Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Vào sáng sớm khi luồng ánh sáng thứ nhất chiếu xuống nội thất Phi Vũ cung, kèm theo âm thanh chim chóc, Quân Phi Vũ chậm rãi mở mắt.

Cứ như vậy tro giây lát, nàng còn cho là mình tro mộng, vừa tro mộng, nàng đang cùng ba mẹ ăn cơm, tro mộng,
nàng còn nghĩ xuyên qua chỉ là 1 câu chuyện lý thú 1 hồi nói cho ba mẹ
nghe, sau đó, 1 nhà 3 người ở nơi đó thoải mái cười lớn.

Ai ngờ. nụ cười này liền tỉnh.

Nhìn mình nằm trên giường lớn khắc hoa,
đắp trên người chăn gấm, Quân Phi Vũ thật đúng là hi vọng, mộng này vĩnh viễn ko tỉnh lại, thật là tốt biết bao!

Nàng nhắm mắt lại, còn muốn trở lại giấc mộng ấm ấp kia, chỉ tiếc, rốt cuộc cũng ko trở về được.

Chỉ chốc lát, nàng liền nghe được thanh âm Tình nhi nhẹ tay nhẹ chân đi tới.

_ Công chúa, công chúa, ngài tỉnh chưa?

Quân Phi Vũ nhẹ “Ngô” 1 tiếng, lại ko lên tiếng.

Tình nhi ôn nhu nhắc nhở- Công chúa, giờ mẹo đã qua, còn 2 khắc nữa, hoàng tử Trầm Hương kia sẽ đến.

Quân Phi Vũ thực rất ko muốn rời sàng,
nhưng lại nhớ ngày hôm qua Tình nhi nói, Hoa Trầm Hương kia giờ Thìn 1
khắc sẽ tới, lúc này nghe Tinh nhi nói thời gian chỉ còn 2 khắc (1 khắc
bằng 15 phút đồng hồ), lập tức lăn lông lốc từ trên giường ngồi dậy.

_ Tình nhi, ngươi thế nào ko kêu ta sớm 1 chút?

Tình nhi cười nói- Công chúa, nô tỳ tiến vào 2 lần, thế nhưng, nhìn công chúa mộng đẹp, liền tro mộng đều cười
ra tiếng, vì thế, nô tỳ nhìn canh giờ còn sớm, nên ko có kêu công chúa
dậy. Công chúa, ngài yên tâm, thời gian còn 2 khắc, nô tỳ nhất định đem
công chúa trang điểm thật xinh đẹp, nhất định mê đảo vị Trầm Hương hoàng tử kia.

Quân Phi Vũ tức giận trừng nàng liếc mắt 1 cái, cũng cười- Ngươi liền biết ba hoa, được rồi, vội vàng giúp ta
trang điểm, nhớ, thanh nhã 1 chút!

1 chủ 1 tớ, bắt đầu khẩn cấp động thủ, Quân Phi Vũ lúc đi tắm, Tình nhi đã đem tất cả đông tây chuẩn bị cho tốt.

Khi nàng ngồi trước gương đồng, Tình nhi 1 đôi tay khéo trên dưới cuốn, nàng thấy hoa cả mắt, chỉ chốc lát, liền vì Quân Phi Vũ làm 1 kiểu búi tóc tròn đơn giản trang nhã, lại theo như Quân Phi phân phó, chọn 1 trâm cài chạm rỗng hoa mẫu đơn tinh xảo cài
chen vào bên phải tóc mai, tua cờ rủ xuống theo đầu nhẹ lay động, tạo
nên 1 phen phong tình.

_ Công chúa, người xem 1 chút, công chúa thực sự là người đẹp nhất nô tỳ từng gặp- Tình nhi mang theo thỏa mãn
nhỉn tác phẩm của mình, ko ngừng ca ngợi.

_ Ko tồi! Tình nhi nè, ngươi thật là khéo tay a!

Quân Phi Vũ cũng rất hài lòng, 1 thân tử sắc cung trang, làm cho nàng thanh lệ tuyệt trần ngũ quan thoạt nhìn
càng như mơ màng, giai nhân tro gương nhẹ nhàng mím môi cười, kia mi
giữa phong tình vạn chủng, liền như hiện ra khí chất tao nhã.

Như vậy hé ra kiều nhan tuyệt sắc khuynh thành, ngay cả nàng thân là nữ nhân, đều thán phục ko ngớt, huống chi là nam nhân.

Nếu như Hoa Trầm Hương đối mặt với nàng
mà tro lòng vẫn ko hề loạn, nói tốt 1 chút là Liễu Hạ Huệ thứ 2, còn ko
chỉ là 1 kẻ ngu ngốc ko hiểu phong tình.

_ Công chúa, thừa dịp hoàng tử Hoa Trầm Hương còn chưa tới, ngài ăn 1 chút đồ ăn sáng đi!

Tình nhi đề nghị hợp ý Quân Phi Vũ, nàng đang cảm giác đói bụng- Tốt lắm! Có cái gì ăn ngon ?

_ Nô tỳ dặn ngự thiện phòng chuẩn bị mấy món công chúa thích ăn, công chúa, ngài xem đi, có nem rán, mức táo kim cao, đậu hủ nấu lỗ, ma lạt bụng ti, cháo đậu đỏ, còn có món công chúa
yêu nhất tổ yến ninh đường phèn.

Tình nhi 1 hơi vì nàng giới thiệu, Quân
Phi Vũ trợn mắt há mồm mà nhìn 1 bàn tròn lớn món ngon mỹ vị, khí phái
hoàng gia, quả nhiên vô cùng xa xỉ, làm người ta chắc lưỡi thán phục.

Nhìn bàn kia đầy mỹ vị, con trùng háo ăn tro bụng Quân Phi Vũ càng hưng phấn, đặt mông ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa giáp khởi liền ăn, miệng nhanh chóng ngập đầy thức ăn, thật ngon!

Nàng rất nhanh tiêu diệt hết thức ăn tro miệng, 3 táp 1 ngụm- Ăn ngon thật!

Lại 1 chiếc đũa gắp xuống, đang muốn nhét vào tro miệng, đột nhiên phát hiện, Tình hi mở to mắt nhìn mình.

Quân Phi Vũ để đũa xuống, cầm lấy khắn
lau 1 bên miệng, liếc xéo Tình nhi cười nói- Làm sao vậy? Bản công chúa
tướng ăn rất chướng tai gai mắt?

Tình nhi theo bản năng gật gật đầu, lập
tức lại liên tục xua tay- Ko phải, ko phải, công chúa, cái kia, cái
kia…ngài ăn chậm 1 chút, đừng có gấp! Nô tỳ sợ ngài ăn quá nhanh, sẽ ko
tốt đâu.

Nhìn vẻ mặt Tình nhi khẩn trương, đã
muốn giải thích rõ lại muốn khuyên nàng ăn văn nhã lại, Quân Phi Vũ cũng nhịn ko được nữa cười ha ha- Tình nhi, ngươi thật sự đáng yêu!

Tình nhi mặt đỏ bừng, chu mỏ ko phục- Công chúa, ngài lại bắt nạt nô tỳ…

Nhưng vào lúc này, cung nữ giữ cửa đi
đến, hơi khom người-Công chúa điện hạ, hoàng tử Thương Ngô quốc Trầm
Hương ở ngoài cửa cầu kiến!

Quân Phi Vũ nhẹ “Nga “ 1 tiếng- Mời hắn vào đi!



Quân Phi Vũ để đũa xuống, đứng dậy, đôi
mắt đẹp từ từ nhìn lại, chỉ thấy 1 vị bạch y thanh niên đứng ở cửa, ngọc thụ lâm phong, trường bào như tuyết, chính giữa đeo 1 cái đai lưng thêu chỉ vàng, tóc dài đen nhánh tựa như mực trải dài ở 2 bên vai, đỉnh đầu
dùng 1 bạch ngọc phát quang bó buộc thành 1 búi tóc, toàn thân lộ ra 1
loại lịch sự nho nhã, tuấn tú phiêu dật tuyệt đại phong tư.

Mặc dù nàng đã từng gặp qua hắn, nhưng hôm nay nhìn nữa, cảm giác thế nhưng hoàn toàn bất đồng.

Nhìn hắn, tro đầu Quân Phi Vũ đột nhiên
hiện ra Tào đại nhân ở “Hồng lâu mộng” hình dung như là bảo ngọc, tro đó còn viết “Mặt như Trung thu chi nguyệt, sắc như xuân hiểu chi hoa. Tóc
mai như đao tài, mi như mực vẽ tranh, mặt như cánh hoa đào, mục như thu
ba. Mặt cho dù giận hay cười, đều sinh hữu tình.”

Mỹ từ đó, dùng để hình dung người nam nhân trước mắt này tuyệt ko phải là nói quá.

Ấn tượng thứ nhất, Quân Phi Vũ liền cho hắn điểm cực cao 9/10!

Lúc nàng quan sát hắn đồng thời, Hoa Trầm Hương cũng đánh giá lại nàng, ở giữa con người kia đồng thời hiện ra vẻ kinh diễm.

Nhìn nàng nhàn nhạt mỉm cười, hắn thậm chí có 1 loại xúc động muốn ôm nàng vào lòng.

Tro lòng cũng âm thầm hoài nghi, 1 vị
linh động xinh đẹp như vậy, đẹp như tiên nữ tro tranh, thật là ác nữ
danh truyền xa Phượng Hoàng quốc Lục công chúa sao?

Quân Phi Vũ thấy được hắn kinh diễm,
cũng ko có xem nhẹ tro mắt của hắn chợt lóe lên kinh ngạc, lại vẫn như
cũ thoải mái hướng hắn cong môi cười- Trầm Hương hoàng tử, hoan nghênh
quang lâm Phi Vũ cung, nếu như ko chê cười, thỉnh ngồi bên này, bồi ta
cùng dùng bữa thế nào?

Hoa Trầm Hương tro mắt chợt lóe sáng- Công chúa thịnh tình, Trầm Hương tuân mệnh! Công chúa mời!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui