiền muộn này.

Jessy thân mến, thật buồn khi không thể nhận được thư của em, nhưng so với việc tưởng tượng ra hình bóng em chỉ qua những dòng chữ trên giấy, anh vẫn là muốn trông thấy em hơn. Vậy nên anh đã mua cái này, khi em đọc đến đây, hãy cầm viên đá đó lên và làm theo hướng dẫn nhé"

Jessica cầm viên thạch anh lên, sau đó lại theo hướng dẫn trong thư mà vuốt lên đầu trụ ba lần.

Tức thời, một giọng nói quen thuộc liền truyền đến bên tai.

"Jessy?"

Jessica giật mình xoay người lại. Và bằng một cách thần kỳ nào đó, bạn trai của cô, vị thánh Harry Potter chuyên giải cứu thế giới giờ lại xuất hiện trong phòng của cô.

"Potter?". Jessica sửng sốt đứng lên. "Sao mày lại vào được?"

Trang viên nhà Lodge có ếm bùa bảo vệ cực mạnh, có là chúa tể hắc ám cũng chưa chắc lọt vào nổi, huống hồ là một tên nhóc chỉ sắp 14 tuổi như Harry.

"Đừng ôm tình yêu". Harry vội ngăn lại khi thấy Jessica đến gần. "Đây chỉ là ảo ảnh thôi"

Jessica nhíu mày, thử đưa tay ra. Quả nhiên chỉ vào hư không, xong Harry thì vẫn nguyên vẹn đứng đó.

Sốc đến tận óc, Jessica sững sờ hỏi lại. "Mày chết rồi hả Potter? Giờ mày chỉ là một con ma đi lang thang thôi phải không?"

Harry bật cười một lát rồi mới nói. "Anh vẫn còn sống Jessy. Chỉ là anh muốn được thấy em nên đã thử tìm mua những sản phẩm có thể giúp anh nhìn thấy em, nhưng mà gương hai mặt thì phức tạp quá, lại không sống động nữa, nên anh đã yêu cầu lũ yêu tinh làm cho anh một cái. Em cũng biết rồi đó Jessy, tay nghề chế tạo của lũ yêu tinh thật sự rất cừ. Viên đá em đang cầm là bản nâng cấp của gương hai mặt đấy, làm anh phải tốn gần cả ngàn galleon mới trả nổi"

Jessica liền nhặt viên đá màu đỏ trên giường lên, hơi nhíu mày rồi nói. "Mày hoang phí quá đấy Potter"

"Em vui là được". Harry mỉm cười. "Còn anh thì chỉ muốn gặp em thôi, dù chỉ là ảo ảnh cũng được"

Jessica bật cười, dù biết chỉ là ảo ảnh xong cô vẫn đi qua, kiễng chân và hôn lên môi thiếu niên một cái.

Hình như chỉ mới có một thời gian không gặp, thằng nhóc này lại cao lên rồi.

"Để đó làm tin". Cô cười nói. "Đợi khi gặp lại thì mày muốn hôn bao nhiêu cũng được"

Harry bật cười, khiến đôi mắt lục bảo giống như bừng lên vô số tia nắng ấm, làm trái tim Jessica cũng nhảy lên liên hồi.

Cả hai cùng nhau nằm xuống sàn, sau một thời gian quen nhau thì Harry cũng bị lây thói quen xấu là thích nằm dài trên sàn này của cô.

"Nghỉ hè thế nào?". Jessica hỏi. "Black có đối xử tốt với mày không?"

"Ông ấy thật sự là một người tốt Jessy". Harry đáp. "Ông ấy đón anh từ gia đình Dursley, đã vậy còn thanh toán cho họ một khoản tiền lớn cho những khoản chi phí ăn mặc của anh bao năm qua nữa"

"Nếu ông ta dám làm gì mày". Jessica nói. "Thì tao sẽ xử ổng, sau đó giam ổng dưới hầm nhà tao để làm mòi cho cá"

Harry bật cười, nói tiếp. "Sirius vẫn nhắc em đấy, chú ấy hi vọng em sẽ đến nhà chơi một lần"

"Bố tao đến giờ còn chưa cho tao ra vườn chơi nữa là". Jessica nhàm chán nói. "Mà giờ mày ở đâu thế? Tao không có thấy mày nhắc đến trong thư"

Cô chỉ biết việc bạn trai mình đang sống trong căn nhà của tổ tiên dòng họ nhà Black mà thôi, chứ địa chỉ cụ thể thì hoàn toàn mù tịt.

"Căn nhà số 12 ở quảng trường Grimmauld". Harry đáp. "Con Kreacher vẫn rất xấu tính đấy em biết không?"

Kreacher là con gia tinh già làm việc cho nhà Black, Jessica đã từng thấy Harry nhắc đến trong những lá thư trước đây.

Dường như nó đối với vấn đề thuần chủng cũng có một chấp niệm nhất định, vì nghe Harry kể là lúc nào nó cũng xấu tính và cà khịa cậu chàng cùng người cha đỡ đầu của mình.

"Số 12 à?". Jessica lẩm bẩm, nghĩ nghĩ rồi hỏi. "Hình như ba tuần nữa là đến sinh nhật mày phải không?"

Sinh nhật của Harry là ngày 31 tháng bảy, vừa vặn là chủ nhật ba tuần sau. Vì bắt đầu từ tháng tám, Snape phải trở lại trường để chuẩn bị cho lớp học, khi đó thì Cassandra cũng dễ ăn nói hơn hẳn. Chỉ cần Jessica chịu nài nỉ một chút, nhất định sẽ được tự do.

Thấy Harry gật đầu, Jessica liền mỉm cười và nói. "Chờ tao một tuần, tao sẽ cho mày một bất ngờ"

"Bất ngờ?". Harry ngạc nhiên. "Em lại muốn làm gì đây Jessica?"

"Tao có bao giờ làm hại mày chưa Potter?". Jessica trừng cậu. "Hai lần duy nhất tao mang lại bất ngờ cho mày chỉ có mỗi việc chỉ mày lối đi bí mật ở chỗ cây Liễu Gai và đi thám hiểm vụ Pettigrew với mày thôi, mà chuyện nào mày cũng được món hời còn gì. Vừa có lối đi bí mật đến Hogsmeade mà không cần phải đi tàu, đã vậy còn có thêm một người cha đỡ đầu coi mày như quý tử mà cung phụng, như vậy thì mày còn sợ gì chứ?"

Harry ngẫm nghĩ, hình như đúng là vậy.

"Cứ chờ đó đi Potter". Jessica mỉm cười. "Nhất định mày sẽ thích chuyện này cho coi"

Harry có chút quan ngại về thái độ của cô, xong khi nghe đến bất ngờ, thiếu niên không khỏi có chút chờ mong.

Đợi khi hai người đều đã chúc nhau ngủ ngon, ảo ảnh của Harry cũng đã biến mất. Jessica liền rón rén bò xuống thư viện dưới hầm của trang viên, bắt đầu tìm sách và học về phép độn thổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui